Đau khổ khi không hề tìm thấy chỗ dựa ở gia đình mình
Những câu nói mỉa mai của ba mẹ, rồi cả việc ba tôi ngoại tình nữa. Giờ tôi đang không biết phải làm thế nào trước hoàn cảnh của tôi và cả gia đình tôi?
Ảnh minh họa
Tôi là nữ, đang học cấp 3. Tôi và bạn trai đã quen nhau được 3 năm. Gia đình hai bên đều biết. Những năm đầu yêu đương thì cũng chỉ là những cuộc say nắng đầu đời thôi, nhưng qua 3 năm, tôi cũng đã nhận ra anh là một người tốt. Anh yêu thương tôi và tôi cũng rất yêu anh. 3 năm trời, cũng không phải ngắn ngủi gì, cũng đủ để cho tôi tin tưởng anh và trao cho anh những gì quý giá nhất của một người con gái. Trong chuyện ấy, hai đứa chúng tôi hoàn toàn tự nguyện, không ép buộc nhau.
Sau cái ngày mà chúng tôi đã làm “chuyện đó”, tôi ngỏ ý với mẹ rằng muốn mua dung dịch vệ sinh của con gái. Mẹ tôi vốn nhạy cảm, nên tôi cũng rất lo rằng bà sẽ hỏi xem có chuyện gì xảy ra, nhưng bà cũng chỉ im lặng đi mua cho tôi. Tôi thở phào nhẹ nhõm, nghĩ rằng chuyện này đã qua rồi. Nhưng tôi không nghĩ là tối hôm đó, bà lại đem chuyện con gái mình mua dung dịch vệ sinh để kể với ba tôi. Ba tôi sinh nghi nên sáng hôm sau, cả ba và mẹ cùng hỏi tôi về chuyện nhạy cảm đó, rồi còn dọa rằng nếu không nói thì sẽ gọi cho bạn trai tôi để hỏi chuyện gì đã xảy ra.Tôi lo lắm, tay chân tôi lúc đó run lẩy bẩy, tôi chỉ trực trào nước mắt. Tôi đã ráng giữ bình tĩnh mà nói dối rằng tôi chỉ qua nhà bạn trai ăn sáng, đi chơi và bỏ qua cái chuyện “mây mưa” của hai chúng tôi. Ba tôi liền quát, mà đến giờ tôi vẫn còn nhớ: “Mày không khai ra tao đập mày cho tới khi nào khai đúng thì thôi”. Sau đó, ông lấy cây chổi lông gà đánh vào đùi tôi túi bụi. Mẹ tôi trấn an rằng: “Cứ nói đi, có gì cứ nói thật, ba mẹ bỏ qua hết”. Tôi vốn dĩ không giấu được điều gì với ba mẹ lâu, nên tôi cũng kể rằng tôi và anh đã cùng làm “chuyện đó. Tôi tưởng rằng, ba mẹ tôi đã nói vậy, tức là ba mẹ sẽ đồng cảm cho tôi, nhưng tôi không ngờ ba tôi sau khi nghe chuyện đó còn đỏ mặt tía tai và đánh tôi mạnh hơn, mẹ tôi thì nhìn tôi với vẻ ngạc nhiên, không can ngăn ba tôi mà lại bỏ đi chỗ khác.
Video đang HOT
Ba mẹ tôi qua nhà ba mẹ bạn trai tôi mắng vốn, bảo rằng họ không biết dạy con cái và còn dọa nếu còn qua lại với tôi thì sẽ thưa lên tòa. Tôi lo cho anh nên đã nhắn tin báo cho anh, rồi còn block facebook và xóa số điện thoại của anh. Nhưng dù sao thì chuyện này cũng chỉ có gia đình tôi với gia đình anh biết, tôi không muốn chuyện này lại làm to lên…Sau chuyện đó, tôi bị thu điện thoại và chỉ được phép ở nhà. Hai ngày sau, không khí gia đình có vẻ dịu đi một chút, nhưng mọi chuyện không hề lắng xuống mà lại còn như đang sôi sùng sục lên. Tôi có xin phép ba tôi ra ngoài mua đồ, thì ba lại mỉa mai: “Đi mua đồ hay đi léng phéng với trai vậy?”. Rồi lúc ông đi làm về thì sai tôi bưng nước với giọng điệu như kêu một người hầu: “Nước!”. Một câu nói ngắn gọn không chủ ngữ, vị ngữ làm tôi rất sốc. Trong lúc tôi đứng ngây ra không hiểu ba tôi nói gì thì ba quát:”Tao kêu mày lấy nước cho tao sao mày không lấy?”, rồi quay qua đứa em gái lớp 2 của tôi, vuốt đầu nó và bảo: “Con ngoan ghê!”. Rồi khi ông làm rớt cái chìa khóa, cũng đổ lỗi cho tôi rằng: “Con gái con lứa hư đốn mang điềm xui tới nhà rồi!”. Tôi chỉ muốn khóc nhưng không khóc được. Tôi cố nhẫn nhịn cho qua, tự nhủ rằng chuyện này tôi đã sai, và tôi đáng bị như vậy.
Rồi tới người mẹ mà tôi hi vọng rằng bà sẽ thương yêu tôi trong thời gian nhạy cảm này, nhưng những gì bà nói với tôi đã đập tan hi vọng của tôi. Trong lúc bà ngồi nói chuyện với những người hàng xóm, bà có nói rằng: “Sao con gái nhà chị ngoan ghê, giá như con gái tui cũng được một phần như con chị”. Tuy mẹ tôi không nói thẳng, nhưng những câu nói xéo đầy hàm ý của mẹ làm tôi như suy sụp. Gia đình này chỉ còn mỗi đứa em lớp 2 của tôi là vẫn chưa biết chuyện gì xảy ra. Tôi nhiều lần ôm em ấy và khóc. Nhưng có lần mẹ tôi thấy, mẹ tôi liền bảo em chạy qua bên mẹ và mẹ tôi vừa xoa đầu nhỏ em, vừa liếc tôi và nói: “Con lớn lên đừng có hư như chị Hai nha”. Rồi nếu như có ba tôi ở đó, ba tôi còn nói thêm vài câu như: “Đúng rồi, gái nhỏ nhớ lúc nào cũng phải ngoan cho ba thương nha”.
Trong một lần bật máy tính bàn lên, yahoo của ba tôi chợt bật lên, tôi biết rằng đọc tin nhắn của người khác là sai, nhưng đây là tin nhắn của ba tôi với một cô gái. Tôi kéo lên đoạn chat giữa ba tôi và cô gái đó, toàn là những tin nhắn mùi mẫn với nhau. Tôi không ngờ ngoài mặt ông tỏ vẻ thương yêu mẹ tôi, nhưng trong thâm tâm thì ông lại đi ngoại tình với một người đáng tuổi con gái mình. Và giờ thì tôi đã hiểu ông đã vội vàng chở tôi đi học thêm rồi vụt xe nhanh thật nhanh là để làm gì. Và những lần nói công tác đột xuất với mẹ tôi thực chất là những lần đi chơi trá hình với bồ nhí.
Giờ tôi đang bế tắc lắm, suy sụp lắm. Những câu nói mỉa mai của ba mẹ, rồi cả việc ba tôi ngoại tình nữa. Giờ tôi đang không biết phải làm thế nào trước hoàn cảnh của tôi và cả gia đình tôi. Tôi cảm thấy không còn chút niềm tin nào vào gia đình nữa. Xung quanh tôi, tôi thấy toàn sự giả dối, và có cảm giác như tôi đang bị cô lập giữa căn nhà mà tôi đang rất cần tình yêu thương nhưng lại ngập tràn sự chì chiết này… Bây giờ tôi phải làm sao?
Theo VNE
Chồng say nắng nhưng tôi phải sửa chữa lỗi lầm
'Em phải coi trọng gia đình chồng hơn. Con gái lấy chồng là phải lo toan cho nhà chồng trước rồi mới đến nhà mình'.
Tôi là tác giả bài viết: Anh ấy gọi tên 'gái' khi đang ôm tôi. Say nắng là chồng nhưng người phải sửa chữa, xin lỗi là tôi. Tối qua anh bảo: Em đã giận anh cả chục ngày rồi, anh đi làm tối về mệt lắm, giờ thế nào tùy em, muốn giận muốn bực thì tùy. Tôi mệt mỏi rồi nên ôm lấy chồng và ngọt ngào tha thứ, chồng ôm rồi nói lời yêu tôi, bảo có thích người ta nhưng chỉ yêu em. Vợ chồng lại ngọt ngào ôm ấp.
Ảnh minh họa: LM
Rồi chồng bảo "Giờ anh bảo em nè, em phải thay đổi đi, lấy chồng an phận nhà chồng, phải lo toan cho nhà chồng trước. Em lấy anh giờ là con ông bà nội, nhà anh mang tiền lễ đến đưa ông bà ngoại đón em về làm con, giờ em thuộc về nhà chồng". Tôi nổi khùng lên bảo: "Số phận mình làm nên chứ sao lại an phận của nhà chồng, mình lấy nhau vợ chồng ngang bằng nội ngoại như nhau, em sẽ cố gắng coi gia đình chồng như gia đình mình, lo toan và chịu trách nhiệm như nhau, em nói lại là như nhau nhé".
Anh bảo: "Không được, em phải thay đổi ngay tư tưởng thì chúng ta mới hạnh phúc, mới có tình yêu được, em phải coi trọng gia đình chồng hơn. Con gái đi lấy chồng ai người ta cũng thế hết, lấy chồng là phải lo toan cho nhà chồng trước rồi mới đến nhà mình. Giờ nhà chồng là nhà mình, em lên mạng bảo nhà chồng với nhà mình như nhau xem người ta có ném đá không nào? Phải yêu bố mẹ chồng như bố mẹ mình, bố mẹ mình thì em đã có được tình cảm rồi, còn bố mẹ chồng giờ em phải làm cho bố mẹ yêu quý em". Tôi bảo: "Sao phải một mình em làm được, nói thật là mẹ chồng ghê quá, anh cũng bảo bố mẹ yêu quý em đi chứ. Anh có cố gắng yêu bố mẹ vợ như bố mẹ anh không"?
Chồng bảo: "Em làm sao mà đòi chọn mẹ chồng được, mẹ chồng thế nào em phải chịu. Em là con, phải chủ động để bố mẹ yêu thương, làm sao yêu cầu bố mẹ phải thế này thế kia được. Còn về bố mẹ vợ anh cố gắng luôn vui vẻ bình thường, mặc dù có nghe thấy bố mẹ chê anh. Anh vẫn gọi điện hỏi này hỏi kia được trong khi em không bao giờ gọi điện cho bố mẹ chồng. Hơn nữa em cũng thấy là nội ngoại khác nhau chứ, đằng ngoại 3 đời có thể lấy được nhau còn đằng nội thì không bao giờ".
Chồng bảo, từ khi lấy em về gia đình anh liên tiếp mâu thuẫn, có em làm gia đình anh không hạnh phúc, anh bảo em đi xem bói xem có vấn đề gì, em không xem, mặc kệ mâu thuẫn. Bố mẹ già 50 tuổi rồi, có mỗi con trai cứ theo sống với vợ, anh làm con mà để bố mẹ già buồn khổ thế. Ông bà muốn lên bế cháu, bảo đi thuê nhà bà lên trông cháu nhưng em không ở được với mẹ, muốn ở nhà em, vì em mà anh phải ở rể. Lương anh 10 triệu, có thể sống tốt hơn mà, em không đi làm, gia đình luôn mâu thuẫn làm anh sống rất khổ.
Từ ngày lấy nhau, em cư xử không khéo, ngay từ cái tư tưởng của em là không coi trọng nhà chồng hơn, nên mới sinh ra mâu thuẫn thế. Trước kia anh được mọi người trong gia đình nể trọng, mắng em gái là nó nghe ngay, giờ thì không thể bảo được nó, mẹ luôn trách anh, bố không thèm giúp anh một đồng học cao học nào luôn. Em là dâu trưởng, phải có trách nhiệm, em sống làm sao cho các chị em trong nhà phải nể trọng, phải phục. Em phải làm được điều đấy".
Tôi khóc, đau hơn cả việc anh ôm tôi và gọi tên người khác, nước mắt từ trong tim chảy ra, hỏi lại anh "Vậy hạnh phúc vợ chồng mình là sự đánh đổi em phải đối với nhà chồng hơn nhà mình à? Sao anh trách em làm gia đình anh không hạnh phúc mà không nghĩ tới việc chúng ta đang hạnh phúc thì việc mẹ anh không hợp em làm vợ chồng mâu thuẫn". Anh gạt đi bảo "Em đừng bẻ câu chữ anh nói nữa, thế nào là tùy em, anh không chỉ sống với một mình em được. Em lấy anh là chỉ cần hai vợ chồng hạnh phúc thôi chứ gì? Muốn có tình yêu, hạnh phúc thì em phải làm cho những yếu tố xung quanh tốt lên chứ".
Tôi đau đớn, những mâu thuẫn ban đầu với mẹ chồng anh đều đứng về phía tôi, giờ đây sau gần 2 năm anh chỉ trích đủ điều, tôi đau đớn và hỏi lại anh có còn yêu tôi không, anh bảo "Yêu hay không là do em quyết định". Những lời nói của anh còn hơn dao cứa vào tim tôi, tôi đã khóc và nấc lên vì đau đớn, vì cái giá quá đắt cho việc không hợp với mẹ chồng. Tôi thương bản thân, hối hận vì quá chủ quan với tình cảm anh dành cho mình. Tôi biết những giọt nước mắt dai dẳng, những lời trách cứ con trai của mẹ giờ đã thấm sâu vào anh, bố chồng không nói gì nhưng cũng bị những giọt nước mắt của vợ và những lời nói liên tục lặp đi lặp lại của vợ mà có thái độ với con trai. Cô em chồng tuy cũng có lúc trách mẹ nhưng một lần chị dâu tỏ thái độ với mẹ chồng là liên tục trách cứ anh trai.
Mẹ anh sắc sảo, ở nhà không ngày nào là không mắng mỏ chồng con, không vui là bà khóc than. Bà vào Nam bán rong mang lại thu nhập chính cho gia đình, bố chồng ở nhà làm ruộng chỉ đủ ăn, nhờ có tiền bán rong của bà mà trang trải được cho gia đình và cho hai con học đại học trên Hà Nội. Tôi thương anh phải chịu quá nhiều lời trách cứ và áp lực từ phía gia đình, biết dù thế nào mẹ anh cũng là mẹ chồng nên tôi nhận mình sai, quan trọng vì yêu anh, thương anh, không muốn anh buồn khổ vì gia đình.
Vì không muốn đánh mất tình yêu của anh nên tôi đã khóc và chấp nhận tất cả. Tôi bảo sẽ thay đổi tư tưởng theo ý muốn của anh, giờ trong lòng tôi buồn đau vô tận. Mấy hôm vừa rồi vì anh say nắng mà cả hai đều mệt, anh đi làm về mệt lại nhìn thấy sắc mặt tôi... Tối qua vì không muốn để tình trạng này kéo dài tôi đã ngọt ngào để mỗi khi anh về được nhìn thấy khuôn mặt rạng ngời và những lời nói ngọt ngào của vợ. Giờ tôi đau một nỗi đau khác, nỗi đau này từ trong lòng tôi thoát ra khuôn mặt, làm sao giữ được khuôn mặt tươi vui để anh có thể vui vẻ khi nhìn thấy tôi?
Theo VNE
Hụt hẫng khi em cho tôi cơ hội rồi lại chối từ Một ngày tôi nói lời yêu, em cảm ơn và từ chối, nói đã có người yêu. Em cũng cho tôi cơ hội mà sao lại như thế với tôi? Tôi năm nay 30 tuổi, sinh ra trong một gia đình tri thức, bố mẹ đều làm bên bưu điện nay đã nghỉ hưu. Nhà có 3 chị em, tôi là út, hai...