Đau khổ khi chồng yêu người tình
Tôi đau khổ không phải vì chồng ngoại tình mà vì anh đã yêu người đó thật lòng.
Nếu với một đôi vợ chồng khác, họ đến với nhau vội vàng thì chuyện chồng léng phéng với cô nào đó sau khi cưới còn là điều dễ chấp nhận. Nhưng quả thật với vợ chồng tôi thì điều đó còn kinh khủng hơn nhiều khi mà chúng tôi yêu nhau tới gần 8 năm rồi mới cưới.
Là bạn học, lớn lên bên nhau, yêu nhau suốt những năm tháng sinh viên, ra trường, đi làm, chờ đợi anh ấy học cao học ở nước ngoài… ngần ấy thời gian khiến cho tình cảm của chúng tôi được xếp vào một trong những câu chuyện tình đáng ngưỡng mộ với nhiều người.
Tôi phải làm gì đây? Bơ đi mà sống hay ly hôn để giải thoát cho chồng? (Ảnh minh họa)
Khi lấy nhau về, chồng tôi rất tốt. Anh ấy là người điềm đạm, chín chắn, không bao giờ nặng lời với vợ, với con. Bao nhiêu năm làm vợ chồng chúng tôi chưa từng cãi nhau. Mỗi lần có gì đó bất hòa, anh ấy nhỏ nhẹ góp ý. Nếu thấy tôi giận, là anh ấy im. Anh đợi hôm sau tôi nguôi nguôi đi mới phân tích để cho tôi hiểu. Bởi thế bao năm qua, gia đình tôi cũng tiếp tục là niềm mơ ước của nhiều người.
Thế mà, bước sang năm thứ 12 cưới nhau, chồng tôi ngoại tình. Mọi người bất ngờ một thì bản thân tôi bất ngờ mười. Anh ấy vẫn như vậy, vẫn cặm cụi, chăm sóc chu đáo, có tình, có nghĩa với vợ con. Một người chồng như thế thử, lại có bao năm bên nhau, thử hỏi làm sao tôi có thể nghĩ là anh ấy ngoại tình. Bản thân anh ấy cũng không có dấu hiệu bất thường nào cả. Vẫn đi làm đúng giờ, vẫn tốt với vợ con…
Video đang HOT
Tôi chỉ biết mọi chuyện khi vô tình đọc được một dòng tin nhắn của người đó qua mail của chồng. Vì vốn tin tưởng chồng nên máy tính cá nhân hay điện thoại của anh ấy tôi không bao giờ động vào. Chỉ có hôm ấy vì máy của tôi hỏng nên tôi mượn máy anh. Và rồi những gì tôi đọc được đã khiến tôi vô cùng choáng váng.
Lời lẽ của những dòng tin nhắn đó không có gì quá đáng nhưng tôi hiểu mối quan hệ của họ không bình thường. Dường như cả hai cũng rất đau khổ khi không thể đến bên nhau. Tôi mang chuyện này hỏi thẳng chồng và anh ấy đã im lặng. Hai ngày sau, chồng tôi chủ động thú nhận với tôi mọi chuyện.
Anh nói rằng anh quen người kia được khoảng hơn 1 năm rồi. Cô ấy đã từng có chồng nhưng họ ly hôn. Hai bên cảm thấy hợp nhau về mọi chuyện. Họ giống như người bạn tri kỉ, tâm giao với nhau vậy. Dần dần, tình cảm ấy lớn lên và họ yêu nhau lúc nào không biết.
Tôi hỏi hai người đã vượt quá giới hạn chưa thì chồng tôi nói chưa. Anh mang con ra để thề rằng họ chỉ là mối quan hệ tâm giao. Họ gặp nhau, đi cà phê, đi ăn nhưng chưa bao giờ đi quá giới hạn.
1 tuần sau, chồng tôi nói sẽ chấm dứt mọi chuyện với người kia. Lòng tôi đau như cắt khi thấy chồng có tình cảm với người phụ nữ khác nhưng tỉnh táo, chín chắn suy nghĩ tôi biết mình không được phép nóng giận lúc này.
Nếu tôi ích kỉ, tôi sửng cồ lên đòi ly hôn thì chỉ gia đình tôi thiệt. Hơn nữa chồng tôi và người đó cũng vẫn ở mức độ có thể chấp nhận được vì vậy điều tôi cần làm bây giờ là thuyết phục chồng quay về, tìm cách để anh ấy yêu lại mình chứ không phải là làm căng để rồi mất chồng.
Từ ngày chuyện đó xảy ra, tôi và chồng cố gắng tìm mọi cách để hâm nóng tình cảm. Tôi và anh đi du lịch riêng với nhau, tôi thường xuyên nấu những món ăn mà chồng thích… Nhưng có một điều tôi cảm nhận được là anh ấy trầm ngâm, ít nói, ít cười hơn. Có đôi lúc anh suy tư một mình khiến lòng tôi đau lớn.
Đã hơn nửa năm kể từ ngày anh chấm dứt với người đó, tôi có cảm giác chồng mình sống trong nhà như cái xác không hồn. Rồi cách đây 1 tuần anh ốm, anh sốt mê man mộng mị. Trong cơn mê sảng anh ấy gọi tên một người phụ nữ. Tôi nhớ, đó là tên địa chỉ mail mà người kia đã gửi cho anh. Tôi biết, chồng tôi không thể nào quên chị ta được.
Giờ thì tôi bắt đầu thấy đau thực sự. Còn đau đớn hơn cả cái hồi biết chồng tôi ngoại tình. Anh ấy giờ không gặp người kia nhưng lòng anh ấy không quên được. Tôi nghĩ nếu như họ ngoại tình, họ ngủ với nhau thì có lẽ dễ để quên. Nhưng họ trân trọng nhau, họ chừng mực với nhau, họ tôn thờ nhau thì có lẽ đó là tình yêu thực sự.
Tôi đau khổ không phải vì chồng ngoại tình mà vì tôi nhận ra rằng chồng tôi đã yêu người đó thật lòng. Tôi phải làm gì đây? Bơ đi mà sống hay ly hôn để giải thoát cho chồng?
Theo Ngoisao
Chia tay, em vẫn lặng lẽ yêu anh!
Em cứ ngỡ cuộc đời này đã dành trọn cho anh, rằng anh sẽ ở bên em cả đời che chở cho em.
Nhiều người nhận xét em là người cứng đầu, mạnh mẽ, em thừa nhận điều này đúng, có vẻ như đó là đặc điểm của những người thuộc cung Ma kết. Nếu như thấy nhiều người thất tình sống không bằng chết, vật vã khổ sở, quỵ lụy đến mức đáng thương thì em lại chọn cách im lặng, im lặng đến khi nào còn có thể chịu đựng được. Cái cách này thực chẳng làm cho lòng thoải mái gì, nhưng cũng còn tốt hơn là cái kiểu khóc lóc như một con điên với bạn bè như hồi cấp 3 ngày nào nữa.
Có phải tình cảm của em nhạt nhòa đến mức có thể giấu kín như bưng với gia đình, bạn bè những cảm xúc của những ngày đầu em gọi là bi thương đấy với cái sự bình thản lạ kỳ, em cũng không biết tại sao mình có thể làm được điều này...
Anh, cũng 1 năm rồi ngày mình chia tay. Không một lời hỏi thăm, không liên lạc, không gặp mặt...Em không thể ngờ cái ngày anh đưa em ra bến xe về quê ăn tết lại là lần cuối mình gặp nhau. Em không tin những gì xảy ra với mình, mọi chuyện như một cú giáng quá lớn, em sốc, có nằm mơ em cũng không thể ngờ nó lại xảy ra với mình. Em cứ ngỡ cuộc đời này đã dành trọn cho anh, rằng anh sẽ ở bên em cả đời che chở cho em... Vậy mà!
Em không tin những gì xảy ra với mình, mọi chuyện như một cú giáng quá lớn (Ảnh minh họa)
Mình yêu nhau được 3 năm 3 tháng 4 ngày, ai cũng nghĩ khi em ra trường sẽ là lúc mình có một kết thúc đẹp. Liệu có phải tình yêu của mình quá êm đềm nên khi vừa xảy ra một thử thách nó đã vội nguội ngắt? Gia đình anh không đồng ý vì em ở xa, chỉ đơn giản vậy thôi mà em và anh xa nhau. Đọc nhiều câu truyện Bạn trẻ - cuộc sống em thầm ngưỡng mộ những người trẻ yêu nhau vượt qua mọi khó khăn để đến được với nhau. Còn anh, mới đó mà anh đã vội thấy nhận định, lý lẽ của ba mẹ là đúng. Thực tình mà nói em không phải là người con gái xinh đẹp, vẹn toàn để anh có thể cầm tay em bước qua khó khăn, nhưng cách anh làm khiến lòng em đau nhói.
Anh vội vàng gặp mặt người con gái mẹ anh mai mối, khen cô bé đó đủ điều với em. Em có phải là sỏi đá đâu mà anh làm thế? Tại sao lúc yêu nhau anh hứa hẹn đủ điều, chỉ yêu một mình em, chỉ cưới một mình em, anh vẽ ra một tương lai hạnh phúc của hai đứa. Dù không nói ra nhưng em tin anh nhiều lắm, anh lúc đó là cả bầu trời của em! Giá như lúc đó anh đừng vội buông tay em, giữ em nhiều hơn có thể thì có lẽ em đã không phải mang một nỗi buồn suốt 1 năm qua rồi.
Thời gian đúng là trôi nhanh quá, mới đó mà mọi thứ đã nhạt nhòa, đã như chưa từng quen rồi. Thỉnh thoảng nghĩ lại như một thói quen, rồi nhói lòng. Quên anh là điều em phải chấp nhận một cách miễn cưỡng. Dù sao thì bây giờ lòng hai đứa đã nguôi ngoai, mong anh sẽ gặp được hạnh phúc của mình, và nhớ là dù có chuyện gì thì hãy luôn bảo vệ người con gái đó nhé! Giờ thì em mới can đảm để chúc anh hạnh phúc, ông xã bụng bự ngày nào của em!
Theo VNE
Tôi phát chán với cuộc hôn nhân này Tôi đã cố chịu đựng, đã nhường nhịn anh đủ điều, vậy mà anh không hề có một chút chia sẻ. Đầu tháng, Thanh quẳng cho tôi tờ giấy: "Em coi chuẩn bị cho anh về quê". Tôi nhìn tờ giấy A4 ghi gần kín cả trang. Đây là những thứ mà anh muốn đem về biếu gia đình Tết này. Tôi nhẩm...