Dâu, rể kể chuyện chống ‘ế’ cỗ cưới
Mâm cỗ nên theo nguyên tắc ‘mùa nào thức ấy’, không cần nhiều món ‘cao lương mỹ vị’ có thể gây khó ăn, tránh ôm đồm món dầu mỡ.
Cô dâu Thái Thanh – chú rể Thanh Hà.
Từng chứng kiến cảnh các gia đình tổ chức đám cưới ế đến hàng chục mâm cỗ, anh Hoàng Chiến (29 tuổi, Hà Nam) không khỏi lo lắng khi ngày cưới gần kề. Là anh cả trong gia đình, kinh tế cũng không khá giả nên chú rể 29 tuổi xác định phải lo toan toàn bộ lễ cưới, từ việc lên danh sách khách mời, chụp ảnh cưới đến tính toán số mâm cỗ, lên danh sách các món ăn… với phương châm tiết kiệm và vui vẻ.
“Vợ chồng mình đều chỉ là viên chức bình thường với đồng lương eo hẹp, lại phải tự lo toan đám cưới nên phải tính toán thật kỹ để không lãng phí tiền bạc. Hai đứa lôi hết cả tiền tiết kiệm đi làm mấy năm qua, cộng với vay mượn thêm để tổ chức đám cưới nên xác định về sau sẽ phải ‘kéo cày trả nợ’. Vẫn biết là cả đời chỉ cưới có một lần nhưng nếu không tính toán chi li, thừa cỗ vừa gây lãng phí, lại mang nợ vào thân”, chú rể Chiến cho biết.
Nhắc đến chống “ế” cỗ, đây dường như là mối bận tâm của những cô dâu, chú rể phải “tự thân vận động”, còn những cặp đôi có gia đình đỡ đần, quán xuyến thì hầu như chưa ý thức được chuyện này. Cô dâu Thái Thanh (Phú Thọ) cho biết: Ngày cưới mình, bố mẹ dự tính sẽ làm 100 mâm cỗ, khách mời là họ hàng nội ngoại, hàng xóm, bạn bè. Thực ra, cả gia đình không ai nghĩ đến chuyện chống ‘ế’ cỗ như thế nào. Nếu ‘ế’ cỗ thì… chắc chỉ mang về nhà ăn thôi”, cô dâu trẻ cho biết.
“Ế” cỗ gây lãng phí tiền bạc là đương nhiên, nó còn khiến các gia đình “đau đầu” tìm cách giải quyết lượng thức ăn tồn đọng. Thông thường, nếu bị “ế” cỗ, các gia chủ thường mang thức ăn đến biếu họ hàng, làng xóm mỗi nhà một ít, số còn lại giữ lại ăn dần. Dù cỗ cưới toàn là “mâm cao cỗ đầy” với những món ăn ngon, thậm chí có cả “cao lương mỹ vị”, nhưng việc ăn cỗ “ế” sau đám cưới là điều chẳng ai mong muốn.
Cặp đôi Minh – Thu kết hôn được 5 năm nhưng mỗi lần kể chuyện đám cưới lại phì cười. Anh Minh chia sẻ, anh kết hôn sớm nên gia đình chẳng có kinh nghiệm gì. Với lại cũng là đám cưới đầu tiên trong nhà nên bố mẹ anh khá xông xênh, không tính toán kỹ lưỡng nên nhà trai bị dư đến 10 mâm cỗ. “Mang đi biếu họ hàng, láng giềng đủ kiểu rồi mà vẫn thừa 2 nồi chân giò hầm và nhiều món khác khiến 2 tuần sau đó, cả nhà phải ăn đồ thừa đám cưới đến phát sợ. Cũng từ đợt đó đến giờ, cứ nhìn thấy món chân giò là lại rùng mình”, anh Hoàng kể.
Video đang HOT
Để có một đám cưới vui vẻ, không “ế” cỗ, các cặp đôi nên tham khảo ý kiến của những người có kinh nghiệm như bố mẹ, họ hàng hoặc bạn bè để có những tính toán sát thực nhất, tránh làm lãng phí tiền bạc. Theo kinh nghiệm từ các gia đình từng tổ chức đám hỉ, đầu tiên cần lên danh sách khách mời thật cụ thể để tính toán số lượng mâm cỗ. Sau đó, nên làm số lượng cỗ ít hơn lượng khách mời dự tính từ 3-5 mâm vì sẽ có một số khách không đến do bận, hoặc do mối quan hệ chưa đủ thân thiết.
Không “ế” cỗ cưới cũng là một cách tiết kiệm trong thời bão giá. Ảnh minh họa: Imagine
Bác Ngọc Minh (54 tuổi, Hà Nội) từng tổ chức đám cưới cho 3 người con trai chia sẻ: “Chống ‘ế’ cỗ cưới bằng cách lựa chọn món ăn dựa trên nguyên tắc ‘mùa nào thức ấy’. Một mâm cỗ không cần có quá nhiều món ‘cao lương mỹ vị’ có thể gây khó ăn, hoặc khách chỉ ăn một ít mà không ăn hết, không nên có quá nhiều món dầu mỡ đế tránh cảm giác bị ngán”. Điều này sẽ giúp cho mâm cỗ được “tiêu thụ” hết, hoặc dư thừa không nhiều.
Bên cạnh đó, việc giờ giấc cũng tác động tới khẩu vị và “năng suất” tiêu thụ của khách mời. Tốt nhất là nên mời khách đến vào thời điếm gần bữa trưa, trong khoảng 10h – 12h. Thức ăn cũng cần giữ được độ nóng vừa phải để có cảm giác ngon miệng hơn.
Cô dâu Thái Thanh ở trên cũng chia sẻ thêm, ở quê, các gia đình có đám cưới thường chuẩn bị sẵn những túi nhỏ đựng xôi, hoa quả để biếu người lớn và tặng các cháu nhỏ khi họ chuẩn bị ra về. Như vậy đám cưới vui vẻ, thân tình hơn và cũng là một “mẹo” cách chống “ế” hiệu quả.
Theo VNE
Vì thủ dâm, tôi đã mất chồng
Khi chồng chỉ vào mặt tôi và nói: "Tôi sợ cô quá rồi, cô định làm trò bậy bạ này tới bao giờ?" thì tôi biết, mình thực sự đã mất anh.
Người đàn ông tôi yêu thương nhất cuộc đời này cuối cùng lại bỏ tôi ra đi nhưng không phải lỗi tại tôi mà là tại chính anh. Nhưng anh không hiểu, anh luôn đổ tội cho tôi, cho rằng, tôi chính là nguyên nhân gây ra chuyện này.
Còn nhớ lần đầu tiên, khi anh đang nằm bên cạnh và thấy tôi có động tác lạ, anh đá hét toáng lên trong đêm bảo: "Em làm gì vậy, em định dọa anh ấy à?". Lúc đó có lẽ, anh chưa bao giờ dám tưởng tượng ra, vợ mình, người con gái lúc nào cũng nhu mì, hiền lành, ngoan ngoãn lại... thủ dâm.
Tình dục là nhu cầu chung của con người. Với một ngườiphụ nữ như tôi, chuyện được chồng ân ái, yêu chiều là điều tôi mong muốn nhất. Nhưng chính anh, chồng của tôi đã không thể khiến tôi cảm thấy thoải mái, dễ chịu hay được hưng phấn khi tham gia vào &'cuộc yêu' với chồng. Lúc nào tôi cũng cảm thấy mình bị ra dìa, chẳng có chút hứng thú nào khi bên cạnh chồng vì anh không chủ động đến gần với vợ. Anh bảo, cái gì cũng có chừng mực, chuyện vợ chồng quan hệ là tốt nhưng mà nhiều cũng không phải là hay. Anh bảo chỉ mặc định 2 tuần một lần, như thế là đủ.
Anh bảo, cái gì cũng có chừng mực, chuyện vợ chồng quan hệ là tốt nhưng mà nhiều cũng không phải là hay. Anh bảo chỉ mặc định 2 tuần một lần, như thế là đủ. (ảnh minh họa)
Nghe anh nói tôi thấy hài hước. Vợ chồng yêu nhau, quan hệ với nhau thì cứ gì phải quy định ngày nào ngày nào. Chỉ cần hứng, chỉ cần có cảm xúc là có thể gần gũi nhau. Vậy mà anh nhất định làm vậy, anh bảo đó là nguyên tắc. Nếu như không làm thế, không thưa ra thì chẳng mấy chốc mà vợ chồng chán nhau. Tôi thì không nghĩ như vậy, nếu cứ thử thì được, còn nếu thưa quá, cứ thưa mãi như vậy dần dần sẽ khiến đối phương không còn cảm hứng với nhau nữa và lâu dần sẽ chán nhau hẳn.
Chồng quản tôi cả chuyện chăn gối vợ chồng khiến tôi chán ngấy. Nhu cầu của phụ nữ cũng như đàn ông, có thể không cao bằng nhau nhưng với phụ nữ, cuộc sống không thể thiếu chăn gối vợ chồng. Vậy mà anh nhất định không chịu đáp ứng tôi, khiến tôi phải thủ dâm.
Tôi nghi ngờ về sinh lý của anh, chẳng có người chồng nào lại chịu để cho vợ vài tuần không động vào người nếu như anh ta thật lòng yêu vợ. Hay là, anh ta có người khác bên ngoài, đó là suy luận của tôi.
Đã đến 5 lần, chồng bắt được tôi thủ dâm, chồng đều la toáng lên trong đêm. Tôi không biết như vậy có phải là tôi dâm đãng hay lẳng lơ hay không, nhưng thú thực, tôi cần chuyện vợ chồng, nhưng chồng lại không thể khiến tôi hài lòng.
Tôi không biết như vậy có phải là tôi dâm đãng hay lẳng lơ hay không, nhưng thú thực, tôi cần chuyện vợ chồng, nhưng chồng lại không thể khiến tôi hài lòng. (ảnh minh họa)
Lúc này, tôi buồn lắm vì chồng coi tôi như người ngoài hành tinh vậy. Anh coi việc phụ nữ nghiện sex là chuyện không thể chấp nhận được, thủ dâm thì càng không bao giờ. Anh xua đuổi tôi mấy ngày hôm đó, bảo tôi bị bệnh và cách ly tôi bằng việc anh sang phòng khác ngủ.
Từ đó tới nay đã được gần 1 tháng, anh không đoái hoài gì tới tôi. Cứ ăn cơm xong là anh về phòng ngủ, không nói với tôi một câu. Sống với nhau, là vợ chồng mà giống như hai người lạ trong nhà. Nghĩ lại cảnh anh hờ hững với mình, tôi đau khổ vô cùng.
Tôi đã làm gì sai chứ, có phải tôi cần anh là sai không? Ai chẳng như tôi, chỉ có anh là lạ, chính anh đã khiến tôi thành ra thế này, sao anh còn nghĩ tôi bị bệnh. Đó đâu phải bệnh. Tôi đang lo sợ, nếu cứ tiếp tục tình trạng này thì vợ chồng chúng tôi sẽ sợ nhau, không thể hòa thuận được nữa và lâu dần, hôn nhân sẽ chấm dứt. Tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Anh xin lỗi vợ vì cái tát Có lẽ, đó là cái tát đầu tiên anh dành cho phụ nữ mà lại là người phụ nữ anh yêu thương nhất. Khi anh đưa tay lên, anh đã có chút hối hận và muốn dừng lại nhưng đã không kịp nữa rồi. Bàn tay ấy quá nhanh, cái tát ấy cũng quá vội vàng để em phải chịu tổn thương quá...