Đau khổ vì lấy phải vợ tham vọng, bỏ rơi cả chồng lẫn con
Vì muốn tạo bất ngờ và niềm vui cho vợ mà tôi đã đưa con tới, vậy mà cô ấy đã làm cả hai bố con tôi hụt hẫng tột độ.
Tôi là giáo viên cấp 2, còn vợ tôi làm ở một phòng ban thuộc cơ quan nhà nước. Chúng tôi kết hôn đã được 4 năm và có một bé gái 4 tuổi. Tôi vốn là người trầm tính, thích cuộc sống đơn giản hạnh phúc bình thường.
Nhưng vợ tôi lại thay đổi rất nhiều sau khi kết hôn. Cô ấy trở nên quyết đoán và nhiều tham vọng. Vì có khả năng giao tiếp tốt và chút nhan sắc nên vợ tôi thường cùng trưởng phòng tham gia nhiều buổi tiệc. Có lần cô ấy về rất khuya, trong hơi thở có mùi rượu.
Nhà có con nhỏ, nên tôi góp ý vợ về sớm. Nhưng cô ấy nói, đã đi làm thì phải cố gắng để leo lên vị trí tốt hơn, không thể cứ dậm chân tại chỗ mãi được. Tôi cũng không muốn căng thẳng nên im lặng cho qua chuyện.
Vợ chồng tôi gửi con ở nhà bà ngoại. Mỗi chiều khi hết giờ dạy, tôi đón con về, cho con ăn, chuẩn bị cơm nước và bắt đầu đợi vợ. Nhưng thường vợ tôi về rất muộn với đủ lý do công việc. Mỗi tuần cô ấy về nhà sớm chỉ được 1, 2 ngày. Mới đầu tôi cũng chịu đựng cho ấm êm nhà cửa nhưng rồi nỗi buồn cứ ngày càng tăng. Tôi và cô ấy cãi nhau, mâu thuẫn lớn dần.
Sau thời gian phấn đấu, vợ tôi lên chức phó phòng. Tôi nghĩ rằng với cô ấy thế là đủ, cô ấy sẽ dành nhiều thời gian cho con hơn. Nhưng vợ tôi nói cô ấy cần cố gắng thêm, cô ấy muốn thăng tiến hơn vì cô ấy là người thực tế, nhìn xa trông rộng.
Tôi hỏi vợ, vậy còn tình yêu thương dành cho con thì sao, trước khi kết hôn cô ấy đã hứa sẽ chăm lo chồng con ra sao? Vợ tôi liền nói: ‘Yêu với chả thương, cứ ngồi yêu thương rồi chết đói cả đám. Em không thể sống lãng mạn như anh được’.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Khi kỳ nghỉ hè đến, tôi đón con về nhà ở với tôi. Chưa được 2 ngày thì vợ tôi đã thông báo cho tôi biết, cô ấy được cử đi học nâng cao trình độ, và sau đợt học này có thể cô ấy sẽ được thăng chức trưởng phòng. Tôi nói học ở đâu và học bao lâu? Vợ tôi bảo học ngoài Hà Nội, thời gian là 1,5 tháng. Cô ấy mong tôi tạo điều kiện vì đây là cơ hội có một không hai.
Cô ấy cứ năn nỉ mãi. Tôi đang nghỉ hè nên cũng đành miễn cưỡng đồng ý.
Vợ tôi đi học được 3 tuần, không một cuộc điện thoại về nhà. Không hỏi thăm hai bố con một lời. Tôi thường xuyện gọi điện cho cô ấy. Vậy mà cô ấy cứ nói mình bận lắm, hỏi qua loa đại khái vài câu rồi dập máy. Tôi nhớ vợ và cũng muốn con gặp mẹ. Lòng cứ nghĩ cô ấy cũng nhớ hai bố con nên tôi quyết định dắt con đến nơi vợ học.
Tôi muốn tạo bất ngờ nên không báo trước. Vậy mà cô ấy làm tôi hụt hẫng tột độ. Cô ấy nói: ‘Anh và con tới đây làm gì, em đã nói là không có thời gian. Anh cứ phải làm phiền em mới vừa ý sao?’. Tôi giận và buồn vô cùng, đợi cô ấy hôn con xong, tôi dắt con về khách sạn. Hai bố con trở về nhà ngay sáng hôm sau.
Rồi vợ tôi cũng được làm trưởng phòng. Nhưng từ đó cô ấy càng thay đổi. Cô ấy đầu tư về hình thức nhiều hơn. Tiệc tùng thì liên miên, giờ giấc thất thường. Tôi nhận thấy con gái tôi đã không còn hỏi về mẹ. Và tôi cũng cảm giác vợ tôi cũng chẳng thiết tha gì đến chồng con. Mỗi lần vợ đi làm về thì con gái đã ngủ. Cô ấy chỉ có mỗi việc là khi nhận lương thì mua quà cho con.
Ảnh minh họa
Mới hôm chủ nhật vừa rồi, tôi có nói chuyện. Tôi muốn cô ấy dành thời gian cho hai bố con. Vậy mà cô ấy nạt tôi: ‘Anh tưởng tôi sung sướng lắm sao, tôi mà không bươn chải thì với đồng lương của anh, cả nhà có sống được không?’. Tôi cảm thấy bị sỉ nhục vô cùng.
Bạn cũ của hai vợ chồng tôi lập gia đình. Khi đến nhà mời, bạn tôi mong muốn hai vợ chồng sẽ cùng đi, xem như đây là cơ hội họp mặt bạn bè. Tôi đã nói chuyện với vợ và cô ấy cũng đã đồng ý. Tôi rất háo hức không chỉ vì được gặp lại bạn bè mà còn đã từ lâu rồi, vợ chồng tôi chưa bao giờ đi tiệc cùng nhau.
Chiều đó tôi hết tiết sớm, vội vã về nhà chuẩn bị rồi đợi vợ. Con thì tôi đã gửi sang nhà bà ngoại rồi. Nhưng tôi cứ đợi hoài mà chẳng thấy vợ về. Thấy khá muộn, tôi gọi điện thì vợ nói cô ấy không đi được vì bận họp, cô ấy bảo tôi lựa lời mà nói với bạn. Sau đó, không để tôi cằn nhằn trách móc gì, vợ tôi đã cúp máy. Tôi buồn đến nghẹn lời.
Cô ấy không thương tôi thì cũng nên thương con. Vì lí do gì cô ấy nỡ đối xử với tôi và con như vậy? Với cô ấy, vị trí hiện giờ vẫn chưa đủ sao, hay cô ấy còn tham vọng gì nữa? Tôi rất hoang mang, tôi nên làm gì với cô ấy và với cuộc hôn nhân của mình bây giờ? Mong mọi người cho tôi vài lời khuyên.
Theo Tinngan
Sững sờ với lời đề nghị lạ đời của bạn trai
Cô cứng họng không thốt nên lời, thật quá hoang đường, làm sao anh lại có thể nghĩ ra một kế hoạch điên rồ như thế?
Cô có thai rồi. Vui vì đó là kết tinh tình yêu của cô và anh nhưng cô cũng thấy lo nơm nớp bởi với điều kiện công việc, kinh tế hiện tại của anh, không biết có một lễ cưới diễn ra như cô mong ước hay không. Lòng ngổn ngang trăm mối, cô thông báo cho anh.
Đúng như cô dự đoán, anh nghe xong thì trầm ngâm không đáp. Mãi sau anh mới ngập ngừng: 'Anh yêu em, em là người rõ hơn ai hết phải không. Nhưng hoàn cảnh của anh, thì em cũng là người hiểu nhất. Anh hiện tại vừa thất nghiệp, vừa mang nợ trên người, đến sinh hoạt phí còn phải để em đài thọ thì anh sao có thể lo nổi cho em và con. Nếu lương em cao chẳng nói, đằng này có 2 đứa mà em đã phải cố gắng lắm rồi, thêm 1 đứa trẻ thì sao, lại còn khoản nợ của anh nữa...'. Cô biết những điều đó chứ, chẳng qua không muốn nhắc đến mà thôi. Giờ nghe anh nói ra miệng, cô cũng chỉ đành im lặng thở dài.
Mãi sau anh dè dặt nói lời đề nghị của mình: 'Anh có ý này, em xem có được hay không?'. Anh nhìn cô, thấy cô đang chăm chú nghe mình nói, anh liền đề đạt thẳng thừng: 'Em để anh đi lấy vợ, anh sẽ chăm lo cho con và em chu đáo, được không?'. Cô há hốc: 'Lấy vợ?'- nghĩa là không phải cưới cô?
Thấy cô ngạc nhiên tột độ, anh chậm rãi giải thích: 'Có một ả gái già nhưng khá có tiền thích anh, cơ mà anh có em rồi nên không thèm để ý tới cô ta. Nhưng giờ sự thể thế này, anh định sẽ cưới cô ta, lấy tiền của cô ta trả nợ xong xuôi, chu cấp cho em và con trong thời gian em bầu bí sinh con không đi làm được, khi nào con mình cứng cáp, em đi làm được, anh đi làm kiếm ra tiền thì anh sẽ ly dị để cưới em, mình lại đoàn tụ bên nhau. Em thấy thế nào?'.
Ảnh minh họa
Cô cứng họng không thốt nên lời. Thật quá hoang đường, cô chưa bao giờ mường tượng anh lại có thể đưa ra lời đề nghị như vậy. Hoang mang tột độ, cô nói với anh muốn suy nghĩ, hôm sau sẽ trả lời anh. Cả đêm ấy cô mất ngủ.
Nghe anh nói thì có vẻ anh đã quen cô nàng ấy từ trước rồi, thế mà tới giờ anh mới đề cập với cô. Không rõ chỉ là đơn phương từ phía cô ta như anh nói hay giữa 2 người họ còn gì mờ ám nữa. Cứ cho là đúng như lời anh nói nhưng kế hoạch của anh thực sự khiến cô không biết phải nói thế nào cho phải. Hoàn cảnh có khó khăn đi chăng nữa nhưng có tới mức phải lấy cô nàng đó hay không? Thế hóa ra là lừa phỉnh tình cảm và tiền bạc của cô ta ư?
Cô còn rùng mình hơn khi nghĩ tới khả năng chính mình mới đang là kẻ bị lừa phỉnh. Chắc gì anh sẽ thực hiện đúng như lời anh nói. Hay anh nói thế chỉ để cô đỡ ầm ĩ bắt anh cưới, để anh 'chạy làng' một cách nhẹ nhàng. Thậm chí, cũng không loại trừ khả năng anh đã lén lút với cô nàng kia sau lưng cô từ trước, đang tìm cớ 'đá' cô để đến với tình mới giàu có hơn. Đúng lúc cô nói có thai, anh mới lập tức đưa ra dự định như vậy.
Càng nghĩ cô càng rối như tơ vò. Bây giờ chỉ còn cách làm phép thử để biết được thật sự trong đầu anh đang suy nghĩ điều gì mà thôi. Cô lấy máy nhắn tin cho anh: 'Anh à, em suy nghĩ kĩ rồi. Em không bao giờ đành lòng để anh ở bên người con gái khác, cho dù vì bất cứ lý do gì. Em không sợ khó, không sợ khổ, chỉ cần 2 đứa mình có thể mãi mãi ở bên nhau. Mình cưới nhau đi anh, mọi khó khăn rồi sẽ vượt qua được mà!'. Một lúc sau anh mới trả lời: 'Anh không muốn con và em khổ. Hãy tin anh, mình sẽ đoàn tụ nhanh thôi mà! Anh làm vậy cũng khổ tâm lắm nhưng vì em và con, anh chấp nhận'.
Lòng cô trùng xuống nhưng vẫn cố gắng vớt vát: 'Em làm sao có thể không đau khổ và chua xót khi anh ở bên người con gái khác hả anh? Em không làm thế được đâu! Hãy ở lại bên em và con, có khổ thế nào em cũng chịu đựng được. Anh nhé!'.
'Đúng là đàn bà nghĩ ngắn, chẳng được tích sự gì. Phải nghĩ xa, nghĩ dài ra chứ! Cứ quyết định thế nhé, anh đang bận!' - anh nhắn tin lại. Cô nhìn từng hàng chữ rành rành trước mắt, trong lòng chỉ có đúng một suy nghĩ: 'Mọi chuyện kết thúc rồi!'.
Hóa ra dự cảm xấu trong lòng cô là đúng. Thực tế đã chứng minh cho dù cô có đồng ý hay không cũng chẳng thay đổi được quyết định của anh, anh đã định là sẽ cưới người khác rồi còn gì!
Mà nghĩ lại đáng nhẽ cô phải nhận ra điều đó ngay từ đầu, bởi nếu 1 người đàn ông thật lòng yêu cô thì họ sẽ lao đi làm việc kiếm tiền chứ chẳng bao giờ đưa ra cái lời đề nghị lạ đời như thế cả!
Theo Tinngan
Về nhà người yêu trong đêm, chúng tôi bắt gặp cảnh thất kinh Cuối tuần trước, mẹ chồng tương lai gọi điện bảo chúng tôi về gấp, bước vào nhà tôi hãi hùng thấy người đàn ông đang quát tháo còn bà ngồi rúm ró. Chúng tôi yêu nhau được 16 tháng, đã chuyển về sống thử cùng nhau. Suốt thời gian sống cùng anh, tôi nhận thấy anh là một người có thể gửi gắm...