Đêm đó, chồng hậm hực bỏ sang phòng ô sin và không quên nhét vào ngực tôi 200 ngàn
Đến tháng thứ 7, tôi kiên quyết không cho chồng trèo lên người vì sợ ảnh hưởng đến con thì anh chì chiết tôi: “Được thôi, không có cô thì ô sin sẽ giải quyết cho tôi”.
Chồng tôi làm ra tiền, thế nên khi tôi kết hôn với anh, bố mẹ và bạn bè đều ủng hộ. Ai cũng bảo rằng nếu tôi kết hôn với anh, cuộc sống sẽ được đảm bảo. Dù sao 26 năm nay, tôi đã phải chịu đựng nhiều cực khổ rồi. Bố mẹ tôi không giàu có, từ khi đi học, tôi đã phải làm thêm và chạy ăn từng bữa.
Tôi gặp chồng tôi tại chỗ làm thêm. Lúc đó tôi đang đi bưng bê cho một nhà hàng. Chồng tôi bảo rằng nhìn tôi luc dố rất tội nghiệp và anh chỉ muốn đứng ra che chở cho tôi, cho toi một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Sự nhiệt tình của anh, cộng với sự hào phóng của anh đã khiến tôi tin tưởng hơn. Chúng tôi yêu nhau được 2 năm thì làm đám cưới. Bố mẹ anh đều ở nước ngoài nên tôi không phải làm dâu. Tôi ra trường, xin làm nhân viên văn phòng, lương tháng được 3 triệu, nhưng tôi không muốn bỏ vì ở nhà rất buồn. Chồng tôi cũng đồng ý.
Những tưởng cuộc sống của tôi sẽ xuôi chèo mát mái, nào ngờ lấy nhau được 6 tháng thì tôi có bầu và mọi chuyện cũng thay đổi từ đó.
Tôi không thể chiều chồng như trước vì có bầu rất mệt mỏi. Thấy tôi mệt, chồng bảo thuê ô sin, anh dắt về một cô ô sin mặt mày sáng sủa, thân hình đầy đặn. Tôi bảo: “Anh chọn ô sin gì mà như người mẫu thế?”, chồng tôi nghe thế thì chỉ cười bảo: “Anh là con người yêu cái đẹp, ô sin cũng phải tươm tất một tí chứ”. Vì tiền là của chồng tôi nên tôi không can thiệp được. Cũng may là từ ngày có ô sin, tôi không phải làm việc gì cả nên cũng đỡ. Tôi bị nghén nặng, không ăn được gì nên sút cân trầm trọng, tôi phải xin nghỉ làm để ở nhà dưỡng thai.
Tôi bị nghén nên nghỉ ở nhà, còn chồng thì đề nghị thuê ô sin (Ảnh minh họa)
Nhưng từ ngày có ô sin, chồng tôi thường có những biểu hiện lạ. Anh thường ở nhà vào cuối tuần, bình thường anh toàn đi đánh golf, mỗi lần cô ô sin lau nhà là anh cứ ngồi trên ghế nhìn chằm chặp. Tôi thấy thế thì ghen lồng ghen lộn, chồng tôi tức điên lên, trừng mắt bảo: “Cô có đủ sức chiều tôi không mà to mồm? Nếu không đủ sức thì để cho người khác chiều, đừng có mà độc tài với tôi”.
Cũng sau hôm đó, chồng tôi tỏ thái độ rõ ràng với tôi luôn. Tôi có bầu mệt mỏi là thế nhưng anh cứ đè tôi ra bắt làm chuyện ấy. Tôi van xin anh tha cho tôi vì sợ ảnh hưởng đến con nhưng anh bảo, nếu không chiều anh thì anh sẽ đi bồ bịch ở bên ngoài. Anh thẳng thừng đưa ra hai lựa chọn và bắt tôi chọn. Anh bảo nếu còn lằng nhằng anh sẽ đuổi tôi ra đường.
Video đang HOT
Chồng tôi không được đáp ứng chuyện ấy thường xuyên thì sinh ra bực bội, đổi tính đổi nết. Tôi sợ ảnh hưởng đến con vì mỗi lần sinh hoạt vợ chồng là anh đều làm rất mạnh khiến tôi giật mình thon thót vì sợ. Đến tháng thứ 7, tôi kiên quyết không cho chồng trèo lên người vì sợ ảnh hưởng đến con thì anh chì chiết tôi: “Được thôi, không có cô thì ô sin sẽ giải quyết cho tôi”.
Tôi sợ chồng tôi làm thật nên đêm đó cũng cố gắng chiều anh, nhưng rồi sự mạnh bạo của chồng đã khiến tôi sợ hãi. Chồng mới yêu được 5 phút, tôi đã đẩy anh ra rồi bảo: “Em lạy anh, tha cho em và con”. Chồng tôi không cố làm tiếp mà đứng dậy, mặc quần áo vào rồi rút tờ 200 ngàn ra, nhét vào ngực tôi rồi nói: “Xem như mấy phút rồi là tôi mua, đây, tiền của cô đây. Từ giờ tôi sẽ nhờ cô ô sin và trả tiền cho cô ta”.
Xem như mấy phút rồi là tôi mua, đây, tiền của cô đây. Từ giờ tôi sẽ nhờ cô ô sin và trả tiền cho cô ta”. (Ảnh minh họa)
Nói rồi chồng tôi bỏ qua phòng cô ô sin, tôi chết điếng trước hành động của chồng. Tôi cố gắng đứng dậy, mặc quần áo vào rồi chạy qua phòng cô ô sin nhưng cánh cửa đã nhanh chóng khóa lại, tôi ngồi bên ngoài, chỉ còn nghe tiếng cười khúc khích của cả hai.
Kể từ hôm đó, cô ô sin cũng tỏ thái độ láo xược đối với tôi, còn chồng thì hôm nào cũng “đóng đô” ở phòng ô sin. Tôi như đứt từng khúc ruột, tôi thì sắp sinh mà chồng thì chỉ nghĩ đến chuyện làm sao để thỏa mãn bản thân. Bây giờ tôi phải làm gì đây? Chịu nhục chờ sinh con hay kiên quyết ly hôn và chấp nhận ra đường với hai bàn tay trắng?
Theo Một Thế Giới
"Là cháu mẹ thì mẹ cũng phải trả tiền khám thai chứ!"
Vợ cứ hậm hực khi đi khám thai cùng mẹ, tôi cũng không hiểu sao lại vậy cho đến khi vợ đi khám thai tháng thứ 5 cùng mẹ, về đến phòng vợ nhìn tôi mệt mỏi nói: "Là cháu mẹ thì mẹ cũng phải trả tiền khám thai chứ!"
Vốn là con cả trong một gia đình sống ở thủ đô này. Nhưng gia đình tôi sống rất phép tắc, tôi cũng lấy vợ ở cái tuổi không còn trẻ trung gì, đầu 30 rồi tôi mới lấy vợ, mà cô vợ tôi thì còn rất trẻ. Em mới chỉ 18 tuổi, mới là cô sinh viên năm nhất, chỉ vì ăn cơm trước nên em có bầu vậy là chúng tôi cưới.
Em phải dừng việc học lại, với cả khả năng kinh tế của tôi cũng có thể lo được cho vợ con. Đằng này, ai dè, vợ và mẹ tôi lại có nhiều khúc mắc mà sự thật thì tôi cũng không biết mình nên đứng về bên nào cho phải.
Vợ trách tại tôi mà cô phải bỏ dở việc học rồi lại có em bé, ở nhà vô công rồi nghề đủ kiểu. Vợ tôi tính vốn hay nói, thành ra mỗi lần bực tức là vợ lại lôi tôi ra nói cho bằng hết. Biết tính vợ vì còn trẻ nên tôi luôn nhường nhịn vợ.
Tiền lương hàng tháng của tôi cũng rơi vào khoảng 25 triệu. Mỗi tháng tôi đưa mẹ 15 triệu như đã định để đóng tiền ăn, tiền sinh hoạt phí hàng ngày. Còn tôi đưa vợ 7 triệu. Tôi chỉ giữ lại cho mình 3 triệu để đổ xăng, thi thoảng cà phê với bạn hay tụ tập và phòng cả xe hỏng. Vậy mà vợ cứ nằng nặc nói rằng chồng cho quá ít và anh làm như thế không được khi đóng quá nhiều tiền cho mẹ.
Vợ nói, sau này sinh con rồi còn tiền bỉm sữa còn cả tá thứ cần dùng đến tiền. Anh cho vợ bằng đó tiền đâu có đủ khi lại cho mẹ gấp đôi. Đấy là chưa kể, mẹ chồng không yêu thương con dâu, mẹ chỉ hỏi han qua quýt mỗi khi vợ không được khỏe.
Vợ khóc lóc khi than phiền về mỗi lần đi khám thai cùng mẹ với tôi. (Ảnh minh họa)
Gia đình vợ vốn cũng có điều kiện khá giả từ bé, tính vợ thì cũng tương đối tiểu thư nên tôi không thể trách vợ điều đó được. Vợ về nhà tôi, rời xa gia đình, chưa quen gì cả đã phải chuẩn bị làm mẹ, chăm sóc một đứa trẻ mà chưa có kinh nghiệm gì lại không được mẹ chồng quan tâm chắc chắn điều đó làm vợ không khỏi tủi thân.
Chuyện chỉ to lên khi vợ vừa đi khám thai tháng thứ 5 về, đến phòng nằm bịch xuống giường, tôi vừa hỏi.
- Vợ khó chịu chuyện gì à, sao lần nào đi khám thai với mẹ về mặt vợ cũng xị ra vậy?
- Là cháu mẹ thì mẹ cũng phải trả tiền khám thai chứ! Vợ nói với chồng bằng cái giọng hậm hực
- Sao vậy vợ?
- Sao chăng gì nữa hả chồng? Lần nào đi khám thai với mẹ vợ cũng tự trả tiền cả.
- Thì vợ có tiền trả cũng có sao đâu, không quá nhiều mà.
- Chồng xem, một tháng khám thai một lần, thì mẹ cũng nên trả cho vợ một lần chứ. Số tiền chồng đưa mẹ cũng đâu có tiêu đến, bố mẹ vẫn có tiền lương hưu rồi. Còn tiền chồng đưa vợ, vợ để dành, thi thoảng thèm cái gì vợ đi ăn, mua một vài bộ đồ bầu đẹp như người ta. Đằng này lần nào cũng vậy...
Nhiều đêm tôi thức để hút thuốc, tôi thật sự không biết phải giải quyết ra sao cho ổn thỏa giữa mẹ và vợ nữa. (Ảnh minh họa)
Tôi nghe vợ ca thán một hồi, thật ra chuyện cũng đâu quá to tát, chỉ là cách đối xử của mẹ tôi dành cho vợ cũng không được hợp lý cho lắm. Nhưng có vậy mà vợ khóc thút thít rồi giận dỗi lây sang cả tôi rằng không biết thương vợ, này nọ.
Có những hôm như vậy, tôi dỗ chán không thèm dỗ vợ thì đi làm về đã không thấy vợ đâu. Hỏi ra thì biết vợ về nhà mẹ đẻ. Đến nơi đón vợ về, vợ lầm lì không thèm bắt chuyện với tôi, nói được vài câu còn lôi cả chuyện sẽ ly dị.
Mỗi khi tôi nói mẹ giữ tiền cũng chỉ muốn tốt cho vợ chồng mình thì vợ phản bác nhanh chóng. Nếu muốn tốt mẹ đã không giữ nhiều lương của chồng rồi cáu gắt nói rằng bênh mẹ anh chứ không thương vợ.
Tôi thấy đau đầu kinh khủng vì chuyện này. Nhiều đêm tôi thức để hút thuốc, tôi thật sự không biết phải giải quyết ra sao cho ổn thỏa giữa mẹ và vợ nữa.
Theo Một Thế Giới
Đêm đó, tôi muốn cháy hết mình nhưng... Thực sự thì bên cạnh cảm giác yêu đương đó là tội lỗi, là nghi ngờ, là căng thẳng nhưng tôi không cưỡng lại được. Tôi năm nay 34 tuổi, đã có gia đình và 2 con gái. Một tháng trở lại đây tôi sụt mất 4kg và luôn trong tâm trạng trên mây trên gió vì người cũ. Tôi lấy chồng khi...