Đau lòng mẹ già 80 tuổi hàng tháng “luân phiên” ở trọ nhà các con trai
Chỉ vì thương anh trai thứ tư, thấy con bị sa cơ lỡ vận mà mẹ tôi đã bán đất để trả nợ cho con, nhưng cũng vì thế mà các anh còn lại của tôi quay ra đối xử ác nghiệt, lạnh lùng với mẹ.
Thương mẹ mà tôi không biết phải làm sao, phận gái đã lấy chồng tôi không thể đón mẹ về ở cùng. (Ảnh: IT)
Bố mẹ tôi sinh được năm anh em, tôi là út trên tôi có 4 anh trai. Dựng vợ gả chồng cho các con xong thì bố tôi qua đời vì bạo bệnh. Tuy nhà không giàu có gì nhưng đất đai của ông bà để lại khá nhiều. Khi tốc độ đô thị hóa lan nhanh về đến các vùng quê thì khu đất nằm trên tuyến đường liên xã của bố mẹ bỗng chốc có giá.
Các anh tôi đều muốn mẹ phải chia đất rõ ràng và công bằng để họ an cư lạc nghiệp. Mẹ tôi chia đất làm năm phần, mỗi anh trai một mảnh bằng nhau, còn một mảnh để mẹ ở dưỡng già và nói nếu khi nào tôi cần sẽ cho tôi. Tôi lấy chồng xa rồi theo chồng vào Nam lập nghiệp nên lúc đó cũng không suy nghĩ gì nhiều.
Mẹ đã từng vất vả ngược xuôi, hy sinh nuôi 5 con ăn học (Ảnh minh họa IT)
Từ khi được chia đất, các anh trai tôi đều lao vào làm ăn, buôn bán và đều khấm khá. Trong bốn anh, có anh thứ tư tính tình ham chơi lêu lổng từ bé. Ngày còn đi học nhiều khi đã bị nhà trường mời phụ huynh đến nói chuyện. Lấy vợ xong, anh vẫn tính nào tật ấy, lười làm ham chơi lại muốn kiếm nhiều tiền nên lao vào “buôn tiền” – cho vay nặng lãi. Được dăm ba năm, “sự nghiệp” đang lên như diều gặp gió thì không ngờ anh bị lừa đảo, bỗng chốc tiền bạc tiêu tan, không những trắng tay mà còn rơi vào cảnh nợ nần bạc tỷ.
Ngày nào chủ nợ cũng đến hăm dọa nếu không trả sẽ chém chết và xiết nhà. Mẹ thương phận thằng tư lận đận, vợ con nheo nhóc nên đành bán miếng đất dưỡng già đi trả nợ cho em, bất chấp sự phản đối kịch liệt của ba người anh.
Bức xúc vì quyết định của mẹ, anh cả tôi hùng hổ: “Nó lớn rồi, nó làm nó chịu, bà già rồi có theo nó được mãi không mà bán đất đi trả nợ cho nó. Hôm nay nó trắng tay thì bà bán đất, thế ngày mai nó lại phá sản thì bà lấy cái gì mà bán để lo cho nó, bán cái xác khô à?”. Mẹ tôi chỉ biết ứa nước mắt giàn giụa: “Thế tao đẻ nó ra tao không lo cho nó thì để người ta giết nó à, chúng mày không thương em thì cũng phải thương cháu chúng mày chứ”.
Video đang HOT
Sau chuyện đó, mẹ tôi về ở với vợ chồng anh thứ tư nhưng một thời gian bà với vỡ lẽ, số tiền bán đất mới trả được phân nửa số nợ, nên ngày ngày người ta vẫn kéo đến nhà phá phách đòi tiền. Không còn cách nào khác, anh tư đành phải bán nhà để trả nốt nợ rồi ôm con về nhà vợ ăn nhờ ở đậu.
Sau chuyện của anh tư, mẹ tôi tiều tụy đi trông thấy. Chẳng còn đất còn nhà, mẹ bỗng thành người vô gia cư. Các anh trai phải họp nhau lại để quyết định ai sẽ nuôi dưỡng mẹ nhưng tất thảy đều viện lý do này, lý do kia để từ chối trách nhiệm. Sau cùng, mọi người đều thống nhất với phương án là mỗi người sẽ nuôi mẹ một tháng, đầu tháng mẹ sẽ đến ở nhà anh cả, cuối tháng sẽ sang nhà anh hai và tiếp tục luân phiên sang nhà anh ba.
Tôi phản đối phương án đó thì các anh quát lớn: “Mày giỏi thì mày mang mẹ vào Nam mà nuôi”. Tôi có bàn với chồng và anh đồng ý đưa mẹ vào Nam nhưng mẹ không muốn xa quê. Mẹ nói còn phải ở đây lo mồ mả, hương khói cho bố. Nghe các con bàn tính mà nước mắt mẹ chảy ngược vào trong.
Vậy là, cứ mỗi cuối tháng, mẹ tôi lại phải gói gém đồ đạc để “chuyển nhà”. Khăn gói quả mướp, mẹ lại lủi thủi sang “nhà mới” mà lòng nặng trĩu. Làng xóm nhìn vào có lời qua tiếng lại chê bai thì mẹ cũng chỉ biết ngậm đắng nuốt cay gượng cười: “Ở thế lại vui các bác ạ, nay được trông cháu này, mai được gần cháu kia”.
Biết mẹ phiền não, đêm nào cũng khóc, tôi cũng nhiều lần gọi điện nói chuyện với các anh, nhưng anh nào cũng hậm hực chuyện mẹ bán đất lo cho anh thứ tư nên không ai muốn nhận trách nhiệm phụng dưỡng mẹ lâu dài. Lại thêm các bà chị dâu “nhiều chuyện” lúc nào cũng ngấm nguýt nói ra nói vào các anh.
Gần đây, nhiều lần tôi thấy mẹ thở ngắn than dài tâm sự qua điện thoại: “Con ơi, hay là mẹ treo cổ chết quách đi cho đỡ nhục, sống thế này tao thấy nhục quá”. Thương mẹ mà tôi không biết phải làm sao, phận gái đã lấy chồng tôi không thể đón mẹ về ở cùng trong khi các anh trai thì lại bạc bẽo vô ơn?
Theo Dân Trí
Cưới cô chị nhưng tân hôn xong mới biết mình vừa ân ái với cô em
Vốn là thằng trọng trinh, tân hôn xong cái tôi dậy bật điện kiểm tra trinh tiết em luôn. Thế nhưng ánh điện vừa bừng sáng, tôi tá hỏa, hãi hùng khi biết người con gái mình vừa ân ái lúc nãy không phải Hiền...
Lần đầu tiên gặp Hiền tôi đã bị say nắng em rồi, Hiền dịu dàng, nữ tính như đúng cái tên của em ấy vậy. Không muốn để mất Hiền tôi tán tỉnh em ấy ngay nhưng Hiền lại không chịu đổ thế mới điên. Nghĩ tán em không được tôi liền tấn công phụ huynh, bố mẹ em thấy tôi là con nhà gia giáo, giàu có, lại giỏi giang nên ông bà ưng lắm. Và điều quan trọng hơn là khi đến nhà tôi chơi, bố em và bố tôi bất ngờ nhận ra là bạn cũ thất lạc nhau mấy chục năm về trước vậy nên bố em hứa gả em cho tôi luôn.
Lần này thì Hiền không ưng tôi cũng phải chịu, cưới về tôi sẽ khiến Hiền yêu tôi say đắm cho mà xem. Nhờ sự ép buộc, tác động của bố mẹ sau 1 thời gian dài Hiền cũng đồng ý cưới tôi. Nhận được cái gật đầu của em tôi sướng lắm mà xin phép bố mẹ 2 bên cưới gấp vì sợ em lại đòi hủy hôn thì chết dở.
Ngày cưới đến, tôi nở hoa trong lòng vì ai nấy cũng khen Hiền xinh đẹp, dịu dàng. Đúng, Hiền là mẫu người con gái mà thằng đàn ông nào cũng muốn cưới làm vợ hết. Từ giờ phút này trở đi, tôi thề sẽ làm Hiền hạnh phúc, không bao giờ để em rơi nước mắt cả.
Từ giờ phút này trở đi, tôi thề sẽ làm Hiền hạnh phúc (ảnh minh họa)
Đám cưới vui nhộn, hạnh phúc cũng kết thúc. Tối bọn bạn lại kéo tôi đi nhậu đến mãi 10h đêm mới về. Về nhà thấy vợ nằm quay mặt vào tường, váy ngủ cứ bay phấp phới quyến rũ vô cùng. Không chịu được tôi lao vào tân hôn ngay và thật may mắn Hiền cũng chịu hợp tác với tôi trong chuyện này. Đang có hứng lại là đêm tân hôn, tôi chẳng e dè mà làm luôn 5 hiệp cho đến khi xong việc.
Vốn là thằng trọng trinh, tân hôn xong cái tôi dậy bật điện kiểm tra trinh tiết em luôn. Thế nhưng ánh điện vừa bừng sáng, tôi tá hỏa, hãi hùng khi biết người con gái mình vừa ân ái lúc nãy không phải Hiền mà là Hoa (em gái ruột Hiền). Choáng váng về chuyện này, tôi lắp bắp hỏi Hiền.
- Thế này là sao? Sao em lại ngủ phòng anh, chị Hiền đâu? Anh và em... anh xin lỗi, anh không hề hay biết em nằm đây. Nhưng sao lúc ân ái em không la lên hay nói cho anh biết em không phải là Hiền chứ?
- Anh bình tĩnh đi. Anh xem thứ này đi rồi sẽ hiểu và em sẽ nói thêm cho anh biết. - Hoa cúi xuống, lôi chiếc ipad từ dưới gầm giường ra mở đoạn video mà Hiền đã thu sẵn đưa cho tôi xem.
- "Anh à, em xin lỗi vì đã để Hoa tân hôn với anh thay em. Nhưng em không yêu anh, em có bạn trai rồi thậm chí em đã có bầu với anh ấy. Em không thể lấy anh được, em đã bỏ trốn cùng anh ấy đến 1 nơi thật xa xôi rồi anh ạ. Cái Hoa nó yêu anh điên cuồng, vì thế em muốn nhờ nó chăm sóc anh thay em. Tạm biệt anh!".
- Cái gì thế này? Hiền bỏ trốn theo trai và có bầu với thằng đó rồi ư?
Thế này là sao? Sao em lại ngủ phòng anh, chị Hiền đâu? (ảnh minh họa)
- Vâng, chị ấy muốn cưới anh đó nhưng bố mẹ không cho phép mà cứ ép lấy anh. Biết việc em đã chủ động bàn với chị ấy trò hoán đổi này. Em yêu anh, yêu anh thực sự. Hãy để em thay chị gái làm vợ anh nhé.
- Cô điên rồi, bố mẹ biết chuyện thì sao?
- Gạo đã nấu thành cơm rồi ai làm gì được chứ? Anh đừng sợ, em sẽ chịu mọi trách nhiệm. Chỉ cần anh để em ở bên anh là đủ rồi. Vả lại anh đã lấy đời con gái của em, anh phải có trách nhiệm chứ?
- Nhưng...
- Rồi anh sẽ yêu em thôi. Chị Hiền có người khác rồi, anh hãy để chị ấy hạnh phúc bên ai kia đi. Anh có giữ chị ấy bên mình cũng chỉ là giữ được thể xác chị ấy thôi còn trái tim thì không bao giờ. Anh hiểu ý em chứ?
- Tôi không tin, không tin...
Vừa sốc vừa quất ức khi vợ theo trai ngay đêm tân hôn tôi bực lắm mà lôi rượu ra uống cho tới say mềm. Sáng hôm sau mọi chuyện vỡ lở, bố mẹ 2 bên trách mắng Hoa nhiều lắm nhưng em không cãi 1 lời. Nhì Hoa tôi vừa thấy thương vừa thấy giận, Thôi thì chuyện đã lỡ rồi, tôi sẽ tập yêu thương Hoa và quên đi Hiền - người con gái không thuộc về tôi vậy?
Trần đời ai lại có 1 đêm tân hôn bi đát thế này chứ? Cưới cô chỉ mà lại tân hôn với cô em bởi vì 1 lý do không thể đau lòng hơn.
Hạ Vi/ Theo Thể thao xã hội
Con gái à, đừng cho rằng tình yêu là tất cả Này, những cô gái chưa yêu, Có thể đôi khi bạn sẽ cảm thấy mình cô đơn lạc lõng giữa những đôi tay đan vào nhau trên phố đông người. Có thể đôi khi bạn sẽ cảm thấy thèm một cái ôm nhẹ nhàng từ phía đằng sau, một bờ vai ấm áp để có thể dựa vào khóc, hay những cái hôn...