Đau khổ làm nô lệ tình dục cho chồng
Cứ đêm đến, chồng em lại lao vào chat sex rồi bắt em vào làm diễn viên ‘đóng thế’ cho trò chơi tình dục bệnh hoạn của anh ta trên mạng.
Phải chờ con ngủ say, em mới dám mở máy tính và viết lên những dòng tâm sự nghẹn ngào này. Nước mắt của em chảy dài theo tiếng thở than của màn đêm. Còn bên kia, tiếng bàn phím vẫn lạch cạch, chồng em vẫn đang vùi đầu vào những trang web đen, những cuộc chat sex bệnh hoạn như mọi ngày.
Đau khổ làm nô lệ tình dục cho chồng. Ảnh minh họa.
Nhìn con trai mới 3 tháng tuổi nằm ngủ, thi thoảng lại giật mình thon thót, em thấy dường như mình đã sai. Em sai khi quyết định nghỉ học để kết hôn, sai khi bước chân vào cuộc tình lầm lỗi này và đã sai khi để cho con em phải sống cuộc sống khổ cực như thế.
Kể từ ngày lấy chồng, em vùi mình vào cuộc sống lầm lũi, tối tăm. Em không được đi học, không còn được vui vầy với bạn bè, không được nũng nịu với bố mẹ và cũng chẳng hề nhận được chút tình yêu thương gì từ phía chồng.
Cả ngày em chỉ biết đầu tắt mặt tối chăm con, rồi nấu nướng, giặt giũ, dọn dẹp nhà cửa,… Mệt nhoài, nhưng cứ đêm đến là em lại bị chồng dựng dậy để làm diễn viên bất đắc dĩ bắt chước theo những bộ phim sex trên mạng anh vừa xem.
Video đang HOT
Chưa hết, em còn bị anh lôi ra làm người đóng thế, làm theo những đoạn chat sex bệnh hoạn của anh và những cô gái ất ơ nào đó trên mạng. Cao hứng thì anh lôi em “vào cuộc”, còn nếu cô gái kia mà đồng ý mở webcam cho anh xem và “tự xử” thì anh bỏ xó em như một món đồ chơi thừa thãi.
Em kiệt sức không chiều nổi những yêu cầu bệnh hoạn của anh. Nhưng em chẳng dám cãi lại, cũng chẳng dám phản kháng, vì chỉ cần chống đối, em ngay lập tức bị anh dùng vũ lực đánh, mắng.
Mỗi lần như vậy, đứa bé lại sợ hãi và khóc thét lên từng hồi. Nó mới 3 tháng tuổi, nào có lỗi gì mà phải nghe tiếng đổ vỡ, mắng chửi nhau của bố mẹ. Đó là lý do mà trong giấc ngủ, thằng bé vẫn thường giật mình thon thót.
Em thương con nên cố chiều chồng. Nhưng mọi người cũng biết đấy, em mới sinh con, cơ thể còn chưa kịp phục hồi, mỗi lần quan hệ với chồng, em lại như vừa bị tra tấn. Hơn nữa, giữa chúng em chẳng còn tình yêu, có chăng chỉ là những ham muốn tình dục từ phía anh đòi hỏi mà em phải cố đáp lại. Cuộc sống của em chỉ toàn một màu đen tối, u ám.
Em vẫn nghe các chị, các mẹ trên nhiều diễn đàn ca thán việc chồng mình ngoại tình, cặp bồ,… như một việc gì đó kinh khủng lắm. Chồng em chẳng bỏ theo người đàn bà nào, nhưng đêm nào cũng lọ mọ tìm niềm vui và thỏa mãn dâm dục bên màn hình máy tính.
Mới đầu, nhìn chồng miệt mài chat sex với những lời lẽ bệnh hoạn, không rời mắt được vào hình ảnh cô gái dâm đãng trên mạng, em thực sự sốc và kinh tởm. Nhưng khuyên bảo anh ấy không được, bỏ anh ấy cũng không xong, em tập dần cho mình cách chấp nhận và tìm niềm vui bên con.
Nhưng cứ mỗi lần nhìn con khóc, con khổ em lại thấy lòng mình quặn thắt. Chỉ tại em ngu dại, em nhu nhược nên giờ em phải chịu kiếp sống này. Giờ em chỉ mong con lớn, em sẽ đi làm, sẽ kiếm ra tiền, sẽ đưa con ra ở riêng để không phải sống trong địa ngục trần gian này nữa. Con ơi, thương mẹ, cố gắng lớn nhanh, đừng ốm, đừng khóc con nhé…
Theo VNE
Dại dột phút hận tình, trở thành người "có H."
Với tôi, việc người yêu mình đột nhiên nói lời chia tay và kết hôn với một cô gái khác giàu có hơn, xinh đẹp hơn là một cú sốc quá lớn. Tôi đã chửi bới, thóa mạ anh, thậm chí, khóc lóc và cầu xin nhưng anh vẫn không từ bỏ ý định.
Tuyệt vọng, tôi chạy như bay ra đường, người yêu tôi chạy với theo nhưng không kịp. Khi nhìn thấy 20 cuộc gọi nhỡ trong điện thoại di động, tôi đã mỉm cười đắc thắng. Tôi biết trong thâm tâm, anh vẫn còn yêu tôi. Nhưng vì cô gái kia quá đẹp và giàu có, anh bỏ rơi tôi không thương tiếc. Ý muốn phải dằn vặt bản thân để cho anh hối hận trỗi dậy mãnh liệt hơn bao giờ hết, tôi tấp ngay vào một quán bar ở cuối phố.
Không khí náo nhiệt của vũ trường vẫn không làm tôi vui lên tí nào. Tôi ngồi một mình ở quầy bar, uống hết ly rượu này đến ly rượu khác. Đến ly thứ 6 thì có một gã trạc 30 tuổi đến ngồi cùng. Sau một vài câu hỏi xã giao, gã đưa tôi ra khỏi quán bar ồn ào đó. Khi ấy, tôi đã khá say, nhưng vẫn nhớ rõ mồn một là mình vào taxi và đến khách sạn cùng gã.
Sau đêm đó, tôi tưởng mình đã vượt qua mọi chuyện. Nhưng không phải thế! Tôi vẫn cảm thấy nỗi đau bị phụ tình gặm nhấm mình từng giây từng phút. Và tôi chỉ muốn được ngủ một giấc thật dài để quên hết tất cả.
Tôi nhắn tin cho anh, nói với anh là tôi đã ngủ với một người đàn ông xa lạ, anh cứ việc đi lấy vợ và không cần phải lo lắng gì cho tôi nữa, tôi đã quên hết tất cả rồi. Tôi đợi mãi nhưng vẫn không thấy tin nhắn trả lời của anh. Một tháng sau, tôi chứng kiến anh cười viên mãn trong một đám cưới linh đình.
Đến nước này, tôi đã hoàn toàn hết hy vọng vào việc anh sẽ quay lại với tôi. Tôi chuyển đến một thành phố khác, xin một công việc khác và bắt đầu sống một cuộc sống khác. Lúc ấy, tôi vẫn còn rất buồn, nhưng không hiểu sao, nỗi buồn ấy lại biến thành động lực, giúp tôi hoàn thành được nhiều việc. Và thực sự, tôi đã nghĩ rằng mình sẽ có một khởi đầu mới, sẽ làm cho anh hối hận vì đã dám bỏ rơi một cô gái tốt như tôi.
Một năm trôi qua, tôi gặp và quen một người đàn ông khác tên là M., M. đối xử rất tốt với tôi và giúp tôi khá nhiều chuyện. Đến lúc này, tôi cũng đã nguôi ngoai chuyện cũ và có ý định yêu đương trở lại. Thế nên, khi M. ngỏ lời yêu, tôi cảm thấy rất hạnh phúc.
Sáu tháng sau, chúng tôi quyết định sẽ đi đến hôn nhân. Nhưng đến lần thứ hai, tôi vẫn không thể chạm tay vào hạnh phúc. Trong một lần đi khám sức khỏe tổng quát trước khi kết hôn, tôi phát hiện ra mình bị nhiễm AIDS.
Cầm tờ xét nghiệm trên tay, tôi không thể tin nổi đây lại là sự thật. Tôi đã khóc rất nhiều và yêu cầu các bác sỹ kiểm tra lại. Nhưng đó không phải là một cơn mơ. Những gì tôi đang phải đối mặt đều là sự thật. Vị bác sỹ tỏ vẻ thông cảm, hỏi tôi gần đây có tiêm chích hay sử dụng ma túy gì không? Có quan hệ tình dục mà không dùng biện pháp an toàn không? Và còn nhiều điều khác nữa... nhưng tôi chỉ lắc đầu như một cái máy. Sự thật này quá phũ phàng đối với tôi.
Khi đã trấn tĩnh lại, tôi mới thấy giật mình. Nguy cơ nhiễm bệnh duy nhất chỉ có thể là cái đêm tôi ngủ với người đàn ông lạ mặt ấy. Bởi tôi nhớ mang máng là mình đã không còn đủ tỉnh táo để yêu cầu gã đó dùng bao cao su. Càng nghĩ, tôi càng thấy chắc chắn. Và càng chắc chắn bao nhiêu, tôi lại càng đau khổ bấy nhiêu, bởi chỉ trong một giây phút nông nổi, tôi đã tự hủy hoại đời mình.
Tôi hủy đám cưới không một lời giải thích. Sau khi đã trốn đi một nơi thật xa, tôi nhắn tin cho cả hai người đàn ông tôi đã từng yêu, bảo họ đi làm các xét nghiệm cần thiết. Thực ra, tôi linh cảm họ sẽ khó có thể mắc bệnh, nhưng dù sao, tôi cũng phải chắc chắn được điều này. M. hiểu tất cả, đòi tôi trở về để nói chuyện. Còn anh, người đàn ông tôi đã từng yêu tha thiết đến nỗi phải hành động dại dột lại thốt lên: "Ơn trời! May mà anh vẫn có kết quả âm tính".
Với tôi, sự vô tâm của người đàn ông đó không thể làm tôi buồn thêm, bởi nỗi tuyệt vọng trong tôi giờ đã đạt đến điểm cùng cực. Tôi giam mình trong phòng, không ăn uống, chỉ khóc và khóc. Giờ đây, tương lai dường như đã khép chặt lại đối với tôi.
Giá như tôi có thể quay ngược lại thời gian, tôi sẽ không hành động ngu ngốc và thiếu thận trọng như thế nữa. Nhưng, đã quá muộn.
Theo Phụ nữ
Anh sẽ yêu em, khi em biết yêu bản thân mình! Em nói "em yêu anh nhiều hơn chính bản thân mình". Anh cảm động nhưng anh không cần thế. Anh sẽ yêu em nếu em biết yêu bản thân mình nhiều hơn. Anh còn nhớ anh bị em chinh phục bởi chính sự mạnh mẽ và can trường trong con người em. Em là cô gái gặp nhiều thiệt thòi trong cuộc sống....