Đầu tư cho bạn gái nhiều mà không “sơ múi” được gì thì… quá dại
Sau mấy năm trời yêu đương vừa qua, Kỳ đã đạt làm được “chuyện ấy” chưa? Nếu đã “xong” thì cũng đừng nên tiếc nuối số của cải trót đầu tư.
Ảnh minh họa
“Bắc thang lên hỏi ông trời, đem tiề.n cho gái có đòi được không, ông trời mới bảo rằng không, đã vào túi gái đừng trông chờ đòi”.
Xem câu chuyện “Có phải bạn gái tôi đang “mơi” của” mà Kỳ viết, chợt nhớ tới mấy câu thơ trên ông bạn mình đọc trong lúc uống bia.
Kỳ ngây thơ quá, đưa tiề.n cho người yêu, giờ đừng mơ mà đòi. Thứ nhất, theo pháp luật, không giấy trắng mực đen, không có giấy ghi nợ, biết ai vay ai mà dám đi đòi. Đứa nào nó trả hóa ra nó cũng thuộc dạng đần à?
Chờ mong vào lòng tự trọng ư? Thời này lòng tự trọng trong mỗi con người cũng giảm sút nhiều để thích ứng với kinh tế thị trường rồi. Tiề.n liền với ruột, không ai tự cắt ruột của mình một cách tự nguyện cả.
Thuê xã hội đen đòi hộ à, không ăn thua, vừa mất tiề.n vừa có thể vào vòng lao lý như chơi không đùa được.
Nhưng nói gì thì nói, rất muốn hỏi Kỳ một điều nhưng tế nhị nên biết chắc Kỳ chẳng dám nói ra. Chỉ suy đoán như này thôi.
Thằng đàn ông nào khi yêu, hầu như cũng đều tỏ ra ga lăng cả. Vì sĩ gái như các cụ vẫn thường nói. Không bỏ tiề.n ra chinh phục, mấy khi thành công.
Video đang HOT
Song nhiều thằng khôn, kiểu “ông bỏ chân giò, bà thò chai rượu”. Ừ thì nó mất tiề.n cho người yêu thật đấy, bù lại nó phải được cái gì chứ?
Nói toẹt luôn đó là”chuyện ấy”. Chinh phục đến đâu, tựu chung cũng trở về cái mong muốn cốt lõi của vấn đề. Anh bỏ ra nhiều thời gian đưa đón, quan tâm đến em bằng quà tặng từ nhỏ đến to rốt cuộc cũng chỉ muốn em gật đầu chấp nhận yêu. Rồi từ cái chấp nhận yêu ấy, em phải dâng hiến cho anh cái “quý giá” của em. Đấy là lẽ đương nhiên. Nếu cuối cùng đi đến một cái happy ending thì coi như anh đầu tư cho tương lai hiệu quả. Còn không đi đến đoạn kết có hậu, cũng coi như không thiệt hại lắm, bỏ tiề.n mua vui một thời gian, thỏa mãn rồi thì bỏ.
Vậy hỏi Kỳ sau mấy năm trời yêu đương vừa qua, đã đạt được cái đích như đây nói chưa? Nếu đã “xong”, đã được “thông tỏ lối về” rồi thì cũng đừng nên tiếc nuối số của cải trót đầu tư. Chừng đấy, in ít thôi mà.
Còn nếu chẳng may”Cốc mò, cò xơi”, xem ra cũng không nên “cố đấ.m ăn xôi” làm gì. Nên chấp nhận “ngậm bồ hòn làm ngọt” coi như vớt vát được chút kinh nghiệm để lần sau đầu tư cho đúng chỗ, tránh lặp lại vết xe đổ này. Cất cái “dại gái” vào trong lòng cho kín, đừng đem đi bêu riếu nữa mà…đau.
Theo Afamily
"Đàn ông Việt hay kêu vợ đoảng, nhưng họ làm được gì?"
Đàn ông Việt Nam luôn không ngừng kêu ca và ch.ê ba.i vợ mình trong khi họ không biết họ đang có trong tay thứ gì. Còn tôi - một người đàn ông Tây lại yêu người phụ nữ Việt của mình tha thiết.
Tôi là người đàn ông Tây (người Mỹ). Tôi đã học tiếng Việt được một thời gian dài và mới cưới vợ - một cô gái Việt Nam được hai năm. Lí do tôi học tiếng Việt cũng là muốn tán tỉnh vợ tôi bây giờ.
Tôi là độc giả thường xuyên của mục tâm sự. Lí do là bởi vì vợ tôi cũng rất thích mục này và chúng tôi hay chia sẻ cũng như bình luận về những vấn đề được mọi người đưa ra. Gần đây, tôi thấy mọi người hay bàn tán về việc phụ nữ Việt và phụ nữ Tây, mà cơ bản là bài viết của bạn Huy, nên cũng muốn đưa ra quan điểm của bản thân.
Trước hết tôi khẳng định là không phải cô gái Việt nào mắt cũng một mí và mũi tẹt, hoặc ngực và dáng nhỏ.
Bài viết của bạn Huy tôi cũng thấy không hẳn là sai theo như những người phụ nữ Việt Nam tôi biết. Nhưng tôi nghĩ là nó chưa hoàn chỉnh hoặc ý kiến bạn đưa ra có thể nói là phiến diện. Ít nhất đây chỉ là suy nghĩ chủ quan của bản thân bạn, nên chúng ta có thể trao đổi nhiều hơn.
Bạn nói về ngoại hình, phụ nữ Việt không thể so sánh với phụ nữ Tây. Trước hết tôi khẳng định là không phải cô gái Việt nào mắt cũng một mí và mũi tẹt, hoặc ngực và dáng nhỏ. Với bạn, phụ nữ phương Tây với mắt to, mũi cao, da trắng là đẹp thì bạn nhìn ai nào cũng như vậy, bạn sẽ thấy gái Tây luôn đẹp.
Ý tôi là, việc phụ nữ nào xấu hay đẹp là cái nhìn chủ quan. Đến giờ chúng ta chưa thể khẳng định đâu là nét đẹp chuẩn mực của con gái. Phụ nữ Việt có vẻ đẹp Á Đông của họ, ý tôi nói là đường nét trong khuôn mặt họ có thể hài hòa hơn so với phụ nữ Tây, có lẽ do mũi Tây cao quá không? Haha, tôi cũng không biết nhưng về ngoại hình thì tôi vẫn ưng ý phụ nữ Việt hơn một chút. Tất nhiên, đây chỉ là ý kiến của tôi.
Về món ăn Tây, nó không lằng nhằng rắc rối đâu. Thậm chí có những món còn đơn giản hơn món ăn Việt vậy. Tôi nhìn thấy vợ nấu bún từ thịt bò, nấu mấy món ăn truyền thống mà mình chỉ biết đứng đấy nhìn vì sợ sờ vào là hỏng của vợ mặc dù mình cũng rất muốn giúp.
Vợ tôi còn cười dọa là nếu tôi làm hỏng thì phải làm bù cho cô ấy nên tôi càng sợ. Món ăn của nước nào cầu kì, công phu thì chưa thể khẳng định được và nó cũng không giúp mình nhận xét được cái sự tài giỏi của phụ nữ nước đấy trong nấu ăn. Mẹ vợ tôi từ hồi chuyển xuống ở cùng hai vợ chồng, bà nấu ăn hệt như mẹ tôi ở bên Mỹ vậy.
Phụ nữ nước nào cũng có thể học hỏi món ăn của nước khác, người giỏi thì học nhanh, người kém thì học chậm. Còn nữa là tôi thấy phụ nữ Việt họ dám cắt thịt gà, có người còn thịt cả lợn nữa. Trong khi phụ nữ Tây thì tôi cam đoan họ chẳng biết đâu, cũng phải bởi vì hoàn cảnh họ không phải làm những việc đấy. Ở đâu cũng có người này người kia.
Về khoản quản lí tiề.n của chồng, may mắn là vợ tôi không có thói quen đấy, nhưng phải thừa nhận là nhiều chị hay làm như vậy với chồng. Với tôi, điều đó cũng thật là kinh dị. Bản thân tôi thấy rằng về sinh hoạt phí hoặc khoản chi cần thiết thì tất nhiên là phải đưa cho vợ.
Ban đầu em cũng ngại ngùng lắm, nhìn vợ nhắm mắt nghiêm túc tôi vừa buồn cười vừa yêu vợ. Thế mà bây giờ, có những lúc tôi sợ mình tụt lại đằng sau vậy.
Đó là trách nhiệm của những người đàn ông, tuy nhiên nếu có trường hợp được vợ cho tiề.n hằng ngày thì tôi thật không biết nói gì. Có thể những người đàn ông đó quá kém hoặc không nói rõ quan điểm với vợ họ ngay từ đầu chăng? Dù gì đi nữa thì đồng ý với bạn Huy, tôi không thể chấp nhận việc bị tịch thu tất cả các khoản tiề.n như vậy.
Nhưng phải công nhận khoản làm việc nhà của phụ nữ Việt thì đáng nể thật. Họ có thể đi làm cả ngày, sau đấy thì dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, tinh tươm, đàn ông chỉ cần đi làm về, ăn uống. Tôi thật chẳng hiểu những người đàn ông Việt Nam để cho vợ mình làm những công việc đấy, họ phải thấy xấu hổ vì để vợ mình khổ sở như vậy mới đúng.
Tôi thấy vài đồng nghiệp người Việt của tôi hay kêu ca về chuyện vợ vụng, vợ đoảng trong khi bản thân họ đâu có giúp được gì cho vợ mình. Các anh hay khoe các anh là giỏi, vậy nếu giỏi thì anh đi làm cho vợ con anh sung sướng đi. Một khi để người phụ nữ của mình phải vất vả làm việc thì chẳng có lí do gì mà đứng khoe cả.
Về khoản giường chiếu của vợ chồng, tôi thấy có nhiều điểm để tranh luận. Thật ra, phụ nữ Việt và những nhược điểm của họ về se.x cũng một phần xuất phát từ môi trường của người Việt và người Châu Á.
Trước hết, con gái Việt sau khi đã mất trinh thường hay níu kéo người con trai đã lấy nó. Cũng là bởi vì đàn ông Việt quá coi trọng cái đấy mỗi khi họ cưới vợ về. Nếu còn thì được, không còn thì lấy cớ quát mắng này kia, thật chẳng hiểu ra làm sao trong khi tôi biết đàn ông Việt kinh nghiệm về se.x đầy mình, họ không giữ trinh tiết cho chính mình nhưng lại yêu cầu cái đấy ở vợ?
Thật khó hiểu. Nếu đàn ông Việt không để ý cái đấy, không quan tâm vợ mình còn hay mất trinh mà chỉ nghĩ đơn giản, "tìn.h dụ.c là sự thăng hoa của tình yêu" thì liệu con gái Việt có phải chạy theo người con trai đã có cái trinh tiết của họ không? Chắc chắn là không rồi.
Phụ nữ Việt không giỏi kinh nghiệm so với phụ nữ Tây về se.x? Làm ơn hãy đặt mình vào hoàn cảnh của họ, với một đất nước mà con gái luôn phải giữ trinh tiết cho đến khi lấy chồng thì họ có thể có kinh nghiệm được không?
Phải có sự luyện tập nhiều lần mới có thể hình thành được số lượng kinh nghiệm nhất định, ta không thể yêu cầu một người làm quá tốt một việc trong khi đấy là lần đầu tiên họ bắt tay vào thực hiện.
Vợ tôi còn trinh 100% khi lấy tôi. Bạn không thể hiểu cảm giác vui sướng tột cùng khi biết chuyện đấy của tôi đâu, vì quá khó để tìm được người con gái phương Tây như vậy. Ban đầu em cũng ngại ngùng lắm, nhìn vợ nhắm mắt nghiêm túc tôi vừa buồn cười vừa yêu vợ. Thế mà bây giờ, có những lúc tôi sợ mình tụt lại đằng sau vậy.
Chỉ muốn nói với những người đàn ông Việt, bạn hãy bước vào cuộc sống của vợ bạn, với những công việc cô ấy làm, những thứ cô ấy phải lo nghĩ, bạn sẽ nhận ra thế giới của vợ bạn có rất nhiều mối bận tâm. Đàn ông mà chỉ lo kinh tế rồi về đưa tiề.n cho vợ, sau đấy yêu cầu vợ phải làm thế này, chuyện quan hệ phải thế kia, thì có khác gì bạn đi thuê một người giúp việc kiêm gái gọi về nhà không?
Với tất cả những quan điểm trên, tôi thấy phụ nữ Việt hay phụ nữ Tây đều có ưu điểm và thay vì ngồi so sánh ai hơn ai, vì việc đấy chẳng mang lại tác dụng gì, hãy dành thời gian chăm lo cho gia đình của bạn.
Có thể vợ tôi sẽ đọc được bài viết này, nên tôi cũng muốn nói với vợ là: Anh rất yêu em!
Theo VNE
Đang "quan hệ", chồng vẫn mải mê nghe đọc truyện trên điện thoại Hễ ra ngoài đường thế nào tôi không biết chứ về nhà là lúc nào anh cũng đeo phone, nghe đọc truyện từ chiếc điện thoại rồi cười phá lên ra vẻ rất tâm đắc, vui sướng. Thậm chí, anh còn nghe đọc truyện khi đang ân ái cùng vợ. 10 năm kết hôn, cuộc sống hôn nhân giữa vợ chồng tôi khá...