Day dứt vì một lần mụ mị trong vòng tay người khác giới
Còn ít tuần nữa tôi sẽ về VN ăn Tết, 2 đứa đã nói chuyện cho tương lai. Cho đến lúc này, tôi vẫn tin anh chưa hề phản bội tôi, còn tôi thì đã để một vòng tay khác ôm mình. Tôi mụ mị như có ma xui quỷ khiến. Một tuần trôi qua, tôi không phải là tôi nữa rồi. Tuần tới có bài thi, nhưng trong đầu tôi chẳng có gì.
ảnh minh họa
Hiện giờ tôi rơi vào một tâm trạng bất an. Tôi cũng không thể tâm sự được cùng ai, đành gửi chuyên mục, hy vọng lòng tôi nhẹ bớt nỗi khổ tâm!
Tôi đang học ở nước ngoài. Tôi có một tình yêu đẹp với một người con trai ở nhà hơn tôi 2 tuổi. Chúng tôi đều đã tốt nghiệp đại học, đi làm, gặp và yêu nhau một năm rưỡi thì tôi đi du học. Từ đó đến nay tính ra đã hơn 4 năm, vì tôi ở nước ngoài gần 3 năm rồi. Tình yêu của chúng tôi đẹp theo đúng nghĩa, đối với cả 2 là tình yêu đầu, dù có lúc rất mãnh liệt, nhưng chưa một lần đi quá giới hạn.
Chúng tôi đã giữ cho nhau tuyệt đối. Và cũng tin nhau tuyệt đối. Thời gian xa cách chỉ làm cho tình cảm của chúng tôi thêm bền chặt, dù hồi đầu tôi mới đi có lúc cãi nhau và giận nhau đến 1 tuần không liên lạc. Tất cả cũng qua, giờ thì còn ít tuần nữa tôi sẽ về VN ăn Tết, 2 đứa đã nói chuyện và dự định cho tương lai… Cho đến tận lúc này, khi mà tôi ngồi viết gửi chuyên mục Tâm sự thì tôi vẫn tin anh chưa hề phản bội tôi, còn tôi thì sao đây?
Vâng, tôi phải cay đắng thú nhận rằng tôi đã phản bội anh. Vừa mới đây thôi, nhưng tôi thề mình vẫn chưa mất đi điều vẫn gìn giữ bấy lâu. Tôi đã sực tỉnh và bật khóc, và điều đó đã không xảy ra! Tôi không yêu người đàn ông đó, nhưng tình cảm thì có. Đó là tình anh em, sự hiểu và cảm thông. Anh hơn tôi 10 tuổi, là người tốt và đang thành công trong kinh doanh. Vợ anh, một phụ nữ vẹn toàn, có đầy đủ công – dung – ngôn – hạnh. Nhưng điều bất hạnh là họ không thể có con. Chị không thể sinh nở được!
Tôi quen họ trong mùa hè đầu tiên ở xứ người khi đang đi tìm việc làm thêm. Tôi được việc và hợp họ đến nỗi nhiều người thắc mắc. Anh giống bạn trai tôi một cách kỳ lạ, có điều tính quyết đoán và giỏi làm ăn thì bạn trai tôi không có. Họ coi tôi như em gái trong nhà, và tôi cũng coi họ như anh chị tôi. Mối quan hệ giữa tôi và anh hoàn toàn trong sáng.
Bỗng một ngày cách đây 1 năm anh người chồng, nói yêu tôi, tâm sự rất thật về cuộc sống của họ và cầu xin tôi một đứa con! Các bạn có biết là tôi bị sốc như thế nào không? Cảm giác bị xúc phạm và mất mát (tôi yêu quý cả 2, và cả 2 đều biết rõ về tôi, gia đình cũng như bạn trai tôi…). Tôi nằm bẹp mấy ngày. Rồi tôi lấy lại bình tĩnh nói chuyện với anh. Rất thẳng thắn về tất cả. Rằng tôi không yêu anh, con người và sự dạy dỗ không cho phép tôi làm trái đạo đức dù đang sống ở một nước phương Tây. Và tôi cũng không muốn mất đi tình cảm tốt đẹp đang có với gia đình anh.
Video đang HOT
Cho đến lúc này tôi mới thấy mình sai lầm khi đã quá tự tin vào bản thân. Rằng tôi có đủ bản lĩnh để giữ được mối quan hệ tốt đẹp! Tôi bỏ qua những điều đã xảy ra. Về phía anh, anh vẫn nói yêu tôi thực sự (không phải chỉ vì mong có con), và cả yêu vợ anh! Vì những điều rất khó lý giải. Ở tôi có sự hiện đại, còn vợ anh là người của gia đình! Nhưng anh vẫn xin lỗi và hứa sẽ kìm nén tình cảm.
Câu chuyện qua đi, duy nhất có một người tôi tâm sự là bạn gái thân của tôi cũng quen biết họ. Tôi vẫn giữ qua lại, nhưng tránh tất cả mọi điều. Dù vậy anh vẫn gián tiếp giúp đỡ tôi khi tôi cần (chỉ trong công việc). Sai lầm bắt đầu từ kỳ nghỉ đông vừa rồi. Tôi cần việc làm thêm 1 tháng nghỉ, và họ (vợ anh không hề biết và vẫn coi tôi như em gái) đề nghị tôi làm thay người quản lý cũ nghỉ phép. Cửa hàng nằm ở thành phố khác, tôi làm việc độc lập và hơn nữa đang rất cần việc, tôi nhận lời.
Tuần cuối cùng vừa rồi có việc đột xuất về sổ sách thuế má, anh đến và ở lại. Tôi đã giữ khoảng cách đến ngày cuối, dù vẫn cảm nhận được những gì diễn ra ở anh. Sau bữa cơm chia tay, người làm ở cùng tôi đi chơi xa cùng bạn, anh ôm chầm lấy tôi và hôn. Tôi thảng thốt đẩy anh ra và ngồi ôm mặt khóc. Như tôi nói ở trên, tôi không hề ghét người đàn ông này, trong tôi vẫn nguyên vẹn tình anh em như hồi đầu. Vì thế tôi không tát hay làm gì đó theo lẽ tự nhiên mà lại khóc. Còn anh, không bỏ đi hay ngồi im mà lại đến ôm tôi.
Lần đầu tiên từ khi xa người yêu, tôi đã để một vòng tay khác ôm mình. Tôi mụ mị và như có ma xui quỷ khiến. Đến khi điều đó sắp xảy ra thì tôi chợt tỉnh. Và tôi đã đi tàu về trường ngay đêm hôm đó trong một trạng thái bất ổn cực độ. Một tuần trôi qua, tôi không phải là tôi nữa rồi. Tuần tới có bài thi, nhưng trong đầu tôi chẳng có gì. Bạn trai tôi thì liên tục gọi điện và nhắn tin vì nghĩ tôi học thi và thời tiết lạnh mà ốm. Anh cũng mong chờ từng ngày tôi về. Tôi đã nghĩ đến việc hủy vé không về nữa và nói thật cho anh. Tôi tự sỉ vả mình hàng trăm lần, đâu là lối thoát cho tôi đây?
Tôi thật sự không biết phải làm gì lúc này nữa?
Theo VNE
Chồng đánh tôi trước mặt bạn bè để 'dằn mặt'
Vì trong số những người bạn ấy, có một người từng là người yêu cũ của tôi.
Bây giờ tôi mới thấm thía chuyện vội vàng lấy chồng là như thế nào. Đúng là đàn bà yêu bằng tai, tôi cũng vì những lời đường mật của người đàn ông hiện là chồng tôi đây mà mờ mắt, để anh biến tôi thành kẻ bù nhìn. Nhưng có lẽ, đó là cái giá mà tôi phải trả cho hành động nông nổi của mình.
Ngày đó, tôi có một mối tình sâu đậm với người bạn học cùng lớp đại học, chồng tôi hiện tại cũng chung lớp với tôi. Tôi vốn là cô gái xinh xắn, có duyên nên được nhiều người theo đuổi. Trong lớp có nhiều người thích tôi, các lớp bên cạnh cũng có và anh, người yêu cũ của tôi chính là người được tôi chọn lựa.
Yêu nhau khoảng 1 năm, chồng tôi hiện tại khi đó cũng theo đuổi tôi rất nhiều nên có vẻ thấy chướng mắt. Anh và người cũ của tôi ghét nhau lắm, nhưng không còn cách nào khác, tôi đã yêu một người mà tôi chọn thì đành hi sinh tình bạn với người kia nếu hai người họ cứ như thế. Mối tình thời sinh viên sâu đậm vô cùng, gặp nhiều khó khăn nhưng cũng có rất nhiều niềm vui.
Người chồng của tôi hiện tại ngày đó dù biết tôi có người yêu rồi nhưng vẫn ra sức theo đuổi tôi, anh hi vọng sự kiên trì và dai dẳng của anh sẽ khiến người yêu hiện tại của tôi từ bỏ hoặc là chúng tôi sẽ có ghen tuông và trục trặc, anh nhân cơ hội nhảy vào. Tôi biết dụng ý của anh nên nhiều lần anh rủ đi chơi, đi uống nước tôi đều từ chối.
Thấy anh bám riết lấy mình, tôi còn bực nữa là đằng khác. Tôi khó chịu vì anh không biết ngại mặt, cứ trơ ra khiến tôi bực tức không chịu được. Tôi nói với anh rất nhiều rằng, tôi đã có người yêu nên không bao giờ đón nhận tình cảm của anh, nhưng anh cứ kiên quyết, anh muốn cóAnh và người cũ của tôi ghét nhau lắm, nhưng không còn cách nào khác, tôi đã yêu một người mà tôi chọn thì đành hi sinh tình bạn với người kia nếu hai người họ cứ như thế. Mối tình thời sinh viên sâu đậm vô cùng, gặp nhiều khó khăn nhưng cũng có rất nhiều niềm vui.
Thấy anh bám riết lấy mình, tôi còn bực nữa là đằng khác. Tôi khó chịu vì anh không biết ngại mặt, cứ trơ ra khiến tôi bực tức không chịu được. (Ảnh minh họa)
Người chồng của tôi hiện tại ngày đó dù biết tôi có người yêu rồi nhưng vẫn ra sức theo đuổi tôi, anh hi vọng sự kiên trì và dai dẳng của anh sẽ khiến người yêu hiện tại của tôi từ bỏ hoặc là chúng tôi sẽ có ghen tuông và trục trặc, anh nhân cơ hội nhảy vào. Tôi biết dụng ý của anh nên nhiều lần anh rủ đi chơi, đi uống nước tôi đều từ chối.
Thấy anh bám riết lấy mình, tôi còn bực nữa là đằng khác. Tôi khó chịu vì anh không biết ngại mặt, cứ trơ ra khiến tôi bực tức không chịu được. Tôi nói với anh rất nhiều rằng, tôi đã có người yêu nên không bao giờ đón nhận tình cảm của anh, nhưng anh cứ kiên quyết, anh muốn có được tôi và bảo, khi nào tôi chưa là vợ của người kia thì anh vẫn có quyền bám theo tôi, tán tỉnh tôi. Thấy anh dai như vậy, tôi cũng mặc kệ, chẳng bận tâm nữa.
Có nhiều khi anh tặng hoa, tôi còn phũ phàng vứt vào thùng rác vì thực sự tôi không chịu được, tôi cảm thấy bức bách vô cùng. Tôi không muốn lẳng lơ, không muốn lấp lửng với ai nên hành động đó chỉ là chuyện tôi muốn dứt khoát cho xong chứ không muốn coi khinh anh gì cả. Không biết anh có hiểu ý đồ của tôi không hay là nghĩ tôi này nọ.
Nhưng có lẽ ông trời không mỉm cười với tôi, khi biết tôi và anh yêu nhau rồi ra trường, tính chuyện cưới xin, gia đình anh ngăn cản kịch liệt. Bố mẹ anh bảo chúng tôi không thể lấy nhau vì hai tuổi không hợp, sẽ tuyệt mệnh. Khi đó, tôi đã khóc lóc rất nhiều, đau khổ lắm. Tôi tuyệt vọng tưởng chết đi được. Hai chúng tôi cố gắng nhiều nhưng cuối cùng, anh cũng không vượt qua được rào cản của gia đình, anh xin lỗi tôi và chúng tôi chia tay.
Thời gian đó, chồng tôi hiện tại là người luôn bên cạnh yêu thương và động viên tôi. Anh quan tâm, lo lắng cho tôi. Nhờ anh mà tôi cũng vượt qua được khó khăn. Nghĩ cho cùng thì cũng không lấy được người mình yêu, tôi chấp nhận làm người yêu của anh, coi như là khỏa lấp nỗi lòng, với lại, không còn cách nào khác, tôi đành phải làm như vậy vì tôi yêu anh cũng là giúp ích cho bản thân tôi và anh. Anh nâng tôi dậy, theo đuổi tôi bao lâu nay, đâu còn ai hơn anh nữa. Khi đó, tôi vẫn nghĩ, anh luôn chân thành với tôi.
Ai ngờ, cưới nhau được hơn 1 năm, nhất là khi anh biết tôi đã từng quan hệ với người cũ, anh cau đó, đay nghiến tôi tột cùng. Anh khinh bỉ cái sự dễ dãi của tôi, anh coi tôi là người không ra gì, hư hỏng trong mắt anh. Tôi sững sờ, bàng hoàng, tôi không nghĩ anh lại thiển cận đến thế. Anh phải biết là, chúng tôi đã yêu nhau thế nào với lại, anh đâu hề hỏi tôi chuyện quá khứ. Tôi cũng nghĩ, anh hiểu tình cảnh của tôi hơn ai hết nên mới đón nhận tôi. Nào ngờ...
Giờ đây, tôi không còn mặt mũi nào để nhìn người khác. Ai cho tôi lời khuyên, ai cho tôi biết, tôi phải làm thế nào đây? (ảnh minh hoạ)
Bây giờ, khi đã là vợ chồng nhưng chưa có con, mỗi lần chúng tôi có dịp gì gặp mặt lớp đại học là anh lại lên mặt dạy đời tôi. Anh luôn lớn tiếng với tôi mỗi khi có người cũ của tôi xuất hiện. Trong mỗi cuộc vui, mỗi tiệc rượu anh đều chửi bới tôi, khó chịu với tôi.
Nhất là gần đây, khi mời bạn bè tới nhà ăn cơm, anh cố ý mời người cũ của tôi tới và khi anh sai tôi, anh không hài lòng, anh chửi tôi thậm tệ. Có hôm, anh giơ tay lên tát tôi cái như trời giáng trước mặt bạn bè của tôi, bao nhiêu người chứng kiến khiến tôi không biết chui đi đâu cho hết nhục.
Tôi hiểu, anh đang trả thù tôi, trả thù chuyện tôi từng qua lại với người cũ và anh đang hành hạ anh ấy, khiến anh ấy phải chua xót khi nhìn thấy người tình của mình vào tay anh, bị anh hành hạ.
Thì ra, anh không hề yêu tôi, lấy tôi anh coi như của thừa, anh chỉ muốn trả thù tôi, đày đọa tôi để tôi phải trả giá vì trước kia đã từ chối anh. Vậy mà tôi lại tin là anh yêu tôi. Giờ thì tôi đã hiểu. Tôi ân hận vô cùng, nhưng tôi đã làm gì sai cơ chứ mà tôi phải trả giá thế này? Yêu rồi không được lấy người mình yêu, bị ngăn cấm rồi chấp nhận lấy người đàn ông tri kỉ với mình. Ít ra, tôi chưa làm gì có lỗi với anh, cũng không tòm tem ngoại tình hay tơ tưởng tới người cũ. Vậy thì anh sao lại hành hạ tôi? Ông trời có công bằng với tôi không?
Giờ đây, tôi không còn mặt mũi nào để nhìn người khác. Ai cho tôi lời khuyên, ai cho tôi biết, tôi phải làm thế nào đây?
Theo VNE
6 năm rồi em vẫn yêu mình anh! Anh, tình đầu đơn phương của em, trang nhật kí hôm nay em lại viết về anh đấy, về mối tình dai dẳng chẳng thể nguôi ngoai trong lòng em đã 6 năm rồi. Sáu năm kể từ ngày em biết mình yêu anh, yêu âm thầm trong đau khổ, đơn giản: em là người đến sau, và em không cho phép mình...