Đau đớn vì có bầu với người sắp cưới
Tôi bàng hoàng khi biết tin anh ta sắp cưới. Vậy là bao nhiêu hi vọng mong manh của tôi bỗng đứt hẳn, tôi chẳng còn giống mình nữa, sống như một cái xác không hồn.
Sự việc đến nước này, lỗi hoàn toàn không phải do tôi. Có chăng cũng chỉ vì tôi quá tin người, tin vào một kẻ làm bộ dạng chân thành, nhiệt tình tán tỉnh tôi.
Ngày ấy, tôi còn là sinh viên. Anh quen tôi khi tình cờ gặp nhau trong trường học. Thực chất, tôi luôn cảnh giác với các mối quan hệ bên ngoài mà chưa được tìm hiểu kĩ, nhưng chẳng biết lần đó vì sao tôi lại bị anh hút hồn đến vậy.
Anh không đẹp trai cũng chẳng tỏ ra là công tử nhưng cái sự quan tâm, ân cần của anh khiến cho tôi có cảm giác tin tưởng. Nhà anh cũng không xa trường tôi là mấy, anh nói hay đi vào trường chơi để ôn lại kỉ niệm thời sinh viên. Tôi không biết vì sao mà luôn tin những lời anh nói là thật vì trong lời nói ấy, toát lên một sự mộc mạc.
Anh đã không màng đến cảm giác của tôi, tôi bị anh cướp đời con gái từ lúc ấy.
Tôi chuyển nhà trọ, anh thường xuyên nhắn tin gọi điện cho tôi. Anh còn thay tôi làm hết mọi việc trong căn nhà mới, chuyển đồ đạc giúp tôi. Nhìn mồ hôi lấm tấm trên trán anh, tôi thấy thương vô cùng. Tôi thấy anh thật sự thương tôi, có tình cảm với tôi.
Video đang HOT
Hồi ấy là mùa đông, anh đến phòng trọ của tôi chơi. Anh thấy tôi đi học về vất vả, liền bảo đun nước cho tôi tắm. Tuy chúng tôi chưa chính thức tỏ tình với nhau nhưng sự ân cần của anh khiến tôi cảm nhận rằng, thật sự chúng tôi đã yêu nhau từ lâu. Tôi vào tắm mà không đóng cửa hoặc tôi cũng chẳng nghĩ đến việc anh sẽ làm gì tôi, chỉ cần vài phút là xong và chúng tôi sẽ đi chơi với nhau. Nhưng, anh đã làm trái lại hoàn toàn với suy nghĩ và sự tin tưởng của tôi.
Anh hé cửa nhà tắm trước con mắt bàng hoàng của tôi, tôi không dám tin đó là anh, người mà tôi từng tin tưởng. Anh nói muốn “gần gũi” tôi. Tôi sợ run người, nói anh cũng không nghe. Tôi muốn la toáng lên nhưng không thể vì lúc này, để mọi người biết chuyện thì người xấu hổ chính là tôi chứ không phải anh. Anh đã không màng đến cảm giác của tôi, tôi bị anh cướp đời con gái từ lúc ấy.
Tôi đau khổ sống buồn tẻ sau bao nhiêu ngày tháng. Nhưng vì anh ân cần, quan tâm chăm sóc tôi nên tôi vơi đi phần nào và hi vọng rằng, dù có “thử” trước hôn nhân thì cũng không sao, chỉ cần anh yêu mình là được. Tôi luôn tính chuyện sẽ lây anh làm chồng và hi vọng anh cũng vậy.
Có lẽ tôi nên bỏ cái thai ấy, vượt qua gian nan để sống tiếp những ngày tháng khác.
Vậy mà, đùng một cái anh nói lời chia tay vì lý do anh sắp lấy vợ. Người vợ chưa cưới của anh còn thường xuyên nhắn tin gọi điện cho tôi và nói những lời hăm dọa rằng không được cướp chồng của chị ta, không thì tôi sẽ lĩnh đủ. Tôi nghe mà run sợ, không biết phải làm thế nào, vì từ trước tới giờ, tôi chưa bao giờ gặp phải trường hợp như thế, hơn nữa, tôi là một cô gái cực kỳ yếu điếu và nhát nên bị người khác đe dọa là điều khiến tôi vô cùng sợ hãi.
Tôi đã mang thai, đó là điều đau đớn nhất, cay nghiệt nhất với một đứa con gái chưa từng yêu như tôi. Giờ đây, anh ruồng bỏ tôi để về lấy vợ, tôi không biết phải làm thế nào trong tình huống này. Có lẽ tôi nên bỏ cái thai ấy, vượt qua gian nan để sống tiếp những ngày tháng khác. Nhưng tôi biết rằng, vấp ngã ngày hôm nay là một nỗi đau đớn khôn nguôi, sẽ chẳng bao giờ tôi quên được và tôi cũng không dám chắc, trong tương lai mình có thể có hạnh phúc hay không? Lòng tôi đau đớn lắm!
Theo VNE
"Giặc bên Ngô" quá tốt bụng
Ban đầu, tôi đã nghi ngờ về lòng tốt của chị. Lúc nào tôi cũng cảnh giác chị, ngay cả cuộc sống thường nhật.
Người ta nói, nhà chồng tôi có bà cô chưa lấy chồng, tôi sợ hãi kinh khủng, sợ phát sốt vì tôi sắp phải về sống chung nhà chồng. Tôi còn bày ra đủ kế sách đối phó với chị. Chưa có tín hiệu gì, tôi đã cảnh cáo chồng không được thế này, không được thế kia, vạch chiến lược &'tác chiến'.
Tôi được mấy người bạn từng sống chung nhà chồng mách: "Đừng có dại mà cho họ nắm thóp, có gì phải nói ngay từ đầu, quán triệt quan điểm, nhất là chồng mình. Không à uôm được, thống nhất luôn không sau này mệt người. Với lại, với mẹ chồng, chị chồng phải cứng rắn, không thể để họ thấy mình dễ, họ sẽ bắt nạt mình". Và họ còn vạch cho tôi hẳn những kinh nghiệm mà họ đã từng trải qua ở nhà chồng mình để tôi áp dụng một cách triệt để.
Ngay hôm đầu về nhà chồng, tôi đã tỏ ra mình là người không biết nấu ăn. Tôi vụng về, chỉ biết làm mấy món đơn giản. Còn cỗ bàn, tôi dồn cho chị chồng mình hết. Lúc nấu cơm, tôi giả vờ đau bụng, bảo mẹ chồng là, &'con đau bụng lắm, con ra ghế ngồi tí, không nấu ăn được mẹ ạ. Mẹ gọi chị nấu giúp con'. Sau khi câu nói ấy dứt, tôi đã tưởng tượng ra mẹ tôi sẽ hằm hằm mặt, còn chị tôi thì đi ra từ trong phòng và đáp một cái nhìn khó chịu về phía tôi, gườm gườm. Nhưng không, chị ra tận nơi đưa cho tôi lọ dầu gió, chị bảo: "Em đau bụng à, thế sao không nói chị làm cho. Em bôi dầu vào cho đỡ đau đi, ngồi ấy, chị pha trà gừng cho uống. Hay là lên phòng nghỉ đi, chị làm cho, tí có cơm ngon ngay. Yên tâm, không phải nghĩ".
Ngay hôm đầu về nhà chồng, tôi đã tỏ ra mình là người không biết nấu ăn. Tôi vụng về, chỉ biết làm mấy món đơn giản. (ảnh minh họa)
Nghe lời chị nói, tôi thấy hơi lạ. Chị chồng nhiều tuổi, liệt vào danh sách ế mà nói chuyện rất chi là xì-tin. Chị còn giục tôi lên phòng liên tục, còn trong bếp thì tay chị liếng thoắng. Chị bảo, &'em không biết nấu món nào cứ bảo chị. Trước chị cũng học qua lớp nấu ăn đấy, vài món cầu kì bánh mứt, hay là bày trí cỗ bàn, chị học được khá nhiều. Hôm nào hai chị em ta trồ tài vào bếp cuối tuần nhé'. Tôi cười ngượng, còn không biết có thật lòng chị nói không hay chị đang đá xoáy tôi.
Tôi luôn sống trong tình trạng nghi ngờ chị như vậy. Thế mà, khi tôi có bầu, bị nghén ngẩm, chị mọt tay chăm sóc tôi. Chị mua thức ăn, nấu nướng cho tôi, còn tìm cho tôi cách sách về chuyện bầu bí, nghén ngẩm. Chị cẩn thận dặn dò tôi, ân cần như người chị ruột vậy. Có khi chị tâm sự: "Chị chỉ ước được như em, ước gì có chồng, có thằng cu bụ bẫm mà mãi chưa gặp được hoàng tử". Nói rồi chị cười làm tôi thương chị quá. Từ lúc đó, tôi bắt đầu cảm chị.
Thời gian tôi gần sinh, chị lo cho tôi lắm. Chị chạy vạy đủ thứ xin quần áo cũ rồi này kia. Chị còn bảo, sẽ cùng tôi vào viện sinh, chị thích trẻ con lắm nên muốn nhìn thấy đứa trẻ chào đời. Tôi xúc động vì tình cảm của chị dàn cho mình. Chị thật sự là người tốt, không phải là &'giặc bên Ngô' như người ta vẫn nói đâu. Tôi thương chị bao nhiêu thì càng yêu quý chị bấy nhiêu. Vì là phụ nữ tôi hiểu, người con gái có ngoại hình như chị, lại ở tuổi này, chuyện lấy chồng không phải dễ.
Từ đó, tình cảm chị em tôi thân thiết hơn. Khi sinh con ra, chị là người thường xuyên gánh vác giúp tôi việc nhà. Ngay cả khi con tôi khóc, chị cũng tỉnh dậy và bế giúp, bảo tôi cứ ngủ đi, vì cả ngày chị biết tôi không ngủ được. Tôi ở cữ, chồng đi làm, bố mẹ chồng cũng đi làm khiến tôi càng quý và gắn bó với chị hơn. Chỉ từng ấy thôi cũng đủ để tôi yêu quý chị, không cần phải bàn cãi gì thêm nữa.
Giờ bạn bè tôi hỏi về tình hình sống chung với chị chồng, tôi chỉ cười và nói &'chị chồng tao tốt lắm', thế là họ lại bĩu môi dài thườn thượt. Tôi cảm thấy vui vì được sống trong gia đình chồng tốt như vậy. Cuộc sống nàng dâu mẹ chồng, chị chồng không khó như tôi tưởng. Hi vọng là mọi thứ sẽ tốt đẹp mãi. Tôi chỉ mong có điều đó thôi!
Theo VNE
Chồng lãng mạn nhưng lăng nhăng cực độ Đọc những dòng tâm sự của các chị về sự lãng mạn mà tôi không biết nên khóc hay nên cười. Vâng, chồng tôi rất lãng mạn, nhưng không chỉ với tôi mà còn cả ngàn phụ nữ khác. Công bằng mà nói vẻ bên ngoài của chồng tôi ngang ngửa với mấy anh diễn viên Hàn Quốc, độ lãng mạn hay ga...