Đêm ân ái cuối cùng lại khiến vợ chồng tôi rút đơn ly hôn
Chính chúng tôi đã đẩy cuộc hôn nhân vào ngõ cụt, khiến hạnh phúc chết dần, chết mòn
Ảnh minh họa
Vợ chồng tôi kết hôn 5 năm, có với nhau một cô con gái. Cuộc sống vợ chồng phẳng lặng chẳng bao giờ gợn sóng. Nhiều người nói hai vợ chồng hạnh phúc thế, nhưng hai đứa tôi thì chẳng thấy vậy chút nào. Cuộc sốnghôn nhân lạnh lẽo, mỏi mệt, chả đứa nào buồn chuyện trò, chia sẻ với nhau.
Trước khi kết hôn, vợ chồng tôi cũng có hơn 2 năm yêu đương, cũng hờn ghen, cũng sóng gió, cũng trải qua biết bao cấm cản của gia đình mới đến được với nhau. Nhưng tôi không hiểu sao khi kết hôn về, tình yêu của chúng tôi lại chết mòn như vậy.
Tôi gần 30, tôi trẻ trung, xinh đẹp, chồng thành đạt, kiếm tiền giỏi. Nhưng dường như hai đứa tôi ở hai thái cực hoàn toàn khác nhau. Đi làm về chồng lên nhà ôm cái máy tính chơi game, chat chit, bỏ mặc tôi một mình vừa trông con vừa nấu nướng. Việc nhà từ A đến Z mình tôi lo, quá nhiều áp lực và căng thẳng khiến tôi từ một người vui vẻ, hay nói hay cười trở thành người cáu kỉnh, bực bội và cằn nhằn.
Lâu dần, những cảm xúc trong tôi chai sạn. Tôi chẳng cảm thấy buồn bã hay tức giận gì nữa. Tôi làm việc như cái máy, luôn tay luôn chân và cũng chẳng có nhu cầu cần được chia sẻ với chồng. Chuyện chăn gối cũng nguội lạnh vô cùng, tôi đoán chồng có ra ngoài, vì đàn ông khỏe mạnh như anh, không thể nào nhịn lâu thế được.
Cứ như thế 5 năm ròng, cả hai vợ chồng đều vô cùng mỏi mệt. Khi tôi nói chia tay, chồng gật đầu nhanh chóng, có lẽ anh cũng mong đợi điều này lâu lắm rồi.
Chúng tôi gửi đơn ra tòa, con gái ở với tôi, căn nhà tạm thời ngăn đôi. Chồng nói sau này khi ly dị chính thức, anh sẽ ra ngoài ở, nhường lại nhà cho mẹ con tôi. Sổ tiết kiệm 5 năm anh cũng để lại cho con hết. Tôi nghe cũng có chút mủi lòng.
Video đang HOT
Tối hôm cuối cùng để chuẩn bị ra tòa vào sáng hôm sau. Tôi gửi con về ngoại, tự tay vào bếp nấu những món chồng thích mà ngày yêu nhau tôi hay nấu cho anh ăn. Tôi nhờ anh việc nọ việc kia trong lúc tôi nấu nướng. Chồng tôi tự nhiên thốt ra: “Giống ngày trước nhỉ, mỗi lần em đến nhà anh, em cũng nấu cơm, anh cũng phụ bếp như này”.
Cả tôi và anh đều rơi vào khoảng lặng khi anh nói ra điều đó. Ừ, đúng là rất lâu rồi hai vợ chồng không cùng nhau vào bếp, không cùng nhau san sẻ.
Bữa ăn hôm đó, chúng tôi gợi lại nhiều chuyện xưa, rồi lại nhắc đến quãng thời gian đã kết hôn. Nói về con cái, về tương lai, về dự định. Tôi không thể ngờ, suốt mấy năm sống với nhau, hai đứa chẳng chia sẻ được gì, nay là ngày cuối cùng mới có thể cũng nhau làm điều ấy.
Ăn xong, chồng hỏi tôi, có thể ngủ cùng tôi lần cuối được không. Tôi đồng ý. Chúng tôi đã trải qua một đêm ân ái vô cùng mặn nồng, điều mà rất lâu rồi tôi không có được.
Tôi bỗng thấy sợ hãi khi nghĩ đến ngày mai, chúng tôi đường ai nấy đi. Chồng bỗng khóc lên rưng rức. Anh nói xin lỗi tôi này nọ, nói anh vô tâm, nói anh ân hận lắm, giá mà có thể quay lại anh sẽ sống tốt với mẹ con tôi hơn. Rằng anh còn yêu tôi, giờ sắp mất tôi mới thấy đau lòng đến mức như thế nào.
Cả đêm ấy, chồng ôm tôi, anh nói có thể suy nghĩ lại không. Tôi cũng khóc nhiều lắm, bao suy nghĩ mông lung cứ dày vò tôi liên tục.
Thực ra tôi cũng đau đớn biết bao nhiêu, tôi cũng nuối tiếc, cũng xót xa. Cuộc hôn nhân này là do chúng tôi tự đẩy vào ngõ cụt.
Tôi và chồng quyết định cho nhau cơ hội. Chúng tôi nói chuyện suốt đêm hôm đó. Tôi không biết sau này như nào, nhưng tôi muốn cho mình, cho anh và cho con gái tôi cơ hội. Chỉ mong một lần vấp ngã, hai đứa tôi sẽ biết trân trọng gia đình và hạnh phúc của mình hơn.
Theo VNE
Đêm ân ái cuối cùng với chồng trước khi ra tòa lần 2 đã khiến tôi rút vội đơn ly hôn
Chị vộ vã báo tin cho chồng. Anh nhảy cẫng lên như một đứa trẻ, ôm chị xoay vòng, rồi cảm ơn vợ hết lời. Hai người cũng rút đơn ly hôn ngay trong ngày đó và anh đưa vợ về nhà.
Cuối cùng sau 5 năm chung sống chị quyết định chia tay anh để vừa lòng mẹ chồng, tạo cơ hội mới cho cả hai. (Ảnh minh họa)
Cưới nhau được 1 năm dù thả tự do nhưng anh chị vẫn chưa thấy có tin vui. Lúc đó tư tưởng vẫn thoải mái, anh bảo vợ không phải lo lắng gì cả, khéo có lúc bầu đôi bầu ba thì tha hồ mà nuôi. Nhưng thêm một năm nữa anh chị vẫn là vợ chồng son thì chị bắt đầu lo lắng. Nhìn bạn bè cưới sau mình đã con bồng con bế chị càng thèm con hơn.
Chị và chồng bắt đầu đưa nhau đi khám, bác sĩ nói anh bị yếu tinh trùng. Kể từ đó anh chị bắt tay vào công cuộc chạy chữa để mong có con. Thời gian này chị bị áp lực vô cùng. Mẹ chồng liên tục hối thúc chuyện con cái khiến chị luôn bí bách, đến mức bị trầm cảm.
3 năm trời sau đó quãng thời gian căng thẳng và mệt mỏi nhất của vợ chồng chị. Cuối cùng sau 5 năm chung sống chị quyết định chia tay anh để vừa lòng mẹ chồng, cũng là tạo cơ hội mới cho anh. Vì khi đó mẹ chồng cứ nói là bà xem thầy, thầy bảo lấy vợ mới con bà sẽ có cháu ngay. Nhưng anh không chịu lại tìm mọi cách níu kéo vợ.
Ra tòa lần 1, anh van xin nhờ tòa hòa giải giúp. Trước cảnh đó, tòa không hể giải quyết li hôn ngay mà hẹn hòa giải lần 2. Hôm đó, anh nài nỉ được đưa vợ về phòng trọ, lúc này chị đã ra ở riêng. Anh cứ ngồi lì ở đó không về cầu xin chị cho anh một cơ hội. Thực lòng chị vẫn còn rất yêu chồng cũng cảm động trước những hành động của anh nên tối đó họ lại làm chuyện vợ chồng với nhau.
Tòa gọi lần thứ 2, họ vẫn chưa thể li hôn vì anh không chịu kí đơn. Lúc chị định đơn phương ly hôn thì phát hiện mình trễ kinh đã mấy ngày. Chị tức tốc đi mua que thử thai và bàng hoàng khi thấy que hiện lên 2 vạch. Sợ nhầm, chị tiếp tục mua thêm 2 que nữa và đều cùng một kết quả. Chị biết đây chính xác là kết quả của việc chạy chữa từ Bắc vào Nam của vợ chồng chị trong suốt 3 năm qua.
Chị vộ vã báo tin cho chồng. Anh nhảy cẫng lên như một đứa trẻ, ôm chị xoay vòng, rồi cảm ơn vợ hết lời. Hai người cũng rút đơn li hôn ngay trong ngày đó và anh đưa vợ về nhà. Thế nhưng khi mẹ chồng biết tin chị mang thai, sắc mặt bà lập tức thay đổi. Bà nhìn chị với cặp mắt nghi ngờ: "Không biết đó là con ai?". Chỉ tới khi anh lên tiếng khẳng định đã ngủ với vợ trong giai đoạn li hôn, bà mới im lặng bỏ đi.
Những ngày đầu tiên của thời kì thai nghén, chị mệt mỏi vô cùng không thể làm gì được ngoài việc nằm trong phòng. Mẹ chồng thì cạnh khóe đủ điều, chế con dâu lười biếng bắt mẹ chồng và chồng hầu hạ. Tất cả là vì bà vẫn không tin đứa con trong bụng chị là cháu nội của bà. Chị buồn lắm nhưng vẫn cố giữ tinh thần ổn định cho con.
4 tuần sau khi phát hiện mình có bầu, chồng đưa chị đi siêu âm. Và kết quả chị mang thai 3. Vì sức khỏe chị rất yếu, sợ cơ thể người mẹ không thể chịu đựng nổi việc nuôi dưỡng 3 con trong bụng nên bác sĩ khuyên vợ chồng chị suy nghĩ kĩ về vấn đề giữ hay bỏ. Nếu giữ thì phải vào viện khám định kì theo hướng dẫn của bác sĩ và khi cái thai được gần 8 tháng thì tiến hành mổ.
5 năm cưới nhau mới có tin mừng. Hai vợ chồng chị đều khát con nên kiên quyết không bỏ. Cứ ngỡ mẹ chồng biết được tin con dâu bầu 3 thì bà mừng lắm, ai ngờ bà mắng chị sa sả vào mặt. Bà bảo từ trước tới giờ bà chỉ thấy sinh đôi chứ chưa nghe sinh ba. Con trai bà tinh trùng yếu thì sao có một lần 3 đứa con được. Rồi bà nghi ngờ con dâu quan hệ với người khác trong thời gian chuyển ra ngoài sống.
Con trai bà tinh trùng yếu thì sao có một lần 3 đứa con được. Rồi bà nghi ngờ con dâu quan hệ với người khác trong thời gian chuyển ra ngoài sống. (Ảnh minh họa)
Chị choáng tới mức chỉ còn biết ngồi thụp xuống nền nhà khóc nức nở. Thực sự lúc đó chị lại nghĩ tới chuyện li hôn ra ngoài sống một mình để không bị mẹ chồng gây áp lực tinh thần nữa. Nhưng khi chị chưa kịp nói gì với chồng thì anh đã lên tiếng: "3 đứa con trong bụng cô ấy chính là giọt máu của con. Vợ con đang rất khó khăn để giữ con, con muốn cô ấy được nghỉ ngơi tĩnh dưỡng. Vợ chồng con xin phép mẹ được chuyển ra ngoài sống để chăm sóc vợ con và để cô ấy không phải suy nghĩ nhiều nữa".
Nói rồi anh dọn dẹp đồ đạc của hai vợ chồng và gọi taxi trước sự ngỡ ngàng của chính mẹ đẻ mình. Chị biết anh yêu chị rất nhiều và hơn ai hết anh là người mong mỏi tới ngày 3 đứa con chào đời khỏe mạnh. Dù còn cả 7 tháng khó khăn trước mặt nhưng chị cũng tự động viên mình sẽ cố gắng tới cùng để niềm vui của vợ chồng chị được trọn vẹn.
Theo blogtamsu
Em có chồng rồi, liệu anh có yêu không? "Em không muốn giấu anh, nhưng... anh chưa từng nói yêu em cơ mà" Tôi gặp nàng trong đám cưới một người bạn cũ. Thực ra, tôi vốn rất ghét đi đám cưới, tâm lí của những thằng đàn ông ngoài 30 tuổi chưa lấy vợ lúc nào cũng sợ đám đông. Sợ tới nơi, gặp đám bạn cùng học với mình ngày...