Để em kể cho anh nghe về những cuộc tình…
Đó không phải là màu hồng, vì chẳng có những điều ngọt ngào, nồng nhiệt. Chẳng đón đưa, hò hẹn, chẳng hỏi han, chăm sóc khi cần. Chẳng một cuộc gọi, chẳng một tin nhắn.
Này anh, mua một cuộc tình giá bao nhiêu?
Mất em, anh có còn hạnh phúc không?
Dằn vặt sau cuộc tình 3 đêm với người ham sex
Anh có biết cuộc tình mình mang màu gì không?
Để em trả lời cho anh rõ
Những điều mù mờ nay sẽ được
Video đang HOT
Hết thảy sẽ được em nói ra…
Đó không phải là màu hồng, vì chẳng có những điều ngọt ngào, nồng nhiệt. Chẳng đón đưa, hò hẹn, chẳng hỏi han, chăm sóc khi cần. Chẳng một cuộc gọi, chẳng một tin nhắn. Chỉ là đến lúc cần đến và rồi thì đi.
Chúng ta, những con tim yếu mềm dựa vào nhau khi bản thân yếu đuối như một loại bản năng. Không phải là vì yêu nhau mới đến bên nhau, chỉ là do những lần yếu lòng, những lần cô đơn của anh, và của cả em…
Những cuộc tình trong tĩnh lặng…
Những buổi chiều vẫn còn loang nắng, một mình em lặng bước trên con phố náo nhiệt nhưng vẫn chẳng thấy nỗi một con người. Những ngày bó mình trong căn phòng từng có hình bóng anh ở đó, tự mình tận hưởng một ngày với việc hoài niệm về những điều đã thuộc về khái niệm cũ xưa. Những ngày một mình trôi qua như một quy luật của cuộc sống mà không ai mảy may quan tâm. Đó gần như là một thói quen khó bỏ của những kẻ quen hai tiếng “một mình”, nhưng lạ thay, bây giờ có phải em cũng “một mình” đâu anh, vậy mà vẫn cứ như thế mãi.
Đó không phải là màu xanh, vì chẳng có chút hy vọng nào cả. Mọi thứ cứ mong manh, mù mờ và chẳng thể gọi nổi tên. Mối tình không đúng nghĩa dường như luôn là con dao hai lưỡi cho những kẻ như em, nhưng dù có đau vẫn cố âm thầm chịu đựng.
Có ai giữ giùm những hứa hẹn qua loa để không làm mờ tình yêu ta dành riêng cho họ. Nhưng chẳng có gì là chắc chắc cho một mối tình thật sự chênh vênh. Không phải vì em yêu người không sâu mà vì người yêu em chẳng tới. Không phải vì người muốn em trở thành kẻ khờ mà vì em tự đẩy mình vào con đường không lối thoát. Chẳng ai ngoài chính em khiến bản thân mang đầy sẹo mà người nhìn thấy và tự trách bản thân, hoặc là không!
Em tự hỏi liệu nó có phải là màu trắng, vì nghe người ta nói, màu trắng là màu tuyệt vọng nhất thế gian. Em muốn cùng anh bước hết đoạn đường cuộc đời đầy chông gai, bão nổi. Nhưng chỉ mình chân em bước thì chẳng biết đi được bao nhiêu lâu. Rồi một ngày em cũng sẽ mỏi gối, chùng chân, sẽ mệt nhoài bên hai bờ yêu, ghét. Sẽ thôi thương anh, như bây giờ…Đến lúc đó, không biết anh có bắt đầu cảm thấy hối tiếc, hay là chỉ buồn một cách hời hợt rồi lại lao vào cuộc kiếm tìm một người khác, anh thấy tốt hơn?
Có bao giờ anh thấu, có bao giờ, anh xem em là người thừa trong cuộc đời của anh không? Nếu thật sự là thế, em thà chấm dứt mọi thứ như ước nguyện lòng anh. Mọi thứ.
Theo Phunutoday
Này anh, bước xuống giường anh có cưới em không?
Ngày em là cô dâu xinh đẹp nhất, ngày em mặc váy cưới bước vào nhà thờ trang nghiêm. Anh khoác bộ véc phẳng phiu thơm mùi vải mới, gài bông hoa hồng trước ngực. Anh nhìn em trìu mến, ánh mắt cười ánh niềm vui...
25 tuổi và lần đầu tiên bước chân lên giường cùng một người đàn ông, đắm say trong men tình ái. Em hoảng sợ, non nớt như con nai tơ. Sự rụt rè và nỗi sợ đúng nghĩa. Em ngỡ tưởng mình đã trưởng thành và đủ tâm lý cho bước ngoặt trước hôn nhân. Nhưng không, kinh nghiệm sống chẳng giúp gì cho việc lên giường. Sex là bản năng. Phải thật sự sống theo bản năng giây phút ấy mới cảm nhận được sự thăng hoa. Em chưa thăng hoa bởi còn nhiều vương vấn.
25, em chông chênh quá. Nghiêng ngả trước dòng đời và nghiêng ngả trước anh. Bước xuống giường em là con đàn bà. Nếu một thằng đàn ông coi giá trị của con đàn bà ở cái màng trinh ấy thì em là đồ vứt đi.
Những làn khói trắng cuộn vòng, tan biến trong khoảng trống, điếu thuốc liên tục cháy dở, anh khẽ giật mình khi em hỏi: Bao giờ mình lấy nhau?
Ngày em là cô dâu xinh đẹp nhất, ngày em mặc váy cưới bước vào nhà thờ trang nghiêm. Anh khoác bộ véc phẳng phiu thơm mùi vải mới, gài bông hoa hồng trước ngực. Anh nhìn em trìu mến, ánh mắt cười ánh niềm vui. Đi đến cuối con đường em ngoảnh lại, tạm biệt anh em đi lấy chồng nhé! Anh chỉ là vị khách mời đặc biệt trong lễ cưới của em.
Chợt nhận ra trong những lời ngọt ngào anh muốn ôm trọn em, chưa một lần nói: anh muốn lấy em làm vợ! Ồ hóa ra chỉ là cặp tình nhân hạnh phúc!
Những ngày sau nắng vẫn trong đến thế, đường vẫn nhộn nhịp bước chân tình nhân. Em là con đàn bà sau đêm hôm ấy. Giờ lên giường không còn là nỗi sợ hãi, chỉ muốn tìm người đàn ông có thể nói: Có, cho câu hỏi: Bước xuống giường anh có cưới em không?
Theo Saoonline
Bí mật của mẹ chồng Bà tự chọn vợ cho con trai và yêu cô như con gái. Bí mật gia đình chỉ dần hé mở khi cô con dâu sinh một thằng cháu nội mà bà quý như vàng. Bà góa chồng sớm, chỉ có mỗi cậu con trai, bà ở vậy, vượt qua rất nhiều khó khăn để nuôi dạy cậu nên người nên việc chọn...