Đêm động phòng, vợ tôi khóc ngất vì nhớ người cũ
Em ra ngoài ghế sofa, nằm úp mặt xuống mà khóc nức nở, em khóc nấc như chưa bao giờ được khóc ngay trong đêm động phòng.
Chưa có một câu chuyện nào lại ly kì như câu chuyện của vợ chồng tôi. Người phụ nữ tôi yêu thương, dành trọn cuộc đời cuối cùng lại không yêu tôi, trái tim em lại hướng về người đàn ông khác, hoàn toàn không có chỗ nào cho tôi cả. Thật ra, tôi luôn hi vọng khi lấy nhau về, em sẽ thay lòng, sẽ vì ‘lửa gần rơm’ mà cũng yêu thương tôi, có tình cảm với tôi. Nhưng có lẽ tôi đã nhầm.
Ngày chúng tôi kết hôn, tôi hạnh phúc vô cùng. Chỉ có em là không được vui vẻ cho lắm. Tôi biết, những nụ cười trên môi em đều là gắng gượng vì thật ra lòng em không vui. Người đàn ông em đã từng sống chết để yêu cũng bỏ em đi lấy vợ, người vợ giàu có hơn em nhiều. Em làm sao so sánh được với người ta về của cải vật chất, nhưng em có một trái tim đôn hậu, một tâm hồn đa sầu đa cảm và một tấm lòng chân thành. Dù em không trọn vẹn với tôi nhưng tôi biết, em là người con gái tốt, thủy chung. Và dù đó là sự thủy chung với người cũ, tôi vẫn tin rằng, đó là điều chứng minh trái tim của em.
Em gật đầu lấy tôi có lẽ cũng vì em thích tôi hơn cả. Em thích tôi hơn tất cả những gã đàn ông từng theo đuổi em. Tôi cũng đã theo em từ những ngày em còn có người cũ, tôi không đòi hỏi, chỉ lặng thầm đi bên cạnh em và cho tới khi em chịu nỗi đau đớn ly tan kia, tôi lại là người động viên em vượt qua tất cả. Tôi biết, cuộc hôn nhân này cũng là một cách em báo đáp tôi, cũng là em muốn tìm cho mìn chỗ dựa an toàn nhất. Còn tình yêu có hay không tôi cũng chưa dám chắc. Nhưng tôi tin một ngày, khi em nhận ra sự chân thành của tôi, em sẽ bị cảm kích. Và dù sao, quá khứ cũng đã trôi qua, em phải bằng lòng với sự thật là người ta đã có vợ và em đã có chồng.
Em có lẽ không hiểu, đàn ông chỉ chịu đựng được mức độ nào đó, khi đã quá tổn thương, đã quá bị xúc phạm, họ sẵn sàng từ bỏ tất cả, có thể từ bỏ cả em. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Thật làm thân con gái khổ thế sao? Biết rõ họ không yêu thương mình, họ phản bội mình vì tham tiền bạc, vậy mà em vẫn dấn thân vào, vẫn đau khổ mệt mỏi vì anh ta. Tôi lại càng thương em hơn. Nhưng em nói, em đã quên sạch rồi, chỉ cần cho em thêm thời gian, em sẽ là người vợ tốt của em. Tôi vui lắm vì những gì em nói.
Nhưng thật buồn, đêm tân hôn, khi tôi chủ động gần gũi, động chạm vào người em, em đã hét toáng lên và đạp tôi ra. Em khóc nức nở như đứa trẻ con khóc đòi mẹ. Em nói, em không muốn gần gũi người đàn ông nào khác ngoài anh ta. Em sợ lắm, em không muốn trao tấm thân này cho tôi. Trời ơi, một gáo nước lạnh giội xuống đầu tôi, tôi như người mơ người tỉnh. Trong ngườ tôi sẵn có men rượu nên tôi không chịu buông tha em, tôi nhất định phải có đêm động phòng hạnh phúc, vui vẻ bên người tôi yêu. Nhưng em lại từ chối tôi, em cứ né tránh, cứ đẩy tôi hết lần này tới lần khác khiến tôi tổn thương vô cùng.
Em ra ngoài ghế sofa, nằm úp mặt xuống mà khóc nức nở, em khóc nấc như chưa bao giờ được khóc. Thật ra, cuộc hôn nhân này là sao, em còn đau đớn đến cỡ nào, em còn yêu người ta nhiều lắm sao. Em lấy tôi mà lại làm như thế có phải quá thiệt thòi cho tôi hay không?
Em có lẽ không hiểu, đàn ông chỉ chịu đựng được mức độ nào đó, khi đã quá tổn thương, đã quá bị xúc phạm, họ sẵn sàng từ bỏ tất cả, có thể từ bỏ cả em. Tôi đã yêu em chân thành như thế, hết lòng như vậy mà em lại cho việc gần gũi tôi là kinh khủng, là tội lỗi. Tôi thật không hiểu được em. Con gái có thì, đâu phải còn nhiều cơ hội cho em lựa chọn nữa. Mà em còn hi vọng gì vào người đàn ông xấu xa ấy chứ. Tôi chỉ muốn nói với em, bát nước hất đi sẽ không bao giờ lấy lại được. Tôi mong em hiểu tấm chân tình tôi dành cho em.
Theo VNE
Cứ lên giường chồng chửi vợ mất trinh
Bình thường anh đối xử với tôi rất tốt nhưng khi đêm đến anh lại chửi tôi chuyện mất trinh.
Khi gặp và yêu thương anh, tôi đã luôn canh cánh trong lòng một nỗi lo sợ. Cái việc vì mình không còn trong trắng luôn là một ám ảnh quá lớn đối với tôi. Khi tôi nhận được từ anh sự tha thứ và chấp thuận, tôi đã khóc rất nhiều. Tôi khóc vì hạnh phúc và tự hứa với lòng mình sẽ cố gắng để trở thành người vợ tốt để báo đáp tình yêu mà anh dành cho tôi. Nhưng giờ, khi cuộc hôn nhân ấy đi tới năm thứ 6, tôi vẫn khóc rất nhiều. Khóc vì tủi nhục ê chề!
Tôi lấy anh khi đã nói rõ cho anh biết sai lầm trong quá khứ của mình. Lúc đó anh cũng nói với tôi là chuyện quá khứ qua rồi không nhắc lại. Vậy mà ngay đêm tân hôn, sau khi vợ chồng gần gũi, anh như bực tức trong người nên đã chửi mắng tôi thậm tệ. Anh nói tôi là loại hư hỏng, đĩ thõa...Những lời lẽ ghê tởm nhất anh cũng dành cho tôi. Tôi khóc nhưng không hề giận anh vì tôi biết nói ra được những điều đó sẽ khiến anh nhẹ lòng hơn. Tôi hiểu cảm giác của những người đàn ông trong hoàn cảnh này nên tôi chấp nhận để anh sỉ nhục mình một lần trong đêm nay.
Khi anh qua cơn nóng giận, anh thủ thỉ xin lỗi tôi. Anh đối xử với tôi rất tốt, quan tâm và giúp đỡ tôi nhiều việc. Nhưng anh như tồn tại hay con người khác nhau. Ban ngày thì như vậy nhưng mỗi khi đêm về là anh lại biến thành một kẻ ích kỉ và tàn nhẫn. Không một đêm nào anh không đòi hỏi. Và dù được thỏa mãn hay không thì anh cũng chửi tôi. Anh chửi vì tôi không còn trinh trắng, anh chửi vì sao tôi hư hỏng, anh chửi vì nghi tôi vẫn còn tơ tưởng người tình cũ...Anh chửi đời anh đen khi không được biết "mùi trinh", anh chửi anh vô phúc mới lấy tôi...Biết bao lời cay nghiệt nhất anh đều ném vào mặt tôi.
Bình thường anh rất yêu thương và chiều chuộng tôi, nhưng khi hai vợ chồng gần gũi, anh lại chửi mắng tôi chuyện không còn trong trắng(ảnh minh họa)
Nhiều hôm tôi ốm, mệt mỏi trong người anh cũng không tha. Anh ép tôi phải quan hệ nếu không anh đinh ninh cho rằng tôi "giữ cho người yêu cũ". Mỗi khi màn đêm buông xuống, anh lại như một con quỷ dữ. Anh tàn nhẫn vô cùng. Nhưng mà ban ngày anh lại tỏ ra hối lỗi, thay tôi làm mọi việc. Sự mâu thuẫn trong con người anh cũng tạo nên sự mâu thuẫn trong con người tôi. Tôi không biết nhìn nhận anh là kẻ tốt hay xấu. Tôi chỉ cảm thấy chán nản vô cùng mỗi khi vợ chồng gần bên nhau.
Tôi đã từng nói với anh rằng nếu như anh không thể tha thứ cho tôi chuyện tôi không còn trong trắng khi lấy anh thì xin hãy giải thoát cho cả hai để đỡ đau khổ. Lúc đó anh tỏ ra hối hận. Nhưng khi lên giường, anh lại: "Tao mất tiền mua mâm thì phải đâm cho thủng. Mày là vợ tao, tao có quyền". Sự tra tấn tinh thần của anh còn đáng sợ hơn cả việc anh đánh đập. Những lời anh nói không một đêm nào ngừng, sự đay nghiến độc ác khiến tôi không còn chút tình cảm vợ chồng nào khác.
Hiện tại vợ chồng tôi đã có với nhau một đứa con 4 tuổi. Cháu rất ngoan ngoãn và thông minh. Có con rồi nhưng chưa bao giờ anh hết chửi tôi. Mọi việc cứ lặp lại như một quy trình. Thậm chí anh còn nói: "Tôi sẽ còn sỉ nhục cô cả đời, bao giờ chết thì thôi. Đó là điều cô làm thì cô phải tự đi mà gánh chịu. Tôi có ép cô trao trinh tiết cho kẻ khác đâu mà giờ cô trách tôi".
Hơn 6 năm nên nghĩa vợ chồng, tôi chưa bao giờ biết tới cảm giác hạnh phúc trọn vẹn là như thế nào. (Ảnh minh họa)
Nếu như anh ấy chỉ là một kẻ như vậy thì tôi sẵn sàng bỏ anh ấy từ rất lâu rồi. Nhưng cứ bình thường, khi hai vợ chồng không gần gũi thì anh lại rất tình cảm và tử tế. Anh là một người chồng tháo vát, lo toan quán xuyến chuyện gia đình. Anh còn là một người cha tốt nữa. Con gái tôi rất quý anh, yêu anh và anh chăm cho con cũng rất khéo.
Thực sự giờ đây con người tôi mâu thuẫn lắm. Hơn 6 năm nên nghĩa vợ chồng, tôi chưa bao giờ biết tới cảm giác hạnh phúc trọn vẹn là như thế nào. Sự sỉ nhục của anh là mũi dao nhọn khắc sâu vào tim tôi không ngày nào nguôi. Có đôi lúc tôi muốn ly hôn để giải thoát cho chính mình vì nghĩ tới những phút giây anh ấy quá tàn nhẫn nhưng rồi tôi lại không làm được. Phần vì tôi nghĩ tới anh cũng là người tốt khi anh bình thường, không cay cú, phần vì thương con. Tôi nên làm gì đây, có nên chấp nhận để chồng đay nghiến cả đời để đánh đổi có một gia đình, có một người chồng hay là dứt bỏ tất cả để được thanh thản hơn?
Theo VNE
Yêu anh là điểm yếu của em Điêm yêu duy nhât của em là chót yêu anh quá nhiêu, nhiêu đên nôi dù đã bị bỏ rơi mà vân chẳng thê ghét anh. Em khẽ nép đâu vào ngực anh, vào bờ vai rông dài rắn chắc mà ngày nào đã từng là nơi âm áp và tin cây nhât đê em dựa dâm. Nhưng bât chợt em nhân ra...