Đau khổ vì chồng hết yêu vợ
Anh ấy phải lòng người con gái khác, giờ không còn yêu tôi nữa. Tôi phải làm sao đây?
Chị Thanh Bình thân mến!
Tôi đang trải qua những ngày tháng vô cùng bế tắc của hôn nhân. Tôi không biết mình phải làm gì để níu kéo hạnh phúc. Tôi mong chị hãy cho tôi một lời khuyên!
Tôi 30 tuổi đã lập gia đình và có 1 bé gái gần 3 tuổi. Khi con gái tôi được 1 tuổi thì tôi phát hiện chồng tôi có mối quan hệ bên ngoài. Mặc dù chồng tôi thú nhận là chỉ ở mức “say nắng”, trên tình bạn và chưa vượt quá giới hạn với người kia nhưng tôi cảm nhận được sự nhạt nhẽo trong quan hệ vợ chồng. Sau đó tôi yêu cầu chồng tôi chấm dứt mối quan hệ đó và chồng tôi đồng ý.
Nhưng thi thoảng trong công việc chồng tôi vẫn gặp gỡ cô ta. Với bản tính phụ nữ, tôi đã ghen tuông và có những lời lẽ xúc phạm chồng tôi. Tôi gọi điện đến gia đình cô ta nói với bố mẹ cô ấy và cô ấy đã bị cha mẹ la mắng. Chồng tôi biết vậy, nói là tôi quá đáng làm to chuyệnvà thi thoảng 2 người họ vẫn liên lạc với nhau.
Tình cảm vợ chồng tôi nhạt dẫn bằng những cuộc cãi vã, cuộc sống gia đình rất bức bối. Rồi chồng tôi chuyển công tác vào Sài Gòn. Tôi hy vọng xa nhau sẽ làm chúng tôi nguôi ngoai mọi mâu thuẫn và tách được cô kia vì cô ta còn đang học Đại học. Chồng tôi nói đi làm vài năm sẽ về. Nhưng càng đi xa anh ấy càng tỏ ra lạnh lùng với tôi. Anh đi 1, 2 tháng mới về một lần. Khi về chugns tôi vẫn lạnh nhat. Một năm rồi chúng tôi không quan hệ với nhau.
Tôi quá đau khổ khi biết chồng “say nắng”, nó làm tôi trở nên ghen tuông mù quáng (Ảnh minh họa)
Tôi cảm thấy giờ tôi có thể bỏ qua mọi chuyện, tha thứ cho anh nhưng chồng tôi thì nói đã hoàn toàn nguội lạnh với tôi vì tôi đã xúc phạm anh. Chồng tôi nói chuyện hàn gắn giữa 2 vợ chồng là không thể vì anh không yêu nữa. Anh sẽ đảm bảo cuộc sống đầy đủ cho 2 mẹ con tôi, sau đó anh sống cuộc sống của anh, anh không quay về với tôi nữa.
Tôi thực sự hoang mang đã nhờ ba mẹ 2 bên góp ý nhưng anh vẫn kiên quyết như vậy. Qua tìm hiểu tôi được biết anh vẫn còn liên lạc với cô gái kia. Cô ta cũng thường xuyên vào Sài Gòn thăm chồng tôi nữa. Còn khi tôi muốn vào thăm anh thì anh tỏ ra rất khó chịu. Và khi nào cãi nhau thì anh lại đòi ly hôn. Tôi thực sự vẫn còn tình cảm với anh và tôi biết trước kia anh là người đàng hoàng, nghiêm túc (chúng tôi yêu nhau 7 năm mới cưới). Mong chị cho tôi một lời khuyên. Tôi xin chân thành cảm ơn. (Bạn đọc)
Trả lời:
Chị thân mến! Cảm ơn chị đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư Thanh Bình hiểu rằng giờ đây hạnh phúc gia đình chị đang đứng trước bờ vực của sự đổ vỡ khi mà chồng chị đã không còn tình cảm dành cho vợ, sống ở một nơi xa và đang yêu người con gái khác. Chị muốn níu kéo nhưng không biết phải làm sao khi tình cảm của chồng đã hết.
Video đang HOT
Quả thực khi đọc những lời tâm sự của chị Thanh Bình thấy thật tiếc cho một mối tình 7 năm, tiếc cho một cuộc hôn nhân lẽ ra phải hạnh phúc thì cuối cùng lại rơi vào hoàn cảnh nhu ngày hôm nay. Đúng là anh ấy là người có lỗi đầu tiên khi “cảm nắng” một người con gái khác. Nhưng thực ra, con người khó tránh khỏi những cảm xúc đó nhất là khi cô gái kia lại còn trẻ. Ai cũng có thể sẽ vô tình “rung rinh” trước một người nào đó dù cho họ có gia đình. Tuy nhiên, chính bản thân họ và người bạn đời là thứ níu kéo họ ở lại với hôn nhân của mình thay vì chạy theo tình cảm mới. Nhưng ở đây, chính chị là người đã đẩy anh ấy ra khỏi tổ ấm chỉ sau một chút “say nắng” của anh ấy với người con gái khác.
Lẽ ra khi biết chuyện anh ấy có tình cảm với cô gái kia (hai người chưa đi qua giới hạn là một điều rất đáng mừng), thay vì ghen tuông lồng lộn, chị nên tìm hiểu sao vì sao anh ấy lại có chút rung động đó và tìm cách vun đắp cho tình cảm vợ chồng. Nhưng việc chị làm lại là đào sâu thêm khoảng cách với chồng bằng những lời trách mắng, xúc phạm. Chị hãy thử hình dung xem, khi một người đang nảy sinh tình cảm mới, họ nhận ra mình lầm đường và muốn quay về nhưng lại vấp phải sự khinh thường, trách cứ của người vợ thì họ có còn muốn quay về hay không? Khi họ đang có tình yêu mới, người vợ lại tạo cho họ cảm giác chán nản thêm nữa thì họ sẽ yêu ai hơn?
Hai vợ chồng nên sống gần nhau, chị hãy là một người vợ ngoan hiền, hiểu chồng, chia sẻ cùng anh những tâm sự. Chính sự thay đổi của chị có thể là điều khiến anh ấy nghĩ lại và khi ấy, tình cảm với cô gái kia cũng nguôi ngoai dần đi. (Ảnh minh họa)
Quả thực chị đã sai lầm trong cách hành xử khi biết chồng say nắng. Giá mà lúc đó chị có được cái suy nghĩ như bây giờ, sẵn sàng bỏ qua tất cả, tha thứ tât cả vì còn yêu anh ấy thì có lẽ mọi chuyện đã khác. Chị để cho anh ấy đi công tác xa nhà cũng là một sai lầm. Khi hai vợ chồng đang có dấu hiệu rạn nứt thì ở gần nhau, hàn gắn tình cảm, chia sẻ, quan tâm nhau mới có thể làm nóng tình yêu. Chứ để chồng một nơi, vợ một nẻo thì hố sâu ngăn cách đó chỉ càng lớn hơn mà thôi. Và thực tế đúng là như vậy.
Bây giờ, dù có nói gì đi chăng nữa thì những sai lầm của chị cũng đã xảy ra rồi. Điều chị cần làm bây giờ là cố gắng níu kéo anh ấy quay trở lại với gia đình. Tất nhiên, điều đó khó hơn lúc đầu rất nhiều. Chị từ một vị trí lẽ ra được tha thứ thì giờ đây lại mong chờ sự tha thứ từ anh ấy. Chị nên ngồi nói chuyện thẳng thắn và chân thành với chồng, thừa nhận những khuyết điểm của mình với anh ấy trong thời gian qua và mong muốn hai vợ chồng cho nhau một cơ hội vì con, vì gia đình này. Thừa nhận sai lầm của mình, đồng thời phân tích cho anh ấy thấy, giờ chị đã biết chị sai và nếu như anh ấy thật lòng nghĩ cho cô gái kia thì nên để cô ấy đi tìm hạnh phúc khác tốt hơn vì rõ ràng với cô ấy ấy, ở bên một người đàn ông có vợ là quá thiệt thòi. Anh ấy làm như vậy không chỉ khổ cô gái đó mà khổ cả đứa con thơ ngây nữa. Vậy thì chi bằng hai vợ chồng hãy cho nhau cơ hội, thử quay về bên nhau.
Chị hãy dùng đứa con – sợi dây tình cảm gắn kết hai người lại. Hai vợ chồng chị có thể cho nhau một cơ hội cuối để thử hàn gắn vết rạn nứt này. Nếu anh ấy đồng ý thử làm điều đó, chị nên thay đổi. Hai vợ chồng nên sống gần nhau, chị hãy là một người vợ ngoan hiền, hiểu chồng, chia sẻ cùng anh những tâm sự. Chính sự thay đổi của chị có thể là điều khiến anh ấy nghĩ lại và khi ấy, tình cảm với cô gái kia cũng nguôi ngoai dần đi.
Tất nhiên, vẫn không loại trừ khả năng anh ấy kiên quyết không đồng ý. Khi đó, chị cũng đành thuận theo tự nhiên, hãy giải thoát cho cả hai để tìm một hạnh phúc mới. Hi vọng rằng kinh nghiệm của lần này sẽ giúp chị biết cách giữ gìn hạnh phúc gia đình của mình trong lần sau.
Chúc chị giải quyết được bế tắc của mình và sống hạnh phúc!
Theo VNE
Đừng cố giữ tình yêu không thuộc về mình
Không nên cố dành lấy thứ không thuộc về mình, ngay cả khi dành được đó cũng không phải là hạnh phúc!
Em sắp những bộ đồ vào chiếc vali nhỏ. Ngày mai em sẽ bắt chuyến tàu để quay về với một trái tim bị tổn thương. Nhưng ở quê nhà, có vòng tay yêu thương của ba mẹ, có những người yêu quý em. Em tin rằng em sẽ nhanh chóng cười trở lại. Điều quan trọng không phải là em bị đau đớn khi anh từ chối tình yêu mà là em hiểu rằng: Không nên cố dành lấy thứ không thuộc về mình, ngay cả khi dành được đó cũng không phải là hạnh phúc!
Em đã sai lầm khi dùng 3 năm qua để ràng buộc anh. Mối tình đơn phương và sự nông nổi của một cô gái mới lớn đã khiến em phạm sai lầm. Em si mê vẻ ngoài lãng tử, em bị cuốn hút bởi sự phong trần của anh. Và dù biết anh đã có người con gái khác ở quê nhà nhưng em vẫn không chịu từ bỏ. Em đinh ninh cho rằng, hạnh phúc là đấu tranh và em sẽ giành anh - hạnh phúc của đời mình.
Em đẹp và em tin rằng anh sẽ không vượt qua được sức hấp dẫn của người con gái đẹp như em. Quan trọng hơn là em yêu anh vì thế anh phải thuộc về em. Em yêu anh bằng một trái tim trong trắng và trinh nguyên nhưng lại tìm cách đến bên anh bằng một con đường thật hèn hạ. Sau một đêm anh say mèm, buổi sáng hôm ấy, anh tỉnh dậy với vòng tay vẫn còn đang ôm em chặt trong lòng, đôi mắt anh đã trĩu xuống. Anh ngồi bật dậy, úp mặt vào hai bàn tay và tiếng thở dài thườn thượt. Anh là người sống có trách nhiệm nên anh hiểu sai lầm đó của anh đồng nghĩa với điều gì. Còn em, em nghĩ rằng em đã có được anh.
Em đã sai lầm khi ràng buộc anh - kẻ không yêu mình (Ảnh minh họa)
Anh im lặng một tuần. Em cũng để cho anh có thời gian suy nghĩ về mọi chuyện. Rồi anh đã tìm đến em đúng như anh dự định:
- Em muốn anh làm gì?
- Em yêu anh và em muốn anh ở bên em. Dù sao, điều quý giá, trong trắng nhất của em cũng trao cho anh rồi nên anh phải có trách nhiệm với điều đó.
Anh nhìn em, khẽ khàng hỏi:
- Em biết anh không yêu em, một tình yêu nam nữ ấy?
- Em tin tình yêu có thể vun đắp được khi chúng mình lấy nhau!
Em chạy lại ôm chầm lấy anh, vội vã đặt lên má anh một nụ hôn đầy mãn nguyện. Anh vẫn ngồi yên không phản ứng:
- Nếu em không sợ thiệt thòi và muốn như vậy, anh sẽ làm theo ý em.
Anh đứng dậy cầm theo chiếc áo khoác. Dáng anh bước nhanh qua khung cửa. Một cái dáng đi lầm lũi và đầy tâm trạng. Còn em, chỉ có một tâm trạng duy nhất: Cảm giác hạnh phúc vì chiến thắng. Em không thấy có lỗi với anh, không thấy có lỗi với người con gái mà anh yêu vì em cho rằng em yêu anh và tình yêu đó không có tội. Em cũng không hiểu rằng, em cũng đang làm những điều có lỗi với chính mình.
Em mang cái sai lầm của anh đêm ấy ra làm thứ ràng buộc anh. Em lẽo đẽo chạy theo anh trong cuộc tình gượng gạo mà anh cố gắng ở bên em. Những chiều đi dạo trong công viên, anh lững thững đi trước để em bước một mình. Những lần đèo em trên đường anh im lặng không nói lấy một câu. Không có những dòng tin nhắn hỏi thăm mỗi khi đêm về, không có những cuộc điện thoại tình cảm, âu yếm như bao người yêu nhau khác vẫn làm...Anh gần như im lặng như một cái bóng khi chấp nhận yêu em.
Sau những phút giây hả hê vì dành được anh về mình, em bắt đầu chống chếnh. Em như kẻ ngồi trên vinh quang nhưng hưởng một giá trị ảo. Em cảm thấy cô đơn khi có người yêu. Em cảm thấy mình cô độc. Nhưng em vẫn bướng bỉnh không chịu buông tay. Em cố gắng để yêu anh vì tin rằng cho đi ắt sẽ có ngày được nhận lại. Nhưng tình yêu không giống những gì em nghĩ...
Khi em biết anh đang lừa dối em để qua lại với một người con gái, em đã sốc vô cùng. Một người đàn ông tử tế, đạo đức mà em biết dường như lúc ấy không còn tồn tại trong anh. Anh đã biến thành một con người khác, vô trách nhiệm, lạnh lùng và bất cần đời...Và em biết, tất cả những sự thay đổi đều do em, tình yêu của em mà ra. Em đã bắt anh phải yêu một người mà anh không có tình cảm. Anh có thể làm điều đó nhưng chỉ là vẻ bề ngoài, tình cảm là điều ngay cả bản thân người đó cũng không bắt ép nổi con tim mình thì làm sao em có thể.
Em đẹp và em tin rằng anh sẽ không vượt qua được sức hấp dẫn của người con gái đẹp như em. Quan trọng hơn là em yêu anh vì thế anh phải thuộc về em (Ảnh minh họa)
Em đã khóc rất nhiều khi biết sự phản bội của anh. Nhưng có lẽ nhờ đó em thức tỉnh. Em có thể trói buộc anh ngày hôm nay, ngày mai hoặc lâu hơn thế nữa, thậm chí là trói buộc cả cuộc đời. Nhưng trái tim anh không ở gần em, sẽ có một ngày nó phá bỏ tù ngục đó để ra đi hoặc sẽ vĩnh viễn đóng băng mà em chẳng thể nào được phép bước vào.
Em hẹn anh ở một quán cà phê quen thuộc. Lần này, em không bắt anh đón đưa mà tự mình tới trước và chờ đợi anh ở đó. Anh tới với vẻ mặt vô hồn, kéo ghế ngồi đối diện với em:
- Em sẽ ra bắc, em về với bố mẹ và làm việc ngoài đó. Em hẹn anh hôm nay là để chào tạm biệt anh!
Đôi mắt lơ đãng đang nhìn đi chỗ khác của anh đột ngột dừng lại. Anh nhìn em như thể em không phải là cô gái hàng ngày vẫn được gọi là người yêu anh:
- Anh đừng ngạc nhiên quá thế. Cũng đã đến lúc em phải quay về rồi mà. Em đuối sức rồi, không còn có thể chạy theo mãi được nữa. Em càng chạy thì anh càng cách xa em thôi. Em xin lỗi vì sự ích kỉ của mình. Sự ích kỉ làm khổ anh và khổ cả chính em!
Đôi mắt anh trở nên long lanh lạ thường. Anh đang cố kìm nén cảm xúc của mình. Em không muốn nhìn thấy anh trong trạng thái đó và em vội vã bước đi:
- Chúc anh hạnh phúc! Em cũng sẽ làm như thế!
Theo VNE
Khi yêu đừng đánh mất mình Em yêu anh nhiều tới mức quá độ. Em quên cả chính bản thân mình để yêu anh. Đó là sai lầm. Anh tìm đến bên em sau sự ra đi của người con gái ấy. Đôi mắt anh đỏ au, hằn những hận thù. Anh tìm em để tâm sự, để khuây khỏa những gì mà anh đang phải chịu đựng. Em...