Để đêm tân hôn nồng nàn đúng nghĩa
Với những đôi vợ chồng trẻ, đêm tân hôn thực sự có ý nghĩa bởi nó là viên gạch đầu tiên xây nên hạnh phúc gia đình.
Nếu bạn cảm thấy mình vẫn còn “gà mờ” trong chuyện “ân ái”, hãy tham khảo những thông tin dưới đây để có được đêm tân hôn ngọt ngào, hoàn hảo:
Cô dâu cần chế ngự cảm giác sợ hãi
Sự sợ hãi mà các cô dâu thường mang theo trong lần đầu quan hệ tình dục đầu tiên cũng là lẽ thường và nó phù hợp với tâm lý chung của con người. Tuy nhiên, bạn không nên vì quá lo lắng mà làm hỏng chuyện. Bên cạnh nỗi lo đau đớn, các cô dâu còn “ôm” thêm nỗi lo về “giọt máu hồng trinh tiết”. Hẳn ai cũng hồi hộp, lo lắng, không biết “giọt máu hồng” như bằng chứng về phẩm hạnh và giá trị của mình có xuất hiện?
Chị em cũng nên biết về vấn đề này, theo khoa học, là một màng sơ không quá mỏng, ở phía trong âm đạo, có một lỗ ở giữa để kinh nguyệt thoát ra ngoài (có người có 2-3 lỗ), thông thường sẽ bị rách trong lần quan hệ đầu tiên tạo ra những “giọt máu hồng trinh tiết”. Tuy nhiên, vẫn có những người phụ nữ tuy chưa quan hệ với ai nhưng cũng không xuất hiện “máu hồng” vì họ không có màng trinh bẩm sinh và vì thế không ra máu trong lần đầu tiên quan hệ tình dục, ngoài ra cũng có thể do màng trinh quá chun dãn hay đã rách tự nhiên từ bé (do ngã, do tai nạn…).
Cần có bí kíp để đêm tân hôn trở nên hoàn hảo
Ra máu trong lần đầu quan hệ tình dục thường có nhưng không phải là dấu hiệu bắt buộc phải có mới là trinh bạch; còn cảm giác đau đi với rách màng trinh chỉ là sự lo lắng quá mức và còn mang màu sắc bất bình đẳng giới, gợi hình ảnh người nữ chỉ biết thụ động, thực ra trong đêm tân hôn nếu như cả chú rể và cô dâu đều cùng biết tạo ra “khúc dạo đầu” lãng mạn thì nhiều cô dâu còn không hề biết đau.
Hãy cho người bạn đời của bạn biết về điều này nếu anh ấy đang kỳ vọng quá vào “giọt máu hồng trinh tiết”.
Chú rể tránh vội vàng và thô bạo
Nồng nhiệt và say đắm trong lần yêu đầu không có gì là đáng trách, tuy nhiên, trong “lần đầu tiên” các chàng tuyệt đối không được vội vàng và thô bạo với người phụ nữ của mình.
Trong những giây phút “đầu tiên” này, tân lang – người dẫn dắt, khám phá và đánh thức cảm xúc tình dục ở vợ, cần thể hiện tình yêu một cách từ tốn, tôn trọng, nồng nàn nhưng không thô bạo, biết làm chủ bản thân. Các ông chồng trẻ tuổi hãy học cách để có được khúc dạo đầu hoàn hảo nhất. Vì để dẫn đến sự khao khát tình dục ở người vợ, khúc dạo đầu vô cùng quan trọng. Các quý ông hãy từ từ khám phá “bản đồ” thân thể vợ – những khu vực phát sinh cảm giác để ve vuốt, hôn… để nàng khao khát thực sự.
Chú rể cần nhẹ nhàng và tinh tế để cô dâu không sợ và bị đau trong “lần đầu tiên”
Video đang HOT
Tư thế hoàn hảo cho đêm tân hôn
Hẳn là bạn nên áp dụng tư thế truyền thống: đàn ông ở trên sẽ là sự lựa chọn thích hợp nhất. Ở tư thế này người đàn ông sẽ chủ động hơn trong việc xâm nhập, người đàn ông sẽ nằm trên kích thích bạn gái tới đỉnh điểm rồi mới xâm nhập vào vùng “tam giác mật” của nàng. Các quý ông cũng cần chú ý không nên để cả thân người đè lên bạn gái quá lâu khiến cô ấy khó thở nhé.
Một số biến cố có thể xảy ra
Khi quan hệ trong trạng thái mỏi mệt kéo dài sau những ngày chuẩn bị cho đám cưới, có thể xảy ra một biến cố có thể dẫn đến tử vong, y học phương Đông gọi là kinh mã lạc (haythượng mã phong, nghĩa đen là trúng gió khi trên yên ngựa).
Biến cố được mô tả và giải thích như sau: Chú rể say rượu, mỏi mệt, nguyên khí chưa phục hồi mà “cố gắng” thì khí lực suy kiệt, âm – dương mất quân bình, sẽ đau đầu, chóng mặt rồi lả dần ngay trên cô dâu, hôn mê bất tỉnh, có khi chỉ ú ớ…
Cô dâu chú rể cần chuẩn bị trước những kiến thức để không gặp tai nạn phòng the đáng tiếc
Nếu người vợ hoảng hốt, đẩy chồng ra, âm dương không còn hài hòa thì chồng sẽ chết. Người vợ cần bình tĩnh, để nguyên tư thế như cũ, miệng hà hơi thổi ngạt cho chồng, đồng thời dùng một cây kim nhọn (thường là trâm cài đầu) châm thật mạnh vào đỉnh chót của đốt xương sống cùng.
Người chồng sẽ bừng tỉnh, toát mồ hôi, dần dần cử động. Khi đó mới nhẹ nhàng đặt chồng xuống giường xoa dầu, đắp chăn ấm và cho uống nước gừng hòa đường (theo Phan Quốc Đống).
Ngoài ra, bạn còn có thể gặp các vấn đề nhẹ hơn sau tuần trăng mật như:
Viêm bàng quang: Do giao hợp liên tiếp và mạnh bạo quá sau ngày cưới, có thể gây nên viêm âm hộ, viêm cổ tử cung và thông thường là viêm bàng quang (thể hiện bằng triệu chứng đái nhiều lần, đái buốt, có thể cả đái ra ít máu).
Vết rách ở màng trinh chưa lành, sự giao hợp có thể gây đau đớn lại làm co thắt cơ vòng âm hộ, khiến người vợ phải có phản ứng chối từ.
Thủng cùng đồ (phần sâu nhất của âm đạo) do giao hợp thô bạo, có thể gây chảy máu nặng, dẫn đến ngất xỉu, phải đưa đến bệnh việc cấp cứu để khâu lại.
Theo VNE
Dù kết hôn hay chưa, bạn cũng nên đọc bài này
Đêm hôm đó khi trở về nhà, trong lúc vợ tôi dọn bữa ăn tối, tôi nắm lấy tay cô ấy và nói rằng, tôi có việc cần phải nói với cô ấy
Cô ấy ngồi xuống, lặng lẽ ăn. Một lần nữa tôi nhìn thấy nỗi đau trong đôi mắt cô ấy...
Đột nhiên, tôi không biết phải làm thế nào để bắt đầu câu chuyện. Nhưng tôi phải nói cho cô ấy biết những gì tôi đã suy nghĩ. Tôi muốn ly hôn. Tôi nêu vấn đề ra một cách bình tĩnh. Dường như cô ấy không bị khó chịu với những lời tôi nói, thay vào đó chỉ nhẹ nhàng hỏi, tại sao?
Tôi tránh trả lời câu hỏi của cô ấy. Điều này đã làm cô ấy giận dữ. Cô ấy ném đôi đũa đi và hét vào mặt tôi, anh không phải là một người đàn ông! Đêm đó, chúng tôi đã không nói chuyện với nhau. Cô ấy thổn thức. Tôi biết cô ấy muốn tìm hiểu những gì đã xảy ra đối với cuộc hôn nhân của chúng tôi. Nhưng tôi khó có thể cho cô ấy một câu trả lời dễ chịu gì, cô ấy đã để Jane đánh cắp mất trái tim tôi. Tôi không còn yêu cô ấy nữa. Tôi chỉ thương hại cô ấy!
Thực sự cảm thấy tội lỗi, tôi thảo lá đơn ly hôn ghi rõ cô ấy sẽ sở hữu căn nhà, chiếc xe hơi và 30% cổ phần của công ty tôi. Cô ấy liếc nhìn nó và sau đó xé nó ra từng mảnh nhỏ. Người phụ nữ đã trải qua hơn chục năm cuộc đời mình với tôi đột nhiên đã trở thành một người xa lạ. Tôi cảm thấy tiếc cho cô ấy vì đã đánh mất thời gian thời gian, nguồn lực và sức lực, nhưng tôi không thể rút lại những lời đã nói - tôi đã quá yêu Jane. Cuối cùng cô ấy òa khóc trước mặt tôi, và đó là những gì tôi mong đợi xảy ra. Đối với tôi, tiếng khóc của cô ấy sẽ là cách để giải tỏa nỗi đau. Ý tưởng về việc ly hôn đã dằn vặt tôi suốt nhiều tuần qua giờ dường như chắc chắn và rõ ràng hơn.
Ngày hôm sau, tôi trở về nhà rất muộn và thấy cô ấy đang cắm cúi viết tại bàn làm việc. Tôi không ăn bữa tối mà đi ngủ luôn và ngủ thiếp đi rất nhanh bởi vì tôi đã mệt mỏi sau một ngày bận rộn với Jane. Khi tỉnh giấc, cô ấy vẫn ngồi viết ở bàn. Tôi không quan tâm vì vậy tôi trở mình và ngủ tiếp.
Buổi sáng dậy, vợ tôi bắt đầu trình bày điều kiện ly hôn: Cô ấy không muốn bất cứ thứ gì từ tôi, nhưng cần tôi thông báo một tháng trước khi ly hôn. Cô ấy yêu cầu rằng trong một tháng đó, cả hai chúng tôi phải cố gắng để sống một cuộc sống bình thường nhất có thể. Lý do cô ấy đưa ra khá đơn giản: con trai của chúng tôi sẽ có kỳ thi của mình trong một tháng tới và cô ấy không muốn làm nó phân tâm với cuộc hôn nhân tan vỡ của chúng tôi.
Tôi có thể chấp nhận được điều kiện này. Nhưng cô ấy còn yêu cầu nhiều hơn thế, cô ấy yêu cầu tôi nhớ lại cách mà tôi đã đưa cô ấy vào ra phòng cô dâu trong ngày cưới của chúng tôi. Cô yêu cầu mỗi ngày trong thời gian một tháng tới tôi phải đưa cô ấy ra khỏi phòng ngủ của chúng tôi tới cửa trước vào buổi sáng. Tôi nghĩ rằng cô ấy bị điên rồi. Chỉ để giúp cho những ngày cuối cùng của chúng tôi cùng nhau là chấp nhận được tôi đành chấp thuận yêu cầu kỳ quặc của cô ấy.
Tôi đã nói với Jane về điều kiện ly hôn của vợ tôi. Cô ấy cười to và cho rằng đó là một yêu cầu ngu xuẩn. Bất kể vợ tội có mánh khóe gì, cô ấy có phải đối mặt với việc ly hôn, Jane nói một cách khinh bỉ.
Vợ tôi và tôi đã không đụng chạm gì về thể xác kể từ khi ý định ly hôn của tôi được thể hiện một cách rõ ràng. Vì vậy, khi tôi bế cô ấy vào ngày đầu tiên, cả hai chúng tôi tỏ ra khá lóng ngóng, vụng về. Con trai tôi vỗ tay và theo sau chúng tôi: Cha đang bế mẹ trên tay của mình. Lời nói đó của con trai mang lại cho tôi một cảm giác đau đớn. Từ phòng ngủ đến phòng khách, sau đó đến cửa, tôi đã bước đi trên mười mét với cô ấy trên tay. Cô ấy nhắm mắt và nói nhẹ nhàng, đừng nói với con trai của chúng ta về việc ly hôn. Tôi gật đầu và cảm thấy có chút gì đó đổ vỡ. Tôi đặt cô ấy xuống ở cửa ra vào. Cô ấy đứng đó chờ xe buýt để đi làm. Tôi lái xe một mình đến văn phòng.
Vào ngày thứ hai, cả hai chúng tôi đã hành động dễ dàng hơn. Cô ấy dựa vào ngực tôi. Tôi có thể ngửi được mùi hương từ áo khoác của cô ấy. Tôi nhận ra rằng tôi đã không nhìn người phụ nữ này một cách cẩn thận trong một thời gian dài. Tôi nhận ra cô ấy không còn trẻ nữa. Có những nếp nhăn trên khuôn mặt của cô, mái tóc cô đã ngả màu xám! Cuộc hôn nhân của chúng tôi đã lấy đi nhiều thứ của cô ấy. Trong một phút, tôi tự hỏi tôi đã làm được những gì cho cô ấy.
Vào ngày thứ tư, khi tôi nâng cô ấy lên, tôi cảm thấy một cảm giác thân mật trở về. Đây là người phụ nữ đã có mười năm chung sống với tôi. Vào ngày thứ năm và thứ sáu, tôi nhận ra rằng cảm giác của sự thân mật của chúng tôi đã tiếp tục tăng lên. Tôi đã không nói với Jane về việc này. Việc bế vợ tôi đã trở nên dễ dàng hơn khi thời gian một tháng dần trôi qua. Có lẽ mỗi ngày đều luyện tập như vậy đã làm tôi trở nên khỏe hơn.
Một buổi sáng, cô ấy đã lựa chọn kỹ càng những đồ để mặc. Cô đã thử một vài bộ nhưng không thể tìm được một bộ nào phù hợp. Cuối cùng, cô ấy thở dài, tất cả quần áo của mình đã trở nên rộng hơn. Tôi đột nhiên nhận ra rằng cô đã quá gầy, đó là lý do tại sao tôi bế cô ấy đã dễ dàng hơn.
Đột nhiên điều đó như một cú đánh vào tôi ... cô ấy đã phải chôn giấu nhiều đau đớn và nỗi cay đắng trong tim. Một cách vô thức, tôi đưa tay ra và chạm vào đầu cô ấy.
Lúc này con trai chúng tôi chạy đến và nói, Cha à, đến giờ bế mẹ ra rồi. Đối với thằng bé, việc thấy cha mình bế mẹ mình trên tay đã trở thành một phần thiết yếu trong cuộc sống của nó. Vợ tôi ra hiệu cho con trai của chúng tôi lại gần và ôm nó thật chặt. Tôi quay mặt đi vì sợ rằng tôi có thể thay đổi quyết định của tôi ở phút cuối cùng này. Sau đó tôi bế cô ấy trong vòng tay, bước từ phòng ngủ, ngang qua phòng khách, và đi qua hành lang. Cô ấy vòng tay qua cổ tôi một cách nhẹ nhàng và tự nhiên. Tôi ôm cô ấy thật chặt, giống như vào ngày cưới của chúng tôi.
Điều làm tôi buồn là cô ấy còn nhẹ hơn nhiều so với tôi tưởng. Vào ngày cuối cùng, khi ôm cô ấy trong vòng tay của tôi, tôi lại khó có thể cất được bước chân. Con trai chúng tôi đã đi đến trường. Tôi ôm cô ấy thật chặt và nói rằng, anh đã không nhận thấy rằng cuộc sống của chúng ta đã thiếu đi sự thân mật. Tôi lái xe đến văn phòng .... nhảy ra khỏi xe thật nhanh mà không cần khóa cả cửa xe. Tôi sợ bất cứ sự chậm trễ nào của mình sẽ khiến tôi đổi quyết định của mình... Tôi bước lên mấy bậc thang. Jane mở cửa và tôi đã nói với cô ấy: "Xin lỗi Jane, anh không muốn ly dị nữa".
Cô ấy nhìn tôi, ngạc nhiên, và sau đó sờ trán tôi. Anh có bị sốt không? Cô ấy nói. Tôi gỡ tay cô ấy ra. "Xin lỗi, Jane", tôi nói, "Anh sẽ không ly dị". Cuộc sống hôn nhân của anh có lẽ đã tẻ nhạt vì cô ấy và anh không đánh giá cao những chi tiết của cuộc sống chung, chứ không phải vì bọn anh đã không còn yêu nhau nữa. Giờ đây anh nhận ra rằng vì rằng anh đã bế cô ấy vào trong nhà vào ngày cưới, tôi sẽ bế cô ấy như vậy cho đến khi cái chết chia lìa anh và cô ấy. Jane dường như choàng tỉnh. Cô ta cho tôi một cái tát như trời giáng rồi đóng sầm cửa lại và bật khóc. Tôi xuống cầu thang và lái xe đi. Tại tiệm hoa bên đường, tôi mua một bó hoa cho vợ tôi. Cô bán hàng hỏi tôi cần ghi những gì trên thiệp. Tôi mỉm cười và viết, anh sẽ bế em ra khỏi phòng vào mỗi sáng cho đến khi cái chết chia lìa đôi ta.
Tối hôm đó, tôi về đến nhà, với hoa tay tôi, và nụ cười nở trên môi, tôi chạy lên cầu thang, chỉ để thấy vợ tôi nằm trên giường - cô ấy đã ra đi. Vợ tôi đã chiến đấu với căn bệnh ung thư trong nhiều tháng qua và tôi đã quá bận rộn với Jane để có thể nhận ra điều đó. Cô ấy biết rằng mình sẽ chết và cô ấy muốn ngăn tôi khỏi bất kỳ phản ứng gì tiêu cực từ con trai của chúng tôi, trong trường hợp chúng tôi sẽ ly hôn với nhau - Ít nhất, trong con mắt của con trai của chúng tôi - Tôi là một người chồng đầy tình yêu thương ... .
Các chi tiết nhỏ trong cuộc sống của bạn thực sự là quan trọng trong một mối quan hệ. Nó không phải là biệt thự, xe hơi, tài sản, hay tiền trong ngân hàng. Những thứ đó tạo ra một môi trường thuận lợi hơn cho hạnh phúc, nhưng bản thân chúng không thể đem lại hạnh phúc cho chúng ta.
Vì vậy, hãy dành thời gian để trở thành bạn thân của người bạn đời của bạn và làm cho nhau những việc nhỏ mà có xây dựng được sự thân mật. Hãy có một cuộc hôn nhân thực sự hạnh phúc!
Nếu bạn không chia sẻ bài này, chẳng có điều gì xảy ra với bạn.
Nếu bạn chia sẻ, bạn có thể sẽ cứu vãn được một cuộc hôn nhân nào đó. Nhiều người gặp thất bại trong cuộc sống là những người không nhận ra họ đã đến gần với thành công thế nào khi họ quyết định bỏ cuộc
Hãy nhớ rằng tình yêu là những thứ quý báu nhất trong tất cả các kho báu. Nếu không có nó bạn sẽ chẳng có gì, và nếu có nó bạn có tất cả mọi thứ. Tình yêu không bao giờ mất đi, ngay cả khi xương cốt của một người mình yêu đã trở thành tro bụi. Cũng giống như mùi thơm của gỗ đàn hương không bao giờ mất đi, ngay cả khi nó đã bị nghiền nát, tương tự như vậy nền tảng của tình yêu là linh hồn, nó không thể phá hủy và tồn tại mãi mãi. Vẻ đẹp có thể mất đi, nhưng tình yêu thì không bao giờ
Theo VNE
Đánh mất tình yêu Cuôc đời giông như môt giâc mông mà môi lân nghĩ lại là môi lân em không khỏi bàng hoàng. Thời gian qua đôi với em quả thât khó khăn. Khi quyêt định buông tay anh em đã rât hy vọng rằng bàn chân mình sẽ bước nhanh hơn, nhưng có vẻ như mọi chuyên đã diên ra theo cách chẳng hê suôn...