Đêm nào chồng cũng ra canh mộ mẹ rồi trở về với chiếc quần ướt nhẹp
Thay vì đi vào nghĩa trang, Tùng lại rẽ thẳng sang nhà cô hàng xóm góa chồng. Hạ có nhìn nhầm không, Hạ hoa mắt, do trời tối hay đích thị Tùng đã phản bội Hạ. Lại gần căn nhà đó, không gõ cửa vội…
Hạ lấy được Tùng ai cũng nói là may mắn. Mẹ Tùng hiền lành lắm, cả làng này ai cũng biết. Tùng vừa chăm làm, vừa chịu khó, tuy là có tiếng hơi đào hoa một chút nhưng đàn ông ai chẳng không tật này thì tật khác, có ai là hoàn hảo bao giờ đâu. Mà Hạ cũng tin rằng Hạ đủ bản lĩnh để sau khi kết hôn, Tùng không thể đi ngoại tình được. Chẳng ai có vợ đẹp, con khôn mà lại thích ra ngoài mèo mỡ cả. Nhưng Hạ đâu có hiểu, đó chỉ là suy nghĩ của mình Hạ mà thôi.
Cuộc sống hôn nhân của Hạ những ngày đầu vô cùng êm đềm. Vợ chồng cùng đi làm, tôi về lại cùng quây quần bên mâm cơm gia đình ấm cúng. Mẹ chồng nàng dâu hòa hợp, vợ chồng lúc nào cũng thấu hiểu, chia sẻ nhau. Tiếng cười lúc nào cũng vang rộn khắp căn nhà nhỏ. Nhưng nguồn vui ấy duy trì chẳng được bao lâu
Mẹ chồng Hạ đột ngột lâm bệnh nặng đúng khi Hạ mang thai tháng thứ 3. Căn bệnh diễn biến quá nhanh khiến mẹ chồng Hạ mất sớm dù cho vợ chồng Hạ đã cố gắng chữa trị. Ai cũng nói đó là số trời. Hạ thương mẹ chồng, khóc hết nước mắt. Còn Tùng cứ như người mất hồn vậy. Mất đi người mẹ, ai chẳng như vậy. Vợ chồng chỉ còn biết nhìn nhau, động viên nhau vượt qua nỗi đau, cố gắng vì tương lai phía trước, vì cả đứa con đang ở trong bụng nữa.
Sau khi mẹ chồng mất, mọi công việc trong nhà đổ hết lên vai Hạ. Trước kia có mẹ chồng giúp ít nhiều, Hạ đi làm về còn có thời gian nghỉ ngơi. Bây giờ thì Tùng cũng bận, là phụ nữ, thương chồng, Hạ lại dặn lòng phải cố gắng.
(Ảnh minh họa)
Bụng bầu của Hạ thấm thoắt rồi cũng sang tháng thứ 8. Chuyện vợ chồng cũng không còn tiếp diễn nữa. Thực ra là nó có vẻ ngừng trệ kể từ ngày mẹ chồng Hạ mất. Phần vì Hạ mệt và cũng vì Hạ sợ ảnh hưởng đến con. Chửa con so nên Hạ phải cẩn thận. Hạ cũng biết Tùng là người nhu cầu cao nên cũng để ý Tùng lắm. Không phải Hạ không tin Tùng mà sự đời này lắm chuyện khó lường lắm, phòng trước thì hơn. Ấy thế mà Hạ chẳng ngờ…
-Đêm qua mẹ về báo mộng dạo này mẹ lạnh em ạ! Có khi anh ra ngủ trông mẹ mấy hôm. Chắc mẹ nhớ vợ chồng mình lắm!
Hạ thì không tin lắm vào mấy chuyện tâm linh kiểu này nhưng có thờ có thiêng, có kiêng có lành. Mà mẹ chồng Hạ lúc sinh thời cũng tốt với Hạ lắm, đây cũng coi như chuyện hiếu nghĩa cả thôi. Hạ đồng ý.
Video đang HOT
Tính đến nay cũng đã được 2 tuần Tùng đi canh mộ cho mẹ. Cứ tưởng ra đó mất ngủ, người Tùng phải mệt mỏi thế mà Hạ thấy Tùng lại có vẻ khỏe ra, tinh thần sảng khoái lắm. Mà Tùng cũng không thấy cằn nhằn chuyện vợ chồng không được gần gũi nhau nữa. Hạ thấy kì lạ quá. Hỏi thì Tùng lại bảo:
-Em chẳng hiểu gì cả, do mẹ đang che chở, phù hộ cho vợ chồng mình thôi! Còn chuyện vợ chồng mình gần nhau, anh nghĩ rồi, em nói đúng, anh phải cố nhịn vì con.
Hạ có lẽ sẽ không nghĩ nhiều thêm nữa cho đến hôm ấy, Tùng trở về nhà lúc 4 giờ sáng với cái đũng quần ướt nhẹp. Hôm ấy, Hạ tự nhiên mất ngủ, có lẽ vì con đạp nhiều mà trong lòng Hạ lại cứ thấy có gì đó bất an. Thấy Hạ, Tùng giật bắn mình như vừa làm xong chuyện gì lén lút.
Nhìn cái đũng quần ướt nhẹp của Tùng một cách khó hiểu. Hạ định hỏi nhưng lại sợ Tùng ngại. Hạ nghĩ bụng chắc Tùng sợ ma chăng? Mọi hôm không sao, hôm nay đột ngột sợ ma là sao chứ, Hạ thầm nghĩ. Hay ngoài đó có biến gì rồi? Hạ cố gắng tỏ ra bình thường như không có chuyện gì rồi hôm sau, lúc Tùng vừa đi ra ngoài, Hạ lén bám theo để bảo vệ Tùng và tìm nguồn gốc sự lạ. Hạ đâu có ngờ…
Thay vì đi vào nghĩa trang, Tùng lại rẽ thẳng sang nhà cô hàng xóm góa chồng. Hạ có nhìn nhầm không, Hạ hoa mắt, do trời tối hay đích thị Tùng đã phản bội Hạ. Lại gần căn nhà đó, không gõ cửa vội, nhìn qua khe cửa sổ, Hạ chết lặng. Tùng đang ôm hôn cô hàng xóm đó trong tay, miệng còn không ngừng nói nhớ nhung nhau nữa. Tùng còn bảo cô nhân tình:
- Tại em sáng qua làm đổ nước vào quần anh làm anh về bị mụ vợ bắt gặp. May mà cô ta không nghi ngờ gì đấy không thì còn lâu anh mới sang được với em.
Hạ đẩy cửa vào, nhìn Tùng bằng ánh mắt căm hận. Tùng luống cuống buông cô hàng xóm ra, cô ta thì sợ Hạ đánh ghen, co rúm người lại nhờ Tùng bảo vệ. Hạ thực sự không dám tin Tùng lại có thể vịn vào cái cớ đi thăm mộ mẹ mà làm ra chuyện bỉ ổi đến vậy. Giáng cho Tùng cái tát trời giáng, Hạ lao ra ngoài. Trời tự nhiên nổi gió, người Hạ lạnh buốt. Nhưng có thấm vào đâu so với những gì Hạ đang chịu đựng. Nghĩ đến mẹ chồng, nghĩ đến đứa con chưa chào đời, Hạ rơi nước mắt. Cuộc hôn nhân này, Hạ phải làm sao đây?
Linh Đan/ Theo Thể thao xã hội
Chồng đêm nào cũng ra canh mộ mẹ đến sáng mới về và sự thật chỉ hé lộ khi một hôm anh trở về với đũng quần ướt nhẹp
Tùng định lao nhanh vào nhà tắm thay quần thì Hạ chặn Tùng lại, nhìn xuống đũng quần Tùng kĩ hơn, Hạ phát hoảng khi ở khóa quần Tùng, còn dính chặt cái vật nhơ nhớp ấy.
Hạ lấy được Tùng ai cũng nói là may mắn. Mẹ Tùng hiền lành lắm, cả làng này ai cũng biết. Tùng vừa chăm làm, vừa chịu khó, tuy là có tiếng hơi đào hoa một chút nhưng đàn ông ai chẳng không tật này thì tật khác. Mà cái tật của Tùng, Hạ cũng đã biết rõ khi yêu Tùng. Hạ tin sau khi lấy mình, cái tật ấy cũng sẽ không còn nữa. Vì nếu biết Tùng đã có vợ, sẽ chẳng ai ngu gì chịu mang tiếng mà bám theo Tùng đâu. Nhưng sự đời đâu có mấy ai học hết được chữ ngờ.
Cuộc sống hôn nhân của Hạ những ngày đầu vô cùng êm đềm. Vợ chồng cùng đi làm, tôi về lại cùng quây quần bên mâm cơm gia đình ấm cúng. Tiếng cười lúc nào cũng vang rộn khắp căn nhà nhỏ. Mà Tùng, từ sau khi lấy vợ cũng mất luôn cái tật đào hoa. Mấy cô khi xưa đeo bám thấy Tùng lấy vợ cũng vội vã theo chồng bỏ cuộc chơi. Tùng lại đi làm xong là về nhà chẳng đi đâu nên Hạ thực sự tin, Tùng đã thay đổi. Mọi chuyện cứ tưởng như thế là đẹp thì...
Mẹ chồng Hạ đột ngột lâm bệnh nặng đúng khi Hạ mang thai tháng thứ 2. Ai cũng lo bà nội không kịp thấy mặt cháu và cái điều lo sợ ấy rồi cũng thành hiện thực. Ngày mẹ chồng mất, Hạ khóc hết nước mắt. Hạ thương mẹ chồng như mẹ đẻ vì từ ngày về làm dâu đến giờ, mẹ chồng luôn chăm sóc ân cần, đối xử với Hạ vô cùng tốt. Ân nghĩa mẹ chồng dành cho, Hạ còn chưa kịp báo đáp thì bà đã ra đi. Còn chồng Hạ cứ như người thất thần vậy. Hai vợ chồng chỉ còn biết nhìn nhau, động viên nhau vượt qua nỗi đau, cố gắng vì tương lai phía trước.
Bụng bầu của Hạ thấm thoắt rồi cũng sang tháng thứ 7. Chuyện vợ chồng của cả hai dừng hẳn lại vì Hạ không muốn ảnh hưởng đến thai nhi. Tùng cũng vui vẻ đồng ý. Nhưng rồi một hôm:
- Dạo này anh ngày nào cũng mơ thấy mẹ em ạ. - Tùng trầm giọng
- Anh nói thật chứ? - Hạ tròn xoe mắt ngạc nhiên
- Thật em ạ. Mẹ nói em nằm ngoài đó lạnh lắm. Tự nhiên anh thấy mình bất hiếu quá. Hay là thế này, mấy bữa nữa em chịu khó ngủ ở nhà một mình đi. Anh đi ra trông mộ mẹ mấy hôm xem sao?
Tùng đã nói như vậy rồi, Hạ mà ngăn cản thì còn ra làm sao nữa.Nó cũng là chuyện hiếu nghĩa cả thôi mà.
Đã tròn một tuần Tùng đi canh mộ cho mẹ. Cứ tưởng ra đó mất ngủ, người Tùng phải mệt mỏi thế mà Hạ thấy Tùng lại có vẻ khỏe ra, tinh thần sảng khoái lắm. Hạ thấy lạ lạ thì Tùng nói luôn cho rõ:
- Có lẽ vì mẹ thương anh hiếu thuận nên phù hộ cho anh đấy mà.
Lời thanh minh của Tùng như mũi dao nhọn đâm thẳng vào tim Hạ. (Ảnh minh họa)
Hạ có lẽ sẽ không nghĩ nhiều thêm nữa cho đến hôm ấy, Tùng trở về nhà lúc 5 giờ sáng với sự lạ ấy. Hạ lại đột ngột mở cửa phòng ngủ ra làm cho Tùng giật mình. Nhưng người giật mình đâu chỉ có mình Hạ, còn có cả Tùng nữa. Thấy Hạ, Tùng hốt hoảng té lăn ra đất. Nhìn thấy dấu hiệu lạ trên người Tùng, Hạ ấp úng:
- Sao đũng quần anh lại ướt nhẹp thế kia.
- À, anh... Anh... Em biết đấy, bãi tha ma mà, sợ ma cũng là chuyện thường thôi. - Tùng lấp liếm
Mọi hôm không sao, hôm nay đột ngột sợ ma là sao chứ, Hạ thầm nghĩ. Tùng định lao nhanh vào nhà tắm thay quần thì Hạ chặn Tùng lại, nhìn xuống quần Tùng kĩ hơn, Hạ phát hoảng khi ở khóa quần Tùng, còn dính chặt cái vật nhơ nhớp ấy.
- Nói thật đi, anh đừng chối cãi nữa. - Hạ hét lên
- Anh... Có sự thật nào đâu? - Tùng cố chối
Nhưng nhìn ánh mắt dữ dằn của Hạ, Tùng đành cúi đầu:
- Anh... Nhưng là vì em mang bầu nên anh mới phải chớp nhoáng như thế. Mà chồng cô ấy cũng đi vắng. Tự nhiên hôm nay lại về bất chợt nên mới đẩy anh ra nông nỗi này chứ...
Lời thanh minh của Tùng như mũi dao nhọn đâm thẳng vào tim Hạ. Hạ không ngờ, phòng ngày, phòng đêm, tính toán trước mà cuối cùng vẫn phải nhận lấy sự phản bội của. Hạ đóng chặt cửa phòng mặc cho Tùng ở bên ngoài cầu xin tha thứ. Hạ thực sự không dám tin Tùng lại có thể vịn vào cái cớ đi thăm mộ mẹ mà làm ra chuyện bỉ ổi đến vậy. Nỗi đau này, uất hận này, Hạ biết nuốt trọn thế nào đây nhất là khi con Hạ sắp chào đời.
Theo Phunutoday
Đêm nào cũng thấy vợ dậy từ 2 giờ sáng để đánh rửa nhà vệ sinh Vào nhà tắm rửa mặt, chợt nhớ mấy hôm nay vợ toàn 2 giờ sáng dậy cọ rửa nhà tắm nên Cương quyết định đánh rửa bồn cầu giúp vợ. Tí nữa vào ngủ anh sẽ nói cho vợ biết để cô không phải dậy giữa đêm nữa.. Cưới nhau được 2 năm và cuộc sống của vợ chồng Cương khá hạnh phúc...