Để con ở nhà cho bồ chăm, chồng c.hết sững khi nghe con mách: Bố cứ đi vắng là chú Thành lại lôi mẹ l.ên giư.ờng đ.ánh
Cưới nhau được 10 năm. Hạnh sinh được duy nhất 1 cậu con trai rồi chồng cô dứt khoát bắt vợ kế hoạch không sinh nữa.
Sau này cô mới hiểu, hóa ra anh n.goại t.ình. Chồng Hạnh làm việc cho một công ty nước ngoài. Anh kiếm ra được nhiều t.iền và gái theo cũng nhiều. Rồi anh cặp kè với một cô gái chân dài không dứt ra được. Chuyện đó đến tai Hạnh sau khi anh đã lên hết kế hoạch đẩy cô ra khỏi cuộc hôn nhân này.
L.y h.ôn rồi, Hạnh chuyển ra ngoài sống. Hiếu, chồng cô liền đưa Yến về nhà ra mắt mẹ luôn. Anh bảo bà:
Ảnh minh họa
- Vợ con không thích ở chung. Cưới xong mẹ cứ ở nhà này, bọn con đã mua một cái chung cư rồi.
Mẹ Hiếu khó chấp nhận chuyện con trai vừa mới b.ỏ v.ợ cũ đã cưới vợ mới liền. Nhưng bà biết khuyên can con làm sao. Hiếu thì bận bịu với công việc, chắc sợ mẹ với vợ xảy ra xích mích nên chuyện ở riêng cũng là điều dễ hiểu.
Sau cú sốc l.y h.ôn, Hạnh lao vào công việc kinh doanh nên gửi con về cho mẹ chồng nhờ bà chăm thằng bé. Hiếu thấy con trai vạ vật ở với mẹ thì không cam lòng, thế là anh đón con sang ở cùng vợ chồng mình luôn. Yến cũng không phản đối chuyện đó, thậm chí cô còn tỏ ra rất yêu thương cu Bo, chăm bẵm thằng bé như con mình vậy.
Hạnh cũng gọi điện cho chồng liên tục, chỉ sợ mẹ kế, con chồng nhiều khi con mình sẽ gặp chuyện không hay. Nhưng Hiếu gạt phắt đi.
- Em cứ quan trọng hoá vấn đề. Yến rất tử tế, em đừng có vì ghen tỵ mà đặt điều cho cô ấy.
Hạnh bị nói vậy thì tức lắm, nhưng giờ cô đang chật vật với công việc nên đành để con ở với chồng. Thỉnh thoảng cô cũng sang thăm con đột ngột. Nhìn thằng bé mập mạp, vui vẻ, hoạt bát cô cũng yên tâm.
Hiếu tuy bênh vợ mới, nhưng thương con nên anh cũng thường xuyên để ý thằng bé, dặn dò Yến cẩn thận:
- Em nhớ thay anh chăm sóc cu Bo cho tốt.
- Vâng, con anh cũng giống con em, anh cứ yên tâm.
Ở với bố và mẹ kế gần một năm trời cu Bo rất ngoan ngoãn và vâng lời bố. Yến cũng không tỏ ra kỳ thị con chồng gì cả nên Hiếu rất yên tâm. Có lúc anh đi công tác cả tuần mới về.
Chiều hôm nay vừa đi làm về, Hiếu ngồi chơi với con thì thằng bé thì thầm mách:
- Bố ơi, con thấy hôm qua chú Thành đ.ánh m.ẹ Yến ở trên giường ý.
- Ai nói với con như thế?
- Con nhìn thấy mà. Bố cứ không ở nhà là chú Thành lại đưa mẹ Yến với con sang bên nhà chơi. Chú lấy bánh cho con ăn rồi đóng cửa lại đ.ánh m.ẹ.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Hiếu điếng cả người. Không ngờ anh lại sơ hở với người vợ trẻ đến như vậy. Dạo trước Hiếu cũng biết kế bên nhà có một chàng trai mới chuyển đến. Nghe nói cũng quý cậu con trai anh nên thường xuyên sang đây chơi. Cu Bo có vẻ rất thích người chú hàng xóm nên cũng vài lần tỉ tê cho bố nghe những câu chuyện về chú Thành:
- Con không buồn đâu, chú Thành đưa con đi chơi, đi ăn, rồi con còn ngủ ở nhà chú nữa.
Nhưng Hiếu không chú ý lắm, cứ nghĩ cậu ta quý trẻ con là chuyện bình thường. Thảo nào cưới hơn năm trời rồi mà Yến không chịu sinh con cho anh. Hiếu tức điên, nghiến răng đ.ấm đ.á mọi đồ đạc trong nhà. Người vợ nhỏ bé, anh hết mực yêu thương lại làm cái điều khốn nạn đến thế sao? Lát nữa cô ta về anh phải cho một trận mới được.
Cứ tưởng Yến sẽ chối bay chối biến, sẽ nói là trẻ con không biết gì nói linh tinh. Nhưng không ngờ Hiếu vừa tra khảo, Yến lật bài ngửa luôn:
- Anh tưởng em cần anh lắm sao? Lúc chưa lấy anh hứa nọ hứa kia, mua nhà to, mua xe cho em. Thế mà anh nhốt em ở đây, với cái thằng con của anh. Em chán cảnh này lắm rồi.
Hiếu tát vợ một cái, rồi chỉ thẳng tay ra cửa:
- Khốn nạn. Cô cút ngay ra khỏi nhà tôi!
- Anh không cần đuổi, tôi cũng đi.
Yến ôm mặt, lên phòng xách vali ra khỏi nhà luôn. Hôm sau căn nhà bên cạnh đã có người khác đến ở. Thì ra hắn ta cướp xong vợ của Hiếu rồi hai người bỏ đi cùng nhau luôn. Giờ Hiếu ngồi ôm con nghĩ đến những gì vừa xảy ra mà không thể tin nổi vào mắt mình.
Đang lúc điên lên thì Hạnh đến:
- Em đón con về bên đó đây, em cũng xin cho con chuyển vào trước quốc tế rồi. Giờ anh cứ yên tâm mà lo cho cô ấy đi.
Hiếu chẳng biết nói thế nào nữa. Vợ cũ, vợ mới đều đi cả, con trai cũng theo mẹ. Giờ chỉ còn một mình anh trong căn nhà trống vắng. Có lẽ tại vì tham lam quá nên anh mới phải trả giá đắt như thế này.
Theo WTT
Ngày ra mắt bố mẹ chồng tương lai, tôi c.hết sững trước cuộc NGÃ GIÁ 500 triệu trơ trẽn của 1 người KHÔNG NGỜ
"Mẹ tôi trước đây từng cái nghề đi khách và tôi là kết quả của những cuộc vui ấy. Đến cả bà cũng chẳng biết được cha tôi là ai..."
Tôi sinh ra đã là 1 đ.ứa t.rẻ không có cha. Ngay từ tấm bé, tôi lúc nào cũng bị người ta m.iệt t.hị:
- Loại con hoang.
Tôi chỉ biết cúi mặt, lầm lũi bỏ về nhà. Suốt t.uổi thơ của mình, tôi không có bạn, ngoài mẹ ra cũng chẳng có ai thân thích.
Mẹ tôi trước đây từng cái nghề đi khách và tôi là kết quả của những cuộc vui ấy. Đến cả bà cũng chẳng biết được cha tôi là ai.
Ảnh minh họa
Thú thật là trước đây cũng có lúc tôi thấy hận và giận mẹ. Tôi nghĩ tại bà mà tôi mới phải chịu nhiều thiệt thòi, cay đắng đến như vậy. Nhưng rồi sau này khi lớn lên, tôi lại thấy thương mẹ nhiều hơn. Nếu như không yêu thương tôi, nếu như bà sống mà chỉ nghĩ cho riêng mình thì có lẽ tôi đã không được nhìn thấy ánh mặt trời chứ đừng nói đến chuyện được bà nuôi nấng, cho ăn học như bạn bè.
Nhiều lúc thấy mẹ buồn vì bị người đời khinh miệt, xa lánh, tôi chỉ biết chạy tới ôm và hát cho bà nghe. Mẹ gạt nhanh nước mắt, nhìn tôi mỉm cười. Tự nhiên tôi thấy hãnh diện vì đã được làm con của mẹ, 1 người phụ nữ mạnh mẽ, kiên cường, dám làm dám chịu.
Năm tôi 15 t.uổi, mẹ quyết định nối duyên với 1 người đàn ông. Cứ tưởng như thế là chúng tôi đã được đổi đời, ngờ đâu sự khinh khi còn bị đẩy lên gấp bội. Gia đình cha dượng không ít lần tìm đến nhà tôi gây sự. Họ nghĩ ông bị mẹ tôi bỏ bùa nên mới ngu muội lấy 1 người đàn bà nọ dòng. Cha dượng vẫn cương quyết không về, bất chấp bị gia đình từ mặt để ở lại cưu mang, chăm sóc mẹ con tôi.
Tôi cố gắng học tập tốt vì nghĩ rằng chỉ có cách ấy mới thoát được cái cảnh bị người đời ghét bỏ. Sau khi ra trường, tôi may mắn được nhận vào làm việc trong 1 công ty nước ngoài. Kể từ ấy cuộc sống gia đình tôi dễ chịu hơn nhiều. Chúng tôi chuyển nhà đến sống ở 1 khu chung cư trong trung tâm thành phố, làm quen với những người hàng xóm mới và bắt đầu 1 cuộc sống mới.
Chẳng ai nhận ra tôi với cha không phải ruột thịt gì. Tôi mừng lắm, cứ nghĩ như thế nghĩa là quá khứ tăm tối kia của gia đình đã được chôn vùi.
Năm 26 t.uổi, tôi nhận lời yêu Phong. Anh trước đây là quản lý của tôi. Sau 6 tháng hẹn hò, anh quyết định đưa tôi về nhà ra mắt.
Tôi hồi hộp bước chân tới ngưỡng cửa rồi rón rén theo anh vào trong. Đang lúc bối rối vì bị mẹ anh hỏi han nhiều thứ, tôi như c.hết điếng khi nhìn thấy cô Thu - em gái ruột của cha dượng. Thật không ngờ người bà cô đanh đá, khinh ghét mẹ con tôi ra mặt lại làm osin trong chính căn nhà ấy.
Sau bữa tối, cô Thu vào bếp dọn dẹp còn tôi nán lại gọt ít hoa quả, định mang lên nhà mời bố mẹ Phong tráng miệng.
- Đúng là oan gia ngõ hẹp.
Cô Thu cười khẩy, liếc con mắt sắc lẹm sang phía tôi gằn từng chữ trong miệng mình. Tôi run như cầy sấy, chẳng biết phải nói gì lúc đó.
- Loại gái như cô mà cũng đòi làm con dâu bà chủ à? Chắc lại l.ừa l.ọc, cũng ghê gớm phết! Người ta nói nòi nào giống đó cấm có sai. Mẹ con cô là 1 lũ đàn bà thủ đoạn!
Tôi sợ quá, đ.ánh rớt cả trái lê đang cầm trên tay xuống đất.
- Bà muốn gì? - Tôi run run hỏi.
- Tôi sẽ nói chuyện của cô cho bà chủ, để xem cô giấu cái đuôi cáo của mình đi đâu được nữa.
Tôi loạng choạng suýt ngã, đầu óc khi ấy chẳng nghĩ được gì. Thú thật là tôi sợ lắm, vì bấy lâu nay yêu nhau tôi chưa bao giờ dám kể thật về thân phận của mình cho Phong biết. Tôi mặc cảm với nó nên tự vẽ ra 1 câu chuyện khác cho cuộc đời mình. Nếu như anh biết tôi đã l.ừa g.ạt anh, thật chẳng thể hình dung ra được chuyện tồi tệ nào sẽ xảy đến nữa.
Tôi bối rối kéo tay cô Thu vào phía bên trong bếp, van vỉ:
- Tôi xin bà.
- Sợ rồi sao? Loại quỷ cái như các người cũng biết sợ à?
Bà ấy cười rống lên làm tôi thất kinh. Tôi sợ mọi người ở trên nhà cũng nghe thấy.
- Dễ thôi, 500 triệu để giữ kín bí mật của cô, được chứ?
Tôi đứng tim, trân người nhìn vẻ mặt đắc thắng của bà Thu mãi mà chẳng biết nói lại thế nào. Tôi không bất ngờ khi thấy bà ấy thủ đoạn, toan tính với mình như vậy, chỉ là số t.iền 500 triệu đối với tôi quá lớn.
Giữa lúc tôi còn đang rối bời thì bất ngờ có 1 bàn tay đặt lên vai làm tôi giật nảy.
- Ok, nếu bà cần t.iền thì tôi có đây.
Tôi c.hết điếng thấy Phong thản nhiên đi vào và nắm tay tôi. Bà ấy cũng bất ngờ chẳng kém, cứ đứng ngây ra như thể hóa đá.
- Sao vậy? Giờ bà muốn gì. Phong hỏi sẵng.
- Tôi... tôi...
- Thôi, bà cầm mấy triệu này lo t.iền tàu xe về quê với chồng con, từ mai không phải ở lại đây nữa đâu.
Cô Thu tỏ ra ngại ngần, bối rối cầm lấy mấy tờ 500k mà Phong dúi vào tay. Anh chẳng nói chẳng rằng, cứ ngang nhiên kéo tay tôi ra ngoài phòng khách, nói chuyện vui vẻ, tỉnh bơ với bố mẹ như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra trong căn bếp khi nãy.
Lòng tôi rối bời, không biết phải nói gì tiếp đó với Phong. Suốt chặng đường trở về nhà, tôi còn chẳng dám nhìn thẳng vào mặt anh.
- Sao em không nói gì vậy?
Tôi giật nảy.
- Em thấy bố mẹ anh thế nào? 2 người có vẻ thích em rồi đó.
Anh đưa tay nắm c.hặt t.ay tôi, tôi run rẩy khẽ gỡ tay anh ra vì ngại. Phong khựng lại, 1 lúc sau mới bảo:
- Thực ra anh đã biết chuyện của em từ lâu rồi. Lần đó bố em hẹn anh đi uống rượu, chính ông đã kể hết mọi chuyện cho anh biết. Ông bảo rằng muốn anh hiểu rõ hoàn cảnh của gia đình em, để xem tình yêu của anh dành cho em có thật lòng hay không. Nhưng với anh thì điều ấy chẳng quan trọng.
Tôi chỉ biệt gục đầu vào vai anh bật khóc. Tự thấy bản thân thật may mắn khi cùng lúc có tới 2 người đàn ông yêu thương mình hết lòng như vậy.
Theo WTT
Lắp camera trong nhà, tôi bật khóc, c.hết sững khi phát hiện ra bí mật của con gái Tôi năm nay 41 t.uổi, là một người mẹ đơn thân, hiện làm lễ tân ở một khách sạn lớn. Tôi có một cô con gái 15 t.uổi với chồng cũ. Tôi với chồng cũ đã từng sống hạnh phúc bên nhau nhưng sau đó anh ta n.goại t.ình với một cô gái trẻ. Cảm thấy không thể tha thứ cho chồng nên...