Đau đớn, xấu hổ vì hành động lỗ mãng, ích kỷ thiếu văn hóa của con gái với gia đình thông gia
Mấy ngày qua, lòng tôi chẳng thể yên, khi con gái tôi vì sự ích kỷ, hẹp hòi mà tạo nên một vết rạn nứt tình cảm lớn với gia đình chồng tương lai. Là một giáo viên, đi dạy kiến thức, dạy đạo đức cho biết bao thế hệ nhưng chẳng dạy nổi con gái chữ nhẫn, chữ vị tha.
Tôi năm nay 50 tuổi, hiện là hiệu trưởng một trường cấp 3 của thành phố. Do khó khăn về đường con cái, vợ chồng tôi chỉ có 1 cô con gái năm nay đã 25 tuổi. Vì là con một, lại được chiều chuộng, sống trong đầy đủ nên thú thực mà nói, con gái tôi chẳng biết nhường nhịn, chia sẻ và vị tha với người khác. Nhưng may mắn, con gái tôi học hành giỏi giang và khá xinh đẹp nên có nhiều chàng trai theo đuổi. Cũng chính vì thế nên sự đành hanh, chảnh chọe của con ngày càng thể hiện rõ rệt. Nhiều lần mẹ con tôi cự cãi, to tiếng cũng chỉ vì điều đó. Không khuyên được con lại làm tình cảm mẹ con rạn nứt, tôi thực sự buồn lòng còn chồng thì an ủi “để cuộc đời dạy, thì con mới tỉnh ra được”. Tôi cũng thuận theo ý chồng, không gay gắt cương quyết nhưng cũng không buông xuôi để con tự do, tự tại bởi tôi sợ điều tiếng của thiên hạ “con giáo viên mà hành xử thiếu văn hóa”.
Rồi con tôi cũng có bạn trai, một anh chàng cao ráo, thành đạt hơn con 5 tuổi và có thể chấp nhận nổi sự “chảnh” của con. Vợ chồng tôi vui mừng khôn xiết khi con được gia đình chồng tương lai chào đón, quý mến. Họ tỏ ra cảm thông với tính cách của con, nói rằng tuổi trẻ, và được nuông chiều nên mới như vậy. Chắc chắn khi có gia đình, con sẽ chín chắn hơn. Chúng tôi thầm cảm ơn vì gia đình thông gia thông cảm, hiểu cho điều đó. Vợ chồng tôi đang lo toan, chuẩn bị cho đám cưới của con thì có một chuyện xảy ra, khiến vợ chồng tôi vô cùng áy náy. Dù đã xin lỗi và được gia đình thông gia bỏ qua nhưng trong lòng chúng tôi vẫn không nguôi nỗi sợ hãi khi con gái về nhà chồng trong sự rạn nứt tình cảm. Liệu con tôi có được yêu thương, được nhường nhịn hay vì chuyện đã qua mà bị gia đình chồng đối xử, kỳ thị.
Tôi đã nhiều lần khuyên răn, nhưng con gái vẫn không thay đổi là bao
Chuyện là khi con rể tương lai đi công tác nước ngoài, có mua cho con gái tôi và em chồng mỗi người một chiếc túi xách giống hệt nhau. Ý của con rể là muốn cho chị em nó thân thiết, gần gũi tình cảm. Nhưng cũng chính vì cặp túi đôi, đã tạo ra một biến cố lớn, trớ trêu. Hôm đó, con gái tôi qua nhà chồng lo cơm nước, cỗ bàn vì bên nhà thông gia có đám giỗ. Đồ đạc, túi xách và quần áo để trong phòng em chồng tương lai (vốn trước kia, hai đứa cũng thân với nhau). Rồi công ty cô em chồng có việc gấp, cô phải lên công ty giải quyết ngay. Do sơ ý, vội vàng nên cô em chồng xách nhầm phải túi của con gái tôi mà không hay biết. Rồi đến cả con gái tôi cũng chẳng phát hiện ra, đến tận khi về nhà mới biết. Chẳng nói chẳng rằng, con tôi cho rằng em chồng cố tình dùng đồ của nó, thậm chí nghi em chồng có ý đồ ăn cắp, vì trong túi nó có ví, chứa nhiều tiền. Mặc cho tôi khuyên bảo, nói chỉ là nhầm lẫn vì túi giống nhau, con gái tôi vẫn gọi điện qua, chửi em chồng tương lai té tát, toàn những lời lẽ xúc phạm, chua ngoa. Con tôi nói “không ngờ người như cô lại ăn cắp, cô cố tình lấy túi xách của tôi, lấy tiền và đồ đạc trong túi của tôi”. Đến khi con gái tôi gọi, em chồng mới ngớ người biết là mình nhầm, túi xách còn để nguyên trong cốp xe. Cô gái ấy, nói sẽ mang qua nhà đổi lại ngay, và xin lỗi con tôi chỉ vô ý, nhầm lẫn. Mặc cho cô gái kia hết lời thanh minh, con gái tôi còn dọa sẽ báo công an, sẽ nói cho mọi người biết, xinh đẹp gia giáo như cô ấy mà hóa ra là đồ ăn cắp. Tôi thất vọng và choáng vô cùng, khi con gái tôi cứ thao thao bất tuyệt, chửi rủa, nói năng thiếu văn hóa như ngoài đường, ngoài chợ mặc cho tôi can ngăn. Con gái tôi chỉ dừng lại khi chồng tôi cho nó một cái tát trời giáng, chiếc điện thoại rơi xuống, đầu dây bên kia, cô em chồng vẫn còn khóc, thanh minh. Tôi nhặt điện thoại lên, xin lỗi cháu vì sự thiếu văn hóa, hành động lỗ mãng của con gái. Cháu nói không sao nhưng tôi hiểu cháu đang rất buồn và có cảm giác bị xúc phạm nghiêm trọng. Em chồng tương lai của con gái mang túi qua nhà đổi ngay lập tức và nói, xấu hổ không dám gặp con gái tôi, mong tôi chuyển lời xin lỗi. Cả hai vợ chồng tôi cũng cúi đầu xin lỗi cháu, mong cháu bỏ qua. Trái với con gái tôi, sự điềm đạm, lễ phép và chuẩn mực của cháu khiến vợ chồng tôi vô cùng áy náy. Cho dù lỗi bắt đầu từ cháu nhưng tôi hiểu đó là sự vô tình còn con gái tôi lại hành động lỗ mãng và tuyệt tình.
Video đang HOT
Chúng tôi suốt đêm phân tích, khuyên bảo thậm chí là chỉ trích, con gái tôi đã nhận ra lỗi lầm và ngay sáng hôm sau, cả ba người chúng tôi qua nhà thông gia xin lỗi. họ nói không có gì, chỉ là mâu thuẫn của 2 đứa trẻ, mối quan hệ của hai nhà không có gì thay đổi. sự rộng lượng của họ khiến chúng tôi vô cùng áy náy, thà họ trách, họ mắng và chỉ trích thì có lẽ tôi nhẹ lòng hơn rất nhiều. con gái tôi và cô em chồng đã làm lành với nhau, nhưng chẳng thân thiết được như xưa.
Mấy ngày qua, lòng tôi chẳng thể yên, khi con gái tôi vì sự ích kỷ, hẹp hòi mà tạo nên một vết rạn nứt tình cảm lớn với gia đình chồng tương lai. Trách con thì ít nhưng tôi trách bản thân mình nhiều hơn. Là một giáo viên, đi dạy kiến thức, dạy đạo đức cho biết bao thế hệ nhưng chẳng dạy nổi con gái chữ nhẫn, chữ vị tha. Tôi biết phải làm gì đây, khi ngày con gái về nhà chồng đang đến gần nhưng hình ảnh con gái tôi trong mắt gia đình họ lại xấu đi rõ nét. Tôi không thể ôm ấp, bảo vệ cho con mãi được, chỉ biết lo sợ, phấp phỏng mỗi ngày bởi con gái tôi có lớn mà không có khôn, có ích kỷ mà thiếu vị tha. Tôi thấy xấu hổ vô cùng, chẳng còn đủ tự tin để đứng trước con rể, đối diện với gia đình thông gia nữa.
Theo Emdep
"Bên chồng khổ thế thì tới với anh"
Nhìn cô ấy gồng mình lên sống cùng người chồng không có tình yêu lại ích kỷ, hẹp hòi, tôi chỉ muốn giành cô ấy về tay mình.
Tôi lặng lẽ tìm hiểu về cuộc sống hiện tại của cô ấy và biết được rằng cô ấy không thực sự hạnh phúc. (Ảnh minh họa)
Ngoài 30 tuổi tôi vẫn chưa lập gia đình. Tôi cũng không biết mình chờ đợi điều gì nhưng chỉ biết kể từ khi chia tay cô ấy tôi không còn muốn yêu và cưới ai nữa. Gặp ai tôi cũng không thấy có cảm giác. Càng xót xa hơn khi ngày gặp lại, thấy cô ấy sống không hạnh phúc tôi càng đau đáu ý định giành lại người mình yêu thương.
Tất cả những gì xảy ra hôm nay đều là do tôi. Chúng tôi đã từng có một cuộc tình đẹp như thế nhưng chỉ vì hiểu lầm, giận dỗi mà tôi quyết định chia tay. Ngày đó, cô ấy khóc hết nước mắt cầu xin tôi nghĩ lại nhưng cơn nóng giận vẫn làm tôi đã không làm thế. Vậy là chỉ đúng 3 tháng sau, cô ấy lấy chồng. Lúc đó, nỗi hận trong lòng tôi càng lớn hơn khi thấy người cũ quên mình nhanh như vậy.
Tôi đã nghĩ mình sẽ tìm và yêu một người nào đó xứng đáng hơn nhưng nhiều năm qua đi tôi vẫn không thể nào rung động trước cô gái nào nữa. Cho tới cách đây vài tháng, tình cờ gặp lại, tôi mới nhận ra mình vẫn còn yêu cô ấy rất nhiều. Tôi ao ước sẽ được nối lại tình xưa với cô ấy.
Tôi lặng lẽ tìm hiểu về cuộc sống hiện tại của cô ấy và biết được rằng cô ấy không thực sự hạnh phúc. Chồng cô ấy đi công tác tối ngày, chỉ một mình cô ấy cặm cụi ở nhà với đứa con trai. Nhìn người phụ nữ mình từng yêu mòn mỏi chờ chồng, hơn bao giờ hết tôi càng muốn giành cô ấy về tay mình.
Chúng tôi hẹn gặp nhau, cô ấy đồng ý. Tôi hỏi thăm về cuộc sống hiện tại và cô ấy nói không hẳn quá hạnh phúc nhưng cô ấy hài lòng. Cô ấy không muốn thay đổi bất cứ điều gì. Dù rất buồn nhưng tôi cũng chẳng có cách nào khác là chờ đợi.
Vì cô ấy làm cùng tòa nhà nên chúng tôi thường xuyên gặp nhau. Tôi biết, cô ấy còn yêu tôi nhưng vì giận chuyện năm xưa nên cô ấy mới cự tuyệt như vậy. Một người phụ nữ, niềm hạnh phúc lớn nhất là được gần chồng còn cô ấy tối ngày chỉ có một mình.
Giờ tôi đấu tranh tư tưởng, tôi tin mình có thể mang lại hạnh phúc cho cô ấy. Chồng cô ấy đang đi công tác, liệu tôi có nên nói thẳng với anh ta về chuyện tôi và cô ấy ở nhà để tạo mâu thuẫn cho nhà họ hay không? (Ảnh minh họa)
Chúng tôi hay gặp nhau, đi ăn cùng... Càng lúc tôi càng có khao khát có được cô ấy. Thời gian gần đây cô ấy có vẻ vui khi bên tôi, nhưng mỗi khi tôi đề nghị cô ấy nối lại chuyện xưa thì cô ấy lại từ chối. Có lẽ cô ấy thương đứa con mà thôi...
Giờ tôi đấu tranh tư tưởng, tôi tin mình có thể mang lại hạnh phúc cho cô ấy. Chồng cô ấy đang đi công tác, liệu tôi có nên nói thẳng với anh ta về chuyện tôi và cô ấy ở nhà để tạo mâu thuẫn cho nhà họ hay không? Hay tôi cứ lặng lẽ tấn công cho tới khi cô ấy không thể rời xa mình... Tôi phải làm gì để giành lấy người phụ nữ mà tôi yêu - người phụ nữ năm xưa tôi đã từ bỏ để rồi giờ cô ấy là vợ người?
Theo blogtamsu
Tuyệt chiêu lấy lòng mẹ chồng tương lai Bạn sắp trở thành con dâu tương lai, bạn muốn lấy lòng bố mẹ chồng, để cuộc sống gia đình sau này ôn hòa vui vẻ và hòa hợp Bạn hãy tham khảo các bí kíp dưới đây để có thể lấy lòng được gia đình nhà chồng nhé! Chuẩn bị tinh thần Đây là bước đầu tiên bạn phải làm trước khi...