Đau khổ quá, 16 tuổi con tôi đã mang thai!
Tôi thực sự không biết nên làm thế nào với vợ và đứa con gái mới 16 tuổi đã có bầu.
Tôi vốn là một anh thầy giáo nghèo dưới quê. Nhờ sự cất nhắc, giới thiệu của một ông bác bên đằng ngoại mà tôi được nhận vào dạy tại một trường cấp 3 trên thành phố. Để thuận tiện cho công việc, tôi cùng vợ con chuyển hẳn lên thành phố sống.
Cuộc sống ở thành phố phải nói là dễ thở hơn dưới quê rất nhiều. Ngoài lương chính, tôi còn kiếm được kha khá nhờ việc dạy thêm và gia sư. Hồi ở dưới quê, vợ tôi làm nông, từ ngày lên thành phố, tôi tích góp mở cho vợ một quầy mỹ phẩm để vợ trông coi, kiếm đồng ra đồng vào. Đời sống của gia đình ngày càng khấm khá, không phải lo từng đồng, từng bữa như trước.
Nhưng khi cuộc sống no đủ rồi, người ta hay lại sinh tật. Vợ tôi bắt đầu học đòi lối sống của người thành phố: ăn diện, đi chơi, học khiêu vũ… Những thứ đó tôi cũng chẳng nói làm gì nhưng có một điều tôi tranh cãi với vợ suốt mà vợ không chịu nghe, đó là cách giáo dục, dạy bảo con.
Tôi bận tối mắt tối mũi, hết dạy ở trường lại đi dạy thêm nên việc trông nom, quản lý, dạy bảo con gái phần lớn vợ tôi phụ trách. Chúng tôi có một đứa con gái đang tuổi dậy thì – cái độ tuổi ẩm ương, khó bảo, sáng nắng chiều mưa.
Tôi vẫn nhắc vợ phải chú ý đến con gái nhưng vợ gạt phắt đi bảo phải để con cái tự lập sớm, con muốn làm cái gì thì làm, không ngăn cấm, cho nó ra đời trải nghiệm thì mới mau trưởng thành, chín chắn… rằng đó là cách người thành phố, người nước ngoài dạy con..
Từ khi mọi chuyện vỡ lở, vợ con tôi gần như suy sụp (Ảnh minh họa)
Tôi đến chịu cái lý lẽ của vợ, nhưng tôi biết một điều, cuộc sống ở thành phố lớn rất xô bồ, phức tạp, không may có chuyện gì xảy ra thì con mình khổ cả đời. Một mặt ra sức khuyên giải cho vợ hiểu, mặt khác tôi tranh thủ thời gian rảnh rỗi để trò chuyện, nhắc nhở con gái chú tâm học hành.
Video đang HOT
Thế nhưng, con gái tôi lại ỷ có mẹ chiều, mẹ bênh thường không nghe lời tôi, suốt ngày quần quần áo áo, son phấn, đi chơi la cà với đám bạn bè. Có đợt tôi làm nghiêm, cấm túc con ở nhà, nó giận dỗi bỏ ăn, vợ tôi nhặng xị ầm ĩ cả lên. Thế rồi để nhà cửa yên ấm, tôi đành phải nhượng bộ.
Có một đợt tôi thấy con gái tự dưng vui vẻ, yêu đời hẳn lên, lại còn đột xuất chăm chỉ làm việc nhà. Tôi hỏi thăm thì nó cứ cười cười, rồi đỏ mặt chạy vào phòng. Tiếp xúc với nhiều học sinh nữ ở trường nên tôi cũng có biết chút ít về tâm lý của những đứa con gái ở độ tuổi đó.
Hình như con gái tôi đang yêu? Chả nhẽ nó có bạn trai rồi sao? Nghi nghi trong lòng, tôi nói với vợ. Vợ cười xòa bảo trẻ ranh mới nứt mắt ra yêu đương gì, rồi bảo tôi không phải lo. Nhưng tôi vẫn thấy không yên tâm nên vẫn dặn vợ phải để ý đến con hơn. Tôi thì lo lắng, còn vợ tôi thì cứ ậm ừ cho qua chuyện.
Cách đây một tuần, tôi được ông bạn đồng nghiệp đi nghỉ mát về cho cân mực khô. Tối đó tôi nướng cá cho cả nhà ăn. Đây cũng là món mà con gái tôi rất thích. Lần nào đi biển nó cũng bắt tôi phải mua mấy cân về ăn dần.
Hôm đó, tôi vừa bê đĩa mực lên, tưởng con gái sẽ nhảy cẫng lên sung sướng như mọi khi, vậy mà nó vội bịt mũi bịt mồm chạy mải vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo. Hôm trước nó cũng có phản ứng như vậy khi vợ tôi làm món cá kho tộ. Tôi lo lắng tưởng nó gặp vấn đề gì về đường tiêu hóa liền bảo vợ hôm sau đưa con đi khám xem thế nào.
Hôm sau đi làm về, vừa bước vào cửa tôi đã nghe thấy tiếng vợ quát mắng con gái. Thật lạ bởi bình thường vợ tôi rất yêu chiều con, chả bao giờ to tiếng với nó. Tôi vội chạy lên tầng thấy con bé đang sợ sệt co rúm ở góc phòng, khóc như mưa, còn vợ tôi thì mặt đỏ bừng bừng tức giận.
Trời ơi, hóa ra không phải đường tiêu hóa có vấn đề mà con gái tôi đã có thai được 5 tuần. Tôi thực sự rất sốc. Tra hỏi mãi con gái tôi mới kể rõ sự tình.
Không lâu trước nó đi dã ngoại với bạn, tình cờ làm quen với một người đàn ông đứng tuổi. Người đàn ông đó tỏ ra khá thân thiện, nhiệt tình với con bé nên nó không đề phòng gì, cho số điện thoại để giữ liên lạc. Sau đó, người đàn ông này có gọi điện rủ con tôi đi chơi mấy lần, cho đi ăn uống, mua sắm thả phanh.
Cách đây hơn một tháng, người đàn ông này có rủ con bé đi Đà Lạt chơi (chính là lần nó nói dối vợ chồng tôi là đi picnic với bạn bè trong lớp). Đêm đó con bé đã ngủ với ông ta…
Vợ tôi nghe xong lại nhảy dựng lên chửi mắng con gái, tôi phải khuyên can mãi. Giờ không phải là lúc mắng con mà phải nghĩ cách giải quyết sao cho êm đẹp.
Tôi lần tìm theo địa chỉ của người đàn ông đã làm hại đời con gái mình thì mới biết hắn ta vốn làm cai xây dựng, nay đây, mai đó, có vợ và 2 con. Mấy ngày trước hắn đã đưa vợ con đi nơi khác, giờ không ai biết hắn ở đâu.
Từ khi mọi chuyện vỡ lở, vợ con tôi gần như suy sụp. Vợ tôi cả ngày ngồi mắng nhiếc, than khóc. Con bé thì nhốt mình trong phòng, không chịu ra ngoài. Giờ thì tôi cũng hoang mang, không biết phải làm sao?!
Theo 24h
Yêu người Thanh Hóa, sợ bị lừa
Nhiều người nói với mình "Người Thanh Hóa biết chài khiến mình yêu, sau không lấy thì làm mình trở thành đần... và họ lừa lọc đến khi không còn gì sẽ bỏ". Mình rất hoang mang.
ảnh minh họa
Mình có quen một bạn người Thanh Hóa. Cách đây mấy tháng, chúng mình tiếp xúc với nhau nhiều thấy mến rồi nảy sinh tình cảm... Mình và bạn đó yêu nhau. Mình thấy hợp, cũng muốn tiến tới hôn nhân, nhưng khi gia đình biết đều phản đối rất mạnh, nói người Thanh Hóa thế này, người Thanh Hóa thế kia. Và cái chính - điều khiến mình bận tâm nhất là có người nói người Thanh Hóa biết chài.
Đọc nhiều trên mạng mình cũng thấy có nhiều người nói điều này đúng, cũng có người nói là không. Mình từng được nghe kể có trường hợp bị lừa như vậy nhưng cách đây rất nhiều năm rồi, mình cũng hơi hoang mang. Không biết chuyện đó là thật hay sai? Mình không biết giờ phải làm thế nào để thuyết phục được gia đình để chấp nhận mối quan hệ giữa mình và bạn đó. Rất mong được tư vấn của các anh chị? (Đức Thành)
Bạn thân mến!
Quê quán mỗi chúng ta là để chỉ nơi xuất thân, nguồn gốc "chôn nhau, cắt rốn" của mỗi người. Nó không nói lên tính cách hay phẩm chất đạo đức của mỗi người. Tuy nhiên, còn có rất nhiều người vẫn kỳ thị vùng này vùng kia gây áp lực, khó khăn nếu sinh phải vùng mà họ quy kết là xấu. Thực tế, mỗi vùng miền có những phong tục tập quán, văn hóa khác nhau tạo ra sự đa dạng trong văn hóa vùng miền.
Hiện nay một số bạn trẻ bị phản đối yêu và kết hôn chỉ vì mình có gốc Thanh Hóa, Nghệ An. Nhưng bạn biết đấy, ở đâu cũng có người tốt, kẻ xấu, không thể chỉ quy cho một vùng.
Việc kỳ thị với người miền Trung, cụ thể là Thanh Hóa, Nghệ An thường xuất phát từ các tin đồn thiếu thực tế. Không ít bạn khi yêu bị ảnh hưởng bởi lời mách bảo của những người xung quanh cho rằng người Thanh Hóa, Nghệ An ky bo, tính cách gia trưởng... khiến bản thân người trong cuộc cũng dần bị áp đặt theo suy nghĩ đó.
Xét về mối quan hệ tình cảm của bạn, tôi thấy bạn cần phải xác định chắc chắn về tình cảm rồi hãy quyết định lựa chọn theo hướng nào. Như trong lời tâm sự, bạn nói bạn và anh ấy đã tìm hiểu trong một khoảng thời gian và có ý định đi tới hôn nhân. Nhưng thực tế, tôi thấy tình cảm của các bạn chưa đủ mạnh để có những quyết định quan trọng như vậy.
Khi yêu một người thực sự, bạn không còn phân biệt họ ở địa vị nào, khoảng cách ở đâu, nhất là miền vùng gì, mà chỉ cần xem xét tình cảm họ dành cho bạn như thế nào, rồi tính cách có phù hợp với nhau không... Đương nhiên mỗi người có những tiêu chuẩn khác nhau để lựa chọn người bạn đời. Với người khác miền vùng không quan trọng, nhưng nếu thấy không thoải mái và tin tưởng, bạn có thể dừng lại để lựa chọn một người phù hợp hơn cho hôn nhân của bạn. Bởi trong cuộc sống chỉ cần một câu nói đụng chạm tới lòng tự ái cũng có thể phá vỡ đi tất cả tình yêu mà bạn từng xây đắp.
Tiếp theo là ảnh hưởng từ sự cấm cản của gia đình. Bạn bị gia đình phản đối yêu hoặc kết hôn mà vẫn quyết tâm đi tới cùng với tình yêu này, thì bạn cần bình tĩnh để giải quyết. Khi bị phản đối, bạn nên tìm hiểu xem xét lý do thực sự dẫn đến sự kỳ thị là gì? Là do nghe thông tin không tốt về vùng miền hay vì chính họ là người từng trải, va chạm và chứng kiến nên để lại ấn tượng không tốt? Vì vậy, khi bạn còn bị lung lay, thì chắc chắn bố mẹ bạn sẽ vin vào đó để ngăn cản.
Xét về mặt nhận thức và tâm lý, mọi sự việc đều có tính hai mặt, trong một bàn tay còn có ngón ngắn ngón dài. Con người cũng vậy, có người nọ người kia. Vậy nên, khi nhìn nhận và đánh giá vấn đề, rất cần một cái nhìn khách quan, đa chiều và tránh tâm lý đám đông - quy luật rất thường gặp trong cuộc sống và tâm lý con người. Trong một số trường hợp các bạn có thể trao đổi trực tiếp vấn đề vùng miền một cách thẳng thắn, chân thành, khách quan để bố mẹ có thể hiểu và dần chấp nhận. Việc nhờ đến sự giúp đỡ của những người xung quanh cũng là cách nên nghĩ đến. Chắc chắn sẽ có người công tâm để chia sẻ khách quan về vấn đề mà các bạn đang gặp phải.
Hơn nữa, hạnh phúc cá nhân là do người trong cuộc quyết định, bố mẹ chỉ nên góp phần định hướng. Trước khi định hướng, bản thân các bậc phụ huynh cần có cái nhìn đa chiều, chuẩn xác, không được áp đặt theo xu thế. Đồng thời, bố mẹ cũng phải dành thời gian tìm hiểu xem đối tượng con mình yêu và muốn kết hôn là thế nào, không nên chưa tìm hiểu đã vội quy chụp này nọ, sẽ ảnh hưởng đến hạnh phúc con cái sau này. Song hơn hết, một tình yêu trong sáng, chân thành cùng sự kiên trì sẽ luôn là bằng chứng rõ ràng nhất để thuyết phục gia đình xóa bỏ mọi định kiến và cởi mở chấp nhận.
Theo VNE
Nghi ngờ con gái là đồng tính, phải làm gì Gia đình tôi có một con gái, năm nay 28 tuổi, chưa có gia đình và bạn trai. Gần đây chúng tôi phát hiện cháu có những quan hệ không bình thường với các bạn đồng giới. ảnh minh họa Cụ thể là đi chơi qua đêm nhiều lần, hay đi chơi xa vài ngày liền, những việc mà từ bé tới giờ...