Để lạc con ở công viên, cô bị nhà chồng đuổi đi, khi biết sự thật ai cũng hối hận
Hành trình của một người đàn bà phải chịu nhiều cay đắng như chị không phải chuyện đơn giản. Mọi thứ diễn ra đều có nguyên nhân của nó chỉ là bản thân chúng ta có hiểu được thấu nó hay không mà thôi.
Chị làm vợ của anh mới được gần 6 năm nay. Thế nhưng con chị cũng chuẩn bị bước sang tuổi thứ 6 rồi. Kể thêm một chút rằng chị có bầu rồi, bầu đến sắp đẻ rồi mới được gia đình nhà anh chấp thuận làm con dâu. Đơn giản thôi, vì chị nghèo, chị là một đứa con dâu quê mùa, nghèo khó và không xứng với gia đình của anh.
Dẫu vậy nhưng trách nhiệm và đứa cháu trong bụng chị thì không thể phủ nhận, gia đình anh đón chị về làm dâu mà đã chẳng yêu thương gì ngay từ đầu. Mọi thứ diễn ra khiến chị chật vật đến khốn khổ trong cuộc sống của mình. Dù là thế chị vẫn bất chấp sống ở nhà anh để lo cho con, nuôi con trưởng thành và nhận 1 chút hỗ trợ từ gia đình chồng cho bố mẹ chị đang ở quê.
Cuộc sống của chị có lẽ đã yên ổn như thế cho đến ngày chị để lạc mất cậu con trai nhỏ của mình. Thật đau đớn khi đưa con đi công viên chơi vì hứa đưa con đi chơi. Thế nhưng chồng chị lại không có thời gian đưa mẹ con đi, cũng vì thế mà chị đành tự mình đưa con đi chơi để giữ lời hứa với con.
Đang mải nhìn con nhưng chị có điện thoại, điện thoại mẹ mình gọi bố bị tai nạn nhưng đưa vào viện rồi không sao. Chị thở phào nhẹ nhõm khi hay tin thì sực nhớ ra không thấy con đâu. Chạy khắp nơi ngơ ngác kiếm tìm con mà cuối cùng không thấy. Chị bất lực ôm mặt khóc rồi gọi điện cho chồng. Anh nghe xong tin con mất tích cũng hoảng hốt vì giờ có quá nhiều vụ bắt cóc xảy ra. Tìm con không được họ đành đến cơ quan công an khai báo.
Về nhà với gương mặt thẫn thờ vì mất con. Thế nhưng chị còn đau đớn hơn khi bị cả gia đình nhà chồng lao vào túm tóc, tát má, đánh đấm sỉ vả rằng: “Làm mẹ mà có mỗi đứa con cũng không biết trông…” và muôn vàn những lời nói tổn thương khác.
(Ảnh minh họa)
Chăm con mà để lạc mất con ở công viên, bị cả nhà chồng đánh đập đuổi đi nhưng cô con dâu như chị vẫn quỳ xin ở lại làm ô sin. Chẳng phải chị không hiểu gia đình chồng mình, chị biết mình làm dâu ngần ấy lâu cũng chỉ là ô sin cho cái nhà này. Nhưng chị chỉ có ở lại mới mong gặp lại con mà thôi. Đau đớn đến thế nhưng ít nhất may mắn cũng đã mỉm cười với chị khi 1 tuần sau thì tìm được con trai của chị, mọi người xúm lại hỏi tại sao con lại lạc ở công viên được thì đứa con mới trả lời:
- Tại con đi theo bố, bố đi với cô này vào cái nhà nghỉ to to ấy, con đọc được cả địa chỉ cơ ở gần công viên ấy. Nhưng đến nơi người ta không cho con vào. Con ra thì không thấy mẹ đâu cả. – người đưa con chị đến nói với cả nhà.
- Cậu bé ở nhà tôi 1 tuần nhưng cũng ở với ô sin của tôi vì tôi bận đi làm cũng không có thời gian để đi khai báo đang định đi thì ô sin thấy tin cậu bé trên ti vi nên tôi nghỉ đưa cậu bé về đây.
Video đang HOT
- Cảm ơn cô, tôi đội ơn cô lắm. – chị nức nở ôm lấy người đàn bà lạ. Trong khi con trai thì nhìn mặt bố ghét bỏ:
- Con biết bố đi như thế là hư, cái này ngày xưa bà bảo với con ở trên ti vi. Con sẽ ở với mẹ không ở với bố nữa đâu, bố hư lắm. Làm cô đau con thấy cô còn khóc nữa… – lời tố cáo của con là minh chứng cho tất cả, khi ấy thì chồng ấp úng không nói nên lời.
- Bố… bố…
Lúc này cả nhà chồng mới hối hận vì đã trách con dâu. Hóa ra lý do khiến cháu trai họ bị lạc lỗi lại do cả con trai mình. Thật sự chị không biết sau lần này gia đình chồng có đối xử với mình tốt hơn hay không. Nhưng ít nhất mọi người cũng có cái nhìn thương cảm hơn với chị. Chỉ hi vọng rằng cuộc sống của mẹ con chị sẽ êm ấm hơn mà thôi.
Theo Song Ngư/Phununews
Dù đã nỗ lực làm vừa lòng vợ, tôi vẫn không ngờ có ngày mình lại bi thảm thế này
Tôi bỗng nhớ lại lời của người yêu cũ 'tình yêu chỉ mang tính giai đoạn'. Nếu vậy thì một người sẽ phải đi qua bao nhiêu 'đoạn' trong cuộc đời?
Có phải tình yêu ngày càng dễ bị định đoạt bởi chuyện vật chất? Mọi người thường lên án đàn ông chúng tôi phụ tình, nhưng tôi nghĩ chính phụ nữ mới là người dễ dàng buông tay bởi cám dỗ mang tên đồng tiền.
Trong 10 năm qua, tôi chỉ yêu hai người, có người đã trở thành vợ và có con với tôi, nhưng cuối cùng vẫn không thể nào đi tiếp cùng nhau chỉ bởi vì họ tìm được người khác giàu có hơn.
Tôi yêu người yêu đầu khi cô ấy chỉ là sinh viên năm thứ 2, còn tôi lúc đó đã đi làm. Thay vì tích cóp mua nhà và gửi về quê cho bố mẹ, tôi nuôi cô ấy ăn học.
Không chỉ là tiền học phí ở trường, mà còn tiền học thêm ngoại ngữ và các chi phí cho đời sống sinh viên. Khi cô ấy tốt nghiệp, tôi tiếp tục bỏ tiền ra để cô ấy thực tập và tìm việc.
Được 5 năm, khi đã có việc làm ổn định, cô ấy dần thay đổi. Trong khi tôi vẫn yêu cô ấy như ngày đầu, cô ấy lại tỏ ra xem thường và khó chịu với tôi.
Cô ấy bảo ngưỡng mộ những người đàn ông của gia đình, nhưng lại dè bĩu tôi không biết làm chuyện lớn khi suốt ngày đi chợ nấu ăn cho cô ấy.
Khi cô ấy tốt nghiệp, tôi tiếp tục bỏ tiền ra để cô ấy thực tập và tìm việc. (Ảnh minh họa)
Lúc còn là sinh viên, cô ấy tự hào vì tôi. Cô ấy cũng không hề giấu giếm chuyện hai chúng tôi chung sống như vợ chồng. Nhưng sau này cô ấy lại không thích được tôi đưa đón và liên tục nói với mọi người là cô ấy vẫn còn độc thân.
Ngày xưa cô ấy tìm đủ mọi cách để chúng tôi có nhiều điểm giống nhau. Còn sau này dù tôi có gắng để giống nhau đến đâu cô ấy cũng bảo quá khác biệt.
Rồi chuyện gì đến cũng đến, tôi phát hiện cô ấy cặp kè với một người đàn ông khác có điều kiện hơn. Và việc tôi phát hiện ra cũng chỉ là một cái cớ để cô ấy công khai chia tay. Cô ấy còn sỉ nhục tôi là thằng đàn ông "hèn mọn bất lực" khi chưa thể xây dựng một sự nghiệp rực rỡ.
Trong khi đó, cô ấy hoàn toàn biết rằng tôi luôn vì cô ấy mà cố gắng mỗi ngày nhưng tạm thời chưa có được nhiều tài sản. Và chính cô ấy cũng là một phần nguyên nhân khiến tôi mãi vẫn không giàu khi suốt 5 năm qua, tiền tôi làm ra đều tiêu vào cô ấy.
Tôi mắng cô ấy vô ơn, cô ấy bảo tôi tiểu nhân và không hiểu bản chất của tình yêu. Tình yêu, theo cô ấy, chỉ mang tính chất giai đoạn, hợp nhau đoạn nào thì đi đoạn đó, không hợp nữa thì chia tay tìm người khác.
Thất vọng hơn cả, cô ấy bảo những gì tôi làm cho cô ấy không phải là "tiền mất đi" mà là "tiền phải trả" cho những năm tuổi trẻ của cô ấy. Thế nên đó không phải là một "mối quan hệ bao nuôi" mà là "mối quan hệ sòng phẳng."
Tôi chưa bao giờ nghĩ tôi bao nuôi cô ấy, cũng chưa bao giờ tiếc tiền bạc. Tôi chỉ muốn một tình cảm lâu bền không vật chất và không thay đổi qua thời gian. Còn với cô ấy, tình yêu 5 năm qua chỉ là một sự trao đổi tình-tiền.
Lời cầu hôn tôi còn chưa kịp nói, mối tình thứ nhất đã ra đi như thế.
Tất cả vẫn tốt đẹp và hạnh phúc cho đến khi con gái tôi 3 tuổi. (Ảnh minh họa)
Rút kinh nghiệm lần đầu, tôi tìm một người đã đi làm, chững chạc hơn để yêu và cưới. Chúng tôi có với nhau một con gái. Tất cả vẫn tốt đẹp và hạnh phúc cho đến khi con gái tôi 3 tuổi.
Vợ tôi bắt đầu so sánh tôi với những người đàn ông xung quanh cô ấy. Cô ấy sốt ruột và gắt gỏng vì tôi chậm thăng tiến.
Cô ấy phàn nàn với bố mẹ, bạn bè là cô ấy không có căn hộ cao cấp để ở, ô tô để đi và thật nhiều tiền để gửi con vào trường mẫu giáo quốc tế hay có những chuyến du lịch nước ngoài.
Cô ấy chỉ biết nhìn lên, so sánh và miệt thị tôi không làm tròn trọng trách của người đàn ông với gia đình. Cô ấy không nhận ra và trân trọng gia đình đầm ấm mà chúng tôi đang có.
Để làm vừa lòng vợ, tôi thường xuyên theo sát cô ấy trên facebook, hễ cô ấy bảo thích váy này, đồng hồ kia là tôi đặt mua tặng.
Những nỗ lực của tôi chỉ chấm dứt khi một lần bắt gặp cô ấy bước vào một chiếc ô tô rồi đi thẳng vào khách sạn. Gã đó cũng là người đã từng một đời vợ, con cái đều đã trưởng thành.
Tôi bỗng nhớ lại lời của người yêu cũ "tình yêu chỉ mang tính giai đoạn". Nếu vậy thì một người sẽ phải đi qua bao nhiêu "đoạn" trong cuộc đời?
Bây giờ tôi rất sợ thứ tình yêu mang tính chất tạm bợ đó, bởi phụ nữ không thể nào tách bạch giữa tình yêu và tham vọng vật chất. Tôi cũng không tự tin "đưa thêm một lần đò" vì thuyền sẽ chẳng bao giờ cập bến.
Với hai người phụ nữ đã đi qua trong đời, tôi có thể kết luận rằng ngày nay ai cũng thế?
Theo Đỗ Sơn/Netnews
Làm sao để người yêu không còn nghiện game? Sau cú sốc gia đình, anh thay đổi hoàn toàn, không còn nhiệt huyết với công việc, tình yêu mà suốt ngày ngập trong men rượu và game online. Ảnh minh họa Tôi 25 tuổi, bạn trai 27 tuổi, chúng tôi quen nhau được 3 năm. Tôi là cô gái không có nhan sắc chỉ được cái ăn nói có duyên, tính tình...