Đêm đến giật mình thon thót mỗi khi chồng ‘chạm’ vào người
Anh thường xuyên đòi hỏi chuyện chăn gối như sợ ai đó giành mất phần, khi em kêu mệt thì anh cáu bẳn.
Nhiều lúc em muốn ly hôn, nhưng em thương bố mẹ em, em sợ họ sẽ phải chịu nhiều điều tiếng khi em ly hôn. Chị gái em cũng đã qua một đời chồng, giờ đang sống ở nhà mẹ đẻ. Nếu em cũng bỏ chồng, người ta sẽ dị nghị cho rằng bố mẹ em không biết dạy con.
Chào độc giả mục tâm sự!
Em 25 tuổi, mang tiếng lấy chồng được 4 năm nhưng em chưa hề cảm thấy mình được làm một người phụ nữ thật sự. Em cũng không được xem là một cô con dâu mà chỉ là một kẻ ăn bám, một đứa con gái “sa cơ lỡ vận” bị hắt hủi, đối xử tệ bạc.
Khi yêu anh rất ngọt ngào, anh dùng hết mọi lời lẽ để thuyết phục bố mẹ em cưới được em. Nhưng rồi từ khi em có bầu con đầu lòng, anh bỏ em để theo bạn bè vào Nam làm việc. Còn em ở nhà với mẹ chồng hàng ngày vẫn đi làm công nhân may ở một xí nghiệp gần nhà.
Em vốn là cô công nhân chăm chỉ, khéo tay nên năng suất lao động cũng khá cao. Tiền lương được bao nhiêu em đều đưa về cho mẹ chồng cầm lo ăn uống chi tiêu mà không hề suy nghĩ. Em cũng nói với mẹ chồng “Tiền con dâu, mẹ cứ coi như tiền mẹ, ăn uống và mua sắm mẹ cứ lấy đó mà dùng”.
Mẹ chồng em mới đầu rất vui vẻ, bà mừng lắm. Bà luôn miệng nói “Thì con đưa cho mẹ, mẹ lo việc gia đình, còn đồng nào mẹ để đó tích cóp lại cũng là dành cho các con chứ cho ai”.
Nhưng rồi khi em sinh, em mới thấy được mẹ chồng em không hề đơn giản (Ảnh minh họa).
Mới đầu em cứ nghĩ mẹ chồng nàng dâu như thế là hòa hợp không có gì đáng lo lắng, nhưng rồi khi em sinh, em mới thấy được mẹ chồng em không hề đơn giản. Từ ngày em sinh, mẹ chồng em không những không quan tâm chăm sóc mà toàn đi nói xấu em. Thậm chí em mới sinh được 4 tháng bà đã kêu em dậy đi làm, kiếm tiền mua sữa cho con.
Video đang HOT
Đã thế, khi em nói em nghỉ thêm vài tháng nữa, bà hậm hực gọi điện mách chồng em. Anh không hiểu chuyện cứ nghĩ em lười, đi làm đồng lương được đồng lương nào anh đều gửi về cho mẹ giữ. Em không có tiền tiêu, cũng chẳng dám ngửa tay xin bà một đồng nào để mua sữa cho con. Nhiều lúc nghĩ con còn nhỏ tuổi đã không được ăn uống đủ chất mà em ứa nước mắt.
Đôi lần, mẹ em đến chơi thấy con ít sữa lại phải cho bé uống nước cơm, nước cháo mẹ em giấm giúi cho ít đồng để mua sữa cho cháu. Nhưng vì kinh tế khó khăn, đồng tiền hạn hữu nên mẹ em cũng chỉ cho được đôi đồng.
Nhiều lần em nói với chồng anh gắt gỏng “Anh gửi về cho 3 mẹ con bà cháu rồi, em cứ nói với mẹ lấy tiền mua sữa cho con đi”. Dù biết đó là tiền chồng mình gửi về để cả nhà tiêu chung, nhưng em không thích xin bà, bởi em biết em có xin mẹ chồng em cũng chẳng cho đồng nào. Em đã rất giận chồng.
Cuộc sống của mẹ con em cứ thế trôi qua trong tủi nhục. Khi con tròn một tuổi em ngỏ ý nhờ mẹ chồng trông cháu đi làm, bà hậm hực nói rằng “Giờ cô cứ ở nhà đi, có thằng Th nó gửi tiền ăn cho rồi”.
Khi bé được 2 tuổi, chồng em về Bắc. Cứ tưởng gần nhau, tình cảm vợ chồng sẽ lại như xưa, anh sẽ yêu vợ con hơn nhưng sự thật không phải thế mọi người ạ.
Từ ngày về, anh đi chơi suốt, nếu ở nhà anh luôn miệng hắt hủi vợ là kẻ vô công rồi nghề, chỉ biết ở nhà ăn bám chồng.
Một tháng sau khi về, anh bị tai nạn phải mổ ghép sọ 2 lần, hết rất nhiều tiền. Mẹ chồng em tích cóp được bao nhiêu nay phải đưa ra chữa trị cho con trai hết. Những tưởng bệnh tình của anh sẽ được chữa dứt điểm, nhưng chẳng may từ hôm đó anh không còn được khôn ngoan như trước.
Anh thường xuyên đòi hỏi ‘chuyện ấy’ như sợ ai đó giành mất phần (Ảnh minh họa).
Bị mắc di chứng động kinh, anh không thể lao động như trước, về nhà toàn mắng vợ, chửi con. Em thấy buồn và chán nản vô cùng. Để có tiền chăm chồng, e phải gửi con về ngoại rồi đi làm lại.
Đã thế, từ ngày phẫu thuật não, nhu cầu sinh lý của chồng em cũng thay đổi. Anh thường xuyên đòi hỏi như sợ ai đó giành mất phần, khi em kêu mệt thì anh cáu bẳn. Nhiều lúc em cảm thấy kiệt sức không còn đáp ứng nổi yêu cầu của anh.
Xa con nhớ con, phải thường xuyên phục vụ chồng, đối phó với mẹ chồng ghê gớm khiến em mệt mỏi vô cùng. Nhiều lúc em muốn ly hôn, nhưng em thương bố mẹ em, em sợ họ sẽ phải chịu nhiều điều tiếng khi em ly hôn. Chị gái em cũng đã qua một đời chồng, giờ đang sống ở nhà mẹ đẻ. Nếu em cũng bỏ chồng, người ta sẽ dị nghị.
Nhưng nếu em cứ ở lại đây, chấp nhận cuộc sống với chồng như thế, em cũng đau đớn tủi nhục vô cùng. Em sợ sống cùng người chồng như anh, em sợ bà mẹ chồng ghê gớm hay gây gổ với con dâu. Giờ em không biết nên làm gì nữa. Xin mọi người hãy cho em một lời khuyên với.
Theo Nguoiduatin
Chồng đi công tác, vợ tranh thủ... làm thêm ở nhà nghỉ
Bố mẹ, người thân đều phản đối tôi cưới em làm vợ bởi lúc ấy em làm cái nghề mà nhiều người không thể chấp nhận: gái bán hoa.
Tôi là một kỹ sư xây dựng 37 tuổi và có cuộc sống gia đình hạnh phúc, con trai đầu lòng của tôi năm nay hơn 3 tuổi. Vợ chồng tôi khi đến với nhau không được sự đồng ý của gia đình.
Tôi quen em trong một tình huống chớ trêu. Hôm ấy, tôi kết thúc công việc khá khuya, trong lúc trên đường trở về phòng trọ thì bất ngờ gặp em đang chạy trốn cảnh sát trật tự truy quét gái bán dâm, nhìn thấy em bị thương chân đi khập khiễng, máu chảy ở cánh tay do ngã. Lúc ấy, tôi không nghĩ em là gái và cho đi nhờ xe. Trên đường đi, em thú nhận mình là gái bán hoa.
Quả thực lúc ấy, tôi không hề để ý đến nghề nghiệp của em, tôi hỏi em địa chỉ nhà để đưa về thì em nói bây giờ không thể về vì công an đang ở đó. Thế là tôi đành đưa em về phòng trọ của tôi, băng bó vết thương cho em.
Em kể với tôi, em xuất thân trong gia đình nông thôn, gia đình nghèo, em chỉ học hết lớp 12 rồi nghỉ học lên thành phố kiếm sống. Em làm nhiều nghề từ phục vụ bàn ở quán cà phê, quán ăn cho đến bán quần áo thuê rồi bị lừa vào đường dây bán dâm của một tú ông khét tiếng. Nhiều lần muốn từ bỏ nghề nhưng không thể vì liên tục bị đe doạ nếu không tiếp tục làm sẽ bị đánh chết.
Em từng là gái mại dâm trước khi chúng tôi nên vợ nên chồng (Ảnh minh họa).
Thế là em đành nhắm mắt đưa chân trượt dài trong những chuỗi ngày ê chề. Quả thực, nghe những lời em tâm sự, tôi đã vô cùng cảm động. Nếu không nghe em kể thì chẳng ai có thể nghĩ em là gái làng chơi, khuôn mặt em hiện lên vẻ đẹp trong sáng và thánh thiện đến kỳ lạ, giọng nói dịu dàng và dáng hình mảnh mai, em ăn mặc kín đáo hơn nhiều so với những cô gái bán dâm mà tôi từng được nhìn thấy.
Quả thực là tôi đã đem lòng quý mến em ngay từ giây phút ấy. Tôi quyết định sẽ đưa em ra khỏi con đường tội lỗi ấy bằng một cái nghề trong sạch.
Bản thân em cũng hoàn toàn đồng ý với điều ấy, em nói với tôi sẽ quyết tâm từ bỏ. Vài ngày sau, tôi thuê cho em một căn phòng kín đáo ở cùng chỗ tôi ở, hàng ngày, tôi dạy em cách sử dụng máy tính. Vì em cũng đã học hết phổ thông nên những kiến thức cơ bản về tin học cũng khá thành thạo. Sau gần 1 tháng sau, em được nhận vào làm lễ tân cho công ty tư nhân của một anh bạn thân của tôi làm chủ. Kể từ đó, em không còn quay trở lại cái nghề kia nữa.
Sau gần 2 năm đón nhận tình cảm của tôi, tôi quyết định đưa em về ra mắt gia đình và quyết định tổ chức đám cưới. Tuy nhiên, sau khi biết được quá khứ không mấy tốt đẹp của em thì tất cả mọi người trong gia đình tôi đều từ chối.
Nhưng tôi vẫn quyết định cưới em bằng được, thấy tôi quá quyết tâm, bố mẹ tôi cũng nhắm mắt đồng ý. Sau khi đám cưới diễn ra, vì chưa có đủ tiền mua nhà nên tôi quyết định thuê một căn hộ nhỏ đủ để vợ chồng sống thoải mái. Vì công việc của tôi thường xuyên phải đi công tác xa nhà nên thời gian bên vợ cũng thưa hơn. Sau 1 năm thì em sinh cho tôi một cậu con trai kháu khỉnh, đáng yêu. Em tỏ ra là một người vợ, người mẹ đảm đang và rất mực yêu thường chồng, con.
Chưa bao giờ em phản đối bất cứ quyết định gì của tôi và ngoan ngoãn sống trong vòng tay che chở của tôi. Em nói, đối với em, tôi không chỉ là chồng mà là ân nhân đưa em ra khỏi con đường lầm lỡ. Tôi đã tin tưởng em tuyệt đối, vả lại, sống với nhau mấy năm trời nhưng tôi chưa thấy ở em có biểu hiện gì đáng nghi. Thế là tôi yên tâm đi công tác, dù bận rộn nhưng tôi vẫn tranh thủ về thăm vợ, con mỗi tuần.
Thế nhưng, dạo gần đây, tôi được điều chuyển đi công tác xa nhà nên thời gian về nhà cũng ít hơn lúc trước. Cũng đúng lúc này, tôi mới thấy ở em có những biểu hiện lạ. Em vẫn vui vẻ mỗi khi tôi về nhà, nhưng em không còn mặn mà chuyện chăn gối như lúc trước nữa. Tôi có hỏi thì em chỉ nói rằng em không được khoẻ.
Tôi ắt hẳn sẽ tin lời em nói nếu như con trai tôi không thủ thỉ rằng buổi tối mẹ thường đi đâu đó rồi về.
Tôi quyết định theo dõi vợ mình, đúng như lời con tôi nói, em đã quay trở lại con đường kia trong lúc tôi vắng nhà. Em ung dung vào nhà nghỉ với một người đàn ông lạ mà không hề biết tôi đã đứng tim trong chiếc taxi đi theo em.
Tôi chưa biết phải làm thế nào, sẽ phải nói với em những gì?. Tôi có để em thiếu thốn gì để đến nỗi em phản bội tôi như vậy?
Theo VNE
Cưới vợ chỉ vì trót làm cô ấy phá thai Bạn gái đã phá thai nhiều lần vì tôi nên tôi phải cưới, còn hiện tại, tôi thích một người đã ly dị chồng. Tôi năm nay 31 tuổi, có việc làm ổn định, gia đình có mẹ, chị gái và em gái ở chung. Mọi người đều có thu nhập đủ sống. Tôi quen bạn gái, cũng là vợ sắp cưới của...