Đau khổ nhìn chồng sắp cưới ngủ với vợ cũ
Tôi không ngờ cuộc sống lại nghiệt ngã tới như vậy khi mà tôi tưởng tìm thấy được hạnh phúc muộn màng thì mọi thứ lại chẳng khác nào một sự chắp vá đáng thương hại.
Gần 30 tuổi tôi mới yêu, mới biết đến sự rung động của con tim. Nhưng tôi không ngờ cuộc sống lại nghiệt ngã tới như vậy khi mà tôi tưởng tìm thấy được hạnh phúc muộn màng thì mọi thứ lại chẳng khác nào một sự chắp vá đáng thương hại. Ngày cưới càng đến gần, tôi càng cảm thấy đau đớn vì sự thật về người chồng sắp cưới. Giờ đây tôi phải làm sao?
Tôi là người lận đận tình duyên. Không hiểu sao từ ngày lớn lên, trái tim tôi không thể nào rung động trước bất kì người đàn ông nào. Trái tim tôi như một tảng băng, lúc nào cũng lạnh giá. Có rất nhiều người đến với tôi vì quả thực xét về mọi thứ tôi không phải quá tệ. Ngoại hình ưa nhìn, tính tình hiền lành và có công việc ổn định. Nhưng không hiểu sao tôi lại không có chút cảm tình nào. Thấy thái độ của tôi dửng dưng, những người quyết tâm nhất cũng dần dần từ bỏ.
Qua tuổi xuân thì, tôi bị xếp và hàng gái ế. Không còn cảnh những người đàn ông chưa vợ tới tán tỉnh tôi nữa. Tôi cũng đã hình dung ra cảnh mình sẽ sống một mình. Cho tới một ngày, tôi gặp anh – chồng sắp cưới của tôi bây giờ. Anh có nụ cười hiền khô. Lần đầu tiên nhìn thấy nụ cười của anh tôi đã cảm thấy rung rinh, cảm thấy có chút thiện cảm.
Anh mới chuyển về nơi tôi làm việc. Sự nhẹ nhàng, từ tốn của anh khiến tôi cảm thấy có đôi chút cảm xúc. Làm việc cùng anh, tôi mới biết về hoàn cảnh của anh. Anh và vợ đã ly hôn. Nguyên nhân cũng bởi vì mối quan hệ của vợ anh và gia đình chồng không tốt. Chị ấy gây sự với tất cả mọi người trong gia đình chồng khiến ai cũng ghét bỏ. Không thể chấp nhận một người vợ quá hỗn hào, dù không muốn tổ ấm tan đàn xẻ nghé nhưng anh cũng đành ly hôn. Hiện giờ anh đang nhận trách nhiệm nuôi đứa con gái nhỏ.
Tôi không ngờ cuộc sống lại nghiệt ngã tới như vậy khi mà tôi tưởng tìm thấy được hạnh phúc muộn màng thì mọi thứ lại chẳng khác nào một sự chắp vá đáng thương hại. (Ảnh minh họa)
Tôi yêu anh lúc nào không hay. Chính tôi cũng không hiểu vì sao mình lại yêu người đàn ông này. Tình cảm là điều thật khó nói. Trước đây, có rất nhiều người đẹp trai hơn anh, điều kiện khá giả hơn anh nhiều mà tôi không rung động, ấy vậy mà có ngày tôi lại chấp nhận đủ mọi thiệt thòi để yêu và ở bên anh.
Sau một thời gian tìm hiểu, chúng tôi quyết định đi tới hôn nhân. Tôi biết, việc lấy anh là xác định có nhiều vất vả nhưng tôi không nề hà. Tôi yêu anh và sẵn sàng làm mọi việc để được cùng anh. Tôi cũng coi quá khứ của anh là của tôi, chăm sóc cô con gái như con mình. Tôi tin, vợ chồng tôi sẽ hạnh phúc.
Video đang HOT
Chúng tôi đã làm đám hỏi, giờ chỉ còn đợi ngày cưới để chính thức nên duyên vợ chồng. Tôi đâu có ngờ, chính thời gian này tôi phát hiện ra một sự thật khủng khiếp làm thay đổi cuộc sống hiện tại của tôi. Anh giấu tôi quan hệ với vợ cũ! Từ ngày họ chia tay, cả hai vẫn làm chuyện đó hàng tuần.
Vì có với nhau đứa con chung nên chuyện hàng tuần anh phải đưa con tới gặp mẹ là điều không thể tránh khỏi. Dù sao đứa bé cũng cần được có mẹ ở bên. Tôi không ghen tuông gì chuyện đó cả. Ngày yêu tôi cũng nghe anh nói về chuyện cuối tuần vẫn đưa con tới nhà vợ cũ chơi để cho bé được gần mẹ. Nhưng nào ngờ, đó lại là cơ hội để cho họ ở gần nhau, quan hệ tình dục với nhau.
Cứ ngỡ rằng tìm được người mình yêu thương, hạnh phúc sẽ mỉm cười, tôi đâu ngờ cuộc đời mình lại oan trái đến vậy? Liệu tôi có nên hủy hôn hay không chứ nếu sống thế này tôi khổ tâm lắm! (Ảnh minh họa)
Tôi tình cờ biết được việc này khi có việc gấp buộc lòng phải ghé qua nhà vợ cũ của anh để đón con bé về. Chính tại căn nhà riêng đó, tận mắt tôi đã chứng kiến cảnh họ quấn lấy nhau trong sự thăng hoa của thể xác. Tim tôi bị bóp nghẹt. Nhìn thấy tôi, anh cuống cuồng thu dọn chiến trường và sẵn sàng lao theo tôi để giải thích. Tôi lao ra ngoài, chạy thục mạng và không còn biết tới điều gì nữa.
Chúng tôi nói chuyện và anh thú tội. Anh nói rằng từ ngày anh và vợ ly hôn, giữa anh và vợ cũ vẫn xảy ra “chuyện đó”. Anh nói thực ra vấn đề khiến vợ chồng anh ly hôn là vì chị ấy không tốt với gia đình anh còn trong khoản hòa hợp về thể xác chị ấy khiến anh cảm thấy hưng phấn vô cùng. Chính vì thế khi hai người ly hôn, anh vẫn bị chị cuốn hút mạnh mẽ. Có nhiều lần chị ấy muốn nối lại nhưng nghĩ tới cảnh hôn nhân gằn hắt nhau vì chị ấy không chịu làm dâu con cho tử tế anh lại không muốn . Vậy là mỗi tuần, khi anh đưa con tới thăm vợ cũ, họ lại cuốn lấy nhau cho thỏa sự khao khát bản năng. Mãi như thế cuối cùng nó lại trở thành một thói quen của hai người
Càng nghe anh nói tôi lại càng cảm thấy cay đắng và lo sợ. Cứ ngỡ rằng tìm được người mình yêu thương, hạnh phúc sẽ mỉm cười, tôi đâu ngờ cuộc đời mình lại oan trái đến vậy? Liệu tôi có nên hủy hôn hay không chứ nếu sống thế này tôi khổ tâm lắm!
Theo VNE
Bàng hoàng vợ trở về sau 5 năm mất tích
Phương không có quyền phá hoại hạnh phúc của tôi nhưng cô lại có quyền lấy đi con gái - một phần quan trọng trong hạnh phúc của tôi. Tôi quả thật không biết phải làm sao. Tôi bất lực trong chính cuộc đời của mình.
Khi tôi tưởng hạnh phúc đã yên lành trở về bên mình thì Phương xuất hiện đột ngột, giống hệt như khi cô rời bỏ tôi 5 năm trước. Tất cả đều xáo trộn khi cô đi và cả khi cô trở về. Tôi không biết phải làm gì để sắp xếp lại cuộc đời của mình khi Phương cứ một mực muốn làm cho nó trở nên bung bét...
Tôi có hai người vợ, Phương là vợ cũ của tôi và Lan là người vợ hiện tại. Trong câu chuyện của mình, tôi sẽ nói nhiều về Phương vì chính cô là người gây ra mọi chuyện rắc rối và phức tạp trong cuộc đời tôi và khiến tôi mất thăng bằng trong chính cuộc đời của mình. Tôi và Phương yêu nhau từ khi cả hai mới học cấp ba. Ba Phương và ba tôi hùn vốn mở chung một công ty. Nhà chúng tôi cạnh nhau và chúng tôi chơi với nhau từ khi còn rất bé. Cảm giác gắn bó bé thơ khi lớn lên trở thành tình yêu và tất nhiên, tình yêu của chúng tôi được hai nhà ủng hộ và vun đắp.
Má tôi coi Phương như con gái mình nên khi biết tôi và Phương yêu nhau, má mừng lắm. Ngày nào má cũng vẽ ra cảnh đám cưới của hai chúng tôi rằng Phương sẽ đẹp như thế nào trong dáng vẻ là một cô dâu rồi chúng tôi sẽ chụp ảnh cưới ở đâu, tiệc cưới sẽ mời những ai và Phương sẽ sinh cho mẹ bao nhiêu đứa cháu. Má tôi tính hoài chuyện đám cưới từ khi tôi 17 tuổi. Nhưng đến khi tôi 27 tuổi, đám cưới đó mới thực sự diễn ra. Vì đã quen hết tính nết của nhau và thời gian ở bên nhau đã lâu nên cuộc hôn nhân của tôi với Phương diễn ra khá êm đềm.
Phương là cô gái dịu dàng, nhẫn nại và rất biết cách chiều tôi. Cô ít khi làm nũng, không mình mẩy và rất ít khóc. Cô ít nói, hay cười và dễ dàng bỏ qua những lỗi lầm tôi gây ra dù lỗi đó nhỏ hay lớn. Má nói Phương phải như vậy thì gia đình tôi mới có thể bền vững. Bởi theo bà, trong nhà phải có một người nhún nhường người còn lại nếu cả hai đều không ai chịu ai thì dăm bữa nửa tháng là nhà tan. Còn tôi thì thấy, gia đình tôi yên ổn thật nhưng sự yên ổn quá mức đôi khi gây ra những khó chịu.
Thi thoảng, tôi muốn gây sự để cãi nhau với Phương cho vợ chồng có cớ để giận đỗi nhau nhưng Phương luôn chỉ cười cầu hòa rồi xí xóa cho tôi mọi chuyện. Hai năm sau cưới, vợ tôi sinh một bé gái. Đến lúc đó, khi tôi đã trưởng thành hơn khi mới cưới đôi chút, tôi nhận ra mình thật may mắn vì lấy được Phương làm vợ. Sự nhẫn nại của cô với những cãi vã trẻ con của tôi đã khiến cho cuộc hôn nhân này bền vững và cô cho tôi cảm giác thoải mái khi được về nhà.
Sự ra đời của con gái nhỏ mang về nhiều tiếng cười cho gia đình của tôi. Tôi và Phương đưa con về ở với má để má tiện trong việc chăm sóc Phương và cháu ngoại hơn. Vì hai nhà gần nhau nên hai gia đình qua lại rất tiện. Khoảng thời gian đó, tôi thậm chí không muốn rời khỏi nhà mà lúc nào cũng chỉ muốn được ở bên cạnh con gái. Mọi thứ đang diễn ra êm đềm như vậy thì Phương đột ngột biến mất. Cô biến mất sau một đêm và chỉ để lại duy nhất một lá thư với lời xin lỗi cùng lời nhắn rằng chúng tôi đừng tìm cô. Có lẽ Phương đã chuẩn bị cho sự ra đi này từ trước đó rất lâu vì khi đi, cô mang theo tất cả quần áo và vật dụng cá nhân của mình. Phương không để lại bất cứ một thứ gì dù chỉ là bàn chải đánh răng hay một chiếc dây chun cột tóc.
Hôm đó, tôi đi làm, hai má đi chùa. Phương đã dọn đồ sẵn và chuyển đi từ trước vì khi má tôi về, Phương vẫn ở nhà. Cô nói với má đi gặp bạn một chút rồi chỉ xách theo chiếc ví nhỏ và đi lên taxi. Đó là hình ảnh cuối cùng về Phương mà má tôi được nhìn thấy. Mới đầu, tồi ngỡ đó là một trò đùa hoặc rằng Phương cảm thấy căng thẳng khi lần đầu làm mẹ nên cô muốn đi đâu đó nghỉ ngơi. Nhưng khi không thể liên lạc với Phương và mọi tìm kiếm về cô đều trở nên vô vọng thì tôi buộc phải tin rằng, Phương đã bỏ nhà, bỏ tôi và bỏ cả con gái bé nhỏ để đi.
Tôi không biết nguyên nhân là gì. Vì thế, việc Phương bỏ đi cứ day dứt mãi trong lòng tôi. Không lúc nào tôi từ bỏ được những suy nghĩ về việc vì sao Phương lại đột ngột biến mất, chúng tôi đâu có chuyện gì bất hòa... Ba má Phương không biết con gái mình đi đâu. Bạn bè cô cũng không biết. Phương biến mất như thể chưa từng tồn tại. Gia đình tôi không báo công an. Ba Phương cáu giận. Ông nói Phương đã không cần gia đình thì gia đình cũng sẽ không cần cô. Má Phương khóc nhiều, bà gầy sọp đi. Con gái bé nhỏ trở thành nguồn động viên tinh thần duy nhất của cả hai gia đình.
Tôi dùng công việc để quên đi những muộn phiền và cố gắng để mình không nghĩ tới chuyện bị vợ phản bội. Tôi sợ phải nghĩ rằng vợ đã vội vã bỏ đi vì một tình nhân nào đó, một tình nhân ngoài cuộc hôn nhân này và tôi là gã đàn ông bị cắm sừng. Ý nghĩ đó mới đau đớn và tồi tệ làm sao.
Phải hơn 4 năm tôi mới quên đi được chuyện này và mở lòng ra để đón nhận một tình yêu khác. Tôi làm thủ tục li hôn Phương và tôi nhận nuôi con gái. Lan là một đồng nghiệp cùng công ty với tôi. Cô bắt đầu qua lại nhà tôi chơi với con gái tôi và giúp đỡ má tôi việc nhà sau khi Phương bỏ đi một năm. Tôi không để ý đến chuyện này. Lúc đó tâm trí tôi còn mải mê với những kí ức về Phương và nỗi đau mà cô bất ngờ gây ra cho tôi. Má nói, Lan là một cô gái tốt và tôi nên suy nghĩ đến chuyện tái hôn. Lan năng qua nhà tôi, chăm sóc cho con gái tôi, con bé quấn Lan hơn cả bà nội nhưng cô tuyệt đối chưa bao giờ nói chuyện tình cảm với tôi.
Tôi chỉ để ý có vậy còn lại cũng không quan tâm vì sự đổ vỡ của cuộc hôn nhân thứ nhất khiến tôi sợ việc có gia đình. Lan rất kiên trì nhưng vì cô không nói nên tôi lại nghĩ rằng cô đơn giản vì quý mến tôi nên mới quan tâm tới con gái tôi và má tôi. Thành ra, tôi coi cô như em gái. Theo thời gian, tôi cởi mở với cô hơn và chuyện gì cũng tâm sự cùng Lan. Hai anh em thân thiết, có thể bá vai bá cổ nhau đi uống rượu giải sầu và chẳng ngại ngần chuyện bị đồng nghiệp xì xào hay thiên hạ bàn tán. Lan nói yêu tôi khi Phương bỏ đi được 4 năm rưỡi. Cô nói cô tin rằng tôi đã hoàn toàn quên chuyện cũ và đã sẵn sàng cho một câu chuyện mới.
Tôi ngỡ ngàng trước lời tỏ tình của cô gái này. Suy nghĩ lại những gì đã xảy ra, tôi thấy Lan lúc nào cũng ở cạnh tôi, chia sẻ mọi chuyện. Ba má tôi hết sức ủng hộ, con gái nhỏ yêu quý Lan như thể mẹ đẻ của con. Ba tháng sau chúng tôi làm đám cưới. Tôi tin là mình yêu Lan và trải qua vấp ngã đầu tiên, tôi cũng tự tin hơn rằng, tôi sẽ là một người chồng tốt hơn, tôi sẽ mang hạnh phúc lại cho những người tôi yêu quý.
Sau cưới, vợ chồng tôi cùng con gái dọn ra ở riêng. Mọi thứ diễn ra trôi chảy. Khi Lan mang thai được một tháng thì đột nhiên, Phương trở về. Cô vẫn như vậy, thậm chí có phần đẹp hơn. Vẫn nụ cười hiền, vẫn giọng nói nhẹ nhàng, Phương hẹn gặp tôi nói chuyện như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra. Tôi bị sốc còn cô thì bình thản. Phương đòi được trở về vị trí làm vợ. Cô mang con gái đi và nói chỉ trở về khi nào tôi đồng ý với yêu cầu của cô. Lan đang mang thai đứa con của tôi còn người vợ cũ thì mang con gái của tôi đi và bắt tôi phải chấp nhận cô trở về làm vợ. Tôi không hiểu chuyện gì đang xảy ra trong cuộc đời mình. Tôi không còn tình cảm với Phương, tôi không muốn làm Lan khổ nhưng tôi cũng không muốn mất con gái của mình.
Ba má Phương vào hùa giúp con gái mình dù trước đó ba cô đã nói từ mặt cô. Tôi chưa nói chuyện này cho Lan biết, tôi không muốn vợ mình phải suy nghĩ nhưng tôi chắc chắn rằng, nếu tôi không quyết định nhanh, Phương sẽ đích thân đến gặp Lan và nói mọi chuyện. Phương không có quyền phá hoại hạnh phúc của tôi nhưng cô lại có quyền lấy đi con gái - một phần quan trọng trong hạnh phúc của tôi. Tôi quả thật không biết phải làm sao. Tôi bất lực trong chính cuộc đời của mình.
Theo ANTD
Lời thú tội thật thà của kẻ giết người... thương anh trai Mình sẽ nói thật thôi chứ mình không giấu giếm gì đâu. Mình vào Trại tạm giam Gia Lai vì tội giết người. Mình giết để trả thù cho anh trai mình bởi có như thế anh trai mình nhắm mắt mới yên lòng được... Mình sẽ nói thật thôi chứ mình không giấu giếm gì đâu. Mình vào Trại tạm giam Gia...