Đau đớn vì phát hiện bạn trai đồng tính
Anh quỳ xuống chân tôi, anh xin tôi tha thứ, vì anh là gay, và anh yêu tôi vì muốn thoát ra khỏi cái địa ngục của những người đồng tính.
Ảnh minh họa
Gần một tuần trôi qua, mà tâm trạng tôi lúc nào cũng rối bời. Không biết phải làm thế nào để thoát ra khỏi nỗi ám ảnh đã hằn sâu trong tâm trí tôi. Khi tôi viết những dòng chữ này, cũng là lúc tôi sắp ngã quỵ, dù đã cố gắng hết sức để vượt qua tấc cả. Kính mong quý độc giả hãy chia sẻ và cho tôi những lời khuyên chân thành nhất, để tôi có động lực mà tiếp tục đấu tranh giữa sự sống và cái chết.
Tôi quen anh, cách đây 8 tháng. Khi đó, tôi mới vào làm chung cơ quan anh. Chúng tôi là đồng nghiệp nên đã có nhiều cơ hội để chia sẻ và hiểu nhau nhiều điều trong cuộc sống. Thời gian trôi qua, tình cảm của tôi tiến triển rất tốt. Ai cũng bảo hai đứa thật đẹp đôi. Tôi cũng rất lấy làm vinh dự khi có một người bạn trai thật sự thương yêu và lo lắng cho mình. Những tưởng đó là hạnh phúc trọn vẹn, nhưng tai họa lại đến một cách quá bất ngờ, làm tôi thật sự bi lụy và suy sụp.
Đúng vào thứ 7 tuần trước, chúng tôi đi dã ngoại. Niềm vui còn lâng lâng thì tôi nhận được một tin nhắn với nội dung: “Tại sao em cướp chồng của anh?”. Xem tin nhắn, tôi cứ tưởng ai nhắn nhầm vào máy mình. Tôi gọi lại thì đầu bên kia một người con trai giọng nói rất cứng cỏi: “Tôi là Vinh, tôi là vợ của Anh Phương. Chúng tôi đã là vợ chồng từ 4 năm nay. Vậy tại sao cô lại cướp chồng của tôi?”.
Video đang HOT
Tôi bàng hoàng, đau đớn và ngất xỉu ngay lúc đó. Khi tỉnh lại, tôi hoang mang và cũng chưa tin vào tai mình nên gọi điện cho anh để xác minh lại. Thế là sự thật đã được phơi bày sau tám tháng quen nhau. Anh quỳ xuống chân tôi, anh xin tôi tha thứ, vì anh là một thằng Gay, và anh yêu tôi vì muốn thoát ra khỏi cái địa ngục của những người đồng tính.
Tôi hoang mang, hụt hẫng vì trong thời gian quen anh, tôi chưa hề nhận ra anh là một người đàn ông bất bình thường. Anh chu toàn và hóm hỉnh, anh thông minh và háo thắng. Anh luôn thể hiện mình là một người đàn ông đích thực. Khi ở bên tôi, anh luôn cho tôi một cảm giác bình yên, một tình yêu tuyệt vời, anh bảo anh rất yêu tôi, vì tôi là một đứa con gái hoàn hảo trong mắt anh. Có thể nói anh rất “men” và sống có tình có nghĩa. Mọi người và cả tôi, không ai có thể hình dung ra anh bị gay.
Và giờ đây khi một tuần đã trôi qua, mà cả ba chúng tôi đều mang tâm trạng rất nặng nề, căng thẳng. Người đàn ông kia thì đòi giết tôi để cùng anh ấy ra đi. Còn anh thì đau khổ lắm và không biết phải làm gì.
Anh bảo tôi hãy tha thứ cho anh vì thật ra từ ngày đầu yêu tôi, anh đã quyết tâm làm lại cuộc đời. Anh ấy cố gắng vượt qua cái bóng của mình để vươn lên là một thằng đàn ông đích thực, có vợ và những đứa con. Nhưng giờ thì anh ấy đành bất lực vì người đàn ông kia cứ luôn đòi chém giết.
Tôi giờ đau khổ và rối lắm, tôi không biết phải làm thế nào đây, bản thân tôi thì cố gắng nén nỗi đau vào lòng để an ủi động viên, mong anh ấy hãy tỉnh ngộ và quyết tâm thay đổi. Có lúc tôi nghĩ dù thế nào cũng sẽ ở bên anh ấy đến suốt cuộc đời, dẫu biết là rất gian nan và không có tương lai, nhưng tôi không thể bỏ anh ấy lúc này, anh ấy cần có tôi bên cạnh. Nhưng rồi tôi lại đau khổ, dằn vặt. Tôi không thoát ra được nỗi đau này. Kính mong quý độc giả hãy cho tôi những lời khuyên chân thành nhất, rằng tôi phải làm sao?
Phương Thảo
vuthao…@yahoo.com
Có nên đi 'vá' để giữ hạnh phúc tương lai?
Em có nên làm cái việc "kinh thiên động địa" ấy không? Hay cứ để cho mọi chuyện tới tự nhiên và ngày đêm hồi hộp, chờ mong sự bao dung vô bờ bến của một người đàn ông nào đó.
Ảnh minh họa
Em hiện là một cô nữ sinh 18 tuổi, chuẩn bị đương đầu với những kì thi quan trọng nhất, quyết định tương lai của mình. Vậy mà lúc này, tâm trạng em luôn bất ổn và không sao tập trung tinh thần vào việc học được.
Em có bạn trai từ khi học lớp 11. Những rung cảm ngọt ngào đã chúng em đến với nhau. Rồi không biết tự khi nào, những lần bố mẹ vắng nhà, chúng em hẹn gặp nhau, gần gũi nhau rồi... mọi cử chỉ cứ thân mật dần. Mỗi lần như thế, bạn trai em cứ biện minh rằng: "Đã yêu nhau thì không còn gì phải giấu diếm. Hay là em không yêu anh?".
Một cô nhóc 18 tuổi, sống hiện đại và có kiến thức nhất định về giới tính đủ để cho em biết được cái hậu quả to lớn thế nào nếu bọn em đi qua giới hạn, và người thiệt thòi sẽ chỉ có mình em mà thôi nếu lỡ để mất "cái ngàn vàng".
Nhưng cuối cùng, lí trí đã không giam cầm được cái bản năng trỗi dậy. Chúng em lúc đầu chỉ "cưỡi ngựa xem hoa", song "đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma". Và trong một lần sơ ý thiếu kiềm chế, em đã đánh mất tất cả. Mặc dù vậy, em vẫn ý thức rằng, mình không được phép buông thả, với lại cả em và bạn trai đều không muốn trở thành những ông bố, bà mẹ bất đắc dĩ. Nên về sau, chúng em không hề có thêm bất cứ một lần quan hệ thực sự nào nữa.
Thế rồi, giữa chúng em bắt đầu nảy sinh nhiều mâu thuẫn. Những hiểu lầm xảy ra khiến anh ấy muốn chia tay. Em ngỡ ngàng, không ngờ rằng người mà mình trao tất cả lại có thể ra đi nhẹ nhàng như thế.
Suốt 4 tháng chia tay nhau, không có ngày nào em không dằn vặt về chuyện mình đã không còn trinh trắng. Em tự hỏi, rồi ai sẽ đủ bao bung và độ lượng để yêu em lần nữa. Và em đã có gắng dùng đủ mọi cách để kéo anh ấy về bên em. Dẫu rằng trong lòng hiểu rằng, chúng em rồi cũng sẽ không thể cưới nhau được. Nhưng em muốn níu giữ tình yêu này lâu dài để sau này có cái cớ biện minh với chồng tương lai về việc mình không còn nguyên vẹn.
Giờ đây, bọn em lại đang tiếp tục mối tình của mình dù những ngày thi đang đến gần. Em không biết mình có đang thực sự yêu anh ấy không hay chỉ là đang níu kéo chút danh dự còn sót lại. Đã có lúc em nghĩ tới chuyện "vá víu" để có thể thanh thản sống tiếp, thanh thản chia tay và thanh thản tìm người khác. Có như thế em mới hi vọng đến một gia đình hạnh phúc trong tương lai.
Em không biết mình phải làm gì. Em có nên làm cái việc kinh thiên động địa ấy không? Hay cứ để cho mọi chuyện đến tự nhiên và ngày đêm hồi hộp, chờ mong sự bao dung vô bờ bến của một người đàn ông nào đó sau này. Chỉ có điều, cái xã hội vẫn còn đầy ẫy những định kiến, vẫn tồn tại những quan niệm "trọng nam khinh nữ", vẫn coi trọng chuyện trinh tiết người phụ nữ này làm em lo sợ. Liệu một cô gái không trong trắng như em còn có thể tìm được hạnh phúc không?
nuocmat_con...@yahoo.com
Dọn "cỗ" cho chồng và em gái Cô đau đớn khi nhìn thấy chồng và em gái đang trong tư thế không một mảnh vải che thân. Chồng cô nhảy vội xuống vớ lấy chiếc quần mặc vào, còn Liên thì vơ vội tấm chăn đắp lên người. Chồng Mai là trai Hà Nội nên hai vợ chồng có nhà luôn chứ không phải đi thuê nhà tạm bợ như...