Đau lòng khi em gái phải chịu đựng cuộc hôn nhân không hạnh phúc
Chứng kiến cuộc hôn nhân 7 năm ròng của em gái luôn chán nản, rầu rĩ vì chồng cục cằn, thô lỗ, bạc bẽo, không yêu thương vợ con, người chị gái ấy không chịu đựng được đã viết thư cho Thanh Tâm.
Người em gái lấy chồng cách nhà 50km, có 2 đứa con trai kháu khỉnh. Cô ấy đi làm lương cao, công việc bận tối mắt. Buổi trưa, từ điểm bán hàng về đến nhà đã 12 giờ, chồng mở cửa hàng bán điện thoại, máy tính, dù vắng khách nhưng không đỡ vợ việc nhà. Con nhỏ, cô ấy gửi con nhờ ông bà nội đón đưa từ trường mẫu giáo về nhưng bố mẹ chồng chỉ hò con dâu đón, tuyệt nhiên không gọi cho con trai.
Có thời điểm, đứa lớn 4 tuổi, đứa nhỏ 1 tuổi, chồng còn mang chó, mèo về quẳng đấy, để mặc vợ nuôi, dọn dẹp. Trong khi đó, máy giặt hỏng, chồng không sửa, quần áo cứ vứt đống trong nhà tắm. Vợ đi làm về, quay như đèn cù với trăm việc tới tay. Vậy mà bữa cơm chỉ nặng nhẹ chồng vài câu là chồng sẵn sàng lia mâm bát, chửi, đánh vợ.
Ảnh minh họa
Cách đây 2 năm, người em gái bị chồng đánh nhưng giấu chị, sau này mới kể cho chị biết. Chị gái khuyên em, chồng không còn tình nghĩa gì thì nên ly dị sớm nhưng người em gái không chịu vì thương các con còn nhỏ dại… Trong suốt thời gian 7 năm lấy nhau, chồng của em gái không đưa tiền cho vợ.
Mọi chi tiêu trong gia đình đều do cô ấy phải gánh hết. Người chồng ích kỉ luôn miệng nói, tiền anh ta làm ra để dồn mua hàng, mở công ty, mua đất, mua xe ô tô. Thỉnh thoảng chồng còn vay vợ tiền mua đất. Người chị gái cảnh báo em không nên đưa tiền cho chồng nữa nhưng người em vẫn cố gắng chịu đựng.
Video đang HOT
Mới đây, cô em gái liên lạc lại với 1 người bạn trai ngày xưa, có bông đùa vài câu. Điện thoại không cài mật khẩu, chồng vớ lấy đọc được nổi khùng chửi rủa, đánh vợ trước mặt con. Cô em phẫn uất kể với bố mẹ chồng, anh chị chồng với ý nhờ khuyên giải, tác động nhưng cả nhà đều bênh anh chồng chằm chặp, cô ấy càng cảm thấy cô đơn, chán chường.
Hình ảnh minh họa
Người chị tiếp tục khuyên, một người chồng chỉ bo bo giữ tiền riêng, không thương yêu vợ con, sểnh ra là đánh chửi vợ thì có gì mà nuối tiếc. Bản thân người em có tài chính vững vàng, nên sớm ly dị để tự giải thoát mình còn nếu chưa ly dị cũng nên đi thuê nhà, sống cho thanh thản…
Vợ chồng mà nhìn nhau như kẻ thù, ăn xong có 1 cái bát cũng vứt trong chậu, đến khi sắm máy giặt lại dở chứng hỏi, sao vợ không giặt quần áo bằng tay cho chồng? Ra ngoài thì huyênh hoang chê vợ xấu, già… Nhưng người em gái tiếc số tiền bỏ ra mua đất, xây nhà, giờ phải bắt đầu lại từ đầu.
Chuyện của người em gái luôn khiến người chị buồn phiền vì chưa tìm ra cách nào hợp lý. Hiện tại, em gái vẫn ở chung nhà với chồng, người chị chỉ lo em gái bị chồng đánh, không được an toàn. Phải chứng kiến những vất vả, cay đắng của em gái, lòng chị quá đau. Nhưng vấn đề là chị không thể thay em gái giải quyết vấn đề của cô ấy.
Nếu người em không quyết định lựa chọn, cứ chấp nhận như mọi việc diễn ra rồi lại hỏi làm sao tôi có thể thay đổi cuộc sống thì quả là khó. Em của chị cần xác định rõ những điểm mạnh và điểm yếu của cuộc hôn nhân này, những điều không được và những điều tốt ở người chồng, những điều mình mong muốn và không mong muốn thì mới đưa ra được nhiều phương án giải quyết. Xử lý những điều không như ý của một cuộc hôn nhân không phải chỉ có một đáp án duy nhất là ly dị.
Đôi khi, chỉ là lựa chọn thời điểm hợp lý, lựa chọn cách nói hợp lý, chúng ta có thể thay đổi được tình thế một cách ngoạn mục. Chúc em chị nhanh chóng phân tích tình huống của mình thật khách quan, rộng mở để thoát dần khỏi mớ bòng bong này.
Thanh Tâm
Theo phunuvietnam.vn
Bỏ chồng chạy theo bồ, tôi bị bỏ rơi ngay khi vừa ly hôn
Tôi chìm đắm trong đau khổ, sống lay lắt qua ngày để chăm con, còn người tình chỉ xin lỗi bằng những lời nói suông.
Hình ảnh minh họa
Tôi sống nội tâm và khép kín, ít giao du nên thường nhìn cuộc đời màu hồng cho đến khi tôi lấy chồng. Tôi và chồng ở cùng xóm nhưng hầu như không chơi với nhau, tôi không xinh nên có phần tự ti, chỉ chuyên tâm học hành. Ra trường tôi đi làm công ty nước ngoài với mức lương gấp mấy lần bạn bè tại cùng thời điểm đó, tôi và chồng tìm hiểu nhau rồi sau đó hơn một tháng làm đám cưới. Sau đó là chuỗi ngày đau khổ vì lúc đó mới biết chồng lấy tôi do bị mẹ ép, anh ăn chơi đổ đốn, dù làm giáo viên nhưng bê tha, không ai bảo nổi. Mẹ anh bắt lấy tôi để yên bề gia thất.
Sau 2 năm chồng tôi cũng thay đổi được ít nhiều, yêu thương vợ con hơn, có con rồi tôi cũng nghĩ "gái có công chồng chẳng phụ", thay đổi theo kiểu mưa dần thấm lâu. Tôi lo cho chồng học liên thông lên đại học để mong có lương tốt hơn, lo trả nợ cho anh các khoản nợ do xin việc công chức và chuyển trường. Chồng tuy vẫn ăn chơi nhưng ngày càng ngoan hơn và chăm lo cho con bé khi tôi đi làm cả ngày. Tôi cố gắng làm việc, lo cho con được tốt hơn và giữ gia đình yên ấm. Vì tương lai của con nên tôi luôn cố mỗi ngày. Con đi lớp có bố đón và chơi cùng, tôi hạnh phúc khi thấy anh vì con mà thay đổi nhiều, tuy vẫn còn những điều không được.
Rồi tình cờ tôi găp một người đàn ông qua mạng, đêm đó mưa gió, chồng mang con đi chơi xa hơn 100 km, tôi không ngủ được nên vào mạng chat. Câu chuyện qua lại suốt đêm hôm đó, 4 giờ sáng chúng tôi mới ngủ. Anh ly hôn được 3 năm và nuôi con nhỏ, cách nhà tôi hơn 10 km, anh ở thành phố còn tôi ở huyện, anh khuyên tôi nhiều thứ. Những ngày sau anh nhắn tin hỏi thăm và động viên tôi rất nhiều, dù không biết mặt nhưng tôi khá ngạc nhiên sao anh lại động viên tôi nhiều đến vậy, phép lịch sự tôi cũng đáp lại. Vài tháng sau con trai tôi đi viện, tôi không trả lời tin nhắn của anh, anh sốt ruột hỏi thăm và còn chủ động nói nếu thiếu tiền lo cho con thì anh sẽ cho mượn, đừng ngại. Tôi không có ý định mượn anh và cảm ơn anh, còn nghĩ sao anh lại tốt với mình như thế khi cả hai chưa biết mặt nhau.
Thời gian cứ thế trôi, những tin nhắn hỏi thăm qua lại giữa chúng tôi diễn ra đều. Chúng tôi lại chuyển công việc mới ở gần nhau hơn, những buổi hẹn hò cà phê gần hơn, anh giúp đỡ tôi từ những việc vặt. Tôi cảm động vì những điều đó. Tôi không muốn phá bỏ gia đình nhưng không dứt ra được với anh. Tôi vẫn mong và chúc anh tìm được người phù hợp cho đỡ cô quạnh. Cứ như vậy, sau gần 3 năm, những buổi gặp gỡ của chúng tôi nhiều thêm, anh đi đâu làm gì cũng nói với tôi. Tôi hạnh phúc vì được anh tin tưởng, anh còn nói sau này khi đến với nhau sẽ dạy tôi về nghiệp vụ kế toán. Anh nói nếu đến với nhau, anh sẽ đón nhận mẹ con tôi, tôi xứng đáng được hưởng hạnh phúc hơn.
Tôi giằng xé vô cùng giữa một bên là hạnh phúc của con, một bên là người tình. Anh nói đợi tôi ly hôn để hai người được "danh chính ngôn thuận". Anh động viên nên tôi quyết tâm ly hôn, lấy cớ chồng ăn chơi không thay đổi được. Trong quá trình ly hôn tòa hòa giải, chồng tôi hứa hẹn thay đổi vì con nên chúng tôi ly thân vài tháng, sau đó không tìm được tiếng nói chung nên chia tay. Chồng tôi nhanh chóng lấy vợ mới, ở trên ngôi nhà tôi dày công vun vén. Tôi ôm con ra khỏi nhà với hai bàn tay trắng, chồng lương thấp không có khả năng trả tiền làm nhà cho tôi.
Tôi liên lạc với người tình không được, anh né tránh tôi. Tôi suy sụp, không hiểu lý do vì sao. Anh chỉ nói sơ qua tình hình công việc làm ăn đang thất bại, không có tâm trí nghĩ đến chuyện khác. Anh lấy đủ lý do từ chối gặp tôi, cứ thế suốt hơn một năm trời anh chỉ nói chuyện với tôi qua điện thoại. Sau đó tôi thuê thám tử tìm hiểu thì biết sự thật đau lòng là anh đang chung sống với người phụ nữ khác. Tôi đau khổ tột cùng, nhìn gia đình anh và gia đình chồng cũ trọn vẹn hạnh phúc, con tôi thì thiệt thòi, không được bố chăm bẵm yêu thương.
Tôi chìm đắm trong đau khổ, sống lay lắt qua ngày để chăm con, còn người tình chỉ xin lỗi bằng những lời nói suông, hai bên đổ lỗi cho nhau, tôi trách anh sao lại bảo tôi ly hôn rồi bỏ rơi tôi thế này. Anh nói tôi đã trưởng thành, nên chịu trách nhiệm với những gì mình làm, rồi anh ngụy biện đủ thứ và cắt đứt liên lạc với tôi.
Giờ nghĩ lại thấy tôi đã quá nhẹ dạ cả tin vào những gì người tình nói nói mà không hề tìm hiểu đúng sai. Ngoài kia bao nhiêu phụ nữ cũng như tôi nhưng họ không bỏ gia đình chạy theo nhân tình như vậy. Triền miên đau khổ, tôi không thể thoát ra được, mong được chia sẻ.
Thi
Theo vnexpress.net
Nếu thanh xuân là một cơn mưa rào... Cô biết anh định nói gì. Anh định nói bạn gái của Tường có kiểu tóc, đeo mắt kính và khuôn mặt có đôi nét giống cô hồi cấp ba. Cô đã thấy mặt bạn gái Tường qua những tấm hình chụp chung cả nhóm, được đăng trên Facebook của bạn gái Tường. Cô vẫn luôn im lặng dõi theo Tường. Đưa hành...