Đau khổ vì chồng bị tàn tật sau tai nạn ra sức ruồng bỏ tôi
Trong lòng tôi hiểu anh muốn giải thoát cho tôi. Anh cố tình làm như vậy để tôi nản lòng mà ly hôn không vướng bận. Nhưng thử hỏi làm sao tôi bỏ được anh bởi suốt cả tuổi thanh xuân tôi đã dùng để yêu anh.
Tôi mới cưới được gần 2 năm, đó là kết quả của một cuộc tình kéo dài 4 năm. Hai đứa cùng học chung trường đại học nhưng khác khoa, ra trường mới bắt đầu biết và yêu nhau. Gia đình tôi khá giả, nhà anh bố mẹ cũng là viên chức nhà nước. Tôi cao ráo dễ thương, anh đẹp trai to khỏe. Xét về góc độ nào cũng thấy hai đứa xứng đôi. Bạn bè người thân ai ai cũng mừng cho.
Vậy mà giờ chúng tôi lại đứng trước một ngã rẽ tăm tối. Mới cưới chưa đầy 2 năm, nhưng chúng tôi có nguy cơ phải rời xa nhau.
Cách đây 6 tháng, chồng tôi có chuyến công tác ở tỉnh lân cận. Trên đường về, anh bị tai nạn giao thông rất nghiêm trọng. Vụ tai nạn khiến anh bị liệt nửa người và may mắn lắm mới tỉnh lại được. Đau khổ và bất hạnh ập đến hai bên gia đình. Bố mẹ anh như chết đi sống lại, bản thân tôi cũng cảm giác bầu trời sụp đổ.
Hơn 2 tháng điều trị trong viện không có kết quả khả quan, bố mẹ anh và tôi thống nhất đưa anh về nhà chăm sóc. Vì chúng tôi ở chung với bố mẹ chồng nên việc chăm sóc được san sẻ. Ngày tôi đi làm, mẹ chồng ở nhà chăm sóc anh (bà đành phải về hưu sớm 1 năm). Còn tôi sẽ chăm sóc buổi tối.
Làm sao tôi bỏ được anh khi cả tuổi thanh xuân tôi đã dành để yêu anh! (Ảnh minh họa)
Từ ngày biết mình không thể đứng lên được, cả đời làm bạn với xe lăn và giường, chồng tôi buồn bực và thường cáu giận. Ai cũng có thể hiểu được tâm lý của người bệnh, cả tôi và mẹ chồng cũng hết lòng chăm sóc anh. Dù nhiều khi anh ném thẳng bát đũa, cốc chén đi, tôi vẫn không trách giận anh một lời.
Có lần anh ném cốc thủy tinh vào đầu tôi, khiến trán tôi bị chảy máu. Bố mẹ tôi biết chuyện đã muốn đến mắng anh. Nhưng tôi cản lại. Mẹ chồng tôi mua đồ nhựa về cho anh, nhưng anh không chịu dùng, anh bảo anh là đàn ông, đừng có đối xử với anh như đứa trẻ con. Hết cách, cả nhà lại cố nhẫn nhịn chịu đựng tính khí thất thường này của anh.
Video đang HOT
Nhưng một lần khác, khi tôi bưng mâm cơm vào cho anh, vừa đặt xuống chiếc bàn nhỏ trên giường, anh đã vung tay hất hết vào người tôi. Bát canh gà và âu cơm nóng bỏng cứ thế trút xuống làm đỏ hết tay tôi. Tôi vừa khóc vừa rửa vết bỏng, anh còn ở trong phòng gọi với ra bảo tôi biến đi, cút khỏi mắt anh, đừng để anh nhìn thấy tôi nữa.
Trong lòng tôi hiểu anh muốn giải thoát cho tôi. Anh cố tình làm như vậy để tôi nản lòng mà ly hôn không vướng bận. Nhưng thử hỏi làm sao tôi bỏ được anh? Suốt cả tuổi thanh xuân tôi dùng để yêu anh, cưới nhau về chưa kịp tận hưởng tháng ngày bên nhau, lại gặp phải sự việc này.
Tôi rơi nước mắt bảo anh rằng: “Mình mới cưới nhau được 2 năm thôi mà anh. Em vẫn còn yêu và muốn ở bên chăm sóc anh”. Nhưng anh lại hét lên không cần, anh chỉ muốn tôi đi khỏi tầm mắt anh đi. Anh quá chán cuộc sống này rồi, anh muốn kết thúc tất cả.
Tôi không muốn bỏ rơi anh trong lúc này. (Ảnh minh họa)
Tôi là người mong anh có thể đứng lên biết bao nhiêu. Tôi cam tâm tình nguyện chăm sóc anh, không dám nói cả đời nhưng được đến bao lâu thì được. Tôi không muốn bỏ rơi anh trong lúc này. Tôi sợ anh làm điều dại dột.
Nhưng bố mẹ tôi thì không nghĩ vậy. Khi sang thăm con rể, ông bà nhìn thấy tay tôi bỏng rộp, bố mẹ tôi liền mắng mỏ anh rồi bắt ép tôi về bên đó. Mẹ tôi bảo đến nước này, dù có lỗi nhưng tôi nên thuê hộ lý về chăm sóc anh. Anh đã không muốn gặp tôi rồi thì cũng đừng nên xuất hiện làm gì, để khiến anh bực bội làm bị thương tôi.
Gia đình tôi mấy ngày qua vẫn cứ ầm ĩ như thế. Bố mẹ chồng tôi nhìn càng ngày càng già. Chồng tôi thì vẫn quậy phá tôi. Nhiều lúc tôi ứa nước mắt tủi thân, nhưng lại không dám để anh nhìn thấy. Mẹ tôi thì ra yêu cầu tôi thuê người khác, nếu không bà sẽ ép tôi ly hôn với anh. Bà không muốn đứa con gái duy nhất lại khổ như thế. Tưởng lấy chồng được sung sướng, nào ngờ mới có hơn năm, con cái chưa có, đã gặp phải tai ương này.
Tôi hiểu mẹ muốn tốt cho tôi, nhưng làm vậy liệu có cạn tình cạn nghĩa lắm không? Giờ tôi phải khuyên nhủ như thế nào để mẹ tôi nguôi giận con rể? Phải động viên như thế nào cho chồng tôi bình tĩnh lại và chấp nhận sự chăm sóc của tôi?
Theo Trí thức trẻ
Chỉ vì quá xấu, ngay cả khi tôi có bầu, anh cũng không chịu cưới
Bi kịch này tôi đã chuẩn bị tinh thần cho mình từ trước, nhưng sao vẫn thấy hụt hẫng quá. Giá mà anh có thể vì đứa con mà chấp nhận tôi thì tốt biết bao...
Việc anh từ chối không chịu cưới tôi có lẽ cũng là một cái kết được báo trước. Giờ anh cưới tôi mới là... chuyện lạ. Ngay cả cái việc tôi và anh qua lại với nhau cũng là lén lút chứ nếu có ai biết chắc họ cũng ngạc nhiên lắm. Họ chắc chắn sẽ lấy làm lạ vì một người như anh lại cùng cô gái xấu xí như tôi.
Tôi và anh làm cùng chỗ với nhau. Mối quan hệ của chúng tôi không đơn thuần là đồng nghiệp. Tôi mê anh đến cuồng dại, còn anh, dĩ nhiên chỉ coi tôi là một người bình thường, thậm chí chẳng đáng để bận tâm. Đơn giản, vì chúng tôi khó lòng thuộc về nhau. Anh giàu có, điển trai, lại có học. Trong khi đó, tôi mặc dù không tệ về trình độ nhưng thực sự ngoại hình xấu xí của tôi là thứ khiến tôi không thể nào sánh với anh. Anh có rất nhiều người theo đuổi, trong đó có kẻ công khai, có người thầm lặng, bao gồm cả tôi.
Ngay cả cái việc tôi và anh qua lại với nhau cũng là lén lút chứ nếu có ai biết chắc họ cũng ngạc nhiên lắm. (ảnh minh họa)
Vì công việc, tôi được thường xuyên tiếp xúc với anh. Cái cách anh đối xử với tôi rất dịu dàng, ân cần làm tôi cảm động. Tôi biết nó không phải là tình yêu mà chỉ đơn thuần là anh rất tử tế, tốt với mọi người. Anh hiểu nỗi mặc cảm trong lòng tôi nên luôn cố gắng để tôi hòa đồng nhất.
Nhưng từ phía tôi, thì tôi si mê anh thực sự. Tôi biết đó chỉ là đơn phương từ phía mình nhưng tôi không thể ngừng nhớ, ngừng yêu anh. Thêm vào đó, cơ hội được làm việc, tiếp xúc với nhau nhiều khiến tôi lại càng không quên được.
Và rồi, trong một lần hai đứa đi công tác, anh say rượu, tôi cũng thế... chúng tôi đã qua đêm với nhau. Sáng hôm sau tỉnh dậy, anh đã vô cùng hốt hoảng. Đó là lần đầu tiên tôi dám đối diện với anh.
Tôi thành thật thừa nhận tình cảm của mình và tôi không trách anh về chuyện hôm qua. Thậm chí tôi coi đó như một may mắn để được gần anh dù nó chẳng dẫn tới một kết cục như tôi mong đợi. Anh là người đàn ông đúng mực, có tự trọng, anh dằn vặt ghê gớm về những gì đã gây ra cho tôi. Anh lo lắng mua thuốc tránh thai về cho tôi để tránh hậu quả. Anh còn hứa sẽ giúp đỡ tôi hết mình khi tôi cần vì những lỗi lầm đã tạo ra.
Anh là người đàn ông đúng mực, có tự trọng, anh dằn vặt ghê gớm về những gì đã gây ra cho tôi. (Ảnh minh họa)
Nhưng anh không hiểu, với tôi, đó là niềm vui. Nếu không có sự lầm lỡ đó, chắc chắn chẳng bao giờ tôi có cơ hội được gần anh. Thuốc ấy tôi không uống, không phải vì tôi muốn có cơ hội phạt vạ anh mà vì tôi hi vọng, nếu có may mắn nào để tôi mang bầu, tôi sẽ được có con với anh, người đàn ông mà tôi yêu và khao khát.
Thế rồi mọi chuyện đúng như tôi mong đợi. Tôi đã có bầu. Ở cái tuổi không còn trẻ, bản thân lại chẳng xinh đẹp, đứa con với người đàn ông đẹp trai, giỏi giang và đạo đức như anh là một may mắn với tôi. Tôi đã không dám nói với anh về điều này vì sợ anh nghĩ tôi là loại con gái hèn kém, mồi chài anh...
Nhưng khi cái bụng ngày một to lên, tôi không thể giấu anh được nữa. Anh đã hẹn gặp tôi để hỏi rõ mọi chuyện và... tôi thừa nhận. Nhìn cái dáng vẻ đau khổ của anh tôi lại thấy bị tổn thương vô cùng. Tôi biết anh bế tắc là bởi vì anh cảm thấy có tội nhưng lại không muốn cưới tôi... Sau hơn 2 tuần suy nghĩ, anh quyết định sẽ nhận đứa bé, sẽ chu cấp cho tôi mỗi tháng 5 triệu để tôi nuôi con nhưng anh xin lỗi vì không thể lấy tôi làm vợ.
Tôi đã chuẩn bị tâm lí cho điều này, nhưng tự nhiên vẫn thấy buồn và đau đớn quá. Dường như đứa con vẫn không đủ để khiến anh thử chấp nhận tôi dù chỉ 1 lần. Bạn bè tôi nói cứ bắt đền, ít ra là bắt anh cưới, đợi con ra đời xong rồi ly hôn, nhưng... tôi thấy mình chẳng có mặt mũi nào để làm thế... Tuy nhiên bạn bè nói, thà để con mình có bố danh chính ngôn thuận rồi hai đứa ly hôn còn hơn là để con sinh ra đã mang cái danh không bố... Tôi có thể bỏ qua danh dự của mình nhưng nghĩ đến con, tôi lại không muốn con phải chịu thiệt thòi. Anh là người đàn ông đàng hoàng, nếu tôi đòi hỏi, chắc chắn anh sẽ không nỡ gây tội ác.
Tôi có nên làm thế hay không?
Theo Khám phá
Nghi vợ ngoại tình tôi đuổi mẹ con cô ấy ra khỏi nhà để rồi 5 năm sau... Mây thang sau Thăng cươi vơ mơi, con Thao vât lôn vơi cai bung bâu khê nê. Ngay Thăng va Tinh tung anh đi chơi cung la ngayThao đau đơn vât va vươt can 1 minh. Nhin đưa con trai con đo hon cô chi biêt khoc. ảnh minh họa Ngay Thao sinh ra đa thiêu tinh thương cua bô, ông căp bô...