Đau đớn vì cứ mãi yêu thương chồng người
Tôi và anh hợp nhau không thể tách rời, chúng tôi định có con với nhau nhưng tôi khổ tâm vì bị vợ anh chửi rủa, gia đình tôi phản đối.
ảnh minh họa
Giờ tôi đang rối trí, tâm lý không ổn định. Tôi cũng không biết giờ mình phải làm sao nữa. Có ai hiểu được tâm tư, cảm giác cô đơn, trống vắng của tôi lúc này không? Tôi vẫn biết mình đã quá sai lầm và có lỗi với vợ và hai con anh ấy, nhưng càng lúc tôi càng lún sâu, mặc dù vẫn nhận ra được người phụ nữ đau khổ như thế nào khi chồng mình có người khác.
Tôi 24 tuổi, vợ anh hơn tôi 3 tuổi thôi. Chị ấy 27, còn anh ấy đã 38 tuổi rồi. Chúng tôi quen nhau trong hoàn cảnh bất ngờ. Năm đó tôi 19 tuổi, học hết lớp 12. Tôi gặp anh khi anh đi đánh nhạc cho đám cưới. Anh đánh đàn organ rất hay, mà tôi lại rất thích âm nhạc. Tôi không biết là anh đã có gia đình. Nhìn anh lần đầu tiên mà tôi đã yêu anh rồi. Tôi hy vọng một lần được nói chuyện, làm quen với anh. Nhưng những gì tôi mong đợi đều không thành hiện thực, dù tôi đã thầm yêu anh ấy.
Cho đến 2 năm sau, tôi đi đám cưới và gặp anh lần nữa. Thấy anh đánh đàn mà tôi như say mê theo từng nốt nhạc. Nhưng lúc đó tôi đã có gia đình rồi và chỉ yêu anh qua tiếng đàn thôi. Tôi không dám nghĩ xa xôi vì mình đã có sự ràng buộc. Tuy kết hôn nhưng tôi và chồng không hợp nhau, tôi đã lấy nhầm người chồng vô tâm, vô tình, không trách nhiệm. Tôi quyết định ly hôn để giải thoát cho cả hai.
Sau khi ly hôn một thời gian, tôi gặp lại người ấy ở quán nước. Chúng tôi không hề nói một lời nào, không chào mà chỉ nhìn nhau trong sự tiếc nuối. Tôi cảm nhận được anh ấy cũng giống mình. Thời gian đó tôi rất khó khăn nên phải đi làm thêm. Tôi xin vào nhà hàng nấu ăn phục vụ đám cưới và đã gặp anh. Ngày nào có đám cưới tôi cũng đều nhìn thấy anh. Rồi một ngày, anh ấy đã tìm cách lấy được số điện thoại của tôi.
Anh giả vờ điện thoại hết tiền, mượn điện thoại của tôi để gọi. Anh nói có việc gấp, tôi cũng thật thà cho anh ấy mượn. 5 phút sau, tôi nhận được 30.000 đồng trong tài khoản. Tôi ngạc nhiên không biết ai đã “bắn tiền” vào điện thoại cho mình, nhìn lên sân khấu thấy anh ấy cười. Vậy là chúng tôi đã liên lạc và quen nhau từ đó.
Video đang HOT
Tôi và anh nói chuyện rất hợp. Chúng tôi nói say mê, không bao giờ hết chuyện. Dần dần, chúng tôi tâm sự về cuộc sống hàng ngày, anh kể về gia đình mình cho tôi nghe. Vợ anh là người rất đẹp và có công việc ổn định so với tôi. Tôi chỉ là người rất tầm thường, không có gì ngoài sự thật thà. Nhưng không phải có tiền là có tất cả, có những thứ mà tiền không bao giờ có thể mua được, đó là tình yêu.
Cuộc sống của anh ấy vật chất đủ đầy nhưng không có sự thông cảm. Cái anh cần là muốn vợ hiểu, anh sống vì tình yêu chứ không phải vì đồng tiền. Vợ anh xem đồng tiền quá lớn và làm mất đi tình yêu, hạnh phúc mà chị ấy đang có. Tôi rất buồn và đau khổ khi phải chờ đợi và làm người thứ ba. Lúc anh ấy ở bên gia đình vui vẻ, hạnh phúc thì tôi không là gì hết. Lúc anh cười thì tôi đang khóc vì sự cô đơn, trống vắng. Còn lúc anh buồn thì lại tìm đến tôi.
Chúng tôi quen nhau trong suốt thời gian dài. 3 năm trôi qua, tôi phải chịu đựng rất nhiều, thậm chí gia đình tôi còn bắt tôi phải đi để quên anh ấy. Vợ anh ấy từng chửi, trù ẻo tôi. Tôi đau đớn lắm nhưng vì tình yêu mà tôi giờ như sống dở, chết dở. Tâm hồn tôi lúc nào cũng nặng trĩu. Tôi đã nhiều lần khuyên anh hãy quên tôi đi, hãy sống hạnh phúc bên vợ và con anh. Tôi sẽ tìm một hướng đi mới bởi thấy có lỗi với vợ và con anh. Tôi không muốn càng lúc càng lún sâu vào sai lầm.
Nhưng anh nói, nếu cuộc đời không có tôi, anh thà chết đi. Nếu tôi ra đi, anh sẽ bỏ nhà đi lang thang. Anh sẽ không biết như thế nào nữa vì tình yêu của chúng tôi giờ đã quá sâu sắc. Tôi và anh từng nghĩ, chúng tôi sẽ có con với nhau.
Giờ tôi đang lạc lối, không còn tâm trí để làm bất cứ công việc gì nữa. Mỗi khi nghe tin vợ chồng anh lại xích mích, tôi thương anh mà không thể giúp gì được. Tôi chỉ cho anh niềm tin và nghị lực để cố gắng sống thôi. Tâm hồn tôi và anh như hòa quyện lại, tôi hiểu cảm giác của anh, không ai có thể hiểu anh như tôi hết và ngược lại.
Mặc dù tôi và anh đều có rất nhiều sự lựa chọn nhưng tôi không muốn yêu ai, dù yêu anh tôi phải sống đau khổ, cô đơn. Nhưng dù là chỉ ở bên anh một giờ, hay chỉ vài giây phút hay tích tắc nhưng tôi đã cảm thấy mãn nguyện và vui lắm rồi. Tôi rất trân trọng tình cảm của chúng tôi. Giờ tôi phải làm cách nào đây? Chẳng lẽ tôi cứ sống mãi trong đau khổ? Chờ đợi mãi như vậy cũng không được bởi cuộc đời tôi đã nếm trải quá nhiều đau khổ, nhục nhã vì người chồng trước đối xử với tôi. Tôi cũng không thể nào cứ đón nhận và chờ đợi mãi được, tôi phải sống cho mình nữa.
Tôi muốn tìm lối thoát cho chính mình, dù biết rằng rất đau khổ khi không có anh bên đời nhưng đó là số phận. Anh là chồng của người ta mà tôi không thể cứ yêu mãi thế này được. Tôi không thể chịu đựng nổi nữa. Người ngoài cuộc chắc chắn sẽ minh mẫn hơn, hãy cho tôi một lời khuyên chân thành nhé?
Theo VNE
Hạnh phúc ngắn ngủi bên chồng người
Hạnh đã yêu, yêu say đắm một người đàn ông có vợ và dù có ai đó nói thế nào, dù họ có chửi vào mặt Hạnh, Hạnh cũng không thể nào từ bỏ được anh ta.
Cái thứ gọi là tình yêu có sức mạnh gì ghê gớm vậy mà bao nhiêu người nói, bao nhiêu người răn đe, Hạnh vẫn không thể ra đi. Tình yêu nó khiến cho con người ta si mê, mụ mị và yêu một người đàn ông có vợ thì còn mù quáng hơn.
Hạnh từng là một cô gái dễ tính, vô tư, chưa từng bao giờ nghĩ đến chuyện yêu đương một ai đó. Vì với Hạnh, chuyện yêu đương là do duyên số, trời ban cho chứ mải miết kiếm tìm cũng không biết bao giờ mới có. Hạnh cứ mặc kệ, vì cũng không phải là nhiều tuổi nên cứ để cho mọi thứ đến một cách tự nhiên.
Thế rồi, trong một chuyến đi du ngoạn, Hạnh tình cờ gặp một người đàn ông. Người này nhìn vào cách ăn nói thì đúng là người lịch thiệp, sang trọng. Hạnh có dịp tiếp xúc, nói chuyện và cảm thấy, người đàn ông này rất gần gũi, thân thiện. Anh như một hướng dẫn viên du lịch, đã chỉ cho Hạnh những địa điểm rất hay và kể về lịch sự rất thông thạo. Hỏi ra thì biết, anh ta cũng từng làm hướng dẫn viên. Hạnh thích thú cách nói chuyện của người đàn ông này và hai người họ cứ thế, chơi với nhau, quen nhau và dần xin số điện thoại của nhau.
Hạnh từng là một cô gái dễ tính, vô tư, chưa từng bao giờ nghĩ đến chuyện yêu đương một ai đó. (ảnh minh họa)
Những cuộc gặp gỡ tình cờ như vậy mà gây cảm tình thường khiến người ta tưởng lầm đó là định mệnh. Hạnh nghĩ, đó là định mệnh của đời mình nên khi người đàn ông này nói chuyện tình cảm, Hạnh nhanh chóng bị cuốn hút. Cô đã có nhiều cuộc trò chuyện sau đó sau khi hai người về lại với công việc hiện tại. Dù cũng không ở gần nhau nhưng cô và anh ta thường xuyên gặp nhau mỗi cuối tuần để tâm sự.
Lâu dần, tình cảm ấy trở thành tình yêu. Khó lòng mà có được thứ tình cảm trong sáng trai gái từ hai người nếu như họ không phải đã là một cặp đôi tri kỉ từ trước. Hạnh giống như con thiêu thân cứ cảm thấy yêu và nhớ nhung anh ta, nhưng Hạnh không biết, chưa bao giờ mình hỏi anh ta một câu về gia đình. Và chính vì vậy, Hạnh cũng không hay biết, người đàn ông này đã có vợ.
Trách ai được, có trách thì trách Hạnh đã mù quáng, đã tin vào tình yêu, đã khiến cho anh ta mê mệt và Hạnh cũng mê mệt anh ta. Hai người yêu nhau thắm thiết, hạnh phúc tràn trề cho đến một ngày, vợ anh ta tìm đến Hạnh. Cô ta nói những lời cay đắng và chua chát, dọa nạt Hạnh, xúc phạm cô rằng, nếu như Hạnh còn tiếp tục mối quan hệ này thì hãy cẩn trọng khi đi ra đường. Nghĩ tới những vụ tạt axit, Hạnh sợ. Hạnh không tin là có ngày mình lại rơi vào tình huống như thế này. Cái chuyện sống vô tư, yêu không tính toán, yêu do trời định của Hạnh là chuyện Hạnh bị một người đàn ông có vợ lừa hay sao? Tất cả là do Hạnh, trách ai được đây vì người này đã lừa dối cô, đã nói yêu cô say đắm.
Bây giờ, 3 mặt một lời, đối diện với anh ta và vợ anh ta, Hạnh bẽ mặt. Vì chính anh ta đã nói rằng, anh ta chưa từng nói với Hạnh là anh ta chưa có vợ, chỉ là cô cứ bám riết lấy anh ta nên anh ta mặc kệ. Đàn ông mà, đàn bà con gái theo họ thì họ mặc kệ chứ có mất gì đâu. Đúng vậy, đúng là anh ta chưa từng nói mình chưa vợ. Cái chuyện anh ta chài mồi Hạnh, nói yêu cô thì là thật, nhưng bây giờ, ngoài Hạnh và anh ta, có ai làm chứng cho chuyện này. Mà có thì vợ anh ta cũng chẳng bao giờ vì chuyện đó mà chịu thua chồng.
Bây giờ, 3 mặt một lời, đối diện với anh ta và vợ anh ta, Hạnh bẽ mặt. (ảnh minh họa)
Những con mắt nhìn vào Hạnh, có bạn bè, có người thân, có bố mẹ và rất nhiều người khác. Họ không dám tin tất cả là sự thật. Màn đánh ghen tới tận nhà khiến Hạnh không còn biết trời đất gì nữa. Mấy tháng hạnh phúc ngắn ngủi bên chồng người đã khiến Hạnh nghiệm ra, lòng người khó lường. Mọi thứ không như Hạnh nghĩ, người ta có thể lừa nhau bằng tiền bạc chứ không thể tin được lại lừa nhau bằng tình yêu. Có gì đâu mà phải lừa dối một cô gái yêu hết lòng, hết dạ...?
Tháng ngày hạnh phúc tưởng đến sớm với mình, chẳng thể ngờ có lúc lại ra nông nỗi này. Ngày vui chưa tày gang, sống bên chồng người có được ngày nào là của mình đâu. Vậy mà Hạnh cứ mơ, cứ tưởng. Bây giờ thì chấm hết thực sự rồi, Hạnh nuối tiếc nhưng chẳng dám yêu một người đàn ông ích kỉ, vô liêm sỉ đã có gia đình...
Theo VNE
Truyện tranh: "Cô giáo em say mê chồng người" Nghe học sinh nói với nhau về cô giáo mình như thế thì khối kẻ giật mình hoảng sợ. Và đây là lí do bị điểm 0 môn văn. Theo Datviet