Đau khổ vì bắt gặp chồng ngoại tình ngay đêm giao thừa
Tôi là một người phụ nữ suốt ngày chỉ làm nội trợ, quanh quẩn bếp núc, con cái. Từ khi lấy nhau đến nay được 5 năm, sau khi sinh con, cuộc sống của 2 vợ chồng vẫn ổn thỏa vì anh là một bác sĩ tại bệnh viện lớn, nên thu nhập cũng tạm ổn lo cho cuộc sống gia đình. Những tưởng cuộc sống hôn nhân như vậy là mỹ mãn khi tôi có một người chồng tài giỏi yêu thương vợ con, và một bé con đáng yêu ngoan ngoãn.
Thế nhưng, chẳng thể đoán được lòng người thay đổi từ lúc nào. Một tháng trở lại đây, cuộc sống của 2 chúng tôi bỗng dưng trở nên ngột ngạt, ngượng ngịu, đặc biệt là trong chuyện chăn gối.
Anh bỗng tỏ ra thờ ơ, đi sớm về muộn, trước còn rất quan tâm đến con gái nhưng thời gian gần đây đến việc đưa đón con anh cũng đẩy cho tôi. Về đến nhà lao ngay vào phòng làm việc. Ban đầu, anh lấy lý do năm hết tết đến nên bận công việc phải làm cho xong, tôi đã tin. Nhưng thời gian kéo dài 2, 3 tuần liền như vậy cộng với sự thờ ơ trong chuyện vợ chồng và hành động lúc nào cũng ôm khư khư cái điện thoại khiến tôi cảm thấy nghi ngờ.
Hỏi thì anh không nói, nhiều khi vợ chồng cãi nhau chỉ vì tôi trót động đến điện thoại hay trót đi vào phòng làm việc của anh khi anh đang &”làm việc” mà không gõ cửa. Là một người phụ nữ, tôi linh cảm sự chẳng lành, linh cảm chồng tôi có người phụ nữ khác. Nhưng rồi tôi lại tự trấn an mình chắc tại cuối năm chồng bận rộn nên mới hờ hững với vợ vậy thôi. Vả lại chắc tại tôi chỉ ở nhà nội trợ nên có nhiều thời gian suy nghĩ vẩn vơ. Những lý do tôi tự nghĩ ra, rồi tự thuyết phục mình hãy tin tưởng chồng.
Mấy ngày giáp Tết, cũng là lúc tôi cảm thấy hạnh phúc khi anh bắt đầu quay trở lại làm người chồng đảm đang, giúp đỡ vợ trong việc chuẩn bị cơm làm tất niên, rồi dọn dẹp nhà cửa, mua sắm đồ mới cho con. Tôi đã thầm nghĩ có lẽ sự chịu đựng và tin tưởng của mình cuối cùng cũng được đến đáp xứng đáng.
Nhưng giờ đây, vào đúng cái ngày mọi người hân hoan đoán mừng năm mới, chào đón năm 2014 trong sự sum vầy, hạnh phúc thì tôi lại ngồi đây thui thủi một mình với cái sự thật nhẫn tâm. Anh thực sự đã ngoại tình với một người phụ nữ khác. Cô gái này chả phải ai xa lạ, lại chính là cô đồng nghiệp của anh hay đến nhà chúng tôi chơi. Và lúc nào cũng ân cần thân mật với con gái tôi. Tôi đã từng nghĩ chồng mình thật may vì có cô bạn đồng nghiệp tốt, biết quan tâm đến vợ con đồng nghiệp. Ai ngờ, những hành động đó của cô ấy chỉ để che mắt tôi mà thôi.
Anh đã phản bội tôi không biết từ bao giờ, nhưng giờ đây khi tôi biết sự thật lại vào đúng cái khoảnh khắc giao thừa. Tối hôm ấy, anh còn ôm tôi vào lòng nói năng rất âu yếm rằng tối nay, có anh H ở cơ quan vợ bị ốm nặng nên muốn nhờ chồng tôi trực thay. Vì thương bạn nên anh đồng ý và xin phép tôi cho anh đi trực buổi tối hôm ấy. Rồi ngày mai anh sẽ bù đắp cho 2 mẹ con thật nhiều. Nghĩ cũng thương người bạn của anh và bị những lời đường mật của anh lừa phỉnh nên tôi vui vẻ để chồng đi trực mà trong lòng chẳng đắn đo gì.
Video đang HOT
Trước khi ra khỏi nhà, tôi còn trêu anh rằng sao hôm nay anh ăn mặc diện thế, lại còn vuốt keo bọt, xịt nước hoa, trẻ trung như thanh niên chưa vợ. Anh còn nói rất tình cảm với tôi rằng: “Chồng phải mặc như thế này để cho mấy lão đồng nghiệp lác mắt ra, cho họ biết chồng có cô vợ đảm đang, mua cho chồng diện toàn đồ đẹp. Mà hôm nay, Tết nó cũng phải tưng bừng chứ!”
Tôi và con còn đứng ngắm anh mãi một lúc lâu. Trước khi đi, anh còn ôm hôn 2 mẹ con nói rằng trên đời này, anh yêu 2 mẹ con tôi nhất. Thực sự, lúc ấy tôi thấy mình là người hạnh phúc nhất thế gian.
Ảnh minh họa.
Sau khi cúng giao thừa xong, tôi chờ một lúc để hết hương còn hạ lễ vào, nên mới bật tivi xem có chương trình gì hay không. Thế nhưng, ai ngờ được rằng, tôi lại bắt gặp chồng mình ngoại tình ngay trong đêm giao thừa mà lại bắt được thông qua tivi cơ chứ. Hóa ra, hôm nay anh nói dối tôi là phải trực để tiện bề đi với cô bồ bé nhỏ của anh. Nhìn anh trong tivi, đang tay trong tay với cô ta đi dưới lòng đường cùng mọi người, rồi cô ta lại còn dựa đầu vào vai anh mà tôi đau quặn tim.
Nhưng tôi chưa tin hẳn, biết đâu lại là do tôi nhìn nhầm (tôi đã hy vọng mình nhìn nhầm biết bao). Tôi điện cho bạn bè anh hỏi số điện thoại anh H, xem có phải thật sự chồng tôi trực thay cho anh hay không. Lần này thì chắc như đinh đóng cột rồi, anh H bảo vợ anh không sao cả và đang ăn mừng tất niên với anh em đồng nghiệp tai cơ quan, chồng tôi thì không có ở đó.
Ngày đầu tiên của năm mới với tôi thật tồi tệ, cả đêm tôi không ngủ được tý nào, chỉ mong nhanh đến sáng để có thể hỏi anh cặn kẽ mọi việc. Cuối cùng anh cũng về với vẻ mặt rất hân hoan, phấn khởi như một người không hề có tội lỗi gì với vợ con. Anh hỏi tôi rằng tối qua 2 mẹ con thế nào, tôi chẳng biết nói thế nào mà 2 hàng nước mắt đã rơi như mưa.
Tôi nói với anh rằng tôi đã biết hết chuyện anh nói dối đi trực để hẹn hò với cô bồ cả đêm qua rồi. Ban đầu, anh còn chối, nhưng sau khi tôi bảo tôi đã gọi điện đến cơ quan anh để xác mình thì anh chỉ cúi đầu, ngồi phịch xuống đất van xin tôi tha thứ.
Ngày mùng 1 Tết, đáng nhẽ không khí gia đình phải vui vẻ đằng này, 2 vợ chồng tôi mặt cứ như đưa đám. Con gái tôi còn bé, nên chưa biết gì cứ vô tư líu lo hát, ai đến nhà cũng vui mừng, chào thật to để được tiền lì xì. Còn tôi giả ốm nằm trong nhà để khỏi ai nhìn thấy cái gia đình hạnh phúc nhà tôi đang tan nát.
Giờ đây, khi ngồi viết những dòng này, tôi vẫn chưa thể đối mặt với chồng mình được. Nhưng sự thực là tôi vẫn còn thương anh rất nhiều, tôi muốn cứu vẫn cuộc sống vợ chống tôi. Nhưng sao mà khó khăn thế!. Tôi biết, nếu bây giờ tôi càng đẩy anh ra xa thì anh sẽ càng lún sâu hơn vào con đường ngoại tình. Nhưng để tha thứ ngay cho anh thì tôi không làm được.
Các bạn hãy giúp tôi, hãy cho tôi lời khuyên tôi phải làm gì? Tôi đang thực sự bế tắc.
Theo VNE
Âm thầm chịu đựng sự "hồi xuân"
Tôi lấy chồng từ năm hai mươi hai tuổi, đến nay đã hai mươi năm trôi qua. Chồng tôi lớn hơn tôi đúng mười bảy tuổi, một khoảng chênh lệch khá lớn.
Ngày đó, tôi chỉ nghĩ đơn giản yêu người nào thì cưới người đó. Tôi từ chối những người xem xem tuổi mình để lấy anh, vì tôi thích cảm giác bình yên khi ngồi bên anh và nghe anh trò chuyện. Những trải nghiệm của anh luôn cho tôi sự an tâm và niềm tin tuyệt đối. Hai mươi năm trôi qua, tôi vô cùng hạnh phúc và chưa bao giờ hối tiếc vì đã "lấy chồng già". Vậy mà thời gian gần đây tôi lại rơi vào cảm giác vô cùng khó chịu, rồi thấy xấu hổ với mình, với chồng.
Chồng tôi bị thần kinh tọa mấy năm nay, chữa chạy nhiều nơi nhưng chỉ bớt, rồi tái phát bất cứ lúc nào. Hiện tại, anh đi lại rất khó khăn. Chuyện sinh hoạt vợ chồng giảm dần, đến khi anh bệnh nặng thì dường như là ngừng hẳn. Những lúc nhìn chồng bị bệnh tật hành hạ, tôi chỉ mong sao anh vượt qua được cơn bệnh và sống vui vẻ cùng tôi trong những năm tháng còn lại, chẳng nghĩ gì đến chuyện khác. Vậy mà gần đây tôi bỗng dưng có những lúc ham muốn đến lạ kỳ.
Sáng thức dậy, buổi chiều sau khi tắm xong, buổi tối đi ngủ, những lúc xem ti vi có vài cảnh nhạy cảm... tôi lại thấy rạo rực, tôi muốn được chồng vuốt ve. Tôi háo hức để rồi thành ra khó chịu, vì không được đáp ứng. Chồng đang bệnh, tôi và chồng đêm nào cũng nằm cạnh nhau chỉ như hai người bạn già, để trò chuyện và chia sẻ cùng nhau những lo âu, những yêu thương. Dĩ nhiên chồng không thể làm chuyện đó với tôi.
Tôi háo hức để rồi thành ra khó chịu, vì không được đáp ứng. (ảnh minh họa)
Nhiều đêm tôi khó khăn lắm mới chợp mắt được, nửa đêm bỗng dưng thức dậy, nhìn qua chồng rồi lại thở dài. Nói thật, có lúc tôi ước gì mình đừng lấy chồng lớn tuổi hơn mình quá nhiều như vậy, vì nếu thế có lẽ tôi không phải khổ sở như bây giờ. Rồi ý nghĩ đó thoáng qua. Nhưng những đêm trằn trọc, thao thức không ngủ được thì vẫn còn xảy đến liên tục.
Tìm hiểu trên mạng, tôi biết là mình đang ở độ tuổi hồi xuân. Sự ham muốn tình dục đó chính là một dấu hiệu tâm sinh lý bình thường của người phụ nữ vào giai đoạn này. Biết là biết thế, nhưng thực sự tôi không biết phải làm thế nào để vượt qua khoảng thời gian khó khăn này. Trên mạng la liệt những tin bài viết về các quý bà hồi xuân tìm đến trai trẻ, tìm tình nhân để thỏa mãn nhu cầu tình dục của bản thân.
Tôi không muốn làm những việc trái với đạo đức, và tôi luôn yêu thương chồng của mình. Nhưng sự ham muốn luôn rạo rực trong tôi. Thương chồng, sợ anh buồn, tôi chưa bao giờ thổ lộ với anh về chuyện này. Tôi chỉ âm thầm chịu đựng một mình. Nhưng nhiều lúc tôi cảm thấy mình thực sự khó khăn. Thêm vào đó, vì thường xuyên thấy bức bối, khó chịu trong người nên tôi liên tục la mắng con cháu trong nhà, để rồi sau đó lại ân hận.
Hiện tại, tôi chẳng biết phải làm gì với hoàn cảnh của mình ngoài việc âm thầm chịu đựng. Mong sao giai đoạn "hồi xuân" này sẽ trôi qua thật nhanh chóng, để tôi lại được lại làm một người vợ, một người mẹ bình thường như trước đây.
Theo VNE
Đàn ông có bao giờ sợ vợ... Chắc hẳn nhiều người trong số bạn đã từng nghe thấy câu: "Đàn ông lấy vợ vì hòa bình thế giới" - đây là một trong những câu nói dối kinh điển đáng ghi vào sách kỉ lục. Thế nhưng sự thực là không ít người chồng vẫn đang tin vào câu nói đó để làm động lực cho việc mình bước chân...