Để gió sẽ cuốn anh đi…
Anh là gió, gió lau khô những giọt nước mắt của em rơi, gió thổi đi những muộn phiền của cuộc sống này
Anh là gió, gió lau khô những giọt nước mắt của em rơi, gió thổi đi những muộn phiền của cuộc sống này, gió nhẹ nhàng ôm trọn em giữa cách đồng thơm mùi cỏ,…
Em yêu gió, em càng yêu anh hơn khi mỗi sáng người gọi điện nhắc em dậy tập thể dục là anh, người mỗi sáng em nhìn thấy là anh, người dặn em không được bỏ bữa là anh,người dẫn em đi chơi là anh, người nhắc em không được thức khuya là anh, người hát cho em nghe là anh, người ôm em thật chặt, vòng tay ấm áp của anh, nụ hôn ngọt ngào của anh,…mọi thứ thuộc về em và anh sẽ không bao giờ phai nhạt dù Chúa đã mang anh đi khỏi tình yêu của em, nhưng anh ạ, tình yêu của chúng mình là mãi mãi, là vĩnh cửu, không ai có thể thay thế anh đâu, trái tim của em chỉ có anh, có anh, chỉ anh mà thôi anh ạ!
Anh là gió, gió lau khô những giọt nước mắt của em rơi, gió thổi đi những muộn phiền của cuộc sống này, gió nhẹ nhàng ôm trọn em giữa cách đồng thơm mùi cỏ,… (Ảnh minh họa)
Đã 2 năm anh đi xa em, anh vẫn luôn theo bước chân em đi trên những con phố quen thuộc, những quán café, những cánh đồng cỏ thơm ngát đúng không anh? Anh biết không, em đã không còn mít ướt nữa, không ngang bướng, không giận dỗi vô cớ, không nũng nịu anh nữa,… Em có thay đổi không anh? Anh trên Thiên Đàng có nhớ em như em vẫn ngày đêm nhớ anh không anh? Mỗi đêm anh có về chúc em ngủ ngon không anh? Em rất nhớ anh, hình ảnh anh không phai nhòa trong tâm trí em đâu, hình bóng anh có ở khắp mọi nơi em qua, có cả trong những giấc ngủ chập chờn khi tỉnh giấc là những tiếng nấc ghẹn ngào, ghì vào lòng bức ảnh của anh mà sao lòng em tê tái, nước mắt em rơi không còn anh lau khô đi nữa, không còn tiếng nói, tiếng hát dịu êm của anh nữa, sự thực đau đớn vẫn là không còn anh nữa…
Gió, em đang đứng trên cánh đồng cỏ đây anh, gió thoang thoảng mùi hương, anh đang dang rộng vòng tay ôm em vào lòng đúng không anh? Có phải em đang mơ nữa không anh? Anh gầy đi nhiều quá, anh bỏ bữa đúng không? Anh hư nhỉ, lần sau không được bỏ bữa đâu nha anh, e xót lắm đó, lâu lắm rồi anh không hát em nghe đó, em nhớ giọng hát anh lắm, anh là người hát hay nhất thế giới này đấy! Anh à, sao anh không nói câu gì vậy anh? Sao anh chỉ mỉm cười trong bức ảnh này vậy anh? Anh cười đẹp lắm, anh đẹp trai lắm, người em yêu phải đẹp trai chứ. Từng ngón tay chạm lên khuôn mặt quen thuộc trong bức ảnh, từng giọt nước mắt rơi, mặn chát, anh à, lau nước mắt cho em đi, em lại mít ướt rồi nè, anh đợi em nhé! Em mãi yêu anh! Anh là gió, em sẽ là hương hoa thơm ngát để cảm nhận được anh đang ở bên em!
Video đang HOT
Theo Khampha
Éo le khi chồng sắp cưới là tình cũ của dì tôi
Chuyện giữa chúng tôi lùm xùm ngay khi dì út phát hiện Khương chính là bạn trai cũ của dì.
"Mẹ không phản đối nhưng nếu mẹ đồng ý với con thì cũng có nghĩa là mẹ đang chống đối lại cả nhà ngoại. Con thử nghĩ xem mẹ có sống nổi với mấy cậu, mấy dì của con không?". Mẹ tôi vừa khóc, vừa nói.
Chuyện giữa tôi và Khương lùm xùm ngay khi dì út của tôi phát hiện Khương chính là bạn trai cũ của dì khi hai người du học ở Mỹ.
Mẹ tôi là chị hai trong gia đình 10 người con nên dì út và tôi bằng tuổi. Chúng tôi lớn lên bên nhau từ nhỏ, thân thiết như chị em, thậm chí khi dì út đi du học, tôi đã ngã bệnh mấy tháng trời vì không chịu nổi sự xa cách.
Thời gian dì ở Mỹ, học hành, làm việc và quen biết ai, tôi không biết. Mấy năm nay dì vẫn đi đi, về về giữa Việt Nam và Mỹ vì sau khi học xong dì được một công ty bên đó nhận vào làm việc. Tôi cũng có công việc của mình nên dì cháu ít gặp nhau. Tuy vậy mỗi khi có dịp chúng tôi vẫn cùng nhau đi ăn uống, đi du lịch.
Tôi chưa bao giờ nghe dì kể về tình yêu của mình ngoài lần duy nhất khi tôi hỏi, dì chỉ cười: "Có rồi nhưng chia tay rồi. Đàn ông chán lắm". Hai dì cháu cười với nhau và còn nói đùa sẽ thành lập "Hội những người phụ nữ chán đàn ông".
Thế nhưng cái chuyện tình yêu ai mà biết được? Năm ngoái tôi tình cờ gặp Khương trong một cuộc hội thảo. Chúng tôi có cùng mối quan tâm về bảo vệ môi trường nên nhanh chóng trở nên thân thiết. Không bao lâu sau, Khương ngỏ lời yêu tôi. Thật lòng là tôi cũng thích anh ngay từ lần đầu gặp gỡ nên đã chẳng ngần ngại nhận lời.
Tình yêu của chúng tôi tuy chỉ mới bắt đầu nhưng tôi cảm thấy Khương chính là người đàn ông của đời mình. Anh cũng thú nhận với tôi đã từng có một mối tình khi còn đi học nhưng sau đó chia tay do không hợp nhau. Tôi nghe rồi bỏ qua bởi tôi quan niệm đó là chuyện bình thường, ai mà chẳng có một tình yêu trước khi gặp được một nửa thật sự của mình.
Vậy mà trớ trêu thay, khi chúng tôi tính đến chuyện cưới hỏi, tôi đưa Khương về ra mắt gia đình, ba mẹ đã đồng ý cho chúng tôi thành chồng vợ và định ngày cưới thì đùng một cái, dì út tôi từ Mỹ trở về. Thoạt đầu, dì rất vui khi biết tôi đã tìm được tình yêu lớn lao của đời mình và còn đòi làm phù dâu trong hôn lễ của tôi.
Con đường đi đến hạnh phúc của chúng tôi có quá nhiều chông gai, trắc trở, thậm chí tôi có thể phải đánh đổi tình thân ruột thịt của mình... (Ảnh minh họa)
Thế nhưng khi tôi cho dì xem hình chúng tôi chụp hôm đi chơi ở Vũng Tàu thì mặt dì tái đi. "Vy nói anh ta tên gì? Khương à? Có phải anh ta có thời gian du học ở Mỹ?...". Tôi đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác khi dì kể vanh vách về Khương. Và ngạc nhiên lớn nhất của tôi là khi biết được, dì chính là mối tình đã đổ vỡ của Khương.
Mọi chuyện sau đó tôi không muốn kể lại nhưng bây giờ dì đã trở mặt, lôi kéo cả nhà ngoại kình chống lại tôi; đúng hơn là chống lại cuộc hôn nhân của chúng tôi. Con đường đi đến hạnh phúc của chúng tôi bỗng có quá nhiều chông gai, trắc trở...
Ba mẹ tôi mới đầu còn nói cứng nhưng sau đó cũng không chịu nổi áp lực từ ngoại và các cậu, dì. Mẹ tôi đã gọi Khương tới nhà, nói với anh mọi chuyện và van xin anh hãy chia tay tôi để tình cảm gia đình không sứt mẻ.
"Bác biết tụi con thương nhau thật lòng nhưng bây giờ bác rất khó xử. Nếu tụi con cứ tiến tới thì coi như cả nhà mình sẽ bị họ ngoại từ mặt... Bác cũng không biết phải ăn nói làm sao với dì út"- mẹ tôi nghẹn ngào.
Chờ cho mẹ tôi bớt xúc động, Khương mới từ tốn nói: "Chuyện giữa con với dì út đã là quá khứ. Trước đây con và dì út tự nguyện đến với nhau và cũng tự nguyện chia tay, chẳng có ai ép buộc, vậy thì tại sao bây giờ dì út và các cậu, dì lại ép tụi con phải chia tay? Điều đó là không thể được. Nếu mọi người không chấp nhận, con cũng không quan tâm bởi hạnh phúc là của chúng con, không ai có thể định đoạt thay".
Dứt lời, anh nắm lấy tay tôi: "Chúng ta chẳng có lỗi gì, cũng không có trách nhiệm phải hi sinh hạnh phúc của mình vì sự ích kỷ của người khác. Chúng ta sẽ xin phép ba mẹ hai bên tổ chức cưới ở một nơi khác và không cần sự có mặt của những người không muốn chúng ta hạnh phúc". Anh đã quyết như thế và tôi cũng muốn như thế.
Nhưng mọi chuyện hoàn toàn không đơn giản. Cứ nghĩ đến ngày cưới của mình không có mặt bà con, dòng họ bên ngoại, tôi đã trào nước mắt. Chưa hết, năm nay tôi mới 29 tuổi, cuộc đời phía trước còn rất dài, không lẽ từ nay tôi phải tuyệt giao suốt đời với máu mủ, ruột rà của mình?
Tôi không muốn lựa chọn, cũng không muốn từ bỏ bất kỳ ai trong số những người thương yêu của mình. Từ hôm xảy ra chuyện đến nay, tôi chưa có một đêm nào ngon giấc. Hãy chỉ cho tôi con đường nào đi đến hạnh phúc mà không có quá nhiều chông gai, trắc trở và mất mát như vậy...
Theo VNE
Đêm tân hôn, chồng vừa nhìn thấy tôi nằm trên giường đã... nôn Tự nhìn ngắm trong gương, tôi hài lòng bởi trông mình cũng rất sexy, quyến rũ trong chiếc váy ngủ màu trằng tuyền. Nhưng hỡi ôi, ngay khi đẩy cửa phòng bước vào, anh ấy đã ...nôn. Tôi là cô gái có nhan sắc trung bình, may mắn đậu được vào một trường cao đẳng ở thủ đô, rồi tốt nghiệp, rồi tạm...