Đau khổ vì là tôi người lưỡng tính
Tôi đã có vợ và con trai nhưng bản thân lại đem lòng yêu một cậu đồng nghiệp kém tôi 10 tuổi.
Tôi năm nay 35 tuổi, sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo khó nhưng tôi luôn nỗ lực để học tập thật tốt. Trải qua nhiều công ty, cuối cùng tôi cũng tìm được một công việc ưng ý. Tôi là người hòa đồng, nhanh nhẹn, hoạt ngôn nên trong các mối quan hệ, rất nhiều người thích tôi. Cảm xúc của tôi cũng giống như bao người con trai khác, cũng biết rung động, biết yêu song phương và có cả yêu đơn phương.
Cảm xúc ấy sẽ mãi là như vậy nếu như trước đây, khi ra trường, tôi không làm công ty về du lịch thì có vẻ hay hơn. Tại đây, tôi được đồng nghiệp quan tâm, giúp đỡ, đặc biệt là anh phó giám đốc. Ban đầu tôi nghĩ bình thường và rất hãnh diện, hạnh phúc về điều đó. Tuy nhiên, có những lúc quan tâm quá mức lại khiến tôi nghi ngờ.
Anh đã có vợ nhưng vẫn nói thích tôi. Biết được điều này, tôi càng lảng tránh anh, hạn chế tiếp cận. Nhưng tôi càng làm như vậy thì anh càng tấn công hơn. Một lần, anh mời tôi đi nhậu, vì trước đó tôi đã từ chối nhiều lần nhưng lần này vì nể anh và hơn nữa tôi là nhân viên nên miễn cưỡng phải đi. Tôi không uống được nhiều nhưng anh cứ ép uống. Đến chai thứ 5 thì đầu óc tôi bắt đầu quay cuồng, không biết gì hết. Sau đó, anh chở tôi về khách sạn.
Anh lau mặt cho tôi để tỉnh táo và nhân lúc này, anh bắt đầu hành sự. Anh sờ mó và quan hệ tình dục với tôi. Dù say nhưng trong tôi cảm thấy rất hưng phấn, cảm giác xác thịt mãnh liệt. Tôi chìm sâu vào giấc ngủ, đến gần 5h sáng, tôi bắt đầu tỉnh giấc, tôi và anh trần như nhộng. Anh cũng tỉnh dậy và âu yếm tôi. Anh bảo: “Anh rất yêu em”. Tôi hoang mang khó tả, không hiểu mình đang làm gì nữa, cảm thấy có lỗi. Tôi không biết mình thuộc giới nào đây? Không lẽ mình là gay? Vì sao giờ đây tôi lại có thứ cảm xúc lạ lùng vậy? Chia tay khỏi khách sạn, đầu tôi ngập những suy nghĩ miên man, chán nản.
Video đang HOT
Những ngày sau đó, anh liên tục đòi hỏi và tấn công tôi mọi cách. Tôi sợ đồng nghiệp và người thân biết nên đã quyết định thôi việc nơi đó và sang một tỉnh khác làm, thay đổi số điện thoại và làm mới mình, bắt đầu lại cuộc sống. Trong một cuộc giao lưu, tôi gặp Tú, hơn tôi 5 tuổi. Anh cứ dõi mắt nhìn tôi trong lần gặp đầu tiên. Phải nói rằng tôi không đẹp trai, cao 1m70 và nặng 64kg, da ngăm, mọi người bảo tôi có duyên nói chuyện. Hình như tôi có cảm giác như trường hợp cũ. Tôi đoán đúng, anh xin số điện thoại và hẹn uống cafe nói chuyện, đi ăn sáng.
Gặp nhau được vài lần anh lại nói: “Anh thích em”. Lại thế, trong đầu tôi tự hỏi, sao mình đi đâu cũng gặp giới thứ ba vậy trời? Nhưng phải nói rằng anh Tú là người hiểu biết, hiền hậu, biết quan tâm người khác. Chúng tôi hẹn hò nói chuyện và bắt đầu quan hệ tình dục nhưng chỉ dừng lại ở tay và miệng. Được gần một năm thì tôi về tỉnh xin đi làm lại, một phần vì chạy trốn, một phần tại nhớ nhà.
Tôi không hiểu sao là con trai mà tôi lại có thứ tình cảm, cảm xúc lạ lùng như vậy. Tôi bị ám ảnh hơn một năm trời. Về tỉnh được 4 năm sau thì tôi cưới vợ. Lúc đó, tôi 32 tuổi và vợ chồng tôi sống chung đến nay đã được 3 năm. Vợ tốt tính, biết điều và chúng tôi đã có một cậu con trai 2 tuổi kháu khỉnh. Vấn đề tình dục vợ chồng hạn chế nhiều từ khi vợ sinh con. Nhưng tôi lại là người có nhu cầu rất mạnh về “chuyện đó”. Tôi cảm thấy thiếu thốn và bứt rứt. Những ám ảnh người xưa lại hiện về.
Tôi qua công ty mới làm được 2 năm và chơi thân với một đồng nghiệp nam. Cậu ấy 25 tuổi, kém tôi 10 tuổi. Những chuyện vui buồn trong công việc và cuộc sống đều được chúng tôi chia sẻ, góp ý cho nhau. Dần dần, tôi cảm mến em vô hạn, có lúc tưởng chừng như hy sinh cho em. Nhưng giữa em và tôi luôn có ngăn cách vì đúng lúc này, tôi mới nhận ra mình lưỡng tính (bisexual). Tôi biết nhớ nhung em, quan tâm tới em còn em là một người con trai nam tính. Tôi hứa sẽ để trong lòng thứ tình cảm này, sống để dạ, chết mang theo. Nếu tôi thổ lộ ra, chắc chắn tôi và em sẽ không được như ngày xưa, tôi không muốn em nhìn tôi với ánh mắt khác.
Theo các anh chị tôi làm như vậy đúng không?
Theo VNE
Bỗng dưng tôi lại yêu người cùng giới
Tôi từng yêu nhiều cô gái... nhưng mọi sự đã thay đổi hoàn toàn khi em, một người con trai 'thẳng' xuất hiện.
Tôi đang lâm vào một tình cảnh thực sự khốn đốn, mong muốn được chia sẻ và tâm sự cùng các bạn, mong nhận được lời an ủi. Tôi là con trai, năm nay 28 tuổi. Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình chỉ có tôi và một đứa em gái. Chính vì thế, việc lấy vợ và lập gia đình là điều quan trọng lắm. Tôi cũng từng có nhiều người yêu và yêu nhiều người (tất cả đều là nữ) nhưng dần dần lại không còn nữa.
Năm 2008, tôi vào làm ở một công ty xuất khẩu cà phê. Lúc đầu, mọi việc không có vấn đề gì xảy ra. Cho đến năm 2009, khi em bắt đầu xuất hiện và làm chung phòng với tôi. Tôi không có cảm tình với em lắm vì em còn nhỏ (sinh năm 1991) mà ăn chơi quá. Nhưng dần dần, tôi lại để ý và bị hớp hồn lúc nào không biết. Em vẫn bình thản, vô tư không suy nghĩ gì vì em là trai "thẳng".
Ngày nào tôi cũng muốn thấy mặt em, chỉ cần nhìn thôi là hôm đó tôi vui lắm, không cần gì hết. Được ăn cơm chung với em, uống cafe chung với em và được trò chuyện cùng em thì tuyệt lắm, gần như tôi quên hết mọi thứ trên đời này. Nhưng em có tật là hút thuốc quá nhiều, một ngày hai gói, tôi khuyên em hoài mà em không nghe. Mỗi lần nhìn thấy em cười là tôi vui lắm. Nhiều khi đi nhậu chung chỉ có hai anh em, tôi nhiều lần muốn nói tiếng thích em nhưng ngại. Sợ em nói với mọi người thì tôi mệt lắm.
Đã ba năm qua, tôi lúc nào cũng mang trong lòng tâm trạng nặng trĩu với mối tình đơn phương thầm kín này. Vì em con nhà khá giả nên xài tiền nhiều. Có khi buổi trưa em cầm 1-2 triệu trong tay mà qua hai ngày sau đã hết sạch. Tôi cũng không hiểu em làm gì. Tôi quan tâm hỏi em, sợ em sa đà vào con đường nghiện ngập, hút sách nhưng quan tâm nhiều quá thì lại sợ em hiểu lầm tôi có vấn đề. Chính vì thế, trong suốt ba năm qua, tôi chỉ âm thầm lặng lẽ theo dõi em, giúp em khi em cần. Mà thật sự, mỗi lần em cần, là tôi cũng tìm cách giúp cho em, từ tiền bạc đến công việc.
Nhưng mình ghét em một chỗ là em quá ỷ vào người thân (một sếp trong công ty) nên lúc nào cũng nói quen biết với người này, trong khi tôi cũng là quản lý của em. Nhiều lúc tôi bực mình lắm nhưng rồi cũng bỏ qua và vẫn thương em như thuở nào. Mỗi lần, em có gì buồn là tôi buồn hơn em. Tôi muốn em luôn luôn tâm sự với tôi vì tôi sẵn sàng lắng nghe và chia sẻ cùng em.
Có lần, tôi nghe tin không lành rằng em sắp có vợ. Tự nhiên tôi buồn vô cùng, buồn muốn khóc luôn. Tôi sợ mất em... sợ lắm. Tôi sợ một ngày nào đó không gặp em nữa. Không gặp một ngày mình đã buồn rồi, sau này không gặp nữa, chắc tôi bệnh mất. Tôi đã hứa là sau này tôi ra làm công ty riêng hay phát triển riêng, đi nước ngoài... tôi sẽ lo cho em, lo như một người tình trong mơ của mình vậy.
Các bạn ơi, tôi phải làm sao đây. Nhiều khi muốn chuyển chỗ làm để quên em nhưng vì nhiều lý do, tôi chưa chuyển đi được. Theo các bạn, tôi có thể nói lên tâm sự của mình cho em hiểu hay không? Tôi đã giấu kín ba năm nay rồi. Các bạn tư vấn giúp tôi với nhé.
Theo VNE
Người yêu căm ghét tôi sau một hiểu lầm Chỉ vì tôi nghi ngờ cô ấy phản bội mà cô ấy đã cắt đứt mọi liên lạc và né tránh tôi. Tôi năm nay đã 27 tuổi, bước chân vào thành phố cũng đã tròn 8 năm, từ khi vẫn là một cậu sinh viên còn rất ngu ngơ. Trước đây, tôi đã yêu một cô bạn học chung lớp. Thế nhưng,...