Đau khổ khi đã lỡ trao thân cho “dân chơi”
Em đau đớn cả về thể xác lẫn tâm hồn. Anh vỗ về an ủi, em muốn nói em giận anh hơn bao giờ hết.Em là một cô gái 22 tuổi, sống xa ba mẹ gần 6 năm ở đất Sài Gòn và đang sắp ra trường đi làm. Sở dĩ em rất quan tâm chuyên mục vì em là con gái nên muốn đọc để hiểu những lối sống, cách suy nghĩ của mọi người xung quanh nhằm tích lũy kinh nghiệm cho bản thân.
Mọi chuyện dường như chỉ mới bắt đầu với một cô gái trẻ như em thế nhưng đường đời không bao giờ bằng phẳng như người ta mong đợi. Và em đang vấp phải những sóng gió đầu tiên trong cuộc đời, thế nhưng nó quá lớn ngoài sức chịu đựng của em. Sau nhiều ngày trăn trở, đau đớn và tự dằn vặt bản thân, hôm nay em quyết định gửi đến chị câu chuyện của mình, mong rằng khi được chia sẻ em sẽ thấy nhẹ lòng hơn.
Em vốn thuộc tuýp người con gái cổ hủ, bởi vậy dù đã trải qua hai mối tình em vẫn tự tin vì mình vẫn giữ gìn được những gì quý giá. Đã được đọc, được nghe, được thấy được chia sẻ và được mẹ dạy nhiều về chuyện trinh tiết hơn ai hết nên em luôn ý thức rằng mình phải “giữ” cho đến khi kết hôn cùng người mình thật sự yêu thương nhất. Bởi vì một khi đã đánh mất cái ngàn vàng đồng nghĩa với việc cuộc đời người con gái sẽ gắn liền với nhiều trắc trở.
Thế nhưng ở đời không ai biết trước được chữ ngờ chị à. Cuối cùng thì em cũng đã đánh mất những gì bấy lâu nay gìn giữ với người yêu hiện tại của mình. Đó là người mà em biết khá lâu, mất 1 tháng quen nhau và 5 tháng yêu nhau. Anh ấy hơn em 5 tuổi, có việc làm ổn định nhưng có vẻ là dân chơi, hay chơi bời. Trong tình yêu thì thuộc tuýp người hơi lạnh lùng, không phải là người lãng mạn hay tình cảm.
5 tháng yêu nhau, có lẽ quá nhanh nhưng chúng em cũng trải qua đủ những hỉ, nộ, ái, ố trong chuyện tình cảm. Có hạnh phúc, có hờn giận, có chia tay, có nước mắt nhưng chúng em không thể xa nhau. Vì ở gần nhau nên việc có nhiều thời gian ở bên nhau là chuyện dễ hiểu. Cũng nhiều lần cảm xúc thăng hoa anh đòi hỏi nhưng em cố gắng chối từ. Có khi anh giận, anh trách em Nhưng rồi thì chuyện cũng qua. Em vẫn tin, vẫn yêu anh.
Nhưng cái gì cũng có giới hạn của nó, trong một lần ở bên nhau, do không kìm chế được bản thân bằng những suy nghĩ và cách làm của mình anh đã cướp đi tất của em tất cả. Nước mắt tuôn đầy. Em đau đớn cả về thể xác lẫn tâm hồn. Anh vỗ về an ủi, em muốn nói em giận anh hơn bao giờ hết, em căm ghét anh nhưng mà em không thể trách ai ngoài bản thân mình.
Chuyện xảy ra tính đến nay đã một tuần, nhưng em vẫn không thôi trách cứ bản thân và đang sắp rơi vào trạng thái trầm cảm. Những đêm sau đó em thức trắng và suy nghĩ rất nhiều, có khi đầu óc trống rỗng nhưng lúc nào cũng tự trách mình đã tự tay đánh mất tất cả.
Trước đây em luôn tự tin có chút gì đó kiêu ngạo trong tình yêu nhưng bây giờ khi nhìn về tương lai em như mất hết niềm tin. Em không biết kết cục rồi sẽ ra sao? Anh nói nếu cưới thì năm sau anh sẽ cưới nhưng liệu có tin được không vì những lời nói như vậy chỉ mang tính chất trấn an tinh thần trong thời điểm đó? Còn nếu tin được thì sao, tương lai em còn dài, còn báo hiếu cho ba mẹ, em cũng chưa muốn kết hôn?
Bây giờ em không biết phải làm sao, nếu tiếp tục yêu anh thì em sẽ càng ngày càng đánh mất chính mình. Còn chia tay thì em không thể vì vẫn còn yêu anh và vì em đã là của anh. Em phải làm sao đây?
Video đang HOT
Trả lời:
Chào em gái
Đọc thư của em, chị thật sự không bằng lòng với cách sống của em. Chị thấy em là một người con gái quá trẻ con, không lường trước được hậu quả khi đã sống thử như thế nào? Em nói em mới yêu anh được 5 tháng, có quá nhanh để trao trọn đời con gái cho anh ấy không em?
Có câu tiên trách kỷ, hậu trách nhân. Trước khi trách cứ anh ta thì em nên trách bản thân mình trước. Chị không hiểu em và anh ấy quen nhau một thời gian ngắn, em đã suy xét chín chắn và tin cậy hoàn toàn ở người đó chưa?
Đấy là còn chưa kể về quan niệm đạo đức ở Việt Nam, cô gái nên giữ gìn trinh tiết khi về nhà chồng, em quá dễ dãi lên giường với người tình, nếu bố mẹ em biết liệu họ có vui lòng, hạnh phúc không?
Mặc dù rất thông cảm cho em, bởi khi yêu không nói trước được điều gì. Nhưng trên hết, chị vẫn không bằng lòng với quan điểm và cách sống của em. Em mới 22 tuổi, một độ tuổi không còn nhỏ cũng không đủ lớn.
Xã hội bây giờ thay đổi nhiều, những quan niệm khắt khe về trinh tiết, về quan hệ tình dục trước hôn nhân không còn nghẹt thở như trước nữa, nhưng không có nghĩa thế là có thể dễ dãi quan hệ tình dục.
Chị mong em hãy rút ra bài học cho mình từ chính câu chuyện của em, và rồi tự chịu trách nhiệm với chính hành động của mình. Em đã dễ dãi với chính mình thì cũng phải nhận bài học cho sự dễ dãi ấy. Mặc dù quan niệm khi yêu nhau họ sẵn sàng trao cho nhau tất cả những gì tốt đẹp nhất, không hề hối tiếc, nhưng một cuộc khảo sát nhỏ về việc “Có nên quan hệ tình dục trước hôn nhân không?” lại cho một kết quả khá bất ngờ. 97% bạn đọc bỏ phiếu cho không. Quan điểm của các “bậc tiền bối” thì cho rằng, khi mà con ong đã tỏ đường đi lối về, khi mà hai cá nhân nam, nữ chưa rằng buộc nhau bằng tờ đăng ký kết hôn thì không nói trước được điều gì. Và khi chia tay thì phần thiệt lại nghiêng về các bạn gái, bởi các anh chàng khi lấy vợ thì anh nào cũng muốn vợ phải còn trinh trắng.
Có một thực tế là khi sẵn sàng trao thân cho người yêu cũng đồng nghĩa luôn với việc nhiều chàng sẽ sinh nghi ngờ vì sự dễ dàng của bạn gái. Bên cạnh đó, có rất nhiều trường hợp “quất ngựa truy phong” ngay sau khi đã chiếm đoạt được cái ngàn vàng.
Nam và nữ khi yêu đúng là khó tránh khỏi những va chạm khiến phát sinh “nhu cầu”. Tuy nhiên, người trong cuộc lúc này cần thật bình tĩnh để bày tỏ thái độ thẳng thắn với người yêu. Nếu xác định là mối quan hệ nghiêm túc, đối phương sẽ tự biết kìm chế cảm xúc và không nhất quyết “đòi hỏi”.
Còn về phần em gái, em nên dành khoảng lặng để suy nghĩ kỹ về tình cảm của hai em. Nếu tiếp diễn tình trạng này không sớm thì muộn anh ấy cũng sẽ lẳng lặng bỏ đi.
Chúc em luôn gặp được điều may mắn!
Theo VNE
Đớn đau chồng và bồ thương hại tôi
Tôi không thể có con và hai người họ đang thương hại tôi như thương một kẻ không gia đình.
Anh cố đối xử tốt với tôi, cô ta cũng tỏ ra ban ơn, thương hại một người vợ như tôi. Chính điều đó càng làm tôi thêm hận. Họ đang biến tôi thành gánh nặng, thành một kẻ tội nghiệp và vì tôi mà họ phải khổ. Tôi cảm thấy mệt mỏi, liệu tôi có nên buông tay?
Không dễ dàng gì để tôi đến được với anh. Chúng tôi yêu nhau và gia đình anh ngăn cấm. Nhưng vì yêu anh, tôi cố gắng vượt qua tất cả mọi khó khăn. Những ngày còn yêu nhau, tôi là người lo lắng cho anh mọi việc. Tôi chấp nhận dọn về sống cùng anh để làm tròn trách nhiệm của một người vợ. Vì anh, tôi đã bị bố mẹ mình từ mặt. Cũng chỉ vì bố mẹ tôi quá xót con khi thấy tôi khổ sở vì anh nhiều quá.
Khi đó anh còn đang học lên. Tôi ra trường đi làm, gánh vác mọi việc. Mặc dù chưa cưới nhưng tôi và anh đã sống thử cùng nhau. Tiền ăn ở, sinh hoạt, chi tiêu phần lớn là do tôi đảm nhiệm. Nhưng vì biết nếu có con trước, gia đình anh sẽ càng không chấp nhận tôi. Hơn nữa, chúng tôi cũng không đủ tiền để sống nếu có con nên tôi đã làm cái điều mà tới giờ tôi phải hối hận suốt cả cuộc đời.
Tôi vô sinh, chồng ngoại tình, cuộc đời tôi còn gì đau đớn bằng? (Ảnh minh họa)
Tôi đã 2 lần có thai và cả hai lần đó tôi đều phải phá bỏ. Thực sự tôi không muốn như vậy nhưng vì khi ấy tôi vẫn chưa nhận được sự đồng ý của gia đình anh, vì chúng tôi cũng không có tiền để nuôi con nên tôi đã phải bỏ theo ý anh. Tôi buồn nhiều lắm nhưng anh động viên tôi rằng sau này chúng tôi sẽ có những đứa con khác. Nỗi đau đó rồi cũng dần nguôi ngoai.
Thật may là cuối cùng bố mẹ anh cũng đón nhận tôi. Họ hiểu rằng bao năm qua nhờ có tôi mà anh mới có ngày hôm nay. Khi được bố mẹ đồng ý, tôi hạnh phúc vô cùng. Tôi cứ ngỡ cuộc đời đã không phụ tôi. Lấy nhau về, tôi được bố mẹ chồng quý mến vô cùng. Tất cả chờ đợi một đứa con chào đời để làm niềm vui của gia đình thêm trọn vẹn.
Vậy mà hơn 3 năm qua đi tôi vẫn không thể có con. Tôi chột dạ. Chồng tôi đưa tôi đi khám và biết rằng tôi không thể có con được nữa. Tin đó đến với tôi như một tiếng sét đánh ngang tai. Năm xưa, chính vì tôi đã bỏ thai mà giờ tôi mất đi khả năng làm mẹ. Anh thương tôi nhiều lắm vì anh hiểu anh cũng có lỗi trong chuyện đó.
Gần 1 năm trời qua đi tôi mới lấy lại được tinh thần. Nhưng đúng vào lúc đó anh có nói với tôi rằng anh không thể cả đời không có con vì anh là con độc đinh của cả dòng họ. Anh hứa sẽ đối xử tốt với tôi nhưng sẽ tìm một người đàn bà khác sinh con cho anh. Anh cần phải có những đứa con cho riêng mình. Một lần nữa, tôi như rơi xuống địa ngục. Tôi hiểu điều đó có nghĩa là gì.
Tôi thực sự không muốn mất anh, không muốn ly hôn vì anh là niềm hạnh phúc duy nhất mà tôi còn lại. Nếu ly hôn tôi sẽ sống thế nào? Bố mẹ không còn đón nhận tôi, không con, không chồng? (Ảnh minh họa)
Và cuối cùng anh đã làm như thế thật. Giữa họ dường như không chỉ có điều chung duy nhất là đứa con mà xem ra rất tâm đầu ý hợp. Anh vẫn đối xử tốt với tôi, không bỏ tôi nhưng thường xuyên qua lại nhà người đàn bà đó. Cô ta cũng tỏ ra nhún nhường, quan tâm đến tôi, nói rằng thương tôi vì tôi chịu nhiều thiệt thòi. Hai người họ thay phiên chăm lo cho cảm giác của tôi mặc dù họ chẳng khác nào một cặp vợ chồng còn tôi là kẻ không nơi nương tựa cần cứu giúp.
Tôi đau đớn lắm. Vì anh mà tôi mới như vậy và giờ thì tôi đang sống như một người thừa thãi. Tôi nên làm gì đây? Tôi thực sự không muốn mất anh, không muốn ly hôn vì anh là niềm hạnh phúc duy nhất mà tôi còn lại. Nếu ly hôn tôi sẽ sống thế nào? Bố mẹ không còn đón nhận tôi, không con, không chồng? Lẽ nào tôi phải chết trong sự cô đơn? Nhưng nếu cứ sống như thế này, liệu tôi có chịu nổi hay không?
Theo VNE
2 đời chồng, tôi vẫn không hạnh phúc Chia tay người chồng thứ hai, tôi đã suy nghĩ đến cả tháng trời và tôi biết, chấm dứt cuộc hôn nhân này chính là chấm dứt cuộc đời của tôi ở đây. Tôi không còn nghĩ tới chuyện đi bước nữa hay tái hôn với ai. Giờ nhiệm vụ duy nhất của tôi là trong con, nuôi con khôn lớn trưởng thành....