Đau lòng trước âm mưu hại chồng của chị dâu
Chị dâu cười mỉa mai rồi khóc lóc vu oan rằng em ghét nên đổ tội cho chị. Rồi chị còn thông báo là đang mang thai. Chị nói định báo tin vui này cho chồng nhưng nay anh đã không tin tưởng thì chị sẵn sàng phá thai.
Đọc tâm sự của anh Nam Hải làm em rất sợ. Em sợ những điều em nghi ngờ bấy lâu nay về chị dâu trở nên có cơ sở. Em cũng là một người em rất thương anh trai mình nên khi chứng kiến những điều không hay về chị dâu, em vừa căm ghét vừa sợ hãi.
Anh trai hơn em 12 tuổi. Anh lên Sài Gòn học và lập nghiệp ở đây đã lâu, còn em chỉ mới lên đây gần 2 năm mà thôi. Anh trai em rất giỏi, biết kinh doanh từ lúc còn là sinh viên. Tính đến giờ anh đã có 3 shop áo quần lớn và buôn bán rất được.
Anh mới lấy vợ được hơn hai năm và chưa có con. Hiện tại em đang ở với vợ chồng anh chị. Căn nhà này của anh chị tuy không lớn nhưng anh em vất vả lắm mới mua được.
Chị dâu em là người Bắc, chị rất nghiêm, tính toán giỏi và thường xuyên la mắng anh trai em nên em cũng rất sợ chị. Mọi việc lớn nhỏ trong nhà đều do chị phân công.
Anh em đi làm ở công ty bất động sản nên việc kinh doanh 3 shop quần áo kia giao hết cho vợ. Nghe nói trước đây chị chỉ tốt nghiệp trung cấp, đổi qua nhiều nghề rất vất vả trước khi gặp được anh em. Như vậy là chị quá may mắn vì từ khi lấy chồng bỗng trở thành bà chủ của một lúc 3 shop áo quần lớn.
Một tối muộn đi học thêm về ngang shop, em giật mình thấy chị dâu và anh quản lý của anh chị đang hôn nhau say đắm.
Nhưng rồi 2-3 năm nay, bất động sản dạo này đóng băng không mua bán được gì nên anh em buồn và vắng nhà liên miên. Chị dâu cũng báo cáo shop hàng của chị cũng ế ẩm, thất thoát nhiều khiến anh em đau đầu nghĩ ngợi.
Nhưng buồn nhất là chị đổ nguyên nhân là do em. Chị nói từ khi em xuất hiện trong căn nhà này thì mọi chuyện làm ăn của anh chị đều đổ bể đi xuống. Em thương anh chị nên rất buồn bởi cũng thấy đó là sự thật. Em còn đang muốn xin ba mẹ cho em ra ngoài ở trọ với mấy đứa bạn gái cùng lớp đại học. Song ba mẹ chưa yên tâm cho em ra ngoài ở nên bảo cứ ở tạm nhà anh chị rồi sẽ suy tính thêm khi em đã bước vào năm cuối.
Em cứ phải ở nhà anh chị trong tình trạng bất khả kháng như thế vì em giờ mới đang học giữa năm thứ 2. Nhưng ở với anh chị hơn 1 năm nay, em thấy có rất nhiều chuyện lạ.
Lúc em mới lên Sài Gòn thì cũng là lúc chị dâu bỗng dưng thay toàn bộ nhân viên cũ ở các cửa hàng bằng nhân viên mới. Họ đều nói giọng Bắc. Hỏi anh mới biết đó toàn là anh chị em họ của chị dâu.
Em biết mình còn nhỏ, không được phép can thiệp vào chuyện kinh doanh của vợ chồng anh chị nên không bao giờ dám góp ý kiến. Nhưng em thấy thế thật tốn kém, vì ngoài trả tiền lương, chị dâu vẫn chu cấp thêm tiền nhà, tiền ăn cho tất cả người nhà nhà chị. Đó là chưa kể họ thi thoảng còn lấy áo quần trong shop ra chưng diện và lén gởi về quê.
Đã mấy lần em bắt gặp họ lén lút gởi từng kiện lớn áo quần ra bến xe không biết chuyển đi đâu. Ban đầu em cứ nghĩ họ được lệnh của chị dâu gởi đi bán sỉ. Nhưng sau này lân la tự tìm hiểu, em mới biết là hàng đó được gởi về quê để một người em khác của chị dâu bán. Nhưng kỳ lạ là, số hàng này lại được chính chị dâu liệt kê vào số hàng hóa mất do bị nhân viên lấy cắp hoặc bị quản lý thị trường tịch thu trên đường vận chuyển.
Thời gian này, chị dâu thường tỏ ý khó chịu khi em đến shop chơi, muốn mặc gì thì chị nói để chị mang về. Nhưng vì do chị dâu liên tục báo với anh em là mua bán ế ẩm nên em rất sốt ruột và thường lén ghé để xem tình hình.
Video đang HOT
Lạ là lúc nào em đến shop cũng thấy tấp nập người ra vào, người đi ra khỏi shop đều mua hàng túi to túi nhỏ. Điều đó chứng tỏ chị dâu em nói dối vì cửa hàng vẫn hoạt động bình thường.
Nhưng em không bao giờ dám nói với anh, vì em chưa hiểu hết kinh doanh của anh chị. Anh lại hay về nhà muộn và trong trạng thái say xỉn vì đi nhậu với khách hàng hoặc trong bộ dạng mệt mỏi.
Tháng nào chị dâu cũng báo doanh thu bán hàng lỗ, cộng với áp lực công việc khiến anh em mệt mỏi, sức khỏe giảm sút thấy rõ. Chị còn liên tục giục anh bán vàng và rút tiền ngân hàng để chị trả nợ cho các chủ hàng. Ngay cả số tiền anh dành dụm để xây nhà dưới quê cho ba mẹ em cũng bị chị dụ dỗ đem ra bù lỗ cho cửa hàng trong thời buổi kinh tế khó khăn.
Nhưng vì để ý đến việc kinh doanh của chị nên em không tin chị mang số tiền anh trai em đưa cho để đi trả nợ. Bởi cũng đã có lần chính mắt em vô tình thấy sổ tiết kiệm của chị. Đó là một con số khổng lồ mà em không nghĩ ra làm sao chị có được. Lúc đầu em ngây thơ nghĩ đó là tiền chung của vợ chồng anh chị. Nhưng vài lần thấy chị nhắc đến tiền trước mặt chồng mà không thấy nói đến quyển sổ tiết kiệm này thì em đoán chắc đó là tiền riêng của chị.
Chả thế mà trước mặt anh trai em, lúc nào chị dâu cũng buồn và than vãn, tỏ ý chán chường vì chuyện làm ăn và kinh tế gia đình ngày càng sa sút với chồng. Nhưng với anh chị em họ thì chị dâu luôn tươi như hoa. Em biết họ còn thường kéo nhau đi nhà hàng hoặc tổ chức ăn uống rất linh đình tại nhà trọ của họ. Trong khi đó chị mặc kệ cho 2 anh em ăn uống ra sao thì ăn.
Em thấy sợ chị và cũng sợ mình non nớt không hiểu chuyện nên dù nghi ngờ vẫn không dám tin vào những ngờ vực đó. Em không nghĩ là lại có người vợ nào lại muốn bòn rút tiền của chồng làm của riêng.
Thêm chuyện nữa, ban đầu em nghĩ tất cả những nhân viên trông coi các shop đều là anh chị em họ với chị dâu. Nhưng thật sự thì không phải.
Một tối muộn đi học thêm về ngang shop, em giật mình thấy chị dâu và anh quản lý của anh chị đang hôn nhau say đắm. Lúc đó shop đang chuẩn bị đóng cửa nên đã được tắt bớt đèn và không có ai khác. Em thật sự sửng sốt và càng muốn nhìn cho thật rõ. Em sợ mình hoa mắt rồi hiểu lầm nhưng em không thể nhầm được.
Sau lần đó em đã tin tưởng hơn vào những nghi ngờ của mình. Em lờ mờ hiểu ra chị dâu em đang làm điều gì mờ ám và lên kế hoạch vạch mặt chị dâu khi thuận lợi.
Em theo dõi chị dâu và anh quản lý cửa hàng từ đó. Và em đã 2 lần bắt gặp hai người ấy đi vào nhà nghỉ. Em chính là người đi bắt quả tang nhưng thật sự lúc đó vì em rất run và sợ nên không theo sát lên phòng họ cũng như không quay lại được bằng chứng nào.
Nhưng chứng kiến toàn bộ sự việc 2 lần như thế, em tin mình không lầm nữa. Một ngày, em tức tốc hẹn anh trai bên ngoài để kể cho anh nghe. Nhìn thấy gương mặt anh rúm ró đỏ gay vì bất ngờ khi hay tin sốc, em chỉ muốn khóc. Tối hôm ấy em về nhà cùng anh trong tâm trạng một người thắng trận. Thực lòng em chỉ mong anh trai vạch trần bộ mặt xấu xa của vợ.
Nhưng thật không may là tình thế hoàn toàn nằm ngoài mong đợi của em. Khi nghe anh trai em truy hỏi, sau một thoáng tái mặt chị dâu giữ ngay được thái độ bình tĩnh.
Chị cười mỉa mai rồi khóc lóc vu oan rằng em ghét nên đổ tội cho chị. Rằng đó thật sự là anh họ của chị và họ vào nhà nghỉ chỉ để tìm chỗ trọ cho một người thân sắp vào Sài Gòn. Rằng anh em cứ về quê chị mà tìm hiểu. Rồi chị khóc lóc thảm thiết vì chồng có một đứa em ngu ngốc hỗn xược và chồng thì không tin tưởng vợ.
Rồi chị dâu còn thông báo là đang mang thai. Chị nói định báo tin vui này cho chồng nhưng nay anh đã không tin tưởng thì chị sẵn sàng phá thai đi.
Nhưng em biết chị nói dối. Em ở bên chị ấy nhiều hơn nên em biết chị vẫn đang uống thuốc tránh thai hàng ngày. Bất chợt em nhớ về một bộ phim đã xem, có khi nào sau này chị sẽ đổ cho em làm chị hư thai của chị không?
Anh trai em ngoài làm ăn chăm chỉ thì rất thật thà. Từ vị trí của một người tra hỏi, anh nhanh chóng trở thành kẻ có tội, bối rối và khổ sở vì đã hiểu lầm người vợ đáng thương.
Nhưng em biết chị nói dối. Em ở bên chị ấy nhiều hơn nên em biết chị vẫn đang uống thuốc tránh thai hàng ngày. Bất chợt em nhớ về một bộ phim đã xem, có khi nào sau này chị sẽ đổ cho em làm chị hư thai của chị không?
Từ hôm đó tình hình càng trở nên tồi tệ hơn. Anh trai em có ý trách em vì làm sứt mẻ tình cảm vợ chồng anh. Chị dâu vì vậy càng được đà ghét bỏ em. Đặc biệt là chị trở nên thận trọng, làm bất cứ điều gì cũng rất bí mật và canh chừng em. Em biết mình thất thế nhưng lại tin tưởng vào những nghi ngờ và chứng cứ đã trông thấy. Em biết chị dâu chỉ lấy anh em để moi tiền hoặc đang có âm mưu gì đó móc nối với nhân tình để làm anh trai em bị phá sản.
Nhưng em rất buồn vì thấy mình bất lực và vô dụng. Thật sự quá đau lòng khi đã biết lòng dạ chị dâu và tình cảnh ngày càng sa sút của anh trai nhưng không làm gì được. Xin mọi người hãy giúp em. Hãy nói cho em cách gì đó để mọi chuyện bớt tồi tệ hơn và sáng tỏ dần.
Theo VNE
Đừng bao giờ như chị, em nhé!
Trước khi bỏ rơi chị với đứa bé trong bụng, anh ta đã cuỗm hết đồ đạc giá trị trong phòng. Đang nằm ngủ, có âm thanh gì đó kêu làm Hiền tỉnh giấc.
Đã ba giờ chiều, Hiền chợt nhận ra là có người đang khóc, ai lại khóc vào giờ này ấy nhỉ? Lật chiếc chăn sang một bên, Hiền mở cửa phòng, đó là tiếng khóc của chị Nga. " Có bao giờ mình thấy chị ta khóc đâu nhỉ?" - Hiền nghĩ bụng. Cửa phòng Nga mở, xóm trọ hình như chẳng có ai ngoài Hiền ở nhà, cô vội chạy sang.
- Chị Nga chị có chuyện gì đấy ạ? Anh Đức đâu mà lại có mỗi mình chị ở nhà? Gia đình chị có chuyện gì à? - Hiền lúng túng hỏi.
- Anh... Đức... anh ấy... bỏ chị đi rồi em ơi! Anh ấy còn lấy cả chiếc laptop của chị nữa! - Chị Nga vừa nói vừ khóc nấc lên.
- Sao anh ấy lại bỏ ấy lại bỏ chị? Sáng nay em còn thấy hai anh chị đi với nhau cơ mà? Chị gọi điện cho anh ấy chưa?
- Chị gọi rồi... thuê bao rồi! Anh ta tắt máy, chị biết tìm anh ta ở đâu đây?
- Chị bình tĩnh lại đi, anh chị có chuyện gì vậy?
- Mấy ngày nay chị hay bị đau bụng, ăn thức ăn vào toàn lại toàn bị ói ra ngoài, anh Đức thấy vậy nên bảo chị đi khám. Sáng nay lúc em gặp là hai anh chị chuẩn bị đi tới bệnh viện, nhưng khi khám xong bác sĩ lại bảo là chị không bị sao về đường ruột cả, ông bảo chị bị những triệu chứng như thế là vì chị có thai. Cả chị và anh Đức đều bất ngờ. Thấy chị lo lắng, anh ấy bảo chị ngồi đợi anh ta đi mua nước, chị đợi mãi không thấy anh ấy trở lại nên chị đi về phòng nào ngờ như thế này đây. Những đồ vật cần thiết anh ấy đã mang hết đi rồi nhưng chị không ngờ anh ta còn lấy luôn cả chiếc laptop của chị nữa! Chị phải làm sao bây giờ? Bác sĩ bảo cái thai được gần một tháng rồi.
Nhìn nét mặt của chị, Hiền cảm thấy thương cho những người phụ nữ như chị. Chuyện sống thử, rồi người đàn ông "quất ngựa truy phong" Hiền đã được nghe nhiều nhưng đây là lần đầu tiên cô được tận mắt chứng kiến.
Chị sẽ cố gắng sống tốt trong quãng thời gian còn lại (Ảnh minh họa)
- Thôi chị ơi, anh ta đi thì cũng đã đi rồi. Nếu muốn liên lạc thì anh ta đã không tắt điện thoại. Chị phải mạnh mẽ lên, chứ nhìn bộ dạng này của chị chắc anh ta mừng lắm đấy. Chị phải thật bình tĩnh thì mới nghĩ được cách giải quyết... À mà chị ơi, nhà anh ta thì sao? Chị biết nhà anh ấy chứ? - Một ý tưởng lóe sáng trong đầu Hiền.
- Nhà anh ta à, anh ta chưa một lần dẫn chị về nhà, dù anh chị sống với nhau đã hơn một năm. Chỉ có những đứa con gái dại dột như chị mới sẵn sàng ngủ với một người đàn ông chưa một lần dẫn chị về nhà. Cũng chỉ vì cái gọi là tình yêu, vì chị yêu anh ta quá nên mới thế em à! Và kết quả mà chị nhận được từ cái gọi là tình yêu đó là máy tính bị mất, đứa con chưa một lần được gọi ba đã bị bỏ rơi. - Chị lại khóc nấc nên.
- Chị ơi, giờ chị có buồn, có khóc, có than vãn, có lo sợ, có chửi rủa anh ta thì anh ta cũng đâu có quay về với chị, còn đứa con của chị nữa, chị tính sao?
- Chị chưa biết được. Chắc chị phải bỏ nó thôi, chị không thể sinh nó ra được, chị còn phải học, chị không muốn để cha mẹ chị biết. Nếu cha mẹ chị biết chuyện này, họ giết chị mất.
- Được rồi, cái thai hãy còn nhỏ, chị đừng lo lắng quá, chị hỏi những người bạn thân của chị xem họ có cách giải quyết như thế nào. Chị nghỉ đi nhé, đừng suy nghĩ nhiều quá, em về phòng đây.- Hiền nói như để trấn an chị.
Đóng cửa phòng lại, Hiền vẫn nghe thấy tiếng khóc của chị. Cô nhớ lại lúc chị Nga chuyển phòng lên dãy trọ này, mọi người ai cũng yêu quý chị vì chị là một người khá hòa đồng, thân thiện. Chỉ từ khi chị rủ bạn trai về sống cùng thì mấy chị em không còn thân thiết như trước nữa. Nhưng càng sống lâu, anh chị ấy lại càng coi thường mọi người xung quanh. Buổi trưa mọi người ngủ thì hai người chuyện trò, đùa trêu nhau, thỉnh thoảng có người đi qua còn bắt gặp những cảnh chướng tai gai mắt. Hay những buổi tối, phòng cô bạn Hương bên cạnh còn nghe được những tiếng rên rỉ của hai người khiến Hương phải ôm gối sang phòng cô ngủ. Vì thế nên nói tới chuyện tình yêu của hai người ấy, trong xóm trọ ai cũng khó chịu. Hiền cũng không phải là ngoại lệ nhưng hôm nay chứng kiến cảnh này Hiền thấy thương chị nhiều hơn, cùng là con gái với nhau, Hiền hiểu tình yêu với người phụ nữ quan trọng như thế nào, chỉ khác Hiền không sống thử như chị Nga, đơn giản vì Hiền không muốn mạo hiểm.
Mấy ngày sau đó, Hiền mới gặp lại Nga. Trông chị ấy xơ xác hơn nhiều, da mặt tái xanh, người thì gầy hơn nhiều so với trước, mới có mấy ngày mà nhìn chị già đi nhiều quá.
- Chị bỏ đứa bé rồi Hiền à! Chị cũng chuyển xóm trọ luôn rồi, hôm nay chị về đây dọn ít đồ đạc còn lại. Chị không thích sống cuộc sống bị mọi người để ý, chị muốn sống một cuộc sống bình lặng hơn, em ở lại nhớ học tập thật tốt nhé, cám ơn em đã động viên chị thật nhiều. Cho chị gửi lời hỏi thăm mọi người trong xóm trọ, không biết bao giờ chị em mình mới có dịp tâm sự cùng nhau nữa!
Có một điều nữa chị muốn nói với em: "Đừng bao giờ như chị em nhé".
Hiền khẽ gật đầu: "Cố lên nha chị!".
- Chị sẽ cố em à, cuộc đời còn dài mà, chị sẽ cố gắng sống tốt trong quãng thời gian còn lại. Hẹn gặp em một ngày gần nhất! - Chị cười nhưng nước mắt rơm rớm nơi khóe mi.
Theo 24h
Đánh ghen cho bồ nhí của chồng Chẳng lẽ bây giờ tôi phải đi đánh ghen cho... bồ nhí của chồng mình? Ngày Trung đặt vấn đề yêu tôi, ba tôi trầm ngâm: " Vợ chồng ngang tuổi đã khó vì đàn bà sinh nở, cực nhọc nên mau già lắm; đằng này bây lớn hơn nó cả chục tuổi, coi sao được? Lấy nó về; mươi, mười lăm năm...