Để em phải ghen với quá khứ của anh là do anh không tốt!
Con gái vốn hay suy nghĩ lung tung lắm. Cứ thích mang quá khứ của người mình yêu ra để gặm nhấm rồi tự dày vò chính bản thân mình. Nhưng lỗi không phải do con gái, mà là do người con trai em yêu không tốt mới để em phải đi đánh ghen với quá khứ.
Để em phải ghen với quá khứ của anh là do anh không tốt! (Ảnh minh họa)
Con gái có ai mà không ghen đâu anh. Con gái ghen có nghĩa là còn thương, còn yêu nhiều lắm. Khi yêu, con gái sẽ trở nên ích kỉ hơn một chút và ghen tuông nhiều hơn một chút. Bởi lẽ tình yêu vốn cũng ích kỉ, khi yêu, người ta chỉ muốn đối phương thuộc về mình trọn vẹn, cả về thể xác lẫn tâm hồn. Trước khi yêu anh em cứ nghĩ em sẽ chỉ ghen với những người con gái khác khi họ vây quanh anh. Nhưng khi yêu anh rồi em mới biết, em còn ghen với cả quá khứ của anh.
Em luôn suy nghĩ về cô gái anh đã từng yêu. Mỗi khi anh đưa em đi qua một con đường, tới một quán ăn quen thuộc, cùng nhau nghe một bản nhạc hay, em lại thắc mắc không biết ngày xưa anh có từng như thế với người cũ. Rồi mỗi khi anh tặng em một món quà, làm một điều gì đó cho em, lòng em lại băn khoăn tự hỏi, ngày xưa anh có dành cho người cũ như vậy.
Người ta hay nói ghen với quá khứ của người mình yêu chỉ khiến bản thân mình thêm tổn thương. Và nếu cơn ghen cuồng nộ lên thì nó có thể khiến bạn vĩnh viễn mất đi người mà mình yêu thương nhất. Có lẽ thời gian dù có mạnh đến đâu cũng không thể xóa nhòa những kỉ niệm sâu sắc trong tâm trí một con người.
Video đang HOT
Anh thường hay nói người trưởng thành phải biết hướng đến những điều tốt đẹp trong tương lại, bỏ lại quá khứ. Nhưng lý trí em lại không đủ mạnh mẽ để xua đi nỗi dày vò mang tên quá khứ. Có phải chăng em chưa trưởng thành hay do anh không tốt.
Đã bao giờ anh tự hỏi bản thân tại sao em lại phải ghen với quá khứ của anh chưa? Lúc ấy chắc anh chỉ nghĩ là do em suy nghĩ qua nhiều, em ích kí, em hẹp hòi mới không thể thông cảm và trân trọng quá khứ của anh. Nhưng tại sao anh không nghĩ rằng, là do bản thân anh chưa chân thành, chưa sâu sắc, chưa muốn dành cho em tất cả nên mới khiến em phải ghen với quá khứ.
Vòng tay anh ôm em chưa chặt để em có thể cảm nhận được hơi ấm từ anh. Bàn tay anh nắm lấy tay em vẫn còn buông ra đột ngột khu anh vô tình thấy một ki niệm của quá khứ. Và mỗi khi chúng mình giận nhau, anh lại khiến tim em nhói đau khi đột ngột nhắc về người cũ. Anh khiến em nghĩ rằng, nếu cô ấy không chủ động rời bỏ anh thì chắc gì em đã có cơ hội được nắm lấy tay anh. Thử hỏi, nếu anh là em, anh có ghen như em hay không?
Em không đòi hỏi anh phải hoàn toàn xóa hết ký ức về người cũ. Quá khứ của anh, em sẽ thật lòng tôn trọng nó. Và anh cũng cần học cách tôn trọng em, trân trọng tình yêu của em. Đừng bao giờ mang em ra so sánh với người cũ. Chỉ cần anh thật lòng hướng về em, dành trọn vẹn tình yêu của mình cho em thì em sẽ chẳng bao giờ có cơ hội để mình đi đánh ghen với quá khứ của anh đâu.
Theo blogtamsu
Anh ở nơi đâu, người tình trễ hẹn
Sài Gòn giấu anh kĩ quá, đến mức em không tìm thấy anh và anh cũng lạc mất em. Anh đang ở đâu, người con trai mang tên "hạnh phúc".
Sài Gòn đúng là một cô gái đáng ghét, cô ấy không có người yêu thì cũng không được phép giấu anh đi mất chứ. Anh là của em cơ mà. Anh đã trễ hẹn với em lâu lắm rồi đấy. Anh biết không.Em đọc những cuốn tiểu thuyết, em biết chàng bạch mã hoàng tử sẽ xuất hiện ở đâu đó, ở bến xe bus, ở tiệm bánh ngọt, ở nhà sách, ở công viên, ở trường học,... Em đã đi mọi nơi để tìm anh nhưng vẫn không thấy anh.
Trong thời gian chờ đợi anh, em đã lên nhầm 3,5 chuyến xe bus anh à!
Chuyến xe bus đầu tiên mang tên "Tình đầu". Rất tiếc, anh không phải là tình đầu của em rồi. Ai bảo anh bắt em chờ đợi lâu quá làm em tưởng người mang tên "Tình đầu" đó là anh. "Tình đầu" đối với em rất tốt, là một mối tình thời học sinh, thời mà còn xé giấy tập, viết thư rồi chọi thư cho nhau, đương nhiên là không để giáo viên bắt gặp, là mối tình chở nhau trên chiếc xe đạp đi ăn kem mỗi chiều hay cùng nhau đi học thêm.Nhẹ nhàng và lãng mạn.Rồi khi bước vào giảng đường đại học, "Tình đầu" đã thay đổi anh à. Anh ta đã gặp người con gái khác, xinh hơn em, giỏi hơn em nên anh ta đã "đá" em xuống chiếc xe bus đó và rước cô gái đó lên, làm em đau và khóc rất nhiều. Khi đó, em biết "Tình đầu" không phải là anh. Bởi nếu là anh, anh sẽ không thay đổi, sẽ ôm ấp em vào lòng không làm em đau. Khi nào anh xuất hiện, anh phải cho "Tình đầu" một trận nhé. Vì anh ta làm em khóc.
Sau khi bị "đá" khỏi chuyến xe bus đó, em đã vội vàng bắt chuyến xe bus tiếp theo mà không kịp nhìn kĩ biển số. Biển số mang tên "bạn thân". Chuyến xe bus này cực kì thoải mái anh à. Em muốn đi chậm người ta nhất quyết không đi nhanh, em muốn quẹo phải người ta chắc chắn không quẹo trái, em muốn mở cửa sổ người ta nhất định mở, cực kì thoải mái. Nhưng "bạn thân" vẫn không phải là anh. Vì nếu là anh, ngoài cảm giác thoải mái anh còn cho em cảm giác an toàn, cảm giác được yêu thương. Sau 6 tháng ngồi trên chuyến xe bus thoải mái nhưng không đủ ấm để sưởi ấm trái tim em, em đã xin cho em xuống. Chuyến xe bus buồn bã cho em ghé vào trạm vì biết không thể ép buộc được em đi tiếp.
Này anh, vì anh mà e đã lên nhầm xe bus, làm cho "Bạn thân" đã buồn đấy, khi nào anh tới mình sẽ cùng nhau gặp "Bạn thân" nhé, để xin lỗi " Bạn thân" vì sự xuất hiện quá trễ của anh làm gây ra bao hiểu lầm.
Em đã đứng đợi ở trạm xe rất lâu, rất lâu, để chờ anh đến. Cuối cùng em cũng bước lên chuyến xe số 3, chuyến xe mang tên "U mê". Đây là chuyến xe em đi lâu nhất và em đã nghĩ đó là anh- người con trai sẻ đi cùng em đến cuối con đường. "U mê" thật sự giống anh. "U mê" sưởi ấm tim em, làm cho trái tim của em nhỏ bé lại, nhỏ bé tới mức chỉ chứa được mỗi "U mê". "U mê" chở em đi những nơi em muốn, nói những lời yêu thương, bảo vệ và nhẹ nhàng chăm sóc em.Trước mặt biết bao người, "U mê" không ngại mang giày cho em, nâng niu em như một cánh hoa bé nhỏ. Đến giờ em vẫn còn nghĩ "U mê" là anh. Nhưng đến một ngày, "U mê" dừng lại và nói rằng không thể đưa em đi được nữa, bảo em hãy bước xuống và đợi một chuyến xe khác. Em hốt hoảng và bàng hoàng, không hiểu chuyện gì đang xảy ra, có phải " U mê" đang đùa với em không. Em miễn cưỡng bước xuống chuyến xe bus đó và đợi một ngày "U mê" quay lại. Vì em luôn nghĩ "U mê" là anh. Em đã đứng đó, vẫn đứng ở trạm xe bus đó đợi "U mê", và đến một ngày "U mê" thật sự quay lại. À mà không gọi là đi ngang thì đúng hơn. Em đã thấy trên chuyến xe đó là một cô gái khác, lúc này em mới biết "U mê" thật sự không phải là anh. Vì nếu là anh dù có chuyện gì anh vẫn sẽ không bỏ em nơi trạm xe bus cô đơn.
Vậy đó em đã leo lên 3 chuyến xe bus, có chuyến xe em bị "đá" xuống, có chuyến xe em xin dừng lại và có chuyến xe em buộc phải đi xuống. Vì anh, người con trai trễ hẹn mà em phải chịu biết bao uất ức, khóc bao nhiêu lần. Anh hãy mau đến đi, em đang đợi anh.
À mà chắc anh cũng thắc mắc tại sao là 3,5 chuyến xe. Vậy nữa chiếc còn lại ở đâu. Là vì chuyến xe đó em chỉ vừa đặt chân lên thì đã phải bước xuống, chưa kịp khởi hành đã phải dừng lại.Chuyến xe mang tên "Quá khứ".
"Quá khứ" và em là bạn học chung từ hồi cấp 3, hồi đó "Quá khứ" đã để ý tới em, nhưng em vẫn đang bận rộn tìm kiếm anh và những chuyến xe bus của mình nên không để ý đến "Quá khứ".Khi thấy em đứng chờ anh bên trạm xe bus, "Quá khứ" một lần nữa dừng lại và muốn chở em đi. Còn về phần em, sau khi đã lên nhầm ba chuyến xe bus, em còn không biết là anh có đang tồn tại hay không hay anh cũng đang vui vẽ với những hành khách của mình. Dù em biết "Quá khứ" không phải là anh. Nhưng em vẫn quyết định bước chân lên chuyến xe bus đó và chấp nhận "Quá khứ" là anh. Khi em vừa đặt chân lên, định bước vào bên trong thì em đã bị gia đình của "Quá khứ" đuổi em xuống. Họ xem thường em anh à. Họ nói em là đứa con gái không ra gì khi quen hết người đến người khác. Họ nghĩ em không xứng đáng với chuyến xe bus đó.
Em đã khóc rất nhiều. Mỗi cô gái đều mong muốn lên đúng chuyến xe bus và chuyến xe đó sẽ đưa mình đi đến cuối con đường, nhưng do vô tình hay cố ý, đôi lúc ta không thể đi trên chuyến xe đó được nữa. Em cũng vậy. Em cũng muốn "Tình đầu" là anh, để em không phải bước tiếp những bước đi lầm lở trên những chuyến xe tiếp theo. Nhưng em biết làm sao đây khi đời không như ta nghĩ. Chỉ vì cái quá khứ mà chúng ta không thay đổi cũng không quyết định được mà em bị người ta nói em là đứa con gái không ra gì. Không phải "mỗi thiên thần luôn có một quá khứ và mỗi tội đồ luôn có một tương lai" sao anh? Em chỉ là một cô gái và đang đi tìm kiếm anh, tìm kiếm anh giữa vạn người, đôi lúc giữa vạn người đó em cũng lầm lẫn một ai đó là anh.Em mệt mõi rồi anh à. Em sẽ không đi đâu nữa. Không vội vàng tìm kiếm, không vội vàng chấp nhận. Em sẽ đứng đây đợi anh. Đợi anh đến và níu tay em, đưa em lên chuyến xe bus mang tên " Hôn nhân" để chúng ta sẽ yêu nhau như tình đầu của nhau.
Theo Guu
Căn hầm bí mật của người Liệt sỹ Xô Viết Lính Pháp đuổi sát nút, ông Cường chạy vào gian phòng thờ, rồi lách qua cửa hông thông với căn phòng khác, nhảy xuống hầm bí mật của mình. Ngay trước ngày biểu tình của công nhân Nhà máy diêm Bến Thủy, người Bí thư chi bộ đầu tiên của nhà máy đã bị địch bắn tử vong. Căn hầm bí mật của...