Day dứt vì trót phải lòng của mẹ vợ tương lai
Tôi năm nay 39 tuổi, có sự nghiệp và kinh tế nhưng vì mải mê làm ăn nên vẫn chưa lập gia đình. Tất nhiên tôi có trải qua vài mối tình nhưng tất cả đều không đi đến đâu.
ảnh minh họa
Rồi một người bạn giới thiệu Loan cho tôi. Loan sinh năm 1990, khá xinh xắn, nhanh nhẹn và ngoan ngoãn so với các cô gái 9X bây giờ.
Sau khoảng nửa năm tìm hiểu, chúng tôi có ý định tiến tới hôn nhân vì đến tầm này, ba mẹ tôi rất sốt ruột và liên tục giục giã chuyện vợ con. Hôm Loan dẫn tôi về ra mắt mẹ vợ tương lai (bố Loan mất sớm do bệnh nặng), tôi thực sự bị choáng. Mẹ Loan năm nay mới ngoài 40 tuổi, còn ít tuổi hơn cả chị gái đầu của tôi. Bà là chủ của một cửa hàng thời trang nên rất biết cách ăn mặc và chú ý chăm sóc sắc đẹp. Chính vì vậy trông bà trẻ trung, hiện đại, nước da trắng hồng, căng mịn và đôi mắt long lanh như thiếu nữ đôi mươi. Là dân kinh doanh nên bà rất có tài ăn nói và thu hút người khác.
Sau lần ra mắt ấy, tôi thường xuyên qua lại nhà mẹ vợ tương lai vì Loan muốn tôi gần gũi hơn với gia đình. Những bữa cơm chung nhiều hơn và tôi cũng trở nên thân thiết với mẹ vợ tương lai hơn. Vì cùng làm kinh doanh, lại có những sở thích khá giống nhau nên những câu chuyện giữa tôi và mẹ vợ thường kéo dài rất lâu. Sau một thời gian, bà bắt đầu chú ý đến cách ăn mặc của tôi và thường sắm sửa cho tôi những chiếc áo sơ mi trẻ trung và quần âu tôn dáng. Phải công nhận bà có con mắt thẩm mỹ, cũng nhờ đó tôi tự tin hẳn trong công việc và gặp được nhiều thành công.
Có những ngày Loan đi công tác, nhờ tôi đến bầu bạn với mẹ, tôi vui vẻ nhận lời. Tôi được bà nấu cho những món canh dân dã, vừa cùng nhau thưởng thức vừa trò truyện rất vui vẻ. Qua những câu chuyện, tôi nhận ra bà là người rất nhạy bén, những kinh nghiệm của bà giúp tôi mở mang đầu óc rất nhiều. Dần dần tôi thường xuyên hỏi bà về những hợp đồng làm ăn và được bà nhiệt tình tư vấn. Dù tôi kè kè bên mẹ vợ tương lai, thậm chí còn dành thời gian cho bà nhiều hơn người yêu, nhưng Loan tuyệt đối tin tưởng tôi và càng lấy đó làm niềm vui. Có lần bà ốm, Loan bận việc còn nhờ tôi sang chăm sóc hộ.
Video đang HOT
Không hiểu sao mỗi lần đi chung với mẹ vợ tương lai, tôi thấy vui vẻ và quên hết phiền muộn. Vài lần bà nhờ tôi chở đi lấy hàng, người ta trêu đùa tôi là tình nhân của bà. Lúc ấy, bà nháy mắt sang tôi trêu lại: “Tình yêu bé, tình yêu lớn đấy”.
Một lần bà phải sang Trung Quốc tìm mối nhập hàng, vì không biết tiếng Trung nên bà nhờ tôi đi cùng để phiên dịch. Loan cũng rất ủng hộ tôi giúp đỡ bà nên động viên tôi sắp xếp công việc đi một chuyến. Sau một ngày mệt nhoài, cuối cùng chúng tôi cũng hoàn thành xong công việc và thong dong đi ăn, ngắm cảnh thành phố về đêm. Lúc này, tôi mới thực sự nhận ra nét đẹp mặn mà của mẹ vợ tương lai.
Về đến phòng khách sạn, khi tôi chưa kịp tắm rửa thì bà gọi sang. Vừa mở cửa phòng, tôi thấy bà quấn khăn tắm trên người, để lộ làn da trắng trẻo. “Cái vòi nước này chặt quá, cô không mở được, cháu mở giúp cô nhé. Xong cháu chờ cô tắm rồi giúp cô khóa lại”. Trong lòng tôi bỗng trào lên một cảm xúc khó tả. Khi bà vừa bước ra, không kiềm chế được, tôi đã lại gần và ôm sau lưng bà. Thật không ngờ, bà không những không chống cự mà còn quay lại nhìn tôi với ánh mắt trìu mến. Và chúng tôi hôn nhau say đắm…
Đêm đó, cả hai chúng tôi thức trắng. Mẹ vợ tương lai xin lỗi tôi và muốn đó sẽ là bí mật của cả hai người. Khi bước ra khỏi căn phòng này, mọi chuyện coi như chưa từng xảy ra. Sau đêm đó, bà giữ khoảng cách với tôi, vẫn cười nói như chưa hề có gì xảy ra. Đi sau bà làm thủ tục về nước, trong lòng tôi ngổn ngang trăm bề. Giờ đây hình ảnh bà đã choáng hết tâm trí tôi. Nhưng tôi thấy có lỗi với Loan vô cùng. Tôi phải làm sao đây, mong các bạn cho tôi lời khuyên.
Theo NĐT
Đôi dép đàn ông
Chị là một nhà thơ xinh đẹp, nổi tiếng. Anh là một họa sĩ tài hoa, được nhiều bạn bè quý mến. Một cặp đẹp đôi, "song kiếm hợp bích", như nhiều người vẫn tấm tắc.
1.
Chị là một nhà thơ xinh đẹp, nổi tiếng. Anh là một họa sĩ tài hoa, được nhiều bạn bè quý mến. Một cặp đẹp đôi, "song kiếm hợp bích", như nhiều người vẫn tấm tắc. Thế nhưng, cuộc đời chẳng ai có thể nói trước được điều gì. Anh đột ngột qua đời ở tuổi trung niên vì tai nạn giao thông. Sự ra đi của anh, đương nhiên là nỗi mất mát, đau buồn lớn lao với chị, gia đình và bạn bè.
Thời gian thấm thoát trôi nhanh. Nỗi buồn đau phần nào nguôi ngoai dần. Đó cũng là phương cách mà chúng ta, những người đang sống vẫn thường ứng dụng với "liều thuốc thời gian". Chúng ta, không ai có thể sống sót nếu cứ ôm giữ một mũi tên găm sâu trên ngực mình. Tất nhiên là tôi biết, có những vết thương, có những nỗi đau chẳng bao giờ lành lặn dẫu đã xài hết "liều thuốc thời gian".
Trong những câu chuyện gẫu, khi tình cờ nhắc tới anh, tôi lại thấy chị thoáng buồn, dù có khi miệng vẫn cười. Và, trong một lần trò chuyện, tôi được biết đến một chi tiết, mà theo tôi là rất độc đáo, rất đẹp.
Chi tiết đó là gì? Đó là đôi dép đàn ông được đặt cạnh những đôi dép phụ nữ và bé gái ở trước hiên nhà, vào mỗi đêm.
Xin được kể thêm, anh chị có với nhau hai cô con gái, khi anh mất, nhà không có đàn ông. Và đôi dép đàn ông là một đôi dép mới mà chị đi chợ mua về, để cho đêm hôm nếu có kẻ gian lấp ló dòm ngó nhà chị thì bọn chúng sẽ thấy trong nhà... có đôi dép đàn ông!
Có đôi dép đàn ông, tức trong nhà có đàn ông, đôi dép đàn ông to thế này, chắc người đàn ông đó phải rất lực lưỡng... Phương pháp "tam đoạn luận" như thế này, chắc chắn một tên trộm tép riu nào cũng phải nghĩ ra. Song tôi nghĩ, đôi dép đàn ông kia, dẫu có to quá cỡ, dẫu có ngầu thế nào, cũng chẳng là gì đối với những kẻ gian manh rắp tâm. Đôi dép đàn ông, chẳng qua đó là "liệu pháp tinh thần" của người mẹ trẻ với hai cô con gái bé nhỏ.
2.
Giữa cuộc sống bộn bề, đôi khi hình ảnh đôi dép đàn ông trước hiên nhà chị lại quay trở về tâm trí tôi. Chưa một lần nhìn thấy đôi dép ấy, không biết kích cỡ, màu sắc thế nào... nhưng tôi vẫn cứ hình dung một đôi dép đàn ông được đặt ngay ngắn bên cạnh đôi dép phụ nữ và bé gái. Những đôi dép như đang điểm danh người trong nhà.
Nghĩ về đôi dép đàn ông, tôi cũng chợt nghĩ về những người phụ nữ trẻ hôm nay. Quả tình, tôi không thể hiểu một cách thấu đáo cơn cớ vì sao mà ngày càng có nhiều phụ nữ quyết liệt chọn cuộc sống đơn thân. Mẹ đơn thân (single mom) tức là "tự túc" có con, nuôi con mà không lệ thuộc vào người đàn ông, đang là một xu thế mạnh mẽ trong giới trẻ. Đâu đó, tôi đọc thấy những cô gái trẻ nói rằng họ yêu trẻ con, họ không sợ cực khổ kiếm tiền nuôi con, nhưng họ khiếp sợ cuộc sống vợ chồng. "Đàn ông bây giờ, bói cũng không ra anh nào tốt" - thỉnh thoảng tôi lại nghe hoặc đọc thấy đâu đó từ trang cá nhân của những cô gái trẻ. Chính vì quá khiếp sợ cuộc sống gia đình với hình ảnh người chồng vũ phu, bầy hầy, vô trách nhiệm, nên rất nhiều cô gái quyết định chọn cuộc sống đơn thân.
Như vậy, đối với nhiều phụ nữ trẻ, để khỏi phiền lụy lôi thôi về sau, hình ảnh người đàn ông của họ, tức người cha của con họ, bằng cách nào đó đã bị "thủ tiêu" ngay từ trong tiềm thức. Họ chấp nhận chuyện người đàn ông vốn có thực kia vĩnh viễn biến khỏi cuộc đời họ, nên màng chi chuyện sắm một đôi dép để "dàn cảnh" trước cửa nhà!
Tôi không đưa ra bình luận về trào lưu sống "không chồng mà vẫn có con". Bởi đời sống vốn dĩ là một tiến trình chọn lọc tự nhiên, bất kỳ cái gì đang diễn ra cũng có cái lý của nó. Quan niệm sống, quan niệm tình yêu mỗi thời vì thế cũng khác đi.
Bây giờ, biết đâu, trước mỗi hiên nhà của những người phụ nữ đơn thân, đêm đêm lại thấy xuất hiện... đôi dép của siêu nhân (!)
Theo VNE
Đàn ông có lúc thích một mình Tiếc là không phải người vợ nào cũng hiểu điều đó, cứ tưởng chồng muốn xa lánh mình hoặc không yêu, không quan tâm đến mình nữa. Khi chúng ta quyết định kết hôn là đồng nghĩa với việc tự nguyện chung sống với ai đó suốt phần đời còn lại của mình. Nhưng, như thế không có nghĩa là lúc nào cũng...