Để mẹ chồng nhìn thấy tương lai khi về già, tôi và mẹ đẻ đã dựng một màn kịch quá hoàn hảo
Những tưởng hạnh phúc sẽ mỉm cười với tôi nào ngờ lấy nhau được vừa tròn 1 tháng thì trong khi đi làm chồng bị xe tông đến nỗi không thể nhìn rõ mặt mũi.
Tôi lấy chồng lúc mới tròn 20 tuổi. Khi ấy tôi đến làm ô sin cho nhà anh và hai đứa đã cảm mến yêu nhau từ lúc nào cũng không hay. Rồi lúc có thai tôi hoảng sợ thì anh lại vui mừng hạnh phúc rối rít bắt ép bố mẹ phải cưới bằng được nếu không anh ấy sẽ bỏ nhà ra đi.
Dù phản đối dữ dằn lắm nhưng trước sức ép của con trai nên bố mẹ anh đành phải ngậm ngùi mang trầu cau đến đón tôi về. Vậy là từ một cô gái quê mùa đi ở đợ tôi trở thành con dâu gia đình giàu có. Những tưởng hạnh phúc sẽ mỉm cười với tôi nào ngờ lấy nhau được vừa tròn 1 tháng thì trong khi đi làm chồng bị xe tông đến nỗi không thể nhìn rõ mặt mũi.
Ngày tiễn đưa chồng về nơi an nghỉ cuối cùng tôi ngất lên ngất xuống, chỉ đến khi mẹ tôi vừa khóc vừa nói:
- Người chết thì có khóc nữa cũng chẳng cứu vãn được, đứa con trong bụng đang cần hơi thở của con để sống con biết không?
Đến lúc đó tôi mới sực nhớ đến đứa con ở tháng thứ 5 đang rất cần sự tỉnh táo của mẹ. Nén nỗi đau mất chồng vào trong vì con tôi sẽ không khóc, không ngất nữa.
Chính từ giây phút tôi không rơi nước mắt nữa thì mẹ chồng bắt đầu chú ý để rồi những ngày sống thiếu chồng là địa ngục của tôi.
(Ảnh minh họa)
Sáng nào chạm mặt mẹ chồng bà cũng chửi:
- Đồ đàn bà sát chồng, chính cô đã khiến con trai tôi chết yểu, vì đứa cháu trai trong bụng nên cô còn được ở đây nếu không tống khứ đi cho khỏi ngứa mắt.
Nhiều lần tôi muốn rời khỏi ngôi nhà này đi nơi khác sống nhưng không muốn bố mẹ đẻ phải lo lắng cho con gái thêm nữa nên đành cam chịu để người ta chửi rủa mỗi ngày.
Những ngày tháng sống cùng với bố mẹ chồng tôi ăn không được lo, làm việc từ sáng sớm đến tối khuya không hết việc, mang tiếng là con dâu mà tôi chẳng khác gì con ở. Hết phục vụ em chồng đẻ rồi đến phục vụ bố chồng ốm, thế nhưng chẳng ai ghi nhận công lao của tôi. Trong mắt họ tôi chỉ là người đàn bà đẻ thuê thôi.
Nhiều lần con trai hỏi:
- Mẹ ơi sao mọi người không phải làm gì vẫn ăn ngon mà con thấy mẹ làm suốt ngày chỉ ăn cơm với nước mắm vậy?
- Mẹ ăn chay quen rồi con ạ, ăn những thứ lạ không quen bị đau bụng.
Video đang HOT
Cố nuốt nước mắt vào trong để con khỏi nhìn thấy sự nói dối trong mắt mẹ nó, tôi cũng muốn được ăn ngon lắm nhưng không dám sợ những ánh mắt lườm nguýt những lời nói kháy của mẹ chồng. Nhiều lúc tôi cũng muốn có một cái áo mới để mặc nhưng không có tiền để mua nên cả năm chỉ có 2 bộ đồ thay đi thay lại. Mỗi lần tủi thân tôi chỉ biết đến trước bàn thờ nhìn chồng trách móc:
- Sao anh đi quá sớm để mẹ con em phải sống trong đói rách tủi nhục thế này hả? Em hận anh, anh mang tình yêu đến cho em rồi lại vội vã mang nụ cười hạnh phúc của em xuống mồ là sao anh ơi?
Thấm thoát tôi đã làm dâu được 10 năm trời, mới ở cái tuổi 30 mà nhiều người nhìn tôi như bà già 45 tuổi vậy. Còn mẹ chồng càng già càng khó tính, cứ mỗi khi nhớ về đứa con trai duy nhất bà lại mang con dâu ra trì triết đay nghiến.
Có lần tâm sự với mẹ đẻ bà bảo:
- Đời người được sống có một lần, sống sao cho hạnh phúc, nhìn cuộc sống bị đày đọa của con mẹ thương lắm. Tuần sau con hãy mời bằng được mẹ chồng con về quê mình để mẹ sẽ có cách trị bà già khó tính đó.
Sau khi nghe mẹ bày mưu tính kế tôi thấy rất hợp lý nên đã dụ dỗ mẹ chồng:
- Mẹ ạ, mẹ con mới phát hiện ung thư tuần trước, bác sĩ bảo chẳng sống được bao lâu nữa, ngày mai con trở mẹ về quê thăm mẹ con lần cuối cho có tình có nghĩa.
- Bà ấy trẻ thế mà bị ung thư sao? Tội nghiệp quá, thông gia sắp chết tôi phải đến thăm chứ.
Vậy là tôi, mẹ chồng và con trai tôi về quê ngoại một chuyến với hi vọng cuộc đời tôi sẽ thay đổi.
Trong lúc mẹ chồng đang vui vẻ nói chuyện thì mẹ đẻ tôi bảo:
- Con xoa bóp người cho mẹ với, mẹ đau lắm mà chẳng ai xoa bóp cho mẹ cả.
- Bố đâu, em dâu đâu mà không giúp mẹ, con vừa xuống xe mệt lắm không có hơi mà đấm với chẳng bóp cho mẹ được đâu.
Mẹ chồng tròn mắt nhìn tôi như muốn nói điều gì đó nhưng tôi vẫn tỉnh bơ, gọt mấy quả táo trên bàn ngồi ăn một mình. Mẹ của tôi vừa kêu đau vừa khóc:
- Mẹ là người hiền lành tử tế đối xử tốt với con gái cũng như con dâu vậy mà đến khi nằm liệt giường thì chẳng có ai ngó ngàng tới.
- Mẹ mà hiền ư, ngày trước mẹ suốt ngày chê bai em dâu, nói em ấy là khác máu tanh lòng, nên bây giờ về già em dâu không chăm sóc mẹ thì cũng chẳng thể trách được. Có trách mẹ sao ngày ấy không thương em dâu như con gái để khi ốm đau có chỗ nương tựa.
Để mẹ chồng nhìn thấy tương lai khi về già, tôi và mẹ đẻ đã dựng một màn kịch quá hoàn hảo (Ảnh minh họa)
Mẹ chồng tôi ngắt lời:
- Con dâu nói gì mà nặng lời vậy?
- Mẹ ạ có nhân có quả gieo cây nào gặt quả đấy thôi, đấy mẹ của con cứ hi vọng con gái sẽ chăm sóc lúc về già nên có gì cũng giấu đút cho con gái, ghét bỏ em dâu để rồi em ấy sống ngay cạnh nhà đến lúc mẹ sắp chết cũng chẳng thèm ngó đến. Còn con là con gái không phải trách nhiệm chăm mẹ đẻ đó là việc của em dâu.
- Đúng là 1 mẹ nuôi được 10 con nhưng 10 con không nuôi nổi 1 mẹ, sao tôi khổ thế này, con ơi mẹ khát nước quá rót cho mẹ cốc nước đi con.
- Mẹ tự dậy rót đi có cốc nước không lấy được thì sống làm gì, thôi con đến thăm mẹ thế là đủ rồi, bây giờ con phải về đây.
Từ sau chuyến về thăm thông gia hôm ấy, mẹ chồng tôi thay đổi thái độ ngay. Việc đầu tiên mẹ chồng làm là bắt con gái phải về nhà chồng ở chứ không cho sống cùng nữa. Con gái không chịu ra ngoài ở thì bà nói:
- Con ạ con gái là con người ta, hãy về chăm sóc bố mẹ chồng cho phải đạo, bấy lâu nay mẹ đã nuông chiều con quá. Mẹ không muốn khi về già bị con dâu đối xử tệ bạc được. Mẹ cần phải sữa chữa những lỗi lầm mình gây ra trước khi quá muộn.
Từ khi gia đình cô em chồng rời khỏi nhà thì ngôi nhà chồng được bình yên hơn, tình cảm mẹ chồng con dâu cũng trở nên gần gũi hơn và mẹ chồng không còn cay độc với tôi nữa.
Theo Ngoisao
Chỉ một ngã rẽ sai đường, tôi đã đẩy vợ từ bà chủ xuống làm ô sin cho nhà người ta
Để trang trải nợ nần với tôi, vợ tôi đi làm ô sin cho nhà người bạn thân, nhưng làm được chưa đầy 1 tháng mà vợ kiếm được gần 50 triệu đồng giấu trong tủ quần áo.
Vợ chồng tôi vốn chỉ là những người công nhân bình thường như bao người khác. Sau khi lấy vợ được vài năm tôi hiểu ra một điều là nếu cứ làm công nhân thì cả đời này cũng chẳng thể nào giàu có được.
Với khát khao làm giàu tôi đã dùng hết số vốn của mình và nhờ bố mẹ hai bên cầm sổ đỏ vay ngân hàng để mở một xưởng sản xuất hạt nhựa. Những năm đầu làm ăn rất chật vật khó khăn nhưng rồi do nhu cầu thị trường cần nhiều nên xưởng sản xuất của vợ chồng tôi có rất nhiều đơn đặt hàng.
Chỉ sau 2 năm phất lên, chúng tôi đã mua được 3 con xe và xây được cả 1 biệt thự. Vợ tôi không phải đi giao hàng nữa mà chỉ việc ở nhà chơi với con và làm thủ quỹ cho chồng. Việc nhà cô ấy cũng chẳng phải động tay động chân vì đã có người giúp việc.
Từ khi có tiền, cuộc sống của vợ chồng tôi trở nên dễ chịu và không khí gia đình lúc nào cũng tràn ngập tiếng cười. Vợ con lúc nào cũng xúng xính trong những bộ váy đầm đắt tiền. Nhìn tủ giầy của vợ trị giá vài trăm triệu tôi không thấy tiếc gì. Mỗi khi đi bên vợ biết ăn diện làm đẹp tôi thấy giá trị của mình như được tôn thêm vài phần.
Từ khi có tiền, cuộc sống của vợ chồng tôi trở nên dễ chịu và không khí gia đình lúc nào cũng tràn ngập tiếng cười. (Ảnh minh họa)
Khi khách hàng ngày càng nhiều thì cái xưởng sản xuất của tôi thấy thật chật chội và nhỏ bé. Vì vậy tôi quyết định mua thêm miếng đất rộng gấp 3 lần miếng cũ để mở rộng sản xuất.
Đúng lúc nhu cầu đang cần đất thì giá lại cao ngất ngưởng, nhưng nhìn thấy miếng đất quá đẹp nên tôi đã gom hết tiền của gia đình và cầm sổ đỏ của căn biệt thự để vay tiền ngân hàng.
Sau hơn một năm làm xưởng, cuối cùng vợ chồng tôi cũng có thêm một xưởng mới to đẹp và sạch sẽ đảm bảo không ô nhiễm môi trường.
Thế nhưng từ khi đầu tư xưởng mới thì nhu cầu hạt nhựa giảm dần, những khách truyền thống của chúng tôi cũng gặp vấn đề trong việc tiêu thụ sản phẩm. Tiền lãi hàng tháng vẫn phải trả ngân hàng, tiền nhân công và bao nhiêu thứ tiền đều trông chờ ở xưởng sản xuất cũ.
Sau 4 năm mở xưởng sản xuất mới, cứ ngỡ sẽ kiếm được nhiều tiền hơn nào ngờ chính cái xưởng đó lại khiến gia đình tôi khuynh gia bại sản. Dù đã rao bán xưởng nhiều lần nhưng không có ai muốn mua hoặc có người mua thì họ trả với giá rất bèo.
Đến khi không còn tiền để trả lãi và gốc thì ngân hàng xiết nợ, họ định giá cái xưởng mới của vợ chồng tôi thấp hơn nhiều so với ngày tôi mua. Vậy là cả căn biệt thự và xưởng cũ của vợ chồng tôi cộng lại mới đủ trả nợ ngân hàng. Những máy móc và ô tô xe máy của gia đình đều bán hết để trả lương công nhân vì đã nợ họ hơn nửa năm nay rồi.
Sự giàu nên nhanh chóng của vợ chồng tôi cũng lụi tàn quá nhanh khiến chúng tôi không kịp thích nghi. Sau khi ngân hàng tịch thu tất cả, 4 thành viên trong gia đình chúng tôi bị đuổi ra đường để kiếm kế sinh nhai, làm lại từ đầu.
Cầm số tiền dơ bẩn mà vợ kiếm được trên tay tôi thấy khinh bỉ vợ. (Ảnh minh họa)
Tôi thương vợ con vô cùng, là đàn ông một mình chịu cực khổ cũng chẳng sao, nhưng nhìn vợ từ một bà chủ ăn trắng mặc trơn giờ thì có quần áo đẹp cũng chẳng dám mặc vì không hợp với hoàn cảnh.
Để trang trải nợ nần với tôi, vợ tôi đi làm ô sin cho nhà người bạn thân. Làm được chưa đầy 1 tháng mà vợ kiếm được gần 50 triệu đồng giấu trong tủ quần áo. Nghi vợ làm chuyện mờ ám nên tôi bắt cô ấy khai báo thành khẩn, vợ buộc phải thú nhận là đã ngủ 2 lần với người chồng của cô bạn thân.
Vợ vừa khóc vừa bảo tôi giữ kín và lần sau sẽ không bao giờ tái phạm nữa bởi cô ấy quá sợ rồi. Vợ đưa số tiền 50 triệu đồng để cho tôi trả nợ. Cầm số tiền dơ bẩn mà vợ kiếm được trên tay tôi thấy khinh bỉ vợ.
Tôi đuổi vợ ra khỏi phòng trọ nhưng cô ấy vẫn cầu xin ở lại để chăm con và sẽ không bao giờ tái phạm nữa.
Tôi có phải là gã đàn ông quá kém cỏi không khi phải để vợ ngủ với người khác lấy tiền cho mình trả nợ? Tôi phải làm gì trong cơn túng quẫn này đây?
Theo Afamily
Làm phụ nữ khổ thật, vừa phải biết chăm con vừa phải kiếm được tiền Cái gì sai, không đúng cũng là phụ nữ hết, còn cái gì tốt đẹp thì đều thuộc về chồng. Thử hỏi công bằng ở đâu khi vợ cũng đi làm như chồng và về nhà phải gánh núi công việc nữa? ảnh minh họa Phụ nữ chẳng khác gì cái thùng để mọi người đổ hết mọi tội lỗi lên đầu, trút...