Đau khổ vì bạn trai ra điều kiện “éo le” khi tôi muốn làm đám cưới
Tôi 27 tuổi, bạn trai 28 tuổi. Chúng tôi đều làm công nhân, đang đi ở trọ xa nhà. Tôi và anh yêu nhau được 3 năm. Chúng tôi đã dọn về “góp gạo thổi cơm chung” cách đây 10 tháng.
Ở tuổi 27, tôi bị bố mẹ hối thúc chuyện kết hôn. Tôi yêu anh chân thành và rất muốn làm đám cưới. Nhưng khi tôi đề cập đến chuyện cưới xin, bạn trai tôi luôn lảng tránh. Khi tôi hỏi thẳng thắn, anh trả lời rằng:
- Anh muốn cưới em nhưng hoàn cảnh gia đình anh bây giờ không thể lo cho 2 đứa được. Bố anh ốm đau, mẹ anh chẳng có đồng nào. Bao lâu nay anh đi làm đều gửi hết tiền về lo cho bố mẹ và em trai ăn học. Anh chưa thể nghĩ đến chuyện kết hôn.
- Thế anh muốn em chờ đợi đến bao giờ?
- Anh không biết. Nếu em không muốn cùng anh đi tiếp, chúng mình hãy chia tay. Nếu em muốn cưới ngay, em phải lo toàn bộ tiền đám cưới.
Theo lời anh nói, nếu tôi muốn làm đám cưới với anh, tôi sẽ phải lo toàn bộ chi phí tổ chức đám cưới của nhà trai. Từ tiền mua giường, sắm lễ hỏi đến tiền sắp cỗ, thuê xe. Anh còn nói thêm rằng sau đám cưới anh vẫn phải có trách nhiệm với bố mẹ và các em nên không thể đưa tiền cho tôi được.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Tôi đã khóc rất nhiều và cảm thấy vô cùng bế tắc. Tôi đã 27 tuổi và quá sâu đậm với anh. Tôi không đành lòng chia tay. Mà tiếp tục ở với anh, tôi chưa nhìn thấy tương lai gì tươi sáng cả.
Bố mẹ tôi thấy con gái có bạn trai mà mãi không chịu không làm đám cưới thì sốt ruột vô cùng. Tuần nào bố mẹ tôi cũng gọi điện cho tôi và không quên nhắc:
- Năm nay con 27 tuổi, phải cưới đi thôi. Sang năm tuổi 28 kim lâu không cưới được. Mà nó không chịu cưới thì chia tay chứ dùng dằng đến bao giờ nữa? Yêu nhau mấy năm rồi.
Trong thời gian đi làm, tôi cũng có một khoản tiền tiết kiệm. Tôi đã nghĩ đến chuyện đưa hết tiền cho anh để lo việc cưới xin. Nhưng tôi lo ngại cuộc sống sau khi tôi kết hôn rồi sinh con sẽ vô cùng khó khăn về kinh tế. Trách nhiệm của anh với gia đình quá lớn, tôi sợ mình không thể gánh vác cùng.
Anh thấy tôi nói nhiều về chuyện cưới xin thì tỏ rõ vẻ không vui. Mấy ngày nay anh làm ca đêm rồi ngủ lại ở xưởng chứ không về phòng trọ.
Hiện tại, tôi không biết nên làm thế nào cho đúng? Mong mọi người cho tôi một lời khuyên!
Theo Dân Việt
Đau khổ cảnh 'chó chui gầm chạn' của người đàn ông nghèo ở rể nhà vợ giàu có
Tuy răng tôi ngheo, tôi đa châp nhân ơ rê, nhưng không phai vi thê ma ho co thê noi tôi bât cư thư gi tuy thich, tôi cung co long tư tôn cua tôi ma
Tôi sinh ra trong môt gia đinh ngheo kho ở vùng quê nghèo, co hai anh em, trên tôi con co môt anh trai. Ngay anh tôi kêt hôn, nha tôi đa phai đi vay mươn ho hang ngươi quen môt khoan tiên kha lơn mơi lo đươc viêc trong đai cho anh vì theo như tâp tuc quê tôi thi khi cươi nha trai phai lo rât nhiêu khoan, con cân tiên đăt coc cho nha gai nưa. Nhà đã nghèo lại càng nghèo hơn nên tôi mai không dam nghi tơi viêc cươi vơ, no như môt thư gi đo qua xa xi đôi vơi tôi vây.
Tự dưng đến một ngày, thím làng bên măt may hơn hơ chay đên nha tôi, noi vơi bô me tôi răng co chuyên vui muôn noi vơi moi ngươi. Môt luc sau bô goi tôi vao phong noi thim đang giơi thiêu cho tôi môt môi, nhà giàu ở thành phố hẳn hoi.
Mà đặc biệt là môi nay không yêu câu gi ơ tôi hêt, không cân nha, không cân xe, không cân săm sưa, không cân tiên đăt coc, ma chi cân môt điêu kiên, đo chinh la tôi phai đên ơ rê nha ho. Tôi nghe bô noi vây cung cam thây hơi chanh long. Nêu tôi đi ơ rê thi sau nay vê quê, tôi con dam ngâng măt lên nhin ai nưa đây?
Vừa vào phòng, thấy vợ ngồi trên giường, tôi đã hăm hở tiến đến, đang đinh cơi ao ra thi giật bắn mình vì tiếng thét của vơ mơi cươi (Ảnh minh họa)
Thê nhưng nghi thi nghi như vây, chư ơ vao vi tri cua tôi, tiên không co tôi lây đâu đươc vơ đây, chăng le tôi cư sông môt minh đên hêt đơi ư? Suy nghi môt thơi gian, tôi ben châp nhân môi duyên do thim giơi thiêu.
Ngay cươi tôi không mơi nhiêu ban be, chi bao mây ngươi thân cân nhât vơi tôi ma thôi. Nha bô me vơ tôi khâm kha, con co môt xương san xuât tra, trong nha chi co môt cô con gai, nghe noi ngay trươc đa tưng ơ cung môt ngươi đan ông trên thanh phô, sau đo thi không biêt vi ly do gi ma bo vê quê môt minh.
Hôn lê bên nha gai đươc tô chưc rât hoanh trang, tôi chi biêt cươi gương, nhưng ác mông đời tôi lúc đó mới chỉ bắt đầu.
Đên đêm tân hôn, tôi dù chưa thật sự yêu vợ vẫn thấy lòng bồi hồi, rạo rực. Tôi bỏ rượu, bỏ tiếp khách rồi về sớm với vợ. Vừa vào phòng, thấy vợ ngồi trên giường, tôi đã hăm hở tiến đến, đang đinh cơi ao ra thi giật bắn mình vì tiếng thét của vơ mơi cươi: "Tôi se không ngu cung anh đâu, anh đưng mơ tương đên chuyên cham vao tôi. Tôi đông y lây anh chi vi không muốn người ta phát hiện anh ấy đã có vợ. Còn cả đời này, tôi không bao giơ hêt yêu anh ây".
Nghe nhưng lơi đâu tiên cua vơ noi vơi minh ma tôi thây long đau nhoi. Thi ra cuôc hôn nhân nay chăng đang đê cô ây chu y, con tôi cung chi la môt vât thay thê ma thôi. Tư đo tôi không môt lân cham vao cô ây, thâm chi tôi con chưa nhin ro măt mui ngươi đươc coi la vơ tôi.
Tôi biêt thân biêt phân luôn cô găng đê lam môt chang rê tôt, nhưng trong măt moi ngươi, tôi chưa bao giơ đươc coi la ngươi nha ca, ho luôn coi thương va gây kho dê cho tôi. Môt năm sau, bô me vơ hoi vơ tôi vi sao đa môt năm rôi ma hai đưa vân chưa thây co tin hiêu gi, vi sao vân chưa co con, co phai chung tôi không co y đinh sinh con hay không? Vơ tôi đa chăng ngân ngư ma noi vơi bô me cô ây răng tôi la ke bât lưc, không thê sinh con đươc.
Đến nước này, tôi không còn có thể nhịn thêm được nữa. La môt ngươi đan ông, tôi chưa tưng đươc cham vao vơ minh đã là nỗi nhục, giơ lai bi mang tiêng la bât lưc, cô ây thật sự đã cham tơi long tư trong cua tôi.
Tuy răng tôi ngheo, tôi đa châp nhân ơ rê, nhưng không phai vi thê ma ho co thê noi tôi bât cư thư gi tuy thich, tôi cung co long tư tôn cua tôi ma. Hơn nưa, môt cuôc hôn nhân vơ chông chưa bao giơ cham vao nhau, bô me vơ chưa bao giơ thât long coi tôi la con rê, tôi co cân phải giữ. Điều duy nhất khiến tôi chần chừ là tôi có nên tung hô cho tất cả mọi người biết bộ mặt thật của cô ta. Rằng cô vợ tiểu thư giả vờ ngoan hiền của tôi thực chất là hồ ly tinh cướp chồng người khác?
Theo Khampha
Vợ sắp cưới và anh trai thừa nhận "không thể nào sống thiếu nhau" Tôi thật sự đau khổ và căm hận không nói được lời nào, một người tôi yêu thương nhất, một người tôi quý trọng nhất lại có thể phản bội tôi. Tôi và Linh yêu nhau hơn 2 năm trời, thời gian tuy chẳng quá dài nhưng cũng không là ngắn. Ngần ấy thời gian bên nhau, tôi hiểu thấu bạn gái mình,...