Đem con trả cho chồng cũ để tái hôn, tôi nhận về quả đắng…
Ngày cưới tôi nhìn giọt nước mắt ngắn dài của con gái khi không được ở bên mẹ mà ruột gan như có trăm ngàn mũi dao nhọn cứa vào. Tôi đã làm điều quá tội lỗi với con mình…
Cuộc hôn nhân đầu tiên của tôi tan vỡ vì những điều tủn mủn, nhỏ nhặt. Cả tôi và chồng cũ đều cá tính quá mạnh nên hai đứa không thể dung hòa. (Ảnh minh họa)
Cuộc hôn nhân đầu tiên của tôi tan vỡ vì những điều tủn mủn, nhỏ nhặt. Cả tôi và chồng cũ đều cá tính quá mạnh nên không thể dung hòa. Cuối cùng, sau hơn 2 năm chung sống tôi và anh quyết định đường ai nấy đi.
Điều may mắn duy nhất là sự đổ vỡ đó khá bình yên. Chúng tôi coi nhau là bạn, không hận thù, không cay cú. Tôi xác định chúng tôi phải sống tử tế với nhau vì con.
Sau khi ly hôn, con gái ở với tôi. Qua hơn 1 năm, tôi gặp và yêu thương người đàn ông khác. Anh ấy tốt và muốn chúng tôi kết hôn với nhau. Tôi đồng ý và nhận ra rằng đây là người mà mình cần trong cuộc đời.
Chỉ có điều, chồng sắp cưới của tôi nói nên gửi con gái về cho chồng cũ. Chí ít là một thời gian, bao giờ anh ấy lấy vợ mới thì đón con về. Hiện tại công việc kinh doanh của chúng tôi quá bận rộn, con ở với chúng tôi sẽ không được chăm sóc chu đáo.
Tôi đã cân nhắc rất nhiều, đắn đo suy nghĩ mãi, và rồi cuối cùng đồng ý. Chồng mới bảo bao giờ có điều kiện thì nhất định sẽ đón con về. Tôi thương con lắm nhưng không còn cách nào khác đành phải chấp nhận.
Nhất là khi cái thai trong bụng tôi cũng đã được 3 tháng. Cuộc sống phía trước có quá nhiều khó khăn. Trong khi đó chồng cũ của tôi giàu, có điều kiện, anh cũng chưa lập gia đình mới.
Tôi đề nghị và chồng cũ sẵn lòng đón con về. Cứ tưởng như thế là ổn thỏa. Nhưng rồi tôi đã phải tự dày vò bản thân mình mãi.
Video đang HOT
Ngày tôi cưới, con gái khóc như mưa khi phải rời vòng tay mẹ để trở về sống bên bố. Những đêm tiếp theo, tôi nhớ con đến quay quắt. Tôi muốn đón con về nhưng chồng mới không cho. Anh nói cuộc sống của chúng tôi hiện tại quá khó khăn. Vợ chồng cần dồn tâm trí và sức lực vào kinh doanh để ổn định kinh tế…
Tôi đến tìm chồng cũ xin nhận lại con nhưng anh không chịu. Anh bảo không thể chấp nhận loại đàn bà vì muốn lấy chồng mà ruồng rẫy con như tôi. (ảnh minh họa)
Tới lúc này, tôi mới nhận ra người đàn ông mình vừa cưới quá ích kỉ. Anh ta thực chất không muốn nuôi con gái tôi vì sợ trách nhiệm, sợ tốn kém… Anh ta còn sợ con gái đầu của tôi sẽ khiến tôi không chăm chút cho đứa con chung giữa chúng tôi.
Tôi tự thấy mình là một người mẹ không tốt khi khiến con gái phải chịu quá nhiều thiệt thòi. Người đàn ông mà tôi tái hôn cũng không đáng để tôi tin tưởng.
Một lần nữa, tôi lại sai lầm. Tôi làm căng yêu cầu đón con nhưng chồng mới không chịu. Tôi ôm đồ đạc rời khỏi nhà với cái bụng bầu và chút tiền ít ỏi… Tôi đến tìm chồng cũ xin nhận lại con nhưng anh không đồng ý.
Anh bảo không thể chấp nhận loại đàn bà vì muốn lấy chồng mà ruồng rẫy con như tôi. Anh không giao con cho tôi. Tôi đau khổ, tuyệt vọng và tự sỉ vả bản thân…
Tôi đang phải trả giá cho sai lầm quá lớn của mình!
Theo Tinmoi24.vn
Sự thật đắng lòng sau vết son trên ngực chồng cũ từ 8 năm trước
Chồng cũ cười buồn, tay cứ xoay xoay ly cà phê: "Vậy thì tốt. Nếu hồi đó anh cứ cố chấp thì chắc em đã chẳng được hạnh phúc như bây giờ. Ít ra em cũng đã có một đứa con".
Vợ chồng tôi đã từng có khoảng thời gian hạnh phúc. (Ảnh minh họa)
Tôi năm nay 32 tuổi, đã có một cậu con trai với người chồng hiện tại. Thật ra tôi đã từng có một đời chồng trước khi đến với anh ấy. Và nỗi đau bị phản bội luôn đeo đẳng tôi tới tận khi tôi gặp lại chồng cũ vào 2 ngày trước.
8 năm trước, tôi - một cô gái 24 tuổi - đã chấp nhận từ bỏ tất cả để về làm dâu nơi đất khách quê người. Đơn giản vì tôi yêu anh, yêu anh rất nhiều. Chúng tôi đã yêu nhau 2 năm trước khi cưới và suốt quãng thời gian đó anh đã giữ gìn trong sạch cho tôi. Anh trân trọng, nâng niu chiều chuộng tôi như món quà dễ vỡ. Tôi vẫn nhớ anh hay nói với tôi rằng anh sẽ làm tất cả để đem lại bình yên và hạnh phúc cho tôi.
Cuộc sống làm vợ, làm dâu của tôi tương đối nhẹ nhàng. Mẹ chồng tâm lý, thương dâu như con. Chồng thương chiều vợ như công chúa. Sống với nhau hơn 1 năm nhưng tôi chưa lần nào vào bếp nấu ăn. Đi làm về mẹ chồng đã mâm bát đợi sẵn. Chủ nhật nghỉ thì chồng đèo đi chỗ này chỗ nọ chơi. Nhà chồng cũ tôi 3 lầu, vợ chồng tôi ở lầu 3 nhưng không có nhà vệ sinh. Mỗi tối chồng tôi đem bô lên để sẵn nếu tôi muốn đi vệ sinh thì đi vào bô. Sáng anh lại đem xuống tầng 1 để đổ. Váy áo nào không giặt máy được thì chồng tôi cũng nhận giặt tay vì không muốn vợ hư móng.
Tôi đã sống trong viên mãn hạnh phúc như vậy. Cho đến một ngày, tôi phát hiện anh thường lén lút nghe điện thoại, nhắn tin vào ban đêm. Anh còn hay đi chơi tới khuya mới về. Có hôm về người toàn mùi rượu bia. Vợ chồng tôi cãi nhau nhiều hơn. Có lần cãi nhau gay gắt anh còn giơ tay đòi tát tôi. Cuộc hôn nhân màu hồng của chúng tôi rạn nứt dần.
Cho đến khi nhìn thấy vết son trên ngực và mùi nước hoa phảng vất trên người của anh, tôi đã nổi điên thật sự. Tôi gào khóc trong đêm khuya. Xa gia đình làm vợ anh đã là thiệt thòi rất nhiều cho tôi. Vậy mà anh còn nhẫn tâm phản bội tôi. Ngay đêm hôm ấy, tôi gom quần áo bỏ đi.
Điều làm tôi giận dữ hơn, thù hằn hơn là thái độ của nhà chồng. Mẹ chồng tôi tỉnh táo đưa cho tôi một cái hộp nhỏ bảo tôi khi nào khó khăn quá thì mở ra. Không cản tôi, không khuyên hay an ủi tôi lấy một lời. Và cái hộp ấy, tôi vẫn luôn để trong tủ kính để có thể nhìn thấy mỗi ngày trong suốt 8 năm qua. Mỗi ngày nhìn thấy nó tôi đều nhớ lại chuyện cũ và thề sẽ có một ngày đem vứt trả lại cái hộp ấy cho những người đã từng chà đạp tôi.
Thất bại trong cuộc hôn nhân đầu khiến tôi mất niềm tin vào đàn ông. Tôi lấy chồng thứ 2 vì cảm động trước tình cảm chân thành anh ấy dành cho tôi. Tôi cũng không biết mình có yêu anh ấy không. Dù sao thì cuộc sống của tôi vẫn khá bình yên.
Tôi cứ nghĩ cả đời này sẽ không bao giờ gặp lại chồng cũ nữa. Vậy mà trái đất rất tròn, tôi không chỉ gặp lại anh mà còn biết được bí mật đau lòng về câu chuyện anh ngoại tình mấy năm trước.
Chúng tôi gặp lại nhau trong một buổi hội thảo bảo hiểm. Khi thấy anh bước lên bục thuyết trình, tôi đã sững người. Khi cuộc hội thảo vừa kết thúc, tôi nhanh chân bước ra trước nhưng anh lại chủ động đuổi theo tôi. Anh kéo tôi lại và mời tôi đi cà phê. Tôi đã định từ chối nhưng vì tò mò muốn biết cuộc sống của anh thế nào nên đồng ý.
Hóa ra đằng sau việc anh phản bội tôi là cả một sự thật đau đớn. (Ảnh minh họa)
Điều đầu tiên anh hỏi tôi là tôi có chồng có con chưa, có sống hạnh phúc không? Tôi cười khẩy nói tôi đã có chồng mới, anh ấy rất chiều chuộng tôi. Con trai tôi 3 tuổi, hiếu động, đáng yêu. Anh cười buồn, tay cứ xoay xoay ly cà phê.
"Vậy thì tốt. Nếu hồi đó anh cứ cố chấp thì chắc em đã chẳng được hạnh phúc như bây giờ. Ít ra em cũng đã có một đứa con".
Tôi khựng người nhưng vẫn cố tỏ vẻ khinh thường anh. Tôi nói cũng may anh phản bội tôi, tôi mới được như hôm nay. "Em nghĩ anh phản bội em thật sao?". Anh nói và nhìn chằm chằm vào mắt tôi. "Anh bị vô sinh. Anh đã suy nghĩ rất nhiều. Cuối cùng anh quyết định để em rời xa anh. Em cần có con, có cuộc sống tươi đẹp hơn. Và cách để em vực dậy nhanh nhất chính là khiến em hận thù anh. Chỉ có vậy em mới sống tốt nhất. Sống tốt để còn chứng minh cho anh thấy nữa chứ, đúng không?".
Anh bay đi Sài Gòn ngay sau cuộc nói chuyện với tôi. Khi anh rút ví tính tiền tôi còn thấy tấm ảnh cưới nhỏ anh vẫn còn để trong ngăn ví. Đêm đó tôi thất thần mở chiếc hộp nhỏ của mẹ chồng cũ ra xem. Đó là một chiếc nhẫn vàng, tuy chỉ 2 chỉ nhưng tôi biết đó là món quà lớn nhất của mẹ chồng tôi có thể để dành.
Tôi đã khóc như mưa khi biết được mọi chuyện. Nhưng giờ cuộc sống của tôi đang vô cùng bình yên, tôi không dám làm chồng thất vọng, không dám đánh cược hạnh phúc của con. Nhưng tôi lại không ngừng suy nghĩ về chồng cũ, về sự hi sinh của anh. Giờ tôi biết làm thế nào để lương tâm được thanh thản đây?
Theo Afamily
Chồng vừa thở hổn hển vừa trơ trẽn nói: 'Cô nuôi con 2 năm rồi, giờ đến lượt tôi' Em không chấp nhận nên giằng lại con. Thấy em giận dữ và làm căng nên anh mới chịu rời đi. Ở đời lại có loại đàn ông trơ trẽn đến mức này sao hả mọi người? (Ảnh minh họa) Em lấy anh bất chấp tất cả sự phán đối của gia đình. Cứ tưởng sẽ có được một cuộc sống vui vẻ...