Đau khổ vì phải sống trong cái vỏ bọc mạnh mẽ
Người ngoài nhìn em thường ghen tỵ vì họ bảo em xinh đẹp, tài giỏi, đi xe xịn nhưng đêm về, em gặm nhấm nỗi đau riêng mình em.
Em không biết bắt đầu từ đâu để độc giả cũng như em có thể diễn tả được những nỗi đau đã và đang xảy ra trong cuộc sống hàng ngày. Em sinh ra và lớn lên trong một gia đình chỉ có mẹ. Cha em mất khi chưa kịp nhìn thấy mặt em, rồi gia đình xảy ra nhiều biến cố nhưng mẹ đã cố gắng cho em học đại học. Trong lúc là sinh viên, em phải làm đủ thứ nghề để sống và trang trải cho việc học .
Cuộc sống dần ổn định khi em ra trường và tìm được việc làm tại ngân hàng ở cái tuổi 27 cũng đủ để mọi người xung quanh ghen tỵ. Có thể nói, nhìn vào ai cũng ngưỡng mộ. Theo đánh giá của những người bạn xung quanh, em vừa xinh đẹp, tài giỏi, khéo ngoại giao, biết cách đi vào lòng người. Về vật chất, em đi xe đẹp, mặc đồ hiệu… Ai cũng nghĩ rằng em rất nhiều anh chàng theo đuổi, chỉ có em bỏ họ và không bao giờ có khái niệm ngược lại vì em luôn tạo cho mình lớp vỏ bọc mạnh mẽ, luôn cười nói vui vẻ với cấp dưới, không cuộc vui nào của mọi người vắng em.
Nếu cuộc sống chỉ trải hoa hồng thì vui biết bao nhưng chuyện tình cảm đối lập hoàn toàn. Khi còn là sinh viên, em đã quen và yêu gần 5 năm. Vẫn nghĩ khi ra trường sẽ có kết quả tốt nhưng cuộc đời không ai nói trước được phải không? Gia đình nhà chàng phản đối vì lý do nhà em nghèo. Em quyết định chia tay trong nước mắt vì lòng tự trọng bị tổn thương. Em đã rất đau khi chỉ một tuần sau chia tay, anh ta đi lấy vợ theo lời gia đình.
Gần một năm sau khi ra trường, em quen anh Việt kiều là đối tác của cơ quan. Anh giúp đỡ em rất nhiều, yêu thương em thật lòng. Em quen một năm thì anh ta cầu hôn nhưng trớ trêu thay, ngày anh về nước cũng là ngày em biết anh đã có vợ và con gái. Trời đất như sụp dưới chân em, đau khổ vì bị lừa dối, em muốn bỏ mặt mọi thứ. Để mặc ngoài tai những lời xin lỗi, xin được tha thứ, em quyết định chuyển nhà, chuyển chỗ làm.
Video đang HOT
Từ đó, tim em như đóng băng, không muốn yêu ai, quen ai, đi về như cái bóng. Thậm chí, em không tin vào đàn ông và sống bất cần đời. Gần 2 năm sau, khi vào làm tại ngân hàng, em đã biết anh. Em không quan tâm anh vì mọi người trong công ty nói anh này toàn lợi dụng phụ nữ. Anh ta đã dùng mọi cách để theo đuổi em, luôn có mặt những lúc em khó khăn nhất. Khi gia đình em có chuyện, anh đã tự nguyện đi về trong đêm mưa cùng em với khoảng cách rất xa. Tấm chân tình của anh ta đã làm em cảm động. Vì em cho mình cái quyền khi yêu phải tin tuyệt đối, em đặt hết niềm tin vào tình yêu này, không toan tính thiệt hơn bởi em nghĩ tiền có thì xài chung. Giá như chuyện chỉ dừng lại tại đây. Khi em nghe bên tai những lời nói không hay và vô tình em bắt gặp anh ta đi với người khác thì em hiểu ra đâu là sự thật. Anh lại giải thích, khóc lóc xin tha thứ.
Tim em như vỡ vụn. Rồi anh ta gặp tai nạn. Em không thể bỏ được nên quay lại chăm sóc, dồn hết tiền bạc để anh ta an tâm ở nhà dưỡng bệnh một tháng. Vẫn nghĩ mọi chuyện đã qua nhưng ngựa quen đường cũ, anh ta vẫn có những mối quan hệ không tên, tha thứ rồi chia tay rất nhiều lần. Ttrước khi đi du lịch nước ngoài hai ngày cũng là ngày em chia tay trong nước mắt khi lại bắt gặp anh ta tay trong tay với người khác. Nhưng anh ta giải thích là chỉ gặp để chia tay. Em đã quyêt định chấm dứt khi mọi thứ sẵn sàng cho đám cưới. Giờ chia tay cũng gần hai năm, anh ta cũng không còn làm tại cơ quan, không liên lạc nữa.
Em dặn lòng sẽ không nhớ, không buồn nhưng không có cách nào em quên được? Lý trí bảo đừng nhớ nhưng lòng vẫn không thể quên. Đáng sợ hơn, em đã chai lì với tình cảm. Em dồn hết sức cho công việc. Đêm nào em cũng khóc, không thể tìm ra lối thoát cho mình. Tại sao vậy? Dù biết anh ta không phải là người tốt, không thật lòng yêu mình.
Em phải sống trong vỏ bọc nhưng có ai hiểu được sau lớp vỏ bọc mạnh mẽ là một người hoàn toàn trái ngược. Em sợ cảm giác phải về nhà, đối diện với bốn bức tường. Em đã cố tỉnh táo, làm cho mình thật bận để quên đi mọi thứ, từ học anh văn, học lên cao hơn nhưng em không thể nào thoát ra được. Em chỉ cần một người yêu thương thật lòng nhưng… xã hội này?
Theo VNE
Đi vào khách sạn nhưng không 'vượt rào'
Cứ 1 lần/tuần, mình và anh vào khách sạn vì anh muốn ôm mình ở nơi không có người.
Xin hãy cho mình một lời khuyên, một lời trách móc hoặc nhiều hơn nữa để mình có thể quay lại. Mình học kinh tế khô cứng lại tệ văn học nên mình xin tóm tắt ngắn gọn câu chuyện của mình như sau, mong các bạn thông cảm đọc và cho mình lời khuyên. Cảm ơn các bạn nhiều lắm!
Mình là sinh viên năm cuối, nhà thành phố. Người yêu mình làm thuê cho ba mình, ăn chơi (hút thuốc, cờ bạc, nhậu nhẹt). Khi yêu mình, anh ấy đã bỏ được cờ bạc, nhậu nhẹt. Mình yêu anh vì có cảm tình, ngoại hình hơn mình và có lẽ thực sự do mình lúc đó chưa nghĩ gì xa xôi, yêu thì cứ đồng ý để tìm hiểu. Sau đó, mình phát hiện ra anh ta đã sống chung với người con gái khác hai năm như vợ chồng, từng có thai và đi phá. Lúc tán tỉnh mình thì chưa chia tay.
Mình thấm thía sự giả dối, đau khổ nên quyết định chia tay. Anh ấy xin lỗi và nói đủ điều rằng quá khứ đã qua, anh rất hối hận và giờ yêu mình, chỉ cần có mình. Mình nghĩ tới những lời nói của người xung quanh, mình có học, có tương lai, nhà đàng hoàng còn anh thì ăn chơi, tại sao lúc đầu anh ta lại tiếp cận mình khi vẫn còn yêu đương cô gái kia? Mình đinh ninh chia tay nhưng lúc đó, anh đã xin một cơ hội làm lại con người mới. Anh quyết định về quê học nghề, chờ mình ra trường. Anh còn bảo mình hãy chờ anh, chờ một con người mới của anh.
Nhưng đến khi anh quyết định xa mình, về Đà Nẵng thì mình lại thấy thiếu vắng. Mình thấy hình như tình yêu của mình đã không thể dùng lý trí để lấn áp con tim. Một phần mình yêu anh, phần vì anh biết cách chiều mình và mình thích cảm giác bên anh ấy. Có lẽ mình là một con nhỏ hư hỏng. Mình thú thật là khi đi chơi, anh ấy hôn mình, âu yếm mình, nhiều lần ngỏ ý vào khách sạn và mình đều từ chối dứt khoát. Thế rồi nhiều lần đi chơi, anh ấy cứ muốn và hứa không làm gì mình, chỉ muốn hôn mình nơi không có người nên mình đồng ý.
Mình biết mình sai, hư hỏng, đáng trách, có lẽ vì ham muốn. Vào khách sạn, anh hôn người mình nhưng không hề làm "chuyện đó" vì mình không đồng ý. Anh ấy cũng kiềm chế và chỉ bảo anh bức xúc nhưng chỉ làm khi mình tự nguyện thôi. Rồi cứ thế, 1 lần/tuần, mình lại vào khách sạn. Có vẻ như không dừng lại được nhưng chưa bao giờ làm chuyện ấy. Nhiều lúc nghĩ mình thật chẳng ra gì, mình tự coi thường bản thân, coi thường cái ham muốn quái ác của mình. Mình đưa đến một kết luận rằng dường như mình tiếp tục mối quan hệ này vì mình muốn đi chơi vào những ngày cuối tuần, sau khi học tập mệt mỏi và vì muốn cái "ham muốn" kia. Hậu quả mình thấy trước mắt là kết quả học tập của mình không được tốt như trước đây. Mình hối hận, nhiều lần muốn chia tay nhưng lại thôi, cứ tiếp tục và mình đã quy định giờ giấc với anh về việc điện thoại, nhắn tin, đi chơi để không ảnh hưởng việc học. Kế hoạch là thế mà cũng chẳng thay đổi được bao nhiêu.
Đỉnh điểm của sự việc là mới dịp Noel này, anh vào thăm mình, thuê ở khách sạn và không cho ai biết. Thế là mình cứ sáng qua tới trưa về và chiều lại ở đến 9h tối. Làm gì thì các bạn cũng biết, như mọi lần anh ấy hôn mình. Nhưng hôm qua là ngày anh ấy về và anh ấy đòi quan hệ. Mình không đồng ý nhưng rồi mình đã cuốn trong sai lầm khi để mặc cho tất cả. Tuy nhiên, anh không làm được gì vì thực ra mình cũng không muốn nên đã kêu đau và nói không thể. Mình đòi dừng lại thì anh cũng thôi nhưng bảo đang rất bức xức trong người, mình phải giải quyết cho anh ấy. Anh bảo quan hệ bằng miệng. Mình thấy thật kinh khủng nhưng cuối cùng cũng làm. Nhưng giờ thì mình thấy run sợ cái cảnh tượng ấy. Mình tự hỏi đang làm gì với anh ta vậy chứ?
Anh quá từng trải trong việc quan hệ, nhiều khi mình cảm thấy hụt hẫng vì rằng anh từng làm "chuyện đó" với người phụ nữ khác. Anh về quê và nói mình hãy chờ anh và anh cũng chờ mình. Tới tháng 5 năm sau, anh sẽ học xong và quay lại với mình, sẽ luôn bên mình, hứa hẹn khi mình ra trường sẽ cưới luôn. Quan điểm của mình từ đầu là ra trường làm hai năm, phụ giúp gia đình mới nghĩ tới chuyện của riêng mình. Thế mà mình đã chạm tới "giới hạn" với một người chưa hoàn toàn tin tưởng và xác định một tương lai rõ ràng.
Mình đã suy nghĩ và muốn thẳng thắn với anh. Mình không muốn tiếp tục sai lầm. Tương lai không đoán trước được, liệu anh có thực hiện được lời hứa? Mình nghĩ mình sẽ dừng lại, dừng lại những sai lầm và ham muốn. Chắc chắn mình sẽ buồn khi không có anh vì nếu nói không có tình cảm là mình đang lừa dối bản thân. Lúc nào anh cũng làm theo ý mình và làm mình vui. Mình dường như chỉ sống cho hai người và chỉ có hai người, không nghĩ đến ngày mai sẽ thế nào? Giờ mình muốn dừng lại và mong các bạn cho mình một lời khuyên làm gì bây giờ là đúng đắn. Các bạn hãy trách mình nhưng mong các bạn hãy đặt trường hợp một người như mình và cho mình một phương án.
Theo VNE
Tôi muốn trọng dụng kẻ đã lừa tình mình Công ty của tôi đang cần một người như anh nhưng tôi sợ khi làm chung, tôi sẽ gục ngã một lần nữa vì anh. Tôi là một người mẹ đơn thân, con gái tôi 6 tuổi, chồng tôi mất khi chúng tôi chưa kịp làm giấy kết hôn. Tôi có công việc ổn định, thu nhập tương đối, người ngoài nhìn vào...