Đêm nào chồng cũng gọi điện lên tổng đài báo mất tiền trong tài khoản và sự thật
Giờ tôi mới hiểu vì sao chồng suốt ngày gọi điện lên tổng đài như thế. Hóa ra là tổng đài có chương trình khuyến mãi đặc biệt với vị khách như anh đấy.
Dạo này chẳng hiểu làm sao mà khuya muộn đêm nào chồng cũng lên sân thượng gọi điện cho ai đó cả tiếng đồng hồ mới thấy xuống. Sợ chồng lại bồ bịch với ả nào đó, tôi hỏi thẳng anh gọi cho ai và còn cẩn thận kiểm tra nhật ký cuộc gọi nữa. Là số tổng đài của nhà mạng, hỏi anh tại sao lại thừa thời gian gọi lên đó làm gì thì chồng bảo.
- Anh gọi thắc mắc về việc mất tiền trong tài khoản ấy mà. Bọn này làm ăn kiểu gì mà hôm nào anh cũng mất 1 – 2 ngàn đồng mới lạ chứ. Em thấy thế có cay không chứ, anh phải làm ra nhẽ. Chẳng lẽ để nó ăn tiền của mình mãi sao?
- Trời đất, anh tiết kiệm vừa thôi chứ. Có 1 – 2 ngàn mà tiền anh gọi lên đó còn tốn hơn nữa ấy. Kệ đi, đàn ông gì mà chi li từng đồng như thế. Sau bao năm anh vẫn chưa bỏ được tính kẹt sỉ, chắc lép của mình đi hay sao?
- Không! Nó ăn vào máu của anh rồi. Đứa nào ăn của anh 1 hào anh cũng đòi hết. Tiền mồ hôi, nước mắt thậm chí cả máu đấy em đừng đùa.
Video đang HOT
Không! Nó ăn vào máu của anh rồi (ảnh minh họa)
Chán khi tranh luận với chồng tôi mặc kệ. Đấy anh thích làm gì thì làm, ai đời lại thừa tiền, thừa thời gian ngày nào cũng gọi điện lên tổng đài cả tiếng như anh đâu chứ. Thật là…
Biết chồng suốt ngày chỉ gọi cho tổng đài để cãi vã vụ mất tiền trong tài khoản tôi cũng mặc kệ. Tối nao tôi cũng ôm con đi ngủ, chẳng quan tâm anh xuống lúc mấy giờ nữa. Bẵng đi 1 thời gian khoảng chừng 1 tháng, hôm ấy chồng đi làm quên điện thoại ở nhà. Thấy số tổng đài gọi cho anh, tôi thấy lạ nên bấm nghe xem họ muốn gì thì bất chợt giọng bên đầu dây bên kia hổn hển, lo lắng khiến tôi sốc.
- Anh ơi, con vào viện cấp cứu rồi. Nó chơi đùa với các bạn bị gã đập đầu xuống đất, máu chảy nhiều lắm, em lo quá. Anh vào viện X với mẹ con em luôn đi nhé.
- Cô… cô có gọi nhầm điện thoại không vậy?
- Hả??? Chắc tôi nhầm máy, xin lỗi chị.
Vừa nghe tôi nói vậy, người phụ nữ kia dập máy luôn. Thấy có cái gì đó sai sai tôi liền mở chi tiết cuộc gọi ra thì chết lặng thấy số điện thoại ở dưới, còn số tổng đài chỉ là 1 cái tên chồng lưu thôi. Lấy máy mình, gọi lại cho người phụ nữ ấy tôi sốc khi cô ta trả lời.
Tôi đánh rơi điện thoại nước mắt tuôn rơi như mưa (ảnh minh họa)
- Chào chị, tôi là thư ký của anh Tiệp (chồng tôi) chị có thể cho tôi số phòng ở viện để tôi mang tiền đến thay anh Tiệp được không. Anh ấy vừa ra sân bay đi công tác mất rồi.
- Con anh ấy nguy kịch ở viện mà anh ấy vẫn đi công tác được sao? Chị nhắn lại với anh ấy rằng, nếu anh ấy không đến tôi sẽ đến tận nhà anh ấy nói rằng mình là người thứ 3 và đã có con với anh ấy cho vợ anh ta biết.
Sốc về những gì người đàn bà kia nói, tôi đánh rơi điện thoại nước mắt tuôn rơi như mưa. Vậy là sao chứ, chồng tôi đã ngoại tình và có con riêng. Những lần anh lên sân thượng gọi điện lên tổng đài thực chất là gọi điện cho mẹ con cô ta sao? Vậy mà suốt mấy tháng nay tôi bị chồng dắt mũi, lừa không biết gì cả. Nuốt nước mắt vào trong, tôi cố bình tĩnh gọi điện đến công ty cho chồng.
- Anh vào viện đi, em “tổng đài” vừa gọi báo con anh đang nguy kịch trong viện đấy!
Tắt điện thoại, tôi thu dọn hết đồ đạc rồi để lại tờ đơn ly hôn đến trường đón con về nhà ngoại. Chia tay, chấm hết ở đây là sự lựa chọn của tôi lúc này dù biết làm thế hơi nóng vội và đôi khi là thiệt thòi cho mình. Nhưng bát nước đổ đi rồi sao lấy lại được. Dù có lấy lại được thì bát nước ấy đã vẩn đục hết rồi. Thôi thì thà sống cuộc sống mẹ đơn thân còn hơn để con tôi phải xấu hổ khi có người bố phản bội.
Theo Phununews