Đêm đêm khát khao muốn “đầu gối tay ấp” với chồng nhưng vợ trẻ lại gặp nỗi niềm khó nói
Tôi chỉ ước có thời gian vợ chồng được ở bên nhau tình tự, đầu ấp tay gối nhưng cũng không được.
Tôi năm nay ngoài 30 tuổ.i, tôi mới cưới chồng được 1 năm và chưa có con. Chúng tôi sống chung với gia đình chồng và bé Linh- con riêng của chồng. Tôi là vợ sau của anh. Sau khi ly dị, vợ đầu nhường anh quyền nuôi con vì gia đình anh khá giả.
Ban đầu, cuộc sống của tôi ở gia đình chồng không gặp nhiều khó khăn. Phần tôi đã là vợ sau, phần vì chồng tôi cũng từng chịu đổ vỡ hôn nhân lần đầu nên gia đình chồng không khắt khe với tôi nhiều. Tuy nhiên, càng sống chung, tôi càng thấy mọi chuyện không đơn giản như tôi nghĩ.
Con bé không mấy thiện cảm, gần gũi với tôi dù tôi hết mực thương bé. Ảnh minh họa
Bé Linh, con riêng của chồng tôi đã 7 tuổ.i nên bé đã hiểu nhiều chuyện. Đặc biệt là sau khi bố mẹ chia tay, chắc bé cũng buồn bã và suy nghĩ nhiều. Con bé không mấy thiện cảm, gần gũi với tôi dù tôi hết mực thương bé. Tôi chưa từng làm mẹ nhưng đã cố gắng chăm chút cho con, lo cho con chuyện ăn uống, tắm rửa, đau ốm.
Tôi nghĩ đến mẹ ruột của bé cũng không thể chăm lo được cho con bé như thế. Tuy nhiên, con bé vẫn gọi tôi là cô chứ không gọi tôi là mẹ.
Cứ đến cuối tuần, vợ cũ của chồng tôi lại đến đón bé về. Sau mỗi lần gặp mẹ, con bé lại tỏ thái độ, nói năng hỗn láo với tôi. Tôi giận lắm nhưng vẫn phải kiềm chế.
Còn một điểm tế nhị nữa mà tôi muốn tâm sự đó là chuyện ngủ chung. Vợ chồng tôi mới cưới nhưng ngay cả trong đêm tân hôn, chúng tôi vẫn chẳng được động phòng vì con gái của chồng tôi chen vào giữa, nằm trằn trọc đến 1-2 giờ sáng mới ngủ.
Video đang HOT
Chuyện ái ân giữa tôi và chồng rất thưa thớt. Chúng tôi chỉ tranh thủ lúc đêm muộn hoặc sáng sớm chứ chưa bao giờ có được khoảng thời gian dông dài để tình tự bên nhau.
Mẹ chồng tôi biết ý nên cũng bảo con bé sang ngủ với bà nhưng con bé nhất định không chịu. Có hôm, con bé nằm ngủ với bà đến 10 giờ đêm nhưng chợt nhớ ra điều gì nên lại vội vã về phòng của vợ chồng tôi. Nói thật, tôi đi làm cả ngày về, lại thêm chuyện cơm nước, con cái ở nhà rất mệt mỏi.
Tôi chỉ ước có thời gian vợ chồng được ở bên nhau tình tự, đầu ấp tay gối nhưng cũng không được.
Vợ chồng tôi cũng vì chuyện con bé mà cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt. Anh không hiểu cho tôi, mắng tôi nhỏ nhẹn, ích kỷ, mẹ ghẻ- con chồng khiến tôi uất ức. Ảnh minh họa
Tôi nói với chồng chuyện này, anh trách tôi ích kỷ. Anh nói bé Linh rất ngoan, sống rất tình cảm. Chuyện bố mẹ tan vỡ làm bé tổn thương, anh cảm thấy có lỗi với bé. Chồng tôi còn nói khi ngủ chung, tôi và con bé sẽ dần có tình cảm, xóa dần bớt khoảng cách.
“Hay mình để con bé sang ở với mẹ nó. Mỗi tháng mình đưa thêm cho mẹ nó ít tiề.n”, tôi hỏi chồng.
“Mẹ nó công ăn việc làm không ổn định, mỗi tháng lại cặp kè với một người, thường xuyên dẫn đàn ông về nhà. Em đành lòng sao?”, chồng tôi gắt.
Vợ chồng tôi cũng vì chuyện con bé mà cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt. Anh không hiểu cho tôi, mắng tôi nhỏ nhen, ích kỷ, mẹ ghẻ- con chồng khiến tôi uất ức.
Tôi giận chồng quá nên ôm chăn gối ra ngoài ghế sofa ngủ. Anh vẫn ngủ trong phòng cùng con gái. Mấy ngày nay, tôi suy nghĩ nhiều. Có phải tôi đã sai khi cưới chồng đã có một đời vợ, một đứa con riêng? Tôi phải làm sao để trung hòa mối quan hệ với họ đây? Những độc giả đã có kinh nghiệm xin cho tôi ý kiến.
Vợ cũ lên xe hoa, chồng ôm con ứa nước mắt
Hôm nay vợ cũ lên xe hoa, tôi ôm đứa con 3 tuổ.i ứa nước mắt. 8 năm ân tình không bằng 1 chiếc túi hiệu người ta tặng cô ấy.
Tôi và vợ cũ học cùng cấp 3, 8 năm yêu nhau, chúng tôi kết hôn và sinh được đứa con trai kháu khỉnh.
Cuộc sống hôn nhân không màu hồng, hai vợ chồng liên tục cãi vã, mâu thuẫn vì tiề.n bạc.
Lương tôi 15 triệu, vợ 6 triệu, so với nhiều người, nếu biết vun vén, thu nhập như vậy thừa để chi tiêu, thậm chí còn để dành được.
Thế nhưng, vợ tôi quen tiêu xài hoang phí. Ngày xưa, gia đình cô ấy khá giả, tiêu không tiếc tay. Sau này v.ỡ n.ợ, bố mẹ cô ấy trở nên khốn khó nhưng vợ tôi không bỏ được thói quen cũ. Tôi đã khuyên nhủ mà cô ấy không sửa được.
Vợ tôi thích mua sắm hàng hiệu, đi cà phê sang chảnh, cuối tuần vào bar tụ tập với hội bạn thân con nhà giàu.
Chồng hết tiề.n, cô ấy vay mượn để chi tiêu. Lâu lâu, tôi lại nhận được cuộc điện thoại, shipper nhắn ra lấy đồ. Hóa ra cô ấy đặt mua bằng số điện thoại của chồng. Tôi nhận hàng, tôi lo tiề.n trả.
Đến lúc, tôi cương quyết thắt chặt chi tiêu, tính toán lại nếp sống gia đình, vợ bắt đầu tỏ thái độ, mang bạn này, bạn kia ra so sánh, ngưỡng mộ vì họ lấy được chồng giàu. Từ chỗ đó, cô ấy ch.ê ba.i tôi kém cỏi, không biết làm ăn...
Thế rồi, tôi thấy vợ được ai đó tặng cho chiếc túi xịn hơn 100 triệu đồng, tiề.n rủng rỉnh trong túi.
Tôi đã cố gắng tha thứ, tìm cách níu kéo nhưng không được. Con trai tròn 1 tuổ.i, vợ tôi quyết tâm l.y hô.n. Cô ấy được quyền nuôi con. Tôi nhường căn nhà đang ở cho vợ, chuyển về sống cùng bố mẹ đẻ.
Vậy nhưng, buổi sáng nhận phán quyết của tòa án, buổi chiều vợ chở con sang đưa tôi nuôi. Cô ấy viết sẵn đơn, xin chuyển quyền nuôi con cho chồng cũ.
Tối đến, tôi đau khổ, bỏ ra ngoài lang thang vì cảm thấy quá bất lực, vì bản thân vẫn còn yêu vợ. Cũng lúc này, tôi gặp vợ vào nhà nghỉ với người đàn ông đứng tuổ.i. Ông ta là sếp của vợ tôi...
Hai năm làm bố đơn thân, một mình chăm sóc con, tôi thấm thía biết bao nỗi khổ cực. Mỗi đêm, con đòi mẹ, khóc ngằn ngặt, lòng tôi như vỡ vụn, nhói đau trong tim.
Bao nhọc nhằn rồi cũng qua. Công việc tôi gặp thuận lợi, từ vị trí nhân viên, tôi được đề bạt lên làm trưởng phòng, kinh tế cũng khá hơn. Con đến tuổ.i học mẫu giáo, ngoan ngoãn, thông minh.
Đó cũng là khoảng thời gian, cháu chưa được gặp mẹ, dù nhà cô ấy cách nhà tôi chỉ vài cây số. Tôi thương con nên chưa có ý định đi bước nữa mà muốn dành toàn tâm toàn ý cho cháu.
Tôi nghe bạn báo, vợ tôi sắp tái giá với người đàn ông kia. Hôm nay, cô ấy lên xe hoa, tôi lặng lẽ bế con đứng nhìn từ xa. 8 năm ân tình của chúng tôi, chẳng bằng 1 chiếc túi hiệu người ta mua tặng.
Một nỗi buồn man mác xâm chiếm tâm hồn. Vậy là cô ấy đã rời xa bố con tôi thật rồi. Chẳng còn cơ hội để hàn gắn, để đoàn viên...
Chồng nghĩ tôi tìm cách 'đà.o m.ỏ' nhà anh Tôi 26 tuổ.i, chồng 30, cưới hơn một năm, tôi gần sinh. Trước cưới, anh làm việc ở TP HCM, tôi sống chung với bố mẹ. Sau cưới, vợ chồng thuê nhà ở gần bố mẹ tôi (bố mẹ tôi cũng ở nhà thuê). Trước cưới, thu nhập chúng tôi ổn định nên không phải suy nghĩ đến tài chính. Anh cũng tiết...