Đêm định mệnh chồng không có nhà
Chúng tôi cưới nhau trong sự chúc phúc của mọi người và thỉnh thoảng vẫn mời anh đến nhà chơi vì ai cũng coi nhau như người nhà. Những lúc vợ chồng tôi cãi nhau, anh vẫn khuyên bảo và nhiều khi đứng ra hòa giải, bởi vậy mà vợ chồng tôi càng biết ơn và tôn trọng nhau hơn.
Nguồn : Internet
Vợ chồng tôi kết hôn và có con rồi nhưng anh bạn ấy vẫn độc thân, vẫn một thân một mình đi về nhiều lúc tôi ái ngại cho hoàn cảnh của anh. Những lần tôi tâm sự với về chuyện lấy vợ, anh vẫn nhìn tôi với ánh mắt đắm đuối vì do tình đơn phương quá sâu đậm nên không thể yêu ai. Tôi không ngờ, anh vẫn dành tình cảm đặc biệt cho mình.
Do công việc nên chồng tôi được cử đi làm xa, 1 tháng có khi 2 tháng mới về nhà một lần. Tôi cũng buồn nhưng nhờ có con nên nhà cửa cũng bớt quạnh hiu. Anh cũng dặn tôi nếu có việc gì đột xuất có thể nhờ anh bạn thân giúp đỡ. Tôi gật đầu nhưng cũng không dám.
Chồng xa nhà, những ngày đầu tôi nhớ chồng rất nhiều. Cảm thấy thiếu hơi chồng khiến tôi không khỏi thẫn thờ. Anh cũng thường gọi về động viên, an ủi nên cũng bớt đi phần nào.
Một đêm vừa cho con ngủ xong và tranh thủ đọc truyện thì tôi nhận được điện thoại của anh và nói muốn gặp có tí việc. Tôi khoác vội chiếc áo, tôi ra mở cửa.
Vừa thấy tôi, anh ôm chầm thật mạnh. Tôi cảm nhận được hơi thở sực mùi rượu của anh. Một nụ hôn mãnh liệt đặt lên môi tôi đầy bất ngờ. Thực sự tôi không cưỡng lại được. Chúng tôi như những con thú đói khát, quấn lấy nhau không rời. Tất cả chỉ là sự ham muốn thể xác trỗi dậy trong tôi sau bao ngày không được gần gũi chồng.
Cũng vì thiếu vắng hơi ấm của chồng mà tôi và bạn thân lại làm chuyện động trời đó. Ngựa theo đường cũ, mỗi tuần anh bạn thân lại đến và không thoát khỏi những cuộc tình tội lỗi trên chiếc giường, trong ngôi nhà hạnh phúc của chúng tôi.
Nguồn : Internet
Sau nhiều lần như vậy, tôi hối hận vô cùng. Tôi thất vọng về bản thân mình khi chỉ vì ham muốn tình dục mà ngoại tình. Còn về phía anh, có được cảm nhận cơ thể của người mà anh dành tình cảm bấy lâu nên hạnh phúc tột cùng. Tôi thấy rõ được điều đó.
Video đang HOT
Chồng về thăm nhà, mời bạn thân đến ăn cơm. Tôi vẫn trò chuyện vui vẻ mà trong lòng không khỏi hoang mang. Tôi rất sợ đến một ngày chồng sẽ biết về những gì diễn ra trong đêm hôm đó. Thực sự tôi không muốn tiếp tục nữa những nghĩ tới việc xa chồng cả tháng thì tôi lại sa ngã. Tôi đã nghiện thứ gọi là tình yêu từ người khác không phải chồng mình.
Giờ đây, ngồi nghĩ lại, tôi ước giá như không có đêm định mệnh ấy. Giá như tôi mạnh mẽ, bản lĩnh hơn thì đã không phản bội chồng.
Dù biết cái kết cục đang chờ đợi mình chẳng tốt đẹp gì, nhưng có một điều gì đó đã làm cho tôi u mê, lú lẫn đến nỗi chỉ muốn hành động theo bản năng.
Tôi chưa bao giờ nghĩ có lúc mình lại khát khao những chuyện tầm thường như vậy. Tôi đã trao thân cho một người đàn ông khác không phải chồng mình trong lúc anh vắng nhà. Điều khốn nạn nhất là sự khao khát đó không thôi ngừng nghỉ, nó đốt cháy tôi như một đám lửa ma mị. Tôi như con thiêu thân nhắm mắt lao vào dù biết rằng cái kết cục đang chờ đợi mình chẳng tốt đẹp gì.
Minh đi công tác nước ngoài một năm. Anh có tiêu chuẩn mang vợ con theo nhưng tôi từ chối vì sợ bỏ lỡ công việc đang rất tốt đẹp của mình. Tôi nghĩ một năm thì có gì phải lo lắng bởi đối với tôi, công việc còn thú vị hơn cả đàn ông. Khi Minh ở nhà, tôi có bao giờ thèm thuồng, đòi hỏi anh đâu?
Thế nhưng đó là khi tôi chưa gặp Tùng. Người đàn ông ấy đã đánh gục tôi chỉ sau 3 lần gặp gỡ. Anh ta chiếm đoạt tôi ngay trong chính căn nhà của tôi. Hôm đó, Tùng đã lao vào tôi bằng sức mạnh của một con sư tử đang săn mồi. Và tôi đã bị anh ta nuốt chửng. Điều khốn nạn là chính tôi sau đó lại khát khao, thèm muốn bị xem là con mồi béo bở, bị nghiền nát, xâu xé đến tả tơi.
“Anh thích em ngay từ cái nhìn đầu tiên và thề rằng em sẽ phải là của anh”- Tùng đã nói với tôi như thế trong lần đầu tiên anh ta ngủ với tôi. Khi đó, những nỗi sợ hãi mơ hồ, những ý nghĩ tội lỗi về sự ngoại tình không hề tồn tại trong tôi. Lúc đó trong tôi chỉ tràn ngập những niềm đê mê hoan lạc. Tôi say mê Tùng và chấp nhận đánh đổi tất cả.
Ảnh minh họa
Thế nhưng giờ đây tôi biết mình đã sai lầm. Tùng không chỉ có một mình tôi. Loại đàn ông như anh ta có niềm đam mê chinh phục đối với tất cả những người phụ nữ xinh đẹp, cô đơn. Tùng không bao giờ mệt mỏi vì những cuộc chinh phục ấy. Tôi đau đớn khi phát hiện điều này. “Tại sao anh lại lừa dối em? Tại sao anh nói yêu em mà còn qua lại với cô ta?”- tôi đã đay nghiến Tùng như vậy.
Anh ta không trả lời mà bế thốc tôi lên giường. Ngay sau đó, tôi cũng không còn tâm trí, sức lực để giận hờn bởi niềm hoan lạc mà Tùng mang lại cho tôi đã lấn át tất cả. Mãi sau đó, anh ta mới nói: “Đúng là anh có nhiều người đàn bà bên cạnh nhưng em là người anh yêu nhất, say mê nhất và muốn duy trì quan hệ nhất”. Tôi đã khóc vì nhận ra mình đã trở nên tồi tệ bởi ham muốn tầm thường ấy. Khi không có Tùng, tôi nghĩ đến anh ta với bao sự dè bỉu, rẻ khinh; nhưng khi anh ta chạm vào tôi thì tất cả chỉ còn lại sự ham muốn đến tột cùng.
Bây giờ thì tôi ghen với những người phụ nữ khác đã và đang được Tùng ban bố cho niềm hoan lạc ấy. Tôi đã nghĩ ra đủ cách để đánh ghen, ly gián họ. Tôi quay cuồng trong ân ái và ghen tuông cho đến khi tờ lịch trước mặt thông báo rằng, chỉ còn 1 tháng nữa là chồng tôi trở về.
Anh gọi điện, nhắn tin cho tôi với tất cả sự nhớ nhung bị dồn nén. Anh háo hức kể cho tôi nghe chuyện anh đã lùng sục để mua quà cho tôi như thế nào… Tôi càng nghe, càng đọc thì đầu óc càng quay cuồng. Tôi không biết mình sẽ đối diện với chồng, với sự thật như thế nào? Chuyện giữa tôi với Tùng tuy chỉ có hai chúng tôi biết nhưng tôi làm sao dám chắc không có kẻ thứ ba cũng hiểu rõ nhưng chưa nói ra?
Điều khốn nạn nhất là bây giờ tôi lại nhen nhóm trong đầu ý nghĩ ly hôn. Tôi muốn ly hôn vì cảm thấy mình không xứng đáng với chồng nhưng có một phần vì tôi muốn được tự do để đến với Tùng. Tôi nghĩ cả khả năng là Tùng sẽ không bao giờ cưới tôi làm vợ hoặc tiếp tục mối quan hệ vụng trộm giữa chúng tôi, thế nhưng có một điều gì đó đã làm cho tôi u mê, lú lẫn đến nỗi chỉ muốn hành động theo bản năng.
Tôi biết mình đam mê mù quáng nhưng tôi không có cách gì để dứt ra được. Tôi phải làm sao để chấm dứt tình cảnh trớ trêu này, cái tình cảnh mà đôi lúc tôi nghĩ do chính tôi gây ra, chính tôi đã lấy thòng lọng tròng vào cổ mình…
Theo him
Bi kịch người phụ nữ không có "cô bé"
Với chị, người phụ nữ không may mắn bị chứng dị tật không có âm đạo, hạnh phúc vợ chồng là điều xa xỉ. Và dù yêu lắm thì anh chồng chỉ biết thở dài vì bao đêm tìm tòi vẫn không thể làm gì được.
Ảnh minh họa.
Bị trả dâu vì không có âm đạo
Vóc dáng nhỏ nhắn, xinh xắn, chị từng khiến bao chàng trai xiêu lòng. Tuổi thơ của chị phát triển bình thường như bao chúng bạn khác. Chỉ đến năm 18 tuổi, chị Ngọc Hà (Phú Thọ) nhận ra sự khác biệt cơ thể mình so với những cô bạn cùng trang lứa. Chị không có kinh nguyệt dù tuyến vú có phát triển. Chị lo lắng chờ đợi ngày đèn đỏ nhưng càng chờ càng không thấy đâu.
Năm 20 tuổi, chị lấy một người đàn ông ở thành phố Việt Trì. Cuộc sống hôn nhân nhanh chóng tan vỡ vì người chồng không "làm ăn" gì được. Nhớ lại ngày ấy, chị Hằng vừa buồn cười lại có chút xấu hổ. Chồng chị hì hụi cả đêm mà không thể nào "tra súng vào nòng". Anh mệt nhoài rồi ngủ. Tối nào hai vợ chồng cũng cố gắng nhưng âm hộ của chị Hằng bị bịt kín, người chồng cảm nhận rõ như một cục thịt chắn ngang cửa "cô bé".
Hai vợ chồng ở cùng nhau được 3 tháng, gia đình nhà chồng chị Hà lúc ấy mang trả dâu vì lý do con trai họ không quan hệ được với vợ. Lúc này, chị Hà đi khám bệnh được các bác sĩ ở Bệnh viện Đa khoa tỉnh Phú Thọ cho biết, chị không có ống âm đạo như phụ nữ bình thường. Bản án không có âm đạo tuyên lên, chị Hà ngất ngay tại viện còn mẹ chị chỉ biết khóc.
Cả tháng trời, cái dị tật không có âm đạo lan truyền nhiều nơi. Người ta cười cợt gọi chị là "thằng", là "anh" rồi là "chú". Có người còn hỏi chị đi kiểm tra xem biết đâu có dương vật nằm giấu đâu đó. Phụ nữ không có kinh nguyệt, không có âm đạo đâu phải phụ nữ.
Tan vỡ cuộc hôn nhân đầu, chị Hà sợ đàn ông. Giống như bao nhiêu người khác, có lúc khát khao sinh lý của chị cũng trỗi dậy mạnh mẽ. Chị hờn trách số phận rồi lại tủi thân tu tu khóc như đứa trẻ. Nhìn các em, bạn bè xây dựng gia đình, chị Hà thấy xót xa cho thân mình. Chị bỏ đi vào miền Nam biền biệt 8 năm trời. Căn bệnh không âm đạo khiến chị tủi thân từ chối biết bao chàng trai theo đuổi.
Lúc ấy, cùng xã chị có người đàn ông 3 con nhưng vợ anh ta qua đời vì sinh khó. Cảnh gà trống một nách ba đứa con thơ dại khiến nhiều người ái ngại. Phụ nữ ngại chẳng muốn đến với anh vì họ e dè cảnh con ông, con tôi, con chúng ta. Nhiều người khuyên anh tới hỏi chị Hà về làm vợ để cùng nhau nuôi nấng các con. Anh thì mặc cảm vì gánh nặng gia đình còn chị Hà tự tin không làm vợ được. Nhưng rồi họ cứ lặng lẽ tìm hiểu về nhau.
Vài năm sau, anh mạnh dạn sang hỏi cưới chị. Gia đình hai bên vun vén cho đôi trai gái. Anh em đều cho rằng số chị không thể sinh con nên nuôi con chồng sau này còn trông cậy con cái.
Khát khao của người đàn ông tuổi 37 vắng hơi ấm đàn bà đã lâu khiến cho cuộc sống vợ chồng gặp nhiều khó khăn. Cũng như bao người đàn ông khác, chồng chị có khát khao sinh lý cháy bỏng nhưng không muốn phản bội vợ, cuộc sống chỉ có tiếng thở dài sau mỗi ngày.
Nhiều lần chồng rất tò mò về người phụ nữ không có âm đạo, anh háo hức khám phá cơ thể vợ. Đêm nào cũng lục xục trên bụng vợ, nhưng mọi cố gắng tìm "đường vào" đều thất bại. Để rồi, chỉ là tiếng thở dài ngao ngán của chồng, ánh mắt sẫm tối bẽ bàng và khuôn mặt đẫm nước mắt của vợ.
Tạo hình âm đạo để duy trì hạnh phúc
Họ cứ lặng lẽ đi bên cạnh cuộc đời nhau như thế. Mọi giấc mơ về hạnh phúc trọn vẹn đều là thứ ước mơ xa xỉ. Chị Hà chỉ còn biết tự cố gắng để thay đổi cuộc sống của mình. Chị làm quần quật hơn những người khác. Chị yêu thương con chồng như chính con mình sinh ra. Những lúc chồng tỏ ra mệt mỏi, chị tâm sự với anh.
Chị mớm lời muốn mở đường để anh đi giải khuây bên ngoài. Vợ càng thủ thỉ chia sẻ chuyện ấy, chồng chị Hà càng dằn vặt và không nỡ làm chị buồn. Càng ngày anh càng thương chị hơn.
Một lần tình cờ đọc báo, chồng chị Hà báo tin cho vợ hay, có phương pháp tạo hình âm đạo để có thể có con. Anh chị tìm đến bệnh viện Xanh Pôn. Các bác sĩ đã tư vấn giúp chị Hà và tiến hành phẫu thuật. Sau 6 tuần, vợ chồng chị Hà đã có thể quan hệ vợ chồng.
Thạc sĩ, bác sĩ Phạm Thị Việt Dung - khoa Phẫu thuật tạo hình, Bệnh viện Xanh Pôn (Hà Nội) cho biết phụ nữ bị dị tật âm đạo không có nhiều nhưng cũng không phải bệnh hiếm.
Trường hợp của chị Bùi Thị Thơ trú tại Thái Bình cũng tương tự. Cách đây 3 năm, chị Thơ tìm đến bệnh viện. Khi được bác sĩ tư vấn về chứng bệnh không có âm đạo, phải làm phẫu thuật. Chị Thơ buồn rầu ra về và không muốn làm phẫu thuật tạo hình vì có phẫu thuật nó cũng không giúp chị có con.
3 năm sau, chị gầy hơn, xanh xao hơn tìm đến với khoa có tâm tư xin được làm tạo hình âm đạo. Chị Thơ chia sẻ với mọi người chị vừa ly hôn với chồng. Sau khi tan vỡ hôn nhân vì chứng dị tật không có âm đạo, chị Thơ mới thấy cuộc sống chăn gối có giá trị như nào trong đời sống vợ chồng. Chị đã quyết định làm phẫu thuật tạo hình âm đạo để tìm kiếm hạnh phúc mới.
Cả chị Hà và chị Thơ tìm đến khoa Phẫu thuật Tạo hình khi đã có cuộc hôn nhân đổ vỡ và lúc này họ mới thấy hạnh phúc vợ chồng không chỉ là tình yêu mà còn có quan hệ tình dục.
Theo VNE
Không chồng mà chửa: Tôi bị coi là loại gái uế tạp Tôi nực cười và cay đắng khi thấy mình đang sống trong một xã hội mà phụ nữ không lập gia đình, hoặc không chồng mà chửa như tôi thì bị coi là một cái tội. Còn phụ nữ có chồng, nhưng bất hạnh là chuyện bình thường. Nhiều người còn huỵch toẹt bảo tôi là loại gái uế tạp. Tại sao đến...