Đau lòng khi buộc phải đuổi con dâu ra khỏi nhà ngay trong đêm
Ở cái tuổi này, tôi cũng chỉ muốn yên ốn mà sống quây quần bên con cháu, ai ngờ đâu…
Tôi ngoài 60 tuổi, may mắn trời phú cho sức khỏe nên cũng không đau ốm gì. Ông xã tôi mất cách đây hơn 5 năm do bị ung thư ác tính. Tôi có 2 con, con gái lớn lấy chồng xa, con trai út mới cưới vợ được hơn 1 năm, hiện đang sống chung nhà.
Con trai tôi khá thành đạt, cháu hiện đang làm trong ngành công nghệ thông tin. Con dâu là giáo viên tiểu học, ngày con trai dẫn con dâu về ra mắt, tôi rất ưng. Thấy con bé có vẻ ý tứ, ngoan ngoãn, nhanh nhẹn, nghề nghiệp lại ổn định.
Về sống chung một nhà, tôi thấy con bé cũng được, hiếu thảo, biết thu vén, biết trước biết sau. Tuy nhiên, không bao lâu sau, tôi phát hiện ra con dâu mình có tính tắt mắt. Bắt đầu là những đồ vật lạ đột nhiên xuất hiện trong nhà tôi, khi thì cái cặp tóc, cái áo,… lúc đầu tôi nghĩ là của con dâu, nhưng ngẫm lại thì thấy không phải, tôi chưa từng thấy bao giờ.
Rồi một lần bỗng có cái lược ngà rất đẹp ở câu thang, tôi định hỏi của ai nhưng bận linh tinh nên quên béng mất. Mấy hôm có bà hàng xóm sang chơi, nhìn thấy bảo đó là của nhà bà ấy, bị mất mấy hôm nay. Thế rồi bà ấy chặc lưỡi, chắc mấy đứa cháu mang đi chơi. Tôi cũng ừ à cho xong, nhưng nghĩ đi nghĩ lại thấy không phải. Vì có đứa trẻ nào sang tôi đâu, có con dâu tôi sang bên đấy chơi thì phải.
Dần dần, xung quanh làng xóm láng giềng, tôi bắt đầu nghe xì xào con dâu có tính ăn cắp vặt. Một lần đỉnh điểm, tôi thấy hàng xóm sát vách kêu mất tiền để trong phong bì còn nguyên, người ta đứng giữa sân mà chửi đổng. Tôi biết thừa là đang chửi nhà tôi. Lúc ấy con trai tôi đang xem tivi, con dâu đang tắm. Tôi lén lên phòng kiểm tra túi xách rồi đứng hình khi thấy chiếc phong bì ghi tên người gửi trong ví con dâu.
Tôi giận quá, cầm phong bì xuống dưới nhà chờ con dâu nói chuyện. Ba mặt một lời, sau một hồi vòng vo chối tội, cuối cùng con bé cúi đầu nhận lỗi. Con trai tôi nóng nảy đã tát vợ một cái rất mạnh. Tôi thì vừa bực mình vừa thấy nhục nên đã bảo con dâu đi ngay ra khỏi nhà, bao giờ thấy ăn năn hối lỗi thì quay về, cũng tôi sang trả tiền, xin lỗi người ta.
Đêm hôm đó, con dâu về nhà mẹ đẻ. Con trai không nói câu nào, còn tôi thì chán quá, nghĩ thấy buồn phiền hết cả người. Con dâu còn đang bầu bí, nghĩ lại tôi nóng nảy đuổi nó đi, tôi cũng thấy mình có lỗi. Nhưng quả thực tôi thấy thất vọng và nhục nhã vô cùng. Giờ không khí trong nhà rất căng thẳng, tôi nên làm gì đây?
Theo Khỏe & đẹp
Thấy vợ xô mẹ ngã, người chồng giận dữ lột quần áo đánh đuổi vợ ra khỏi nhà trong đêm mưa để rồi sau đó...
Chứng kiến cảnh vợ phản kháng lại mẹ, Hùng đã tin chuyện Thảo đánh mẹ mình là có thật. Anh ta quát lên giận dữ: "Cô cút đi, cút khỏi nhà tôi ngay lập tức".
Video đang HOT
Việc Hùng lấy Thảo ban đầu không được sự ủng hộ của mẹ anh. Bà không thích gia đình Thảo vì họ không môn đăng hộ đối với gia đình bà. Thảo đã có ý định chia tay nhưng Hùng thì yêu cô rất nhiều, anh van xin cô đừng từ bỏ anh cho anh thời gian thuyết phục bố mẹ. Thấy Hùng si tình, với lại anh cũng tốt với cô vô cùng, cô cũng rất yêu anh nên Thảo lại không nỡ bỏ. Cô cho anh cơ hội nửa năm để thuyết phục bố mẹ, nếu ông bà vẫn không ưng thì Thảo sẽ quyết định chấm dứt.
Hùng về nhà đập phá mọi thứ, còn dọa tự tử nếu bố mẹ không cho anh làm đám cưới với Thảo. Cuối cùng không muốn mất đứa con trai duy nhất, bố mẹ Hùng đành xuống nước, tới nhà Thảo xin hỏi cưới, ông bà còn xin Thảo hãy khuyên bảo Hùng đừng để con họ tìm đến cái chết.
2 tháng sau, đám cưới nhanh chóng diễn ra, Thảo cứ ngỡ bố mẹ Hùng đã thay đổi cái nhìn với gia đình cô khi chấp nhận cô làm con dâu. Nhưng nào ngờ, đó chỉ là họ chiều lòng con trai, và khi cưới về rồi họ bắt đầu hành hạ Thảo một cách không thương tiếc. Mẹ Hùng suốt ngày soi mói con dâu, hạnh họe đủ kiểu. Thảo chẳng dám cãi lời, cô cố gắng làm mọi việc để mẹ chồng bớt để ý mình đi.
Mẹ Hùng suốt ngày soi mói con dâu, hạnh họe đủ kiểu. Thảo chẳng dám cãi lời, cô cố gắng làm mọi việc để mẹ chồng bớt để ý mình đi. (Ảnh minh họa)
Mẹ Hùng tai quái, cứ chờ con trai về là nói con dâu, không những thế bà còn đặt điều nói xấu Thảo nọ kia khắp làng. Mọi người không biết thực hư sự thật nên thấy Hùng cứ hỏi có phải vợ anh hỗn láo với mẹ không? Nghe nhiều thành ra Hùng cũng phát bực, phát cáu với vợ. Vì Hùng nghĩ không có "lửa làm sao có khói", Thảo khóc thanh minh với chồng nhưng Hùng chỉ bảo: "Anh biết mẹ khó tính nhưng em nên nhịn mẹ đi chút cho êm cửa êm nhà, ngày nào đi làm về nhà cũng như cái chợ anh mệt lắm". Thảo biết mẹ chồng đặt điều nhưng cô biết mình có nói lại cũng chẳng được nên đành im lặng.
Hôm ấy Thảo đi làm về muộn, 8 giờ cô mới về tới nhà, dựng cái xe ở sân bước vào nhà mẹ chồng đã mắng một tràng:
- Cô đi đâu giờ này mới về? Cô định cho cái nhà này nhịn theo cô đấy à?
- Con đi làm mà mẹ, con về muộn con đã nhắn tin nhờ mẹ nấu hộ cơm rồi mà.
- Á à, lại còn cãi à. Xem ra không bắt được tận tay thì cô chối ngay mà. Cô về nhà cô chán rồi cô mới về nhà này đúng không?
- Thì mẹ con ốm con tranh thủ qua thăm mẹ con.
- Ốm đau gì, đã chết được ngay đâu. Mà có chết ngay thì cô cũng phải về lo cơm nước cho cái nhà này trước đã.
Quá choáng váng trước câu nói của mẹ chồng Thảo đã bật lại: "Mẹ đừng có ác mồm như vậy. Mẹ sống phải để phúc cho con cháu chứ". Thảo vừa dứt lời, mẹ chồng đã lao vào cho cô một cái tát trời giáng, Thảo không phản kháng lại. Bà được đà định đạp cho Thảo thêm cái nữa vào bụng thì cô buộc phải tự vệ để bà không đạp trúng mình. Không may mẹ chồng Thảo ngã xa, chân đập vào bàn chảy máu.
Đúng lúc ấy Hùng đi làm về, nhìn thấy mẹ nằm lăn ra nhà, máu chảy dưới chân còn vợ thì rối rít xin lỗi. Mẹ Hùng lu loa lên rằng con dâu đánh mẹ chồng rồi kêu gào thảm thiế: "Con ơi con không về nhanh vợ con giết mẹ mất. Đúng là nuôi ong tay áo mà".
Quá tức giận, Hùng tát luôn vợ một cái, và chẳng để cho vợ giải thích:
- Tôi đã thương yêu cô như thế mà mày không biết điều. Hôm nay lại còn đánh mẹ tôi như thế này nữa à.
- Không phải thế đâu anh, hãy để em giải thích.
- Mày im đi loại con dâu khốn nạn dám đánh mẹ chồng lại còn định chối cái à - mẹ chồng Thảo gào lên.
Mẹ chồng Thảo lao ra xé cái áo trên người cô và chực đạp tiếp cô một cái nữa vào bụng thì Thảo lại phản kháng không cho bà đạp vào bụng mình và kêu lên: "Mẹ không được đạp vào bụng con". Chứng kiến cảnh vợ phản kháng lại mẹ, Hùng đã tin chuyện Thảo đánh mẹ mình là có thật. Anh ta quát lên giận dữ:
- Cô cút đi, cút khỏi nhà tôi ngay lập tức.
- Mày còn đứng đấy nữa thì tao ra tao lột sạch đồ cho cả thiên hạ nó thấy cái bộ mặt khốn nạn của mày. Con ra lột hết đồ của nó đi cho mẹ.
Quá sợ hãi trước thái độ của chồng và mẹ chồng, Thảo lao vội ra ngoài mặc trời tối và mưa xối xả. Nhưng Thảo vừa mới lao ra tới đường thì tiếng xe tải phanh kít một đoạn dài dưới đường khiến Hùng giật bắn mình. Anh lao vội ra, Thảo đang nằm trong vũng máu dưới mặt đường cạnh chiếc xe tải. Không nói được lời nào, Hùng gọi vội taxi đưa vợ vào viện cấp cứu, anh không ngờ lại sảy ra cơ sự như thế.
Không nói được lời nào, Hùng gọi vội taxi đưa vợ vào viện cấp cứu, anh không ngờ lại sảy ra cơ sự như thế. (Ảnh minh họa)
Ở ngoài phòng cấp cứu, Hùng cầu mong vợ mình không bị làm sao. Thế nhưng nửa tiếng sau, vị bác sĩ bước ra buồn rầu báo tin:
- Xin lỗi, vợ con anh đã không qua khỏi. Chúng tôi đã cố gắng hết sức, gia đình nên đưa mẹ con cô ấy về lo hậu sự.
- Bác sĩ nói sao? Vợ con tôi không qua khỏi là sao? Vợ tôi có thai sao?
- Đúng vậy. Cái thai được hơn 4 tuần.
Hùng quỳ sụp xuống đất, giờ thì anh mới hiểu tại sao vợ kiên quyết phản kháng lại khi mẹ anh định đạp vào bụng cô ấy. Vậy mà anh ngu muội không hiểu ra, cũng không cho vợ giải thích lời nào.
Hùng lao ra ngoài, tai anh vẫn văng vẳng câu nói của Thảo: "Mẹ không được đạp vào bụng con". "Vợ ơi đừng bỏ anh, coi ơi về với bố đi", Hùng vừa đi trong đêm mưa vừa gào lên như một người điên.
Theo Một thế giới
Tân hôn xong, nhìn vết máu trên ga giường chồng nổi giận đuổi tôi ra khỏi nhà Tân hôn xong xuôi đâu đấy, chồng liền bật dậy bật điện và nhìn chằm chằm vết máu đỏ rồi đùng đùng nổi giận đuổi tôi đi vì... Đường tình duyên của tôi khá lận đận khi cứ yêu anh chàng nào thì chưa đầy 5 tháng anh ấy cũng buông lời chia tay. Lý do thì chả có gì kinh khủng ngoài...