Đêm cuối, chồng bất ngờ giật mạnh tấm chăn, nhìn chằm chằm vào chỗ đó và nói một câu…
Không ngờ chồng bất thình lình ngồi dậy giật mạnh tấm chăn trên người tôi ra rồi bật điện lên và ép tôi buông tay. Anh nhìn chằm chằm vào chỗ đó rồi nói…
Anh nhớ ngày em sinh anh đã nhờ bạn đi công tác nước ngoài mua lọ kem trị rạn da để em bôi cơ mà. Em không bôi hay sao mà bụng chằng chịt vết rạn, sờ vào ráp cả tay như thế. (Ảnh minh họa)
Từ ngày tôi sinh con anh thay đổi tính nết hoàn toàn, khác hẳn với người đàn ông ga lăng luôn quan tâm với vợ mà tôi thường thấy trước đây. Tôi có buông lời trách móc thì nhận ngay được câu trả lời khó chịu của chồng: “Anh vất vả kiế.m tiề.n là vì cái gia đình này chứ vì ai, em chỉ có mỗi mấy cái việc cỏn con bếp núc mà còn tị nạnh với chồng là sao”.
Đúng là tôi chỉ có mấy việc cỏn con thôi mà, ngày cũng đi làm về lại lo con cái nhưng làm sao so được với công việc vất vả của một trưởng phòng như anh. Tôi tự ái và dần dần khoảng cách giữa hai vợ chồng càng bị đẩy ra xa. Cuối tuần hầu như chồng tôi không nghỉ, anh vẫn đến văn phòng làm việc bình thường, chỉ có mình tôi đưa con đi chơi đi thăm nội ngoại.
Mỗi lần ra công viên nhìn thấy người ta có cả vợ cả chồng ríu rít đưa con đi chơi tôi lại chạnh lòng. Những ngày lễ tết thay vì mua quà tặng vợ như ngày trước thì giờ đây anh chỉ nhắn một tin vỏn vẹn: “Anh bận không mua quà được, vợ thích gì cứ cứ mua nhé”. Tất nhiên tháng nào chồng cũng gửi vào tài khoản của tôi một số tiề.n nhất định thoải mái để tôi chi tiêu cho cả nhà. Nhưng tiề.n nhiều, vật chất dư thừa nhưng tình cảm, sự quan tâm dành cho nhau không còn thì làm sao có thể gọi là hạnh phúc?
Cuối tuần hầu như chồng tôi không nghỉ, anh vẫn đến văn phòng làm việc bình thường, chỉ có mình tôi đưa con đi chơi đi thăm nội ngoại. (Ảnh minh họa)
Sự chịu đựng không lời giữa chúng tôi kéo dài được chừng 1 năm thì tôi quyết định l.y hô.n:
- Mình chia tay đi, em không thể chịu nổi cuộc sống thế này nữa. Kể từ ngày mai chúng ta ly thân trước khi tòa triệu tập. Đơn em đã kí để trên bàn ấy.
- Sao lại l.y hô.n. Anh có lỗi gì sao?
- Anh không có lỗi nhưng em thấy cuộc sống vợ chồng quá ngột ngạt, em không thể mãi sống bên một người chồng vô tâm chỉ biết tới công việc còn lại thì giao tất cho vợ được. Anh có biết thời gian qua một mình em đã phải….
Cứ thế tôi nói hết những gì ấm ức trong lòng bao lâu nay. Có lẽ từ ngày sinh con gái đây là lần đầu tiên tôi bộc lộ hết những suy nghĩ của mình với chồng. Anh im lặng ngồi nghe từ đầu tới cuối khuôn mặt đăm chiêu.
Video đang HOT
Cứ ngỡ nghe xong những gì vợ nói anh sẽ ôm lấy tôi, nói những câu động viên xin lỗi ai ngờ anh chỉ nói một câu ngắn gọn: “11 giờ rồi, đi ngủ thôi mai còn đi làm sớm em” khiến tim tôi lại bị tổn thương. Lúc đó chỉ còn biết trách mình ngu dại, ngày trước bao nhiêu người tử tế thương yêu không lấy lại lấy một người đàn ông khô khan tới vậy.
Tôi gạt nước mắt đắp chăn ngang bụng, mắt nhắm lại. Dù sao hôm nay cũng là đêm cuối chúng tôi chung phòng, từ ngày mai tôi sẽ sang phòng ngủ cùng con gái, chúng tôi chính thức ly thân. Tôi vừa lim dim mắt xiêu ngủ thì bất ngờ giật mình vì anh quàng tay ôm ngang bụng.
Tôi giả vờ không biết và ngủ tiếp nhưng 2 phút sau thì bàn tay chồng bắt đầu luồn vào trong bụng tôi, lúc này tôi mới gạt tay anh ra rồi giữ chặt cái chăn trên bụng. Nhưng không ngờ chồng bất thình lình ngồi dậy giật mạnh tấm chăn trên người tôi ra rồi bật điện lên và ép tôi buông tay. Anh nhìn chằm chằm vào chỗ đó rồi nói:
- Anh nhớ ngày em sinh anh đã nhờ bạn đi công tác nước ngoài mua lọ kem trị rạn da để em bôi cơ mà. Em không bôi hay sao mà bụng chằng chịt vết rạn, sờ vào ráp cả tay như thế.
- Con được 2 tuổ.i rồi anh mới biết bụng vợ anh nó kinh khủng tới cỡ đó sao? Anh chỉ mua kem rạn da cho em bôi nhưng không cần biết em có sử dụng nó hay không cũng giống như hàng tháng anh chỉ có nhiệm vụ gửi tiề.n và.o tài khoản còn em sử dụng nó thế nào thì anh phó mặc. Lúc đầu em cũng đã bôi kem nhưng sau đó thấy việc mình bôi là vô ích vì người đàn ông duy nhất muốn mình đẹp lại đâu có quan tâm tới mình thì đẹp để cho ai ngắm.
Tôi cố gắng ngăn không cho những giọt nước mắt được rơi trước mặt chồng. Anh lại trầm ngâm giống như cuộc nói chuyện trước khi đi ngủ. Tôi nằm xuống vì nghĩ chồng cũng sẽ làm như lúc trước mà thôi, anh sẽ lại giục đi ngủ chứ không nói thêm được lời nào cả. Nhưng không ngờ lần này anh ôm chặt lấy tôi và nói:
“Anh xin lỗi, anh sai rồi. Anh quên mất rằng ngoài việc kiế.m tiề.n thì anh còn là chỗ dựa là niềm vui lớn nhất của em và con. Anh hứa sẽ thay đổi, chỉ xin em đừng l.y hô.n, anh cần em và con”.
Từng lời chồng nói khiến tôi bật khóc không kìm lòng được. Tôi đã mong chờ câu nói này bao lâu nay rồi. Tôi cũng đâu có muốn rời xa anh, tôi ôm chặt lấy chồng bật khóc nức nở, đã lâu lắm rồi vợ chồng tôi mới ôm nhau ngủ tới sáng như vậy.
Sáng hôm sau trở dậy sớm như thường lệ, trước khi xuống nhà nấu bữa sáng cho chồng con tôi đã kịp xé tờ đơn l.y hô.n nhòe nước mắt. Có đôi khi trong cuộc sống vợ chồng, phải chạm tới những khoảnh khắc sắp chia lìa thì vợ chồng mới nhận ra được tình cảm thực sự mình dành cho nhau.
Theo blogtamsu
Sung sướng tận hưởng "đêm cuối" trước khi chia tay mà không biết sau lần cởi áo ngực đó...
Tôi từ từ cởi khuy áo ngực của em ra, rồi hai đứa đã lao vào nhau một cách mãnh liệt. Nghĩ em cũng sẽ không để sự cố xảy ra vì bọn tôi đã chia tay nhau nên đêm đó tôi cũng không dùng bao phòng bị.
Tôi từ từ cởi khuy áo ngực của em ra, rồi hai đứa đã lao vào nhau một cách mãnh liệt. Nghĩ em cũng sẽ không để sự cố xảy ra vì bọn tôi đã chia tay nhau nên đêm đó tôi cũng không dùng bao phòng
Yêu gần 2 năm thì mối tình của tôi và Loan có dấu hiệu rạ.n nứ.t. Loan bắt đầu trách móc rằng thời gian gần đây tôi đã dành thời gian quá nhiều cho công việc và ít quan tâm tới cô ấy. Tôi cảm thấy không thể chịu được một cô gái nhõng nhẽo như vậy, tôi muốn tiến tới hôn nhân với một cô gái hiểu rõ được thiên chức làm vợ và chấp nhận hi sinh mọi thứ vì sự nghiệp của chồng. Tôi muốn chia tay:
- Mình chia tay đi em, anh xin lỗi anh thấy chúng ta không hợp vì tính em trẻ con quá, 2 năm qua em vẫn không thay đổi gì cả.
- Tại sao em phải thay đổi chứ, chính anh mới phải là người cần thay đổi. Yêu mà anh còn chẳng quan tâm chứ lấy về rồi thì anh còn bỏ bê em tới mức nào nữa. Nếu anh cảm thấy không hợp thì ok, mình chia tay.
Tôi cũng không thể ngờ em lại có thể đồng ý dễ dàng như vậy. Cứ nghĩ em sẽ phải khóc lóc vật vã, níu kéo tôi quay lại, mà lúc đó nếu em làm như thế chắc chắn tôi cũng sẽ mủi lòng. Nhưng không, em đã không làm như thế, em mạnh mẽ chấp nhận chuyện chia tay khiến tôi giật mình choáng váng.
Mình chia tay đi em, anh xin lỗi anh thấy chúng ta không hợp vì tính em trẻ con quá, 2 năm qua em vẫn không thay đổi gì cả. (Ảnh minh họa)
Tuy nhiên trước khi đường ai nấy đi, em rủ tôi đi uống rượu chia tay, tôi đồng ý liền. Tối đó em uống khá nhiều, tôi biết em rất buồn và đang cố giấu nỗi buồn đó vào trong lòng, em không muốn tôi biết là em đang khóc. Lần đầu tiên sau 2 năm yêu nhau tôi thấy em mạnh mẽ tới vậy.
Nhưng rồi cuối cùng em cũng say, tôi đưa em về nhưng em không cho, bảo giờ này mà về mẹ biết say thì sẽ giế.t em. Em cố gắng mở mắt soạn một tin nhắn xin ngủ lại nhà đứa bạn thân để mẹ yên tâm rồi nhờ tôi chở em ra thuê nhà nghỉ. Đưa em vào phòng rồi bảo em nằm xuống nghỉ ngơi, tôi định quay ra thì bất ngờ em giữ tay tôi lại:
- Đêm nay anh ở lại đây với em nhé, ngày mai mình đã là 2 người xa lạ rồi mà.
- Anh...
- Anh không phải lo đâu, em tình nguyện mà, coi như đêm "khuyến mại" trước khi chia tay đi.
Chắc chắn thời khắc đó chàng trai nào cũng ước được như tôi. Chia tay rồi mà bạn gái còn khuyến mại đêm cuối, tại sao lại phải khước từ khi em tình nguyện dâng hiến cơ chứ. Vậy là tôi ở lại cùng em đêm đó, đúng là có chút men trong người, em bạo dạn hơn hẳn chứ không rụt rè sợ sệt như cái lần vượt rào đầu tiên cùng với tôi.
Tôi từ từ cởi khuy áo ngực của em ra, rồi hai đứa đã lao vào nhau một cách mãnh liệt. Nghĩ em cũng sẽ không để sự cố xảy ra vì bọn tôi đã chia tay nhau nên đêm đó tôi cũng không dùng bao phòng bị. Bọn tôi có một đêm lưu niệm chắc chắn đứa nào cũng nhớ mãi. Sáng hôm sau tỉnh dậy thì em đã ra về trước rồi, tôi cũng vội vàng tới công ty ngay lập tức vì công việc đang ngập đầu.
1 tháng trôi qua, tôi lao vào công việc và không còn bị cuộc gọi nào của em làm phiền nữa. Tôi thấy nhẹ nhõm và thoải mái hơn hẳn, tôi đã định duy trì cuộc sống độc thân thế này vài ba năm nữa rồi mới tìm vợ. Nhưng rồi chiều hôm đó, vừa kết thúc dự án, buổi chiều đầu tiên tôi thấy mình thảnh thơi, với điện thoại theo quán tính định gọi rủ em đi ăn thì mới sực nhớ ra rằng chúng tôi đã chia tay được một tháng.
Tự dưng lại thấy nhớ em, định gọi hỏi thăm vì chia tay rồi thì vẫn có thể là bạn mà, nhưng chưa kịp bấm số thì đã thấy cuộc gọi đến của em. Tôi bắt máy ngay:
- Anh rảnh không, mình gặp nhau đi em có việc gấp cần nói.
- Ok, 15 phút nữa ở quán cà phê cũ nhé.
1 tháng không gặp em không tiều tụy như tôi tưởng mà nhìn lại còn tươi tắn hơn. Em trang điểm nhẹ mặc bộ váy hồng rất hợp với làn da của em:
- Em có bầu rồi, anh tính sao? Hay là để em bỏ...
- Bỏ gì mà bỏ. Em nghĩ anh là ai mà không dám nhận con mình. Anh dám làm thì dám chịu em đừng có co.i thườn.g anh.
Má.u nóng của thằng đàn ông bốc lên ngùn ngụt, chẳng lẽ em lại co.i thườn.g tôi đến thế ư. Chẳng còn nhớ tới chuyện hai đứa đã chia tay tôi về nhà bảo mẹ chuẩn bị cưới gấp, mẹ tôi cũng ngớ người nhưng khi nghe nói con dâu tương lai đã có bầu thì bà cũng cuống quýt cả lên. Đám cưới của chúng tôi diễn ra khiến bạn bè họ hàng hai bên cứ há hốc vì ngạc nhiên: "Thế mà bảo chia tay, chia tay mà lại có bầu như chúng mày thì thiên hạ khiếp vía".
Mọi chuyện diễn ra quá nhanh đến tận đêm tân hôn tôi mới kịp bình tĩnh để hỏi vợ:
- Hôm đó anh tưởng em phải phòng tránh chứ, biết chia tay mà sao liều vậy, nhỡ anh không cưới thì sao?
- Không liều thì hôm nay làm gì được ở cùng anh trong cái phòng này chứ. Anh tưởng cởi khuy áo ngực của em ra xong là anh hết trách nhiệm à, đừng có mơ...
Nhìn em cười đắc thắng tôi mới biết hóa ra là tôi bị em cho vào trong mà không hay. Nhưng thú thực là tôi và em đâu phải hết yêu đâu mà chỉ là đã cố chấp không thông cảm cho nhau mà thôi. Từ lúc bảo cưới tôi thấy em cũng người lớn hẳn, không nhõng nhẽo như trước nữa. Tôi ôm chặt vợ cùng giọt má.u đang hình thành trong bụng em vào lòng rồi thủ thỉ: "Thì anh đã mặc váy cô dâu cho em rồi đó, đời này đừng có cởi nó ra đấy nhé".
Theo blogtamsu
Đêm tân hôn, chồng cởi phăng quần ra bắt vợ nắn bóp "cái đó" của mình cả 2 tiếng đồng hồ.. Nhìn chồng cởi phăng chiếc quần âu ra chỉ vào "chỗ đó" của mình rồi bắt vợ tiến đến cầm nắn bóp nó mà Liên choáng váng vô cùng, cô ngượng chín mặt khi chạm vào cái ấy và phải làm chuyện này liên tục 2 tiếng liền đến rụng rời chân tay. Vợ phải nhìn chứ, nhìn xong mới giúp anh nắn...