Đau khổ vì là người lưỡng tính
Tôi đã có vợ và con trai nhưng bản thân lại đem lòng yêu một cậu đồng nghiệp kém tôi 10 tuổi.
Tôi năm nay 35 tuổi, sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo khó nhưng tôi luôn nỗ lực để học tập thật tốt. Trải qua nhiều công ty, cuối cùng tôi cũng tìm được một công việc ưng ý. Tôi là người hòa đồng, nhanh nhẹn, hoạt ngôn nên trong các mối quan hệ, rất nhiều người thích tôi. Cảm xúc của tôi cũng giống như bao người con trai khác, cũng biết rung động, biết yêu song phương và có cả yêu đơn phương.
Cảm xúc ấy sẽ mãi là như vậy nếu như trước đây, khi ra trường, tôi không làm công ty về du lịch thì có vẻ hay hơn. Tại đây, tôi được đồng nghiệp quan tâm, giúp đỡ, đặc biệt là anh phó giám đốc. Ban đầu tôi nghĩ bình thường và rất hãnh diện, hạnh phúc về điều đó. Tuy nhiên, có những lúc quan tâm quá mức lại khiến tôi nghi ngờ.
Anh đã có vợ nhưng vẫn nói thích tôi. Biết được điều này, tôi càng lảng tránh anh, hạn chế tiếp cận. Nhưng tôi càng làm như vậy thì anh càng tấn công hơn. Một lần, anh mời tôi đi nhậu, vì trước đó tôi đã từ chối nhiều lần nhưng lần này vì nể anh và hơn nữa tôi là nhân viên nên miễn cưỡng phải đi. Tôi không uống được nhiều nhưng anh cứ ép uống. Đến chai thứ 5 thì đầu óc tôi bắt đầu quay cuồng, không biết gì hết. Sau đó, anh chở tôi về khách sạn.
Anh lau mặt cho tôi để tỉnh táo và nhân lúc này, anh bắt đầu hành sự. Anh sờ mó và quan hệ tình dục với tôi. Dù say nhưng trong tôi cảm thấy rất hưng phấn, cảm giác xác thịt mãnh liệt. Tôi chìm sâu vào giấc ngủ, đến gần 5h sáng, tôi bắt đầu tỉnh giấc, tôi và anh trần như nhộng. Anh cũng tỉnh dậy và âu yếm tôi. Anh bảo: “Anh rất yêu em”. Tôi hoang mang khó tả, không hiểu mình đang làm gì nữa, cảm thấy có lỗi. Tôi không biết mình thuộc giới nào đây? Không lẽ mình là gay? Vì sao giờ đây tôi lại có thứ cảm xúc lạ lùng vậy? Chia tay khỏi khách sạn, đầu tôi ngập những suy nghĩ miên man, chán nản.
Những ngày sau đó, anh liên tục đòi hỏi và tấn công tôi mọi cách. Tôi sợ đồng nghiệp và người thân biết nên đã quyết định thôi việc nơi đó và sang một tỉnh khác làm, thay đổi số điện thoại và làm mới mình, bắt đầu lại cuộc sống. Trong một cuộc giao lưu, tôi gặp Tú, hơn tôi 5 tuổi. Anh cứ dõi mắt nhìn tôi trong lần gặp đầu tiên. Phải nói rằng tôi không đẹp trai, cao 1m70 và nặng 64kg, da ngăm, mọi người bảo tôi có duyên nói chuyện. Hình như tôi có cảm giác như trường hợp cũ. Tôi đoán đúng, anh xin số điện thoại và hẹn uống cafe nói chuyện, đi ăn sáng.
Video đang HOT
Gặp nhau được vài lần anh lại nói: “ Anh thích em”. Lại thế, trong đầu tôi tự hỏi, sao mình đi đâu cũng gặp giới thứ ba vậy trời? Nhưng phải nói rằng anh Tú là người hiểu biết, hiền hậu, biết quan tâm người khác. Chúng tôi hẹn hò nói chuyện và bắt đầu quan hệ tình dục nhưng chỉ dừng lại ở tay và miệng. Được gần một năm thì tôi về tỉnh xin đi làm lại, một phần vì chạy trốn, một phần tại nhớ nhà.
Tôi không hiểu sao là con trai mà tôi lại có thứ tình cảm, cảm xúc lạ lùng như vậy. Tôi bị ám ảnh hơn một năm trời. Về tỉnh được 4 năm sau thì tôi cưới vợ. Lúc đó, tôi 32 tuổi và vợ chồng tôi sống chung đến nay đã được 3 năm. Vợ tốt tính, biết điều và chúng tôi đã có một cậu con trai 2 tuổi kháu khỉnh. Vấn đề tình dục vợ chồng hạn chế nhiều từ khi vợ sinh con. Nhưng tôi lại là người có nhu cầu rất mạnh về “chuyện đó”. Tôi cảm thấy thiếu thốn và bứt rứt. Những ám ảnh người xưa lại hiện về.
Tôi qua công ty mới làm được 2 năm và chơi thân với một đồng nghiệp nam. Cậu ấy 25 tuổi, kém tôi 10 tuổi. Những chuyện vui buồn trong công việc và cuộc sống đều được chúng tôi chia sẻ, góp ý cho nhau. Dần dần, tôi cảm mến em vô hạn, có lúc tưởng chừng như hy sinh cho em. Nhưng giữa em và tôi luôn có ngăn cách vì đúng lúc này, tôi mới nhận ra mình lưỡng tính (bisexual). Tôi biết nhớ nhung em, quan tâm tới em còn em là một người con trai nam tính. Tôi hứa sẽ để trong lòng thứ tình cảm này, sống để dạ, chết mang theo. Nếu tôi thổ lộ ra, chắc chắn tôi và em sẽ không được như ngày xưa, tôi không muốn em nhìn tôi với ánh mắt khác.
Theo các anh chị tôi làm như vậy đúng không?
Theo Ngoisao
Chạy trốn
"... Bên anh cô mới cảm nhận được dư vị của tình yêu. Đêm như ngắn lại, khắc khoải, mùi khăm khẳm của lũ vịt, mùi tanh tanh của bùn đất, mùi mô hôi khen khét... tất cả quyện vào nhau trong không gian chật chội của lều vịt..."
Chiếc xe tốc hành lao nhanh dưới cơn mưa nặng hạt. Nhìn qua ô cửa kính, những cánh đồng ngập ngụa, lênh láng một màu trắng xóa, gương mặt Quyên cũng nhạt nhòa nước trong mưa.
"Tình yêu, tôi biết sức mạnh của nó nhưng cũng là thứ mơ hồ nhất và khi nó qua đi thì chỉ còn lại nghĩa vụ, sự chán nản và trống rỗng ghê gớm...". Tiếng người đàn bà ấy như vẫn còn văng vẳng khiến trái tim cô buốt nhói. Chỉ ngày mai thôi cả cái xóm bãi bồi sẽ có vô khối chuyện để đàm tiếu về cô.
Tại sao ông trời lại bất công thế? Cho cô những tuyệt đỉnh của mọi cung bậc cảm xúc trong cuộc tình éo le ngang trái rồi bất chợt giật phắt đi khiến cô rơi tõm xuống vực sâu của thực tại trong đau đớn nhục nhã thế này? Anh đến với cô bằng tất cả nồng nàn của tình yêu đã ngủ quên thêm một chút từng trải, một chút bụi bặm đầy bản năng của anh chăn vịt chạy đồng, bằng ấy thôi đã khiến cô ngây ngất.
Lúc đầu chỉ là cậu đến thăm cháu bị tai nạn, giúp đỡ cháu dâu trong cơn bĩ cực. Dần dà chính anh đánh thức cái bản năng đàn bà trong cô đã chết từ lâu...
Ngày Quyên về làm dâu của cái xóm bồi này, ai cũng ngoái đầu nhìn lại khi cô đi ngang qua. Quyên đẹp không phải từ mỹ phẩm hay ăn diện mà từ sự nền nã thuần khiết của một cô thôn nữ với gương mặt bầu bĩnh bĩnh phúc hậu, ngực nở eo thon, mái tóc dài đen nhánh. Những chàng trai lâu nay trồng cây si mà không được đáp lại giờ nhìn cô với Sơn tay trong tay mà nước mắt lưng tròng.
Sau tuần trăng mật ngắn ngủi Sơn hiện nguyên hình là một kẻ thích chinh phục và thích tiền. Với anh ta, tất thảy có thể quy thành tiền kể cả nhan sắc của vợ, danh dự của bản thân. Từ một đại lý vật tư nông nghiệp nâng cấp thành công ty nhằm dễ tiếp cận nguồn vốn và dĩ nhiên cái nét duyên dáng của cô là "mồi" cho những hợp đồng tín dụng bẩn, những đêm thức trắng cô thấy tởm lợm cho chính bản thân mình bên cạnh người chồng nồng nặc mùi bia ngáy như sấm rền, những trận đòn ghen trong cơn say Sơn không làm chủ được khiến cô tàn tạ như tàu lá úa. Thêm ba tháng trời chăm sóc gã bị tai nạn nằm liệt một chỗ khiến cô chỉ còn là cái xác không hồn, khô quắt.
Ngày Sơn qua đời cô như trút được một gánh nặng, tuyệt nhiên không một chút xót xa, thương cảm hay hụt hẫng. Thì ra khi con người ta rơi vào trạng thái vô cảm thật đáng sợ, dù yêu dù ghét còn có cái mà nghĩ về nhau, đằng này...
Căn nhà rộng thênh giờ lặng như nhà mồ. Sơn ra đi để lại cho cô khoản nợ khổng lồ, những gì có thể bán đã bán, kể cả miếng đất mặt tiền làm trụ sở và cửa hàng. Những lần mùa lụt cả cánh đồng nước ngập một màu trắng xóa, một mình ôm con dưới ánh chớp nhì nhằng, tiếng sấm rền âm u Quyên mới thấy hết sự trống trải và sợ hãi. Không biết từ bao giờ cô yêu thích tiếng lách cách mở khóa chuồng vịt. Tiếng đàn vịt quang quác đòi ăn, tiếng bì bỗm lội nước mỗi lúc một gần giúp cô đỡ cô đơn, sợ hãi hơn.
Bên cậu, không, bên anh cô mới cảm nhận được dư vị của tình yêu, dư vị mà mấy năm trời bên Sơn không hề có. Vượt qua rào cản luân lý, đêm như ngắn lại, khắc khoải, mùi khăm khẳm của lũ vịt, mùi tanh tanh của bùn đất, mùi mô hôi khen khét... tất cả quyện vào nhau trong không gian chật chội của lều vịt.
Cái lãnh địa tội lỗi chỉ là hư vô ảo ảnh. Quyên đợi chờ một trận đòn "ngứa ghẻ hờn ghen", nhưng không. Người đàn bà ấy có gương mặt khá đẹp giờ đã chùng xuống vì những nếp nhăn còn ẩn chứa nét chịu đựng, nhẫn nhục. "Cô có yêu anh ấy không", " một câu hỏi xưa như Trái đất, bà cũng dám nói về tình yêu ư, nếu thế chắc hẳn anh ấy không sà vào lòng người khác". Dường như hiểu được những ý nghĩ vừa lóe lên trong đầu cô nhưng bà vẫn im lặng chậm rãi " tình yêu, tôi hiểu sức mạnh của nó nhưng khi nó qua đi chỉ còn lại trách nhiệm, nghĩa vụ và sự chán nản. Cô còn trẻ, có sắc đẹp, cô thừa sức tìm kiếm một niềm hạnh phúc mới với tình yêu trọn vẹn chứ không phải mèo mả gà đồng trái luân lỗi đạo thế này".
Bà còn nói nhiều nữa nhưng tai cô ù đặc, thì ra cái người đàn bà nhỏ thó quê mùa lúc nào cũng liêu xiêu trên cánh đồng theo đàn vịt này không đơn giản như cô nghĩ. Bao nhiêu khôn ngoan biến đâu mất khiến cô trơ ra như phỗng. "Thì ra mày cũng chỉ là con đàn bà hư hỏng, giật chồng người khác mà đó là ai, là cậu của chồng mày...".
Đã ngớt mưa nhưng bầu trời còn nhuốm một màu u ám. Quyên mường tượng trên cánh đồng ấy có một người đàn ông liêu xiêu, co ro theo đàn vịt chạy đồng trong lòng trĩu nặng mối lo cơm áo và còn vương tơ một mối tình, một mối tình đáng bị nguyền rủa.
Chiếc xe dừng lại trước hàng rào chắn. Đoàn tàu kéo một hồi còi dài lanh lảnh, tiếng bánh sắt nghiến trên đường ray. Trong số những con người lố nhố đang ngồi trên kia có ai cùng tâm trạng chạy trốn như cô không? Chắc có vì ai cũng có tính ích kỷ của con người.
Theo Afamily
Những giao tiếp có lợi khi "nhập cuộc" Đàn ông chẳng ai ưa phụ nữ nói nhiều, nhưng họ sẽ vui lòng đón nhận sự "hoạt ngôn" của nàng trong chốn phòng the. Đủ cung bậc từ thì thầm đến "to tiếng". Ảnh minh họa Gọi tên chàng, Đàn ông muốn biết chắc rằng bạn không tơ tưởng đến ai khác khi đang ở cùng anh ấy. Vì thế, gọi tên...