Đêm cuối cùng đáng nhớ của tôi và vợ trước khi ra tòa ly hôn
Đêm cuối cùng trước khi ra tòa ly hôn, chúng tôi đã trao cho nhau những phút giây đáng nhớ. Bởi chỉ sau đêm nay, tôi và vợ sẽ chính thức ‘đường ai nấy đi’.
Đi đến ly hôn là quyết định khó khăn cho cả tôi và cô ấy. Nhưng chúng tôi hiểu không thể sống chung với nhau dưới một mái nhà được nữa. May mắn là chúng tôi chưa có con nên chia tay nhau dễ dàng hơn. Hy vọng cả hai sẽ có thể bắt đầu một cuộc sống mới. Trước khi đi đến quyết định ly hôn là cả một câu chuyện dài và tội lỗi lớn nhất thuộc về tôi.
Hồi mới quen nhau, trong mắt tôi thì cô ấy là một người dịu dàng, khá xinh và sống khép kín. Có những buổi hẹn hò khi tôi nói “khô cả họng” thì người yêu ngồi cạnh chỉ gật gù cười. Lúc ấy, tôi nghĩ một người biết lắng nghe chắc chắn sẽ trở thành một người vợ, người mẹ tốt.
Trước khi ly hôn, tôi và vợ đã có những giây phút ngọt ngào bên nhau (Ảnh minh họa)
Yêu nhau được hơn 1 năm thì chúng tôi đi đến quyết định kết hôn. Nhiều người thầm ghen tỵ khi tôi lấy được vợ xinh, lại là con nhà có điều kiện. Nhưng những sóng gió kể từ đây bắt đầu ập tới cuộc sống của tôi. Trận chiến “ngầm” của tôi với vợ bắt đầu từ những điều khá nhỏ nhặt như khẩu vị ăn uống, cách sống. Từ một người hiền lành, ít nói, vợ tôi như trở thành một người hoàn toàn khác: hay cằn nhằn và khó tính. Tình yêu của tôi dành cho vợ cũng vì thế mà đã giảm đi quá nửa sau khi kết hôn. Mỗi lần về nhà nhìn thấy sự khó chịu của vợ, tôi chỉ muốn ra ngoài ở cho đỡ ngột ngạt. May là bố mẹ tôi đều ở quê không thì với tính tình của vợ chắc chắc sẽ cãi nhau thường xuyên với mẹ chồng.
Video đang HOT
Những hụt hẫng này đã dẫn lối tôi đến việc ngoại tình . Tôi viện mọi lý do để ở bên cô nhân tình trẻ trung, biết nghe lời hơn là đụng mặt với một bà vợ khó tính. Có lẽ, sự thay đổi của tôi đã khiến vợ nghi ngờ. Thỉnh thoảng vợ cũng hỏi thăm dò xem tôi có “phòng nhì” bên ngoài không. Khi vợ hỏi, tôi trả lời không và “đánh trống lảng” sang chuyện khác.
Và rồi, chính mắt vợ tôi đã nhìn thấy cảnh chồng ngoại tình. Cô ấy đã ôm mặt khóc rồi chạy đi. Dù tôi cố đuổi theo vợ nhưng không kịp. Đêm đó khi về nhà, tôi đã thấy vợ để sẵn tờ đơn ly hôn trên bàn. Cả đêm, cô ấy tắt máy và không về nhà. Hôm sau, tôi mới liên lạc được với vợ mình. Cô ấy nói mình vẫn ổn và khoe vừa qua đêm với một người đàn ông khác để trả thù tôi. Từ đó, tôi và vợ “lạnh như băng” khi đụng mặt nhau. Chúng tôi di chuyển như những cái bóng trong ngôi nhà không còn hơi ấm của gia đình.
Nhìn vợ bước đi, tôi thấy lòng mình nặng trĩu (Ảnh minh họa)
Sau một thời gian ly thân, cuối cùng ngày ra tòa để công bố chúng tôi “đường ai nấy đi” cũng đã tới. Đêm đó, vợ chủ động đề nghị chúng tôi sẽ gần gũi lần cuối. Đây cũng là món quà mà vợ tôi sẽ gửi tặng trước lúc ly hôn. Sau khi bế vợ lên giường, cô ấy òa khóc nức nở. Tôi ôm vợ mình vào lòng và liên tục nói câu: “Anh xin lỗi, lỗi tại anh”. Khi bình thản đối diện với vết thương này, chúng tôi bắt đầu vào cuộc yêu.
Cả hai trao cho nhau những phút giây ngọt ngào. Khi đang làm “chuyện ấy”, vợ tôi bất ngờ hỏi: “Ở bên cô ấy, anh thấy vui không?” Tôi lảng tránh câu hỏi và muốn tâm trí nghĩ trọn về vợ trong đêm cuối cùng được ở bên nhau này. Khi đã tàn cuộc yêu, vợ tôi mặc đồ rồi ra khỏi nhà. Tôi muốn níu giữ vợ lại nhưng không thể nữa rồi. Có lẽ cả tôi và cô ấy đều hiểu rằng đã quá muộn để cả hai có thể quay đầu lại, nắm tay nhau và đi về một hướng…
Theo Blogtamsu
Cuộc sống ngột ngạt vì bị nhà chồng dồn ép
Cả chồng và gia đình nhà chồng đều không yêu thương tôi, tôi cảm thấy cuộc sống thật ngột ngạt...
Tôi và chồng lấy nhau được 2 năm nay, trước cưới cũng có thời gian tìm hiểu nhau một năm. Trong khoảng thời gian đó hai đứa thường xuyên xảy ra cãi vã những chuyện nhỏ nhen, vặt vãnh theo kiểu trẻ con.
Cả chồng và gia đình nhà chồng đều không yêu thương tôi (Ảnh minh họa)
Nhưng rồi sau đó lại làm lành với nhau được nên chưa đến mức chia tay. Khi anh đưa tôi về xin phép làm đám cưới không thấy gia đình anh ấy phản đối gì. Sau này cưới xong tôi mới biết mọi người trong gia đình anh không thích tôi, phản đối đám cưới này nhưng vì anh cương quyết nên họ mới chịu nhường nhịn. Anh giấu bặt tôi chuyện đó đến khi hai vợ chồng xảy ra mâu thuẫn, cự cãi lẫn nhau anh mới bóng gió nói cho tôi rằng biết thế nghe lời bố mẹ không cưới tôi. Anh đã sai lầm khi đã quyết định cưới tôi.
Càng sống cùng tôi càng phát hiện chúng tôi không hợp nhau về nhiều thứ, cãi vã nhau quá nhiều mà chuyện cũng chẳng có gì là to tát. Đôi khi chỉ là mớ rau, con cá, chi tiêu linh tinh trong gia đình, hay chuyện cỏn con không đâu vô đâu. Lúc tôi mới mang thai, tôi còn biết được chồng tôi có qua lại với gái bên ngoài. Những cuộc nhậu đến tận đêm khuya mới về, người luôn trong tình trạng say mềm nôn thốc, nôn tháo. Tôi lại lầm lũi dọn dẹp trong nước mắt, trên áo đầy vết son môi, sặc mùi phụ nữ.
Tôi cố gắng chịu đựng trong ân hận vì suy nghĩ cho con cái sau này. Tình cảm vợ chồng nhạt dần theo thời gian, tôi không còn cảm thấy hứng thú mỗi khi gần chồng. Nếu chuyện đó diễn ra thì chỉ là nghĩa vụ trả bài cho có, còn cảm xúc đã tắt tự bao giờ.
Tôi cảm thấy cô đơn lẻ loi chính tại ngôi nhà của mình, bố mẹ chồng tôi không thích tôi nên thường xuyên dồn ép, nói những điều khó nghe với tôi. Trong lúc tôi mang bầu mệt mỏi thì mẹ chồng mắng chửi cho rằng tôi lười biếng chậm chạm, cứ đi làm về là ngồi ì trong phòng không chịu động chân, động tay vào việc gì. Bà cũng thường đi nói xấu con dâu, dựng những chuyện không đúng sự thật để chê bai tôi.
Chồng vì bảo vệ mẹ chồng mà sẵng sàng mắng chửi tôi, cho dù việc đó anh biết là mẹ anh sai vẫn trách cứ, mắng mỏ tôi. Đã hai lần vì nghe lời mẹ mà anh tát tôi nổ đom đóm mắt, lúc ấy tôi chỉ biết khóc. Nhiều lần suy nghĩ cuộc sống thật tẻ nhạt, buồn bã vô cùng, sống với người chồng mà chẳng bao giờ anh xem vợ mình có tồn tại hay không.
Chỉ có mỗi đứa con làm niềm an ủi duy nhất vậy mà nhiều khi mẹ chồng cũng lấy cớ để trách móc, chì chiết. Trẻ con đứa nào chẳng quấy khóc, đau ốm vậy mà bà cứ thấy cháu ho hắng là mẹ chồng la mắng tôi không biết chăm con. Trong khi tôi đi làm cả ngày tối mới về, chuyện chăm con đều do mẹ chồng đảm trách.
Nhà mẹ đẻ cách không xa tôi đưa cháu đến đó chơi vì ở đó có trẻ con. Vậy mà mẹ chồng cũng nói tôi không coi gia đình này ra gì, ông bà nội ở nhà sao không nhờ trông mà lại lên nhà đẻ. Lúc nào trong suy nghĩ của mẹ chồng, chồng và cả gia đình anh đều nhỏ nhen và nông cạn thế đấy. Chỉ tìm cớ để dồn ép, la mắng, tôi làm gì cũng họ cũng không vừa lòng, thậm chí còn đổi tiếng ác cho tôi nữa. Tôi phải làm gì để thoát ra khỏi áp lực này, rất mong nhận được chia sẻ từ mọi người. Xin cảm ơn!
Theo Đất Việt
Ngột ngạt tại vì tôi không phải cháu của sếp Sếp là đàn ông nên tính tình nóng nảy, hách dịch động một tí là quát tháo ầm ầm, dùng đủ thứ từ tồi tệ nhất để mắng chửi... Tôi năm nay 27 tuổi, đang làm việc cho một đơn vị sự nghiệp. Mọi người thường nói con gái vào được nhà nước là sướng, vừa nhàn, vừa ổn định. Nhưng tôi lại...