Đêm nào cũng bị bóng đè, 1 lần cố hết sức đập mạnh vào người chồng thì …
Khi viết ra những dòng này em thấy cuộc đời mình thật chua chát. Em kết hôn đến nay đã được 5 năm, hai vợ chồng có với nhau 2 mụn con xinh xắn. Vì công việc bận rộn cộng với con nhỏ nên bọn em quyết định thuê ô sin để đỡ đần. Ban đầu chồng em cũng không đồng ý đâu vì anh ấy nói không thích để người lạ sống chung trong nhà mình, nhưng em cứ thuyết phục nên anh ấy mới miễn cưỡng đồng ý.
Khi bước vào công cuộc tìm kiếm ô sin em mới thấy rằng mọi chuyện không đơn giản như mình nghĩ. Giờ ô sin họ cũng lắm trò lắm nhiều người chỉ thích việc nhẹ lương cao thôi, khi bảo chăm 2 đứa nhỏ dù bé lớn của nhà em đã 4 tuổi vẫn có nhiều bà lắc đầu nguầy nguậy.
Tìm mãi em cũng nản, sau cũng có chị bạn giới thiệu cho em 1 cô bé ở quê chị ấy. Cô ô sin này mới ngoài 20 tuy còn trẻ tuổi nhưng được cái chăm chỉ, biết yêu trẻ con nên em nhận ngay. Em nghĩ bụng nhìn nó cũng không xinh xắn gì là mấy, da ngăm đen đã thế trông còn khá quê mùa nên chắc chồng mình cũng không dòm ngó gì đâu.
2 con bé nhà em cũng khá quấn lấy Hồng – tên cô ô sin nên em cũng yên tâm đi làm. Từ ngày có nó em rảnh rang hơn hẳn, có thời gian để tập thể dục mỗi chiều và không còn phải cong đít lên để về nhà chợ búa cơm nước nữa. Thỉnh thoảng 2 vợ chồng em lại hẹn hò, em nghĩ cuộc sống thế này mới đáng sống chứ.
Mọi chuyện cứ diễn ra suôn sẻ như thế cho đến khi Hồng làm ở nhà em được khoảng 6 tháng thì em thấy nó bắt đầu điệu đà hơn. Khi đó em nghĩ nó cũng đang tuổi lớn làm điệu là chuyện bình thường. Rồi dạo gần đây cứ hễ ăn xong chơi với con 1 lúc là em buồn ngủ rũ rượi. Em nói với chồng thì chồng em bảo:
- Chắc do thời tiết đấy, em mệt thì nghỉ đi. Anh cho các con ngủ cho.
- Dạ thế em vào ngủ trước nhé, mắt cứ díp lại chẳng mở nổi.
- Ừ em ngủ đi.
Em vào phòng ngủ như chết không biết trời đất là gì, nhà em cũng không rộng lắm. Căn hộ 70 mét 2 phòng ngủ nên bình thường ô sin ngủ với 2 đứa nhỏ. Dạo đó em bị bóng đè suốt, nhiều hôm buồn đi vệ sinh mà không thể nào mở mắt nổi, ngủ dậy thì người đau ê ẩm như bị ai đánh vậy.
Video đang HOT
Có hôm mệt quá em cố đập đập vào người chồng để nhờ anh giúp, nhưng lúc này em cảm nhận được người bên cạnh không phải chồng mình. Em cố mở mắt ra sau khi đặt tay đúng chỗ &’lạ lạ’ ấy, bộ phận mà chỉ có phụ nữ có đó là bầu ngực. Em cứ nghĩ là mình mơ nhưng rõ ràng tay em có cảm giác đó.
Ảnh minh họa
Khi cố gắng mở nửa con mắt ra mọi người biết em thấy gì không bên cạnh là cảnh cô ô sin và chồng em đang ôm hôn nhau ngấu nghiến. Cả 2 dính lấy nhau ngay bên cạnh em luôn. Em bật dậy đẩy cả 2 ngã lăn xuống đất:
- Đồ khốn, các người đang làm cái quái gì vậy hả??
- Em… em à…
- Anh có còn là con người không có còn liêm sỉ không, làm cái trò đĩ thõa đó cạnh vợ mà không thấy xấu hổ và nhục nhã à?? Mày nữa tao thuê mày về làm ô sin hay là quyến rũ chồng tao hả??
- Chị ơi em sai rồi, em xin chị tha cho em.
Đầu em đau như búa bổ nhưng vì tức giận em vẫn lao vào cho nó mấy cái tát rồi giật tóc xé áo, thằng chồng khốn nạn của em ú ớ không biết nói gì. Đêm đó em gọi cho bố mẹ chồng qua, họ sững sờ và thất vọng về cậu con trai vô cùng. Mẹ chồng em cho con ô sin mấy tát thì nó khai nó cho thuốc mê vào nước uống của em và đêm nào nó với chồng em cũng hú hí với nhau.
Các chị nói có đau đớn và đáng kinh tởm không?? Em không tin nổi chồng mình lại đi làm mấy cái việc đồi bại đó. Có vợ có con rồi mà còn tòm tem với ô sin trong nhà, đã thế còn ân ái ngay cạnh vợ. Em không biết diễn tả nỗi đau này thế nào nữa. Đêm đó cả nhà em đuổi con khốn đó ra khỏi nhà, em cũng vào viết đơn ly hôn rồi tống tiễn thằng chồng ra khỏi cửa. Bố mẹ chồng em cũng không dám bênh vực con trai chỉ bảo em hãy suy nghĩ lại và cho anh ta 1 cơ hội. Nhìn 2 đứa con thơ mà em thấy xót quá các chị à. Giờ cứ hễ nhắm mắt lại hay làm gì là hình ảnh 2 con người khốn nạn đó đang ân ái lại hiện lên khiến em không chịu nổi. Em nên làm gì đây, xin mọi người hãy cho em lời khuyên.
Theo Iblog
Không cần phải quên đi người yêu cũ, nhưng bạn phải tiếp bước
"Thời gian sẽ giúp bạn quên đi người yêu cũ", nghe có vẻ dễ dàng nhưng thật sự không như vậy khi bạn đã quyết định gắng kết cuộc đời mình với một ai đó...
ảnh minh họa
Một người mà bạn tự thuyết phục bản thân rằng đây chính là sự lựa chọn suốt đời.
Sau một tình yêu tan vỡ, bạn thường sẽ có suy nghĩ đại loại như: "Sao mọi chuyện lại như thế, mình sẽ sống ra sao!" Đừng nghiêm trọng hóa mọi việc như vậy, chỉ có nhịn ăn - nhịn uống - ngừng thở thì ta mới thật sự chết mà thôi. Nói như vậy không có nghĩa cổ súy việc xem thường cảm xúc sau khi chia tay, với những ai yêu thật lòng sâu đậm thì đau đớn dằn vặt là điều hiển nhiên, có một số cặp đôi tâm đầu ý hợp như sinh ra là dành cho nhau, hoặc như đã gắn bó với nhau quá lâu đến mức mọi cảm xúc phụ thuộc vào đối phương nên "sụp đổ" sau một cuộc tình là điều có thể cảm thông.
Khi ta yêu một ai đó cũng là lúc thế giới quan của ta thay đổi, những gì họ làm hay suy nghĩ đều ít nhiều ảnh hưởng đến chúng ta, thời gian gắn bó càng lâu thì ảnh hưởng càng bén rễ sâu vào suy nghĩ và cảm xúc. Mọi thứ họ làm, mọi điều họ suy nghĩ đều mang một ý nghĩa, nhờ có một nửa gắn kết đó mà cuộc sống chúng ta trở nên "màu hồng" hơn, tiếp thêm động lực phấn đấu và những khó khăn hay suy tư trong cuộc sống bỗng trở nên nhoạt nhòa đi như bị một lăng kính mờ phủ lên.
Rồi bỗng một ngày hiện thực phũ phàng ập đến khi người ấy chợt trở thành người yêu cũ và không còn quanh đây, bạn sẽ thức dậy với một cảm xúc hỗn độn ê chề và cảm thấy chới với khi mọi điều cả hai vun vén cùng nhau bỗng tan tành như chưa từng tồn tại. Hiện thực vỡ vụn, bạn sẽ quờ quạng tìm kiếm đâu là ý nghĩa của cuộc sống mà không có người kia, bạn cũng sẽ tự hỏi bản thân liệu đây là cơn mê hay thật sự hai người đã kết thúc rồi, chưa dừng lại ở đó khi những hiện thực trăn trở từng một thời phủ kín bởi lăng kính mờ kia sẽ dồn dập kéo đến...
Tất cả cảm xúc tiêu cực sẽ đều kéo đến như muốn bẻ gãy mọi động lực phấn đấu. Bạn cũng sẽ dần mất niềm tin vào bản thân, vào người xung quanh cũng như không còn tin vào hạnh phúc... Vượt qua điều đó được hay không là nằm ở bản thân mỗi người, có người vài tháng, có người vài năm nhưng có khi vẫn sống với niềm canh cánh của đời.
Dù sao thì, khi đến một giới hạn chịu đựng thì bạn cũng sẽ quyết đinh buông bỏ những cố chấp về người yêu cũ và quyết đinh tiếp bước. Nhưng bước tiếp bằng cách nào? Liệu có bắt buộc phải xóa hết hồi ức của cả hai? Chẳng thể được, bộ não con người không phải là một máy tính mà bạn có thể quyết định lưu giữ hay xóa dữ liệu, những hồi ức đáng nhớ của cả hai vẫn sẽ nằm yêu trong đó.
Chuyện cần đến bao lâu để nguôi ngoai nỗi đau là vấn đề của mỗi người, tôi không lạm bàn nhưng điều quan trọng nhất của cuộc "cải cách bản thân" mà bạn cần nhớ là: "Không cần phải quên người yêu cũ và những kỷ niệm, hãy tôn trọng chúng và chỉ cần cứ tiếp bước mà thôi". Hãy cố gắng bình tâm, nhớ lại những gì mình thường làm và bắt đầu hình thành lại những thói quen sinh hoạt và công việc như trước: ngủ dậy lúc mấy giờ, nấu ăn sáng cho bản thân (thay vì phải nấu thêm cho anh/cô ấy như trước đây), vẫn bắt đầu ra khỏi nhà đi làm và về nhà như thời khóa biểu cũ (chỉ là không còn những nụ hôn hay những lần đón đưa)...
Nếu để tìm ra một điểm gì đó tích cực từ cuộc tình tan vỡ, thì đó là bạn sẽ có nhiều thời gian dành cho bản thân hơn để hẹn hò cùng bạn bè hay chăm sóc bản thân nhiều hơn. Điều khác biệt của những người biết nắm bắt "điểm tích cực" đó là thay vì dành 100% "thời lượng" để khóc lóc và đóng phim buồn thì họ dùng nó để đầu tư và chăm sóc bản thân tốt hơn sau vết thương.
Chúng ta chỉ là đang lãng mạn hóa cuộc tình và bám víu vào nó mà quên mất những hiện thực rằng, tình yêu tan vỡ là một điều quá đỗi bình thường trong cuộc sống, điều không bình thường đó chính là bạn mãi cố chấp với nó mà bỏ bê bản thân. Thất tình không khiến bạn chết, nó chỉ là một giai đoạn cảm xúc trong cuộc sống của loài người từ hàng ngàn năm nay, vấn đề luôn nằm ở bản thân bạn. Đau khổ trong tình yêu là điều đáng thương và cần được cảm thông, nhưng chỉ trong giới hạn cho phép, vì nếu một cuộc tình dở dang mà khiến bạn không vực dậy được là một tình yêu độc hại, hoặc ít ra bạn là người có vấn đề.
Bằng một lý do gì đó, chia tay là cái kết của cuộc tình vừa qua. Và đến tận bây giờ, bạn vẫn thấy mình còn đang lưu luyến người yêu cũ?
Đôi khi bạn gặp một ai đó với tiếng sét ái tình với suy nghĩ "cô ấy/anh ấy chính là một nửa của mình", nhưng đảm bảo rằng với hơn 7 tỷ dân trên Trái Đất này thì "một nửa" mà bạn biết chắc chắn sẽ nhiều hơn một. Một cánh cửa đóng lại là một cơ hội dành cho một cánh cửa khác, chỉ là bạn có đủ sáng suốt để nhìn ra thay vì cố chấp mãi chạy theo một người mà bỏ qua những cánh cửa tuyệt vời khác hay không mà thôi.
Và một lần nữa người viết muốn nói rằng: "Cứ để mọi chuyện diễn ra một cách tự nhiên, cứ giữ vết thương ở đó, đừng chối bỏ bất cứ kỷ niệm nào với người yêu cũ hay cảm xúc của bản thân, hãy trân quý những điều đã qua. Nhưng nói như vậy để bạn cố chấp sống mãi trong đau khổ, bạn phải tiếp bước để quay lại với quỹ đạo cuộc sống, rồi một ngày những vế thương đó sẽ trở thành một phần của ký ức mà ta sẽ cảm thấy thanh thản và mỉm cười khi nhớ về".
Theo Phununews
Sợ mang tiếng, mẹ ngăn tôi ly hôn người chồng vũ phu Mẹ đã bỏ chồng và mẹ không muốn tôi lại bỏ chồng giống mẹ, sợ thiên hạ nói mẹ con tôi chẳng ra gì... ảnh minh họa Cưới nhau được hơn 10 năm, có với nhau 4 mặt con thì bố mẹ tôi ly hôn. Mẹ một mình nuôi 4 anh chị em tôi lên người, còn bố, sau khi cặp kè với...