Đêm Giao thừa, mẹ chồng ném luôn quà Tết ngay trước mặt tôi
Mẹ chồng tôi hất luôn xuống nhà chửi tôi ác ý, mang điềm rủi về nhà. Mua thuốc biếu đầu năm khác nào rủa ông bà chết sớm. Tôi há hốc không nghĩ thành ý của mình lại bị hiểu sai như vậy.
Chào độc giả mục Tâm sự, đến bây giờ, khi đã gần kề ngày Tết Nguyên Đán, tôi vẫn không thể nào quên được cái ngày khủng khiếp đó, đó là ngày mà mẹ chồng tôi chửi mắng, sỉ nhục tôi không ra gì ngay trước mặt mọi người trong gia đình nhà chồng.
Tôi lấy chồng gần được 2 năm. Chồng tôi là một người đàn ông chăm chỉ và rất tốt với tôi. Ngay từ khi mới quen và yêu nhau, anh ấy đã rất yêu chiều tôi rồi, cưới nhau về anh vẫn thế, thậm chí còn tốt hơn.
Lúc mới mang bầu, không phải khoe chứ chồng tôi làm hết việc nhà, từ rửa bát, giặt quần áo đến lau nhà, đưa đón tôi đi làm hằng ngày. Anh chẳng ngại một việc gì dù trước đó, nhiều người nhận xét anh là người đàn ông gia trưởng và khó tính.
Lấy được anh có lẽ là sự may mắn và niềm hạnh phúc nhất trong cuộc đời tôi. Thế nhưng, nếu như không có chuyện về quê ăn Tết năm ngoái, cuộc sống của chúng tôi có thể được gọi là viên mãn.
Nhà chồng tôi được xếp vào loại khá giả ở quê, bố mẹ chồng đều làm công chức, mẹ chồng đã về hưu. Mẹ chồng tôi trước là giáo viên cấp 2, khó tính nổi tiếng ở quê. Ngày về ra mắt, mẹ chồng tôi chẳng khi nào mỉm cười với tôi lần nào. Khi nào bà cũng săm soi tôi từng li từng tí một. Cảm giác như mình nghẹt thở mỗi khi về nhà anh chơi, thế nhưng vì tình yêu đã quá sâu đậm nên tôi vẫn gạt qua tất cả để lấy anh.
Đầu năm 2014, chúng tôi làm đám cưới ở quê. Quê tôi xa quê anh mấy trăm km, về nhà anh phải hai chặng xe ô tô nên việc đi lại khá vất vả. Còn ngày cưới, mẹ chồng tôi không rõ vì mệt hay sao mà mặt cứ cau có khó chịu ngay cả khi về nhà tôi dạm ngỏ.
Ngày đón dâu, người ta tươi tỉnh đón con về, đây mẹ chồng tôi cứ sì sì cái mặt rồi chẳng thèm dắt tay tôi vào nhà như người ta.
Thời gian đó tôi rất sợ mẹ chồng. Cưới xong hôm nay, hôm sau chồng ra lên Hà Nội làm việc là tôi tót đi theo luôn mặc những lời dị nghị, bàn tán của anh em họ hàng ở quê.
Video đang HOT
Tết năm 2014, tôi mang bầu được 3 tháng. Mẹ chồng tôi đón tiếp con dâu bụng mang dạ chửa bằng chậu quần áo đầy và chậu bát cũ chồng chất để con dâu thỏa thê giặt rửa. Chưa hết, mẹ chồng tôi còn mang gần chục cuộc lá dong cho tôi rửa, tiện thể để sau họ đỡ phải cất công tìm mua gói bánh.
Mệt lắm, nhưng chỉ có bố chồng và chồng tôi cảm thông. Nhưng nếu mà chồng tôi có mó tay vào làm giúp là bà lại gọi ngay vào chửi không cho giúp vợ.
Đêm giao thừa, mọi người trong nhà gồm 3 anh em có vợ chồng anh cả, vợ chồng tôi, cô út, bố mẹ chồng và ông bà nội làm mâm cỗ đón giao thừa. Tôi có mang một lô thuốc thực phẩm chức năng mua gần chục triệu bạc của Mỹ về biếu ông bà.
Thế mà mẹ chồng tôi cầm hất luôn xuống nhà chửi tôi ác ý, mang điềm rủi về nhà. Mua thuốc biếu đầu năm khác nào rủa ông bà chết sớm. Tôi há hốc không nghĩ thành ý của mình lại bị hiểu sai như vậy. Thú thật là thấy bố mẹ chồng hay kêu đau xương khớp, cao huyết áp với cả ăn uống kém nên tôi mới bỏ ra cả đống tiền mua. Vậy mà…
Đêm hôm đó, tôi khóc đến sưng cả mắt không ngủ được. Chồng tôi an ủi bảo rút kinh nghiệm cho tết năm sau. Nhưng thú thật năm nay tôi chẳng mua gì về cả. Thà mang tiền về biếu bố mẹ, để ông bà thích mua thì thì mua còn hơn mang tiếng. Lại mất ăn mất ngủ như năm ngoái.
Không biết có chị em nào làm dâu rơi vào hoàn cảnh như tôi không? Hãy chia sẻ để cùng học hỏi kinh nghiệm nhé.
Theo Người đưa tin
11h 45 phút đêm giao thừa tôi bước chân về đến cửa nhà trong niềm vỡ òa hạnh phúc của gia đình
Đúng ngày tàu chạy, mẹ chồng nói ra nói vào chồng tôi lại bảo không về. Lúc này tôi chẳng thèm nói lời nào, xách va li hành lý bế con bước đi bỏ ngoài tai những tiếng chửi của mẹ chồng.
Tôi lập gia đình đã được 5 năm và có cô con gái nhỏ 4 tuổi. Ngày trước mẹ tôi cũng chẳng muốn con gái lấy chồng xa vì bà sợ gả đi coi như mất con làm tôi phải thuyết phục mẹ mãi bà mới đồng ý.
Lúc yêu, đúng là chẳng nghĩ ngợi được nhiều đến khi lấy chồng rồi mới thấm những lời nói của mẹ. Lấy chồng xa, chồng lại là dân công trình đi làm biền biệt, suốt thời gian bầu bí sinh nở tôi một thân một mình.
Hồi mới cưới chồng hứa cách một năm sẽ về quê vợ ăn Tết một lần thế nhưng tiếc là anh không giữ được lời hứa ấy. Anh cứ đi làm liên miên, nhưng tiền mang về chẳng được là bao. May mắn là khi về quê chồng, nhờ có tấm bằng đại học nên tôi cũng xin được một công việc văn phòng nên tự lo được cho cuộc sống của mình.
Hồi mới cưới chồng hứa cách một năm sẽ về quê vợ ăn Tết một lần thế nhưng tiếc là anh không giữ được lời hứa ấy. (Ảnh minh họa)
Nhưng từ khi sinh con cuộc sống mới thật sự là khó khăn, con nhỏ lại hay ốm đau mà trong nhà chẳng lúc nào có tiền dự trữ. Giá ở gần bố mẹ đẻ, anh chị em thì có thể vay mượn được, đằng này xa xôi, bố mẹ chồng cũng chẳng có. Thấy chồng đi làm mà không có tiền, tôi hỏi thì anh bảo chủ thầu nợ chưa trả. Tôi động viên chồng về gần nhà đi làm công nhân, hàng tháng lĩnh lương mới có tiền nuôi con. Chồng tôi không đồng ý.
Nhẹ nhàng anh không nghe, tôi bực quá làm um lên: "Làm mà chỉ nuôi được mỗi bản thân mình thì anh định để con chết đói hay sao. Anh như thế có đáng mặt đàn ông không?".
Vừa dứt lời tôi nhận ngay cái bạt tai của chồng. Mẹ chồng tôi bênh con trai xấn xổ nói: "Nó đi làm không đưa tiền cho chị thì chị lấy gì mà nuôi con. Đã ngồi một chỗ lại còn không biết thân biết phận". Tôi nghe mà tủi nhục vô cùng, từ ngày tôi đẻ đến giờ nào mẹ chồng đã cho tôi lấy một xu, bà chỉ giặt giũ giúp thôi mà đã mặt nặng mày nhẹ rồi. Khổ lắm nhưng tôi vẫn cố chịu, chẳng dám gọi điện về kêu với mẹ mình.
Con 4 tháng tôi đi làm trở lại, bà nội cũng chỉ ẵm cháu giúp thêm được 3 tháng rồi bảo tôi mang con đi gửi chứ bà còn phải đi làm. Thương con lắm nhưng tôi chẳng biết làm thế nào, giá ở gần chắc chắn mẹ tôi sẽ trông cháu giúp nhưng xa xôi thế này thì... Cũng vài lần mẹ bảo vào thăm tôi, nhưng tôi thấy mẹ chồng khó tính, cũng chẳng mặn mà nên tôi bảo mẹ đừng vào.
Tôi định cuối năm đó sẽ ra Bắc ăn Tết, tôi bàn với chồng nhưng anh gạt phăng đi. Anh không muốn ra có lẽ một phần vì anh mặc cảm không có tiền. Cái Tết thứ hai tôi vẫn chưa được về nhà.
Tôi chán nản đến cùng cực. Tết bố mẹ gọi điện vào tôi cố gắng không khóc nhưng khi điện thoại vừa ngắt tôi òa lên nức nở. Chồng thấy tôi như vậy có lẽ cũng thương vợ nên ra Tết anh xin làm công nhân gần nhà chứ không theo công trình nữa. Vậy nhưng lúc anh ở gần tôi mới biết lý do tại sao anh đi làm mà lại không có tiền. Bởi vì chồng tôi nghiện cờ bạc lô đề.
Mỗi lần lấy lương anh chỉ đưa tôi có 2 triệu còn lại là nướng hết vào bài bạc, tôi khuyên giải thế nào anh cũng không nghe, bố mẹ anh thì mặc kệ kiểu mày có thân mày lo. Một mình tôi lại phải gồng gánh cả gia đình. Giáp Tết người ta đến đòi nợ, chồng tôi phải trốn chui trốn lủi. Tôi vừa bồng con vừa đứng ra khất nợ cho chồng. Năm thứ 3 tôi vẫn ăn Tết trong nước mắt ở quê chồng.
Ra Tết có chút tiền dành dụm nào tôi bỏ hết ra trả nợ cho chồng mà vẫn không đủ, còn phải vay thêm bạn bè đồng nghiệp. May mắn bạn bè thương tình, người ít người nhiều góp vào giúp vợ chồng tôi qua cơn hoạn nạn. Cũng may mắn sau đó chồng tôi ngộ ra, chí thú làm ăn hơn, bỏ hẳn cờ bạc.
Giáp Tết người ta đến đòi nợ, chồng tôi phải trốn chui trốn lủi. (Ảnh minh họa)
Mấy tháng sau chúng tôi trả hết nợ. Chồng đã đồng ý cuối năm đó cả nhà về ngoại ăn Tết, tôi vui mừng mong sao sớm đến Tết. Vợ chồng cũng đã tích lũy được một số tiền, anh cũng không còn ngại ngùng nữa. Thế nhưng, thật trớ trêu, đầu tháng 12 âm thì chồng tôi lại bị tai nạn lao động. Có bao tiền trong nhà lại dồn cả vào tiền viện cho chồng. Năm ngoái cả nhà tôi ăn Tết trong viện.
Chồng tôi xuất viện về nhà nghỉ 2 tháng thì anh đòi đi làm trở lại. Sau tai nạn sức khỏe của anh giảm đi nhiều nên tôi bảo anh nghỉ việc chỗ cũ, xin làm chỗ mới nhàn hơn, lương thấp cũng không sao. Nhà lại lâm vào cảnh hết tiền, mình tôi là trụ cột chính, tôi lại phải lao vào làm việc không biết mệt mỏi. May mắn bù lại là con tôi rất ngoan và không ốm đau gì nữa.
Cuối năm nay tôi bảo chồng ra Bắc ăn Tết, anh ngần ngừ nhưng cuối cùng cũng đồng ý. Tôi mua vé tàu cho cả nhà, dự định đi chuyến đó thì chiều tối 30 Tết cả nhà sẽ về tới nơi. Tôi đã gọi điện báo cho bố mẹ biết, mẹ tôi mừng rơi nước mắt. Thế nhưng đúng ngày tàu chạy, mẹ chồng nói ra nói vào chồng tôi lại bảo không về. Lúc này tôi chẳng thèm nói lời nào, xách va li hành lý bế con bước đi bỏ ngoài tai những tiếng chửi của mẹ chồng.
Giờ có chồng đi cùng hay không với tôi cũng chẳng quan trọng, thậm chí tôi đã nghĩ lần này ra Bắc sẽ chẳng quay lại nhà chồng nữa. Không ngờ gần sát giờ tàu chạy thì chồng tôi xuất hiện, con gái nhao ra ôm chặt lấy bố. Vậy là cuối cùng chồng tôi cũng chịu theo vợ con về ngoại ăn Tết.
Ngồi trên tàu bố mẹ tôi liên tục gọi điện hỏi han giờ giấc, chắc ông bà cũng mong lắm. Trưa cả nhà tôi đã xuống tàu ở Hà Nội và định bắt xe về quê. Dự định ngồi xe thêm 6 tiếng sẽ về đến nhà. Thế nhưng, chiếc xe lại gặp trục trặc giữa đường phải dừng lại sửa mất 5 giờ liền. Bố mẹ tôi đợi mãi không thấy con về thì lo lắng lắm. Dù tôi đã nói đợi xe nhưng ông bà không tin, thậm chí mẹ tôi lại nghĩ tôi nói dối về quê cho bà mừng.
11h 45 phút đêm giao thừa tôi bước chân về đến cửa nhà, chồng và con đi đằng sau bố mẹ tôi vui mừng không kể xiết ôm chặt lấy cháu. 5 năm lấy chồng xa năm nay tôi mới được ăn cái Tết ở nhà mình. Thế nhưng dù sao tôi cũng còn may mắn hơn rất nhiều chị em phụ nữ khác, họ vì nhiều lý do khác nhau vẫn chưa thể về thăm lại gia đình. Họ chỉ biết giấu đi những giọt nước mắt tủi phận trong những ngày Tết này.
Theo Một Thế Giới
Ý tưởng không tốn tiền cho vợ chồng trong đêm giao thừa Không cần phải chi tiêu một khoản tiền quá lớn cho dịp nghỉ Tết, vợ chồng bạn vẫn có thể có những phút giây ngọt ngào và hạnh phúc bên nhau. Uống rượu và khiêu vũ bên nhau Trong thời khắc quan trọng đón năm mới, vợ chồng hãy bên nhau, nhâm nhi một ly rượu vang nồng cháy và nắm tay nhắc...