Đề nghị của bà mẹ giàu có khiến nữ thợ may chết lặng
Ngày tôi lên bàn mổ cấp cứu vì nguy cơ tiền sản giật, mẹ tôi gọi điện cho anh nhưng anh không đến. 3 ngày sau, anh nhờ người mang đến cho con 1 túi quà. Trong đó có 2 lốc sữa tươi và phong bì 500 nghìn. Từ đó đến nay, 4 năm đã trôi qua…
ảnh minh họa
Tôi và anh cùng quê, hai nhà cách nhau chỉ một cánh đồng nhưng gia thế khác biệt nhau hoàn toàn. Bố mẹ anh đều là cán bộ huyện. Nhà cửa to rộng và đoàng hoàng. Gia đình tôi chỉ có mẹ góa con côi. Cuộc sống cơ cực, vất vả nên căn nhà chỉ đủ che mưa che nắng.
Chúng tôi lớn lên, không bao giờ nghĩ đến chuyện sẽ làm bạn với nhau vì sự khác biệt đó. Thế nhưng, số phận đưa đẩy thế nào, tôi lại gặp anh trong một hoàn cảnh đặc biệt.
Tôi bị một kẻ móc túi lấy hết tiền và giấy tờ nên ngồi khóc nức nở ở bến xe Hà Nội. Anh đi qua, nhận ra người cùng xã nên lại gần hỏi thăm và đưa tôi về ký túc xá. Từ đó, chúng tôi bắt đầu trò chuyện với nhau và có tình cảm với nhau.
Yêu nhau được nửa năm thì anh xin đi quá giới hạn. Tôi đã từ chối nhiều lần nhưng không được. Cuối cùng, tôi mang thai khi mới đang là sinh viên năm thứ 2 của trường cao đẳng nghề.
Cái thai lúc đó thực sự kiến tôi vô cùng hoảng sợ. Tôi mới là cô gái 19 tuổi, chân ướt chân ráo lên thành phố học tập, mọi thứ đều bỡ ngỡ, làm sao tôi có thể nuôi con…Vì thế, tôi đã đạp xe 7km để đến phòng trọ của anh, thông báo với anh.
Tuy nhiên, trái với sự hoang mang của tôi, cảm xúc của anh là bực bội. Anh quát vào mặt tôi: “Sao không uống thuốc?” kèm theo hàng chục câu trách móc khác. Tuy nhiên, tai tôi đã ù đi. Tôi quỳ sụp xuống, tay ôm lấy chân anh và nức nở, xin anh nghĩ cách cứu tôi.
Thế nhưng, anh đã hất tôi ra rồi hung hăng bỏ đi. Đêm đó, anh cũng không trở về phòng. Tôi ngồi chờ anh, mắt không thể nhắm nổi. Những dòng nước mắt cứ thế tuôn ra, ướt sũng rồi lại khô đi. Cuối cùng, tôi đành thất thểu dắt chiếc xe đạp ra khỏi xóm trọ của anh khi ánh nắng đã lên đến đỉnh đầu…
Video đang HOT
Ảnh: Lushome
Một người bạn của tôi khuyên tôi đi bỏ thai vì tương lai của tôi còn rất dài phía trước…Tôi nghe lời bạn, tìm đến một phòng khám tư để phá thai. Tuy nhiên, 5 lần bảy lượt, tôi gửi xe rồi lại lấy xe ra về. Không phải tôi nghĩ đến những giá trị đạo đức lớn lao vì lúc đó tôi còn quá trẻ, mà vì tôi sợ đau, sợ người ta mổ xẻ trên cơ thể mình.
Cuối cùng, tôi đành phải khai thật với mẹ. Mẹ tôi sốc lắm nhưng vẫn cắn răng đưa tôi đi khám. Bác sĩ nói, cái thai đã gần 5 tháng và đang rất khỏe mạnh. Thế là, mẹ tôi gọi cho anh.
Mẹ nói với anh tìm phương án giải quyết vì cái thai đã to nên không thể bỏ. Nhưng không ngờ, anh từ chối nó. Anh bảo với mẹ tôi, chúng tôi chỉ quen biết sơ sơ, thỉnh thoảng gặp nhau thì giúp nhau chứ không có mối quan hệ nào khác. Mẹ tôi nghe lời anh nói, mắt bà long lên sòng sọc nhưng bà lại nghiến răng lại và không nói thêm với anh lời nào…
Anh ra về, mẹ chỉ thở dài rồi khuyên tôi cố gắng giữ gìn sức khỏe. Mẹ sẽ lo cho tôi và đứa trẻ sắp ra đời. Sau đó, mẹ lẳng lặng thu dọn quần áo, đưa tôi trở lại Hà Nội rồi thuê một phòng trọ nhỏ và cùng tôi chờ ngày sinh nở.
Cách ngày sinh khoảng 15 ngày, tôi lên cơn thở gấp, phải nhập viện cấp cứu. Các bác sĩ chuẩn đoán tôi có nguy cơ tiền sản giật nên chỉ định mổ gấp. Mẹ tôi nghe thông báo của bác sĩ, có lẽ vì hoảng quá nên bà lại gọi điện cho anh.
Thế nhưng, anh không đến. 3 ngày sau, anh nhờ người mang đến phòng sinh cho mẹ con tôi 2 lốc sữa tươi và một phong bì 500 nghìn. Từ đó, anh không bao giờ nhắc đến chúng tôi nữa.
Nay, con trai của tôi đã gần 4 tuổi, mẹ tôi vẫn ở lại Hà Nội, hàng ngày bán rau bán cỏ mưu sinh và chăm cháu. Tôi cũng xin được việc ở một xưởng may nên cuộc sống được coi là tạm đủ.
Mẹ con tôi cũng dần quên đi kẻ bội bạc và không bao giờ có ý định muốn kẻ đó phải dính líu đến gia đình chúng tôi. Tuy nhiên, cách đây 2 tuần, tôi đưa con về quê và cả làng lại xôn xao vì đứa trẻ quá giống anh.
Mấy hôm sau, mẹ của anh gọi điện cho tôi, đề nghị tôi cho đứa trẻ đi xét nghiệm AND. Bà nói, nếu đứa trẻ là con anh, bà sẽ đón về nuôi chứ không làm thông gia với gia đình tôi.
Câu nói của bà ta khiến tôi vừa giận vừa băn khoăn. Tôi muốn xét nghiệm để bà ta biết, tôi chưa từng dối trá. Tuy nhiên, tôi lại không muốn con tôi nhận những người bạc bẽo ấy làm người thân.
Mong mọi người hãy cho tôi lời khuyên.
Theo Vietnamnet
Nghi vợ ngoại tình vì đẻ con xấu, chồng chết lặng với sự thật phía sau
Anh đắn đo mãi rồi quyết định nhặt một mẫu tóc của con để gửi đi xét nghiệm. Anh biết mình đang làm điều có lỗi với con, nhưng anh muốn giải quyết mọi ngờ vực trong anh, muốn những lời đàm tiếu của thiên hạ không còn làm phiền hai vợ chồng anh nữa.
Ảnh minh họa
Mỗi khi đi bên cạnh vợ, anh đều ưỡn ngực tự hào vì mình lấy được người vợ vừa thông minh lại vô cùng xinh đẹp. Chẳng phải anh tự khen lấy gì mà ai cũng nhìn vào vợ chồng anh đều tấm tắc khen anh khéo chọn.
Anh là con nhà khá giả, nói đúng hơn thì là công tử nhà giàu. Anh có vẻ nam tính của đàn ông chính hiệu. Tiền bạc có, lại chiều chuộng chị em nên lúc nào xung quanh anh cũng không thiếu phụ nữ. Anh biết họ chỉ nhìn vào gia tài của anh, nhưng anh thấy điều đó chẳng có gì đáng chê trách.
Phụ nữ cần có một người đàn ông có thể chăm lo cho cô ta, đàn ông cần một người để gây dựng tổ ấm. Anh nghĩ họ thích tiền của anh cũng là điều đúng thôi.
Suốt những năm trai trẻ, anh đã có không biết bao nhiêu mối tình, người dài thì được nửa năm, ngắn thì chỉ vài tháng, thậm chí vài tuần. Chưa có ai khiến anh muốn gắn bó cả đời. Người thông minh sắc sảo thì ngoại hình khó nhìn, người xinh đẹp ưng mắt anh thì lại quá ngây ngô, không thú vị. Cho đến ngày anh gặp chị.
(Ảnh minh họa)
Chị có gương mặt sáng cùng vóc dáng chuẩn như người mẫu. Thế nhưng điều khiến anh không thể rời khỏi chị chính là sự sắc sảo trong từng lời ăn tiếng nói. Chị thông minh, anh phải công nhận điều đó. Cái khéo léo của chị là luôn khiến anh cảm thấy mình được coi trọng. Anh say chị như một con nghiện. Yêu nhau được 1 năm thì đám cưới của anh chị được diễn ra.
Giống như bất kỳ cặp vợ chồng nào, anh chị cũng vô cùng khao khát tiếng trẻ thơ trong biệt thự ấy. Thế nhưng 2 năm dù không sử dụng biện pháp an toàn nào, họ vẫn chưa có tin vui. Bao lần khắc khoải, hồi hộp khi chị chậm kinh, vậy mà, tất cả đều chỉ là báo động giả.
Thời gian cứ thế trôi qua khiến không chỉ vợ chồng chị mà cả gia đình hai bên đều sốt ruột thay. Dưới anh còn một người em trai nhưng hai vợ chồng cũng đã có 2 cô con gái nên họ quyết định dừng lại, gánh nặng lại càng đè xuống vai vợ chồng anh. Họ cũng đã sử dụng tới các phương pháp hỗ trợ cho việc kích trứng, thụ thai nhưng đều không mang lại hiệu quả.
Khi tưởng chừng mọi hy vọng đã bị dập tắt thì que thử báo hai vạch. Hai vợ chồng nhìn chiếc que thử, anh cười sung sướng còn cô thì mừng đến rơi nước mắt. Chị nghe lời chồng, nghỉ hẳn việc để ở nhà an thai rồi chăm sóc con cái. Sau mấy năm bên nhau, anh ngày càng chiều chuộng chị hơn trước. Anh nghĩ mình thật may mắn khi lấy được người con gái xinh đẹp tuyệt trần lại biết suy nghĩ thấu đáo.
Thế nhưng con gái của anh chị sinh ra lại có khuôn mặt chẳng giống bố cũng chẳng giống mẹ. Anh biết mình là bố thì không nên có những suy nghĩ như thế nhưng quả thật đứa bé không giống một nét gì của mẹ nó, thậm chí nếu nó giống anh thì cũng không xấu đến mức thế.
Anh thầm nghĩ, con trẻ các nét thay đổi từng ngày, lớn lên con bé chắc chắn sẽ giống mẹ, xinh xắn tuyệt trần. Nhưng đến khi 2 tuổi, con bé vẫn vậy, mắt một mí, da đen và trông chẳng có gì liên quan tới vợ chồng anh.
Đến lúc này, không chỉ anh mà cả bên đằng nội và bạn bè anh đều nghi ngờ về đứa bé này. Anh vẫn hết mực yêu thương con, nhưng vẫn không ít lần nghi ngờ về cha của đứa bé.
Cho đến một ngày, anh gặp cô bạn học cùng hồi cấp 2. Cô ấy hiện đang làm tại một trung tâm xét nghiệm ADN. Cô ấy gợi ý, nếu anh muốn thì cứ làm xét nghiệm thêm cho chắc chắn, cô hứa sẽ giữ bí mật dù kết quả thế nào.
Về nhìn con rồi nhìn vợ, anh đắn đo mãi rồi quyết định nhặt một mẫu tóc của con để gửi đi xét nghiệm. Anh biết mình đang làm điều có lỗi với con, nhưng anh muốn giải quyết mọi ngờ vực trong anh, muốn những lời đàm tiếu của thiên hạ không còn làm phiền hai vợ chồng anh nữa.
Ngày anh nhận kết quả xét nghiệm cũng là lúc anh vô tình xem được một bức ảnh thời trước của vợ. Bức ảnh đó do bạn chị đăng lên mạng vì sắp họp lớp nhưng không hiện lên trang cá nhân của chị. Nhìn vào người mà họ gọi là vợ anh, anh không tin đó là sự thật. Một cô gái mắt híp môi trề, thân hình lại ục ịch. Nhìn kết quả xét nghiệm cha con anh đúng là cùng huyết thống rồi ngó lại bức anh, anh dường như đã hiểu ra vấn đề. Con là con anh thật, còn vợ anh thì không phải!
Anh tức tối vì đã bị vợ lừa bấy lâu nay. Hóa ra chị phẫu thuật thẩm mĩ để có được gương mặt và dáng vóc ấy. Thế nhưng bao năm bên nhau, chưa một lần chị nói với anh điều đó. Chỉ vì bí mật của chị mà khiến mấy năm trời nay, biết bao người đã đặt dấu hỏi về cha của đứa bé.
Nhìn con mà anh thương đến ứa nước mắt. Anh biết phải làm thế nào với sự thật kia đây, mặc người đời gièm pha hay đưa ra sự thật về một cô vợ xấu xí?
Theo Eva
Vợ chết lặng vì phát hiện chồng giả vờ 'lên đỉnh' Tôi luôn tự hào với anh rằng tôi là người đàn bà tuyệt vời nhất của anh, có kỹ năng tốt, có thể giúp anh luôn thỏa mãn với chuyện ấy. Thế nhưng sự thừa nhận của anh như một gáo nước lạnh, tạt thẳng vào tôi. Ảnh minh họa Tôi và anh yêu nhau được vài tháng thì kết hôn. Kết hôn...