Đêm đến, chồng lẻn sang hàng xóm
Yêu nhau được 2 năm, chúng tôi quyết định sống thử trước hôn nhân để biết cảm giác vợ chồng. Vì cũng xác định lấy nhau nên chúng tôi không ngại chuyện đó, đó là một bước đệm cho cuộc hôn nhân sắp tới. Thế là, chúng tôi cùng nhau thuê một phòng trọ khu sinh viên, sống với nhau và nói dối là vợ chồng.
Vì sống thử nên tôi cũng hơi ngại, thật ra chẳng ai biết nhưng mình cứ kiểu &’có tật giật mình’. Nhiều hôm, mấy em trong xóm nói chuyện rôm rả về quan điểm sống thử trước hôn nhân rồi che trách khiến tôi ngại xấu mặt. Ở xóm, tôi không thân thiết với ai vì chúng tôi đi làm, cũng chẳng có thời gian mà qua lại. Và cũng vì không muốn người khác soi mói đời tư của mình nên tôi không chơi thân với ai cả.
Chúng tôi ở gần phòng một cô sinh viên, cô này nhìn cao ráo, xinh xắn và thân thiện. Đó là cô gái duy nhất chúng tôi hay chơi trong xóm vì lý do ở cạnh phòng. Thi thoảng có việc gì như lấy đồ trên gác, lắp bóng điện là cô ấy thường nhờ anh. Chuyện hàng xóm giúp nhau, nhất là khi cô ấy là con gái, lại ở một mình cũng là chuyện nên làm. Tôi không phàn nàn về chuyện đó. Cô gái đó cũng nhiệt tình với vợ chồng tôi.
Thi thoảng nấu ăn, cô ấy hay mang mấy món ngon sang cho hai vợ chồng. Thấy có vẻ ngoan, tôi cũng ưng ưng, cũng hay bắt chuyện và hỏi han. Đi đâu về có quà là tôi đều cho cô ấy.
Và cũng vô tình, cái sự chăm chút ân cần và chu đáo của hai vợ chồng tôi cũng như cô ấy đã khiến cho chồng tôi thân thiết với hàng xóm hơn. Có cái gì ăn là chồng cũng mang cho hàng xóm, bảo cô ấy ở nhà mình, cho không đáng gì. Thi thoảng nấu cơm mà thấy hàng xóm không nấu là y rằng chồng tôi cắm thêm tí gạo cho cô ấy sang ăn. Nhiều lần như thế giống như chuyện mặc định là cô ấy sẽ có một suất cơm khi mà vợ chồng tôi về sớm. Nhiều khi tôi thấy khó chịu với chồng nhưng cũng không dám nói ra, sợ anh bảo tôi tủn mủn.
Mấy hôm rồi, cô ấy có hành động lạ. Mặc bộ váy rõ xinh, sang khoe vợ chồng tôi bảo em mặc bộ này đi hẹn hò có đẹp không. Rồi cô ấy làm một động tác xoay người, giống như kiểu khêu gợi làm cho chồng tôi chóng mặt. Nhìn ánh mắt của chồng, tôi thấy lo lắng. Tôi bảo chồng sao cô ta lại như vậy thì chồng bảo, cô ấy coi mình như anh chị em trong nhà nên tự nhiên, không có gì lạ. Rồi tôi cũng cho qua mọi chuyện.
Gần đây, tôi thấy chồng thi thoảng đi khuya. Và khi về thì cô này cũng hay về sau vài phút. Tôi có ý nghi ngờ vì thấy ánh mắt gượng gạo của chồng. Chồng tôi hay nói xấu cô ấy lại càng khiến tôi nghi ngờ. Trước giờ anh khen còn không hết, nói chi chuyện nói xấu, giống như anh đang đ.ánh lạc hướng tôi.
Video đang HOT
Rồi bất ngờ, một đêm đang ngủ say, tôi tỉnh dậy thì không thấy anh nằm bên cạnh. Tưởng anh hút thuốc trên tầng, tôi lên trên tầng tìm nhưng khi đi qua phòng cô hàng xóm, tôi lại nghe thấy tiếng anh và cô ấy thì thầm với nhau. Trời ơi, tôi choáng váng, trời đất như sụp đổ, dường như anh và cô ấy đang cặp kè, hí hú với nhau, mà không nghĩ tôi đang nằm bên cạnh. Tôi đau khổ, chán nản, mệt mỏi và cảm thấy không còn sức gượng dậy nữa. Tôi gọi điện cho cô ấy trong đêm và thật sự cô hàng xóm quá hốt hoảng khi tôi bảo: “Em bảo anh ấy về đi”.
Hôm ấy anh quỳ xuống xin tôi tha thứ, thật ra tôi cũng không biết tình trạng này diễn ra bao lâu rồi, anh đã lừa dối tôi bao lâu và qua lại với cô ấy từ khi nào. Tôi giống như con ngố bị anh lừa và họ còn diễn kịch, qua mắt tôi. Tôi chỉ muốn cho anh hiểu, tôi không phải là người không bao dung, nhưng sự tha thứ chỉ có một lần. Hoặc là chúng tôi chuyển đi, hoặc là cô ta. Ngay ngày hôm sau, tôi thấy cô ta chuyển sang nơi ở khác. Dù không biết tương lai thế nào nhưng tôi tạm chấp nhận chuyện này và cũng tạm tha thứ cho anh. Hi vọng mọi việc không còn quá sức chịu đựng của tôi nữa.
Theo Afamily
Đàn ông các anh, nhiều khi tàn nhẫn đến đáng sợ…
Cái cảm giác đau đớn khi người mình yêu tặng vào mặt câu:" Anh xin lỗi, Chúng ta không hợp, không có tương lai vì thế nên dừng lại thôi em ạ" làm sao có thể diễn tả hết bằng lời. Lời nói nhẫn tâm đó về sau mỗi lần nhớ lại cứ đau nhói không thôi.
Cái cảm giác đau đớn khi người mình yêu tặng vào mặt câu:" Anh xin lỗi, Chúng ta không hợp, không có tương lai vì thế nên dừng lại thôi em ạ" làm sao có thể diễn tả hết bằng lời. Lời nói nhẫn tâm đó về sau mỗi lần nhớ lại cứ đau nhói không thôi. Người nói ra thì thoải mái thanh thản còn người nghe lại tổn thương sâu sắc.
Không hợp ư làm gì có ai sinh ra đã hợp nhau đã là của nhau chẳng qua vì yêu nhau nên mới cố gắng.
Không có tương lai ư vậy sao anh còn bước vào cuộc đời em để rồi vẽ nên cho em những ảo tưởng hạnh phúc.
Dừng lại ư được thôi thì dừng lại tình mình kết thúc vì anh chẳng còn yêu.
Em chấp nhận buông tay nhưng em đau lắm. Làm sao có thể không đau khi người đàn ông mình nghĩ sẽ đem lại hạnh phúc cuối cùng lại sẵn sàng đạp đổ những gì từng gieo rắc.
Làm sao có thể không đau khi mỗi ngày em cứ sống trong kí ức, từ ngày đầu tiên gặp gỡ, từ những buổi hẹn hò, đến cả khi chia ly tất cả đều hiện về như một cuốn phim tua chậm.
Đau đớn trong em vỡ òa theo dòng nước mắt, em không mạnh mẽ, cũng không giả vờ mạnh mẽ được vì thế em cứ để mình chìm đắm trong nỗi đau cùng với nước mắt của chính bản thân.
Cuộc sống của em hàng ngày vẫn cứ tiếp diễn em vẫn đi học đi làm vẫn cười nói với những người ngoài kia chỉ là đêm về một mình lại chỉ biết ôm nỗi đau mà khóc, ôm nỗi đau về anh-một người không yêu em- một người rời bỏ em.
Không hợp ư làm gì có ai sinh ra đã hợp nhau đã là của nhau chẳng qua vì yêu nhau nên mới cố gắng. (Ảnh minh họa)
Anh block hết mọi thứ về em xóa hết những gì về em như thể em chưa từng tồn tại. Cảm giác của em như thế nào nhỉ đầu tiên là c.hết lặng sau đó là xót xa, xót xa cho chính bản thân em.
Em tự hỏi sao anh có thể dành tặng cho em một nỗi đau lớn như thế để rồi giờ em mất niềm tin vào cái tình yêu, cái gọi là chân thành thì sẽ được đền đáp.
Anh cũng từng yêu một người con gái sâu sắc cũng từng chịu cảm giác đau đớn trong tình yêu vậy mà sao anh có thể biến một người con gái khác phải ghánh chịu nỗi đau tương tự. Phải chăng vì không phải người cũ không phải cô gái tuyệt vời kia nên em có đau đớn ra sao có trở nên điên dại vì anh thế nào anh cũng mặc kệ.
Anh block hết mọi thứ về em xóa hết những gì về em như thể em chưa từng tồn tại (Ảnh minh họa)
Người ta là tình đầu của anh nên anh không thể quên, còn em chỉ là người đến sau, đến sau bao nhiêu người, nên anh sẵn sàng gạt bỏ.Anh à anh có thấy mình quá tàn nhẫn không anh.
Em cứ khờ dại tin tưởng chân thành trao đi sẽ nhận lại đc những gì xứng đáng nhưng em nhầm rồi, cuộc sống này vốn dĩ bất công,cái em nhận được sau khi trao hết niềm tin tình cảm sự chân thành lại là sự dối gạt và những tổn thương.
Em biết ngoài kia có nhiều cô gái ngốc nghếch như em, khờ dại như em, những người đàn ông như anh xã hội ngoài kia cũng không thiếu, chỉ là các anh có thể sống vui vẻ trên nước mắt nỗi đau của người khác mà không một lần cảm thấy day dứt ư? Hay vì tàn nhẫn ích kỉ là bản năng nên các anh không cần nghĩ tới nỗi đau của người khác.
Đàn ông các anh thật sự rất ích kỉ? Tàn nhẫn đến đáng sợ. Tự hỏi đến bao giờ các anh mới thôi cho mình cái quyền làm đau phụ nữ đây.
Theo Guu
Cảm giác khi mất đi đứa bạn thân, cũng đau lắm… Tôi là đứa coi trọng tình bạn. Tôi cho là thế. Và cũng đã có người nói tôi như thế. Bởi lẽ phần lớn điều làm tôi buồn hay đau đớn nhất luôn là bạn bè. Tôi là đứa coi trọng tình bạn. Tôi cho là thế. Và cũng đã có người nói tôi như thế. Bởi lẽ phần lớn điều làm tôi...