Đau đớn vì bị bạn thân…. “giật” chồng
Có lẽ khi đọc những dòng chữ này, họ sẽ nhận ra tôi đang nói đến họ… những người bạn tôi coi như trời biển mà đang tâm giành chồng của tôi.
Thời đại học tôi có 1 nhóm bạn thân gồm 4 người với nhiều kỉ niệm ngọt bùi. Tôi nhớ rằng khi ấy suất cơm chỉ 1.500đ, trưa nào tôi cũng rủ những người bạn đó đi ăn, chia với nhau từng miếng cơm, miếng cà. Học hết 4 năm đại học tình bạn của chúng tôi vẫn thắm thiết. Ngay cả đến trước ngày tôi phát hiện ra sự thật bạn thân cố giành chồng với tôi… Tôi vẫn không tin rằng những người bạn thắm thiết có thể làm tôi đau đớn vậy.
Ảnh minh họa
4 người bạn thân mỗi người một hoàn cảnh, xuất thân, một cố gắng để sống và tồn tại. Nhung, Bình, Hải, Thanh. 4 chúng tôi là 4 sắc màu và khi 4 chúng tôi đi chung với nhau thì đi đến đâu cũng được để ý. Nhiều người trầm trồ khen về 1 nhóm bạn xinh đẹp, cá tính và kì lạ.
Tôi từng rất tự hào về những người bạn của mình nhưng đến nay tôi sợ họ, những đôi mắt biết nhìn thấu đàn ông, những đôi mắt lẳng lơ không có giới hạn. Và điên rồ hơn là họ thích ai là họ chinh phục bằng được người ấy… không từ thủ đoạn.
Tôi quen anh ấy là chồng tôi bây giờ khi tôi học năm thứ 4. Có lẽ vì yêu quý bạn mình nên có gì về anh tôi đã khoe hết. Từ việc anh gặp tôi lần đầu ra sao, anh mua tặng tôi cái gì… đến việc trong bữa cơm chúng tôi nói gì với nhau, tình cảm tiến triển đến đâu và bao giờ thì cưới.
Video đang HOT
Thế nhưng Nhung – một cô bạn trong nhóm, bề ngoài thì tỏ vẻ chúc phúc tôi nhưng bên trong thì hậm hực hờn ghen, Nhung nhắn tin với chồng sắp cưới của tôi với những lời lẽ lập lờ. Tin nhắn nào cũng để lơ lửng với những dấu 3 chấm. Đến khi tôi đọc được trong máy anh những tin nhắn như “anh đi làm mệt không…”, “Chia sẻ đi…” và nhiều tin nhắn với những lời lẽ mập mờ khác. Tôi căn vặn lại chồng thì anh ấy bảo “anh mới nhắn với Nhung được mấy hôm. Thân mật đến đâu thì em cứ đọc tin nhắn thì biết không lại bảo anh giấu”. Tôi giận nghẹn cổ.
Đó là một cú sốc làm tôi băn khoăn nhiều trước ngày cưới. Phía anh tôi khuyên bảo: Anh phải nhìn tôi mà sống, nếu anh tôn trọng tôi thì tôi tôn trọng lại, không thì đừng trách tôi. Với Nhung thì tôi cũng nói thẳng rằng “đừng nhắn tin cho anh ấy nữa. Tôi tin Nhung nhưng trai gái cứ gần gũi nhau thì chẳng biết thế nào…”
Sau chuyện này tôi bị ám ảnh rất nhiều nhưng vì nghĩ về những ràng buộc như tôi và anh đã ra mắt gia đình của nhau nên bỏ qua và chúng tôi vẫn cưới nhau.
4 năm sau, khi chúng tôi đã là vợ chồng chính thức, có 1 con gái nhỏ tôi lại bị Bình cũng là người bạn trong nhóm làm cho 1 “vố” đau đớn.
Bình và chồng tôi đã sâu sắc từ lúc nào mà tôi không hề hay biết. Họ gọi nhau là vợ chồng, họ ăn nằm cùng nhau, đi nghỉ và đi công tác cùng nhau… Thời gian này Bình chia tay chồng, công khai chăm sóc chồng tôi thì tôi mới biết chuyện.
Ngày hôm nay tôi biết chắc rằng tôi chẳng thể tha thứ cho chồng. Nhưng tôi băn khoăn…Tôi sẽ làm cho chồng và bạn gặp khó nếu muốn ở bên nhau. Nhưng tôi sẽ đau, rất đau…
Theo Bưu Điện Việt Nam
Dĩ vãng cuộc tình
Bây giờ đây em đang đi dưới mưa để xoá tan bao phiền muộn và có đủ niềm tin để chờ đợi anh. Em nhận thấy rằng cứ đi dưới mưa là những giọt nước lành lạnh ấy sẽ cuốn trôi đi tất cả mọi ưu phiền trong em anh ạ - Cơn mưa mùa hạ. Nhưng liệu rằng nó có giúp em níu giữ anh được nữa hay không?
Anh à! Anh biết không em đã rất vui, đã mong, đã chờ, đã biết hy vọng về anh, về một tương lai tốt đẹp sẽ đến với cả hai chúng ta. Nhưng niềm hy vọng ấy mới được nhen nhóm chưa bao lâu thì đã bị dập tắt... cũng bởi vì hoàn cảnh xô đẩy phải không anh?
Anh ơi! Những ngày qua em đã hiểu thế nào là sự chờ đợi. Một tuần với em thật dài. Không biết anh có còn nhớ đến em như em nhớ đến anh không nhỉ? Anh là người dàn ông đầu tiên khiến em hiểu thế nào là tình yêu chân chính. Biết yêu, biết ghét, biết vui, biết buồn, biết được đắng cay, ngọt bùi và đặc biệt biết được thế nào là sự chờ đợi.
Em phát điên lên khi phải chờ đợi như thế này. Gần 3 năm qua em đã tin anh, yêu anh chân thành tưởng chừng như không thể sống được nếu thiếu anh. Em là con gái cơ mà! Cuộc sống có rất nhiều điều mới mẻ, quanh bạn bè, những ngày lễ 20/10, hay 8/3, ngày lễ tình yêu em đã suy nghĩ rất nhiều về mình anh có biết không?
Em đã có người yêu mà dường như không có. Những ngày đó em lang thang trên con đường đầy kỷ niệm mà lòng nặng trĩu nỗi buồn. Nhìn người ta tay trong tay mà em cảm thấy tủi thân. Còn anh? Những ngày đó anh làm gì, nghĩ gì? Có hướng vào trong này - nơi có em không?
Người ta nói yêu nhau trong xa cách lòng người dễ đổi thay nhưng anh ơi với em thì lại khác, em không quan niệm như người ta, lòng người chứ đâu phải cánh chim bay đúng thế không anh? Em tin vào tình yêu của hai chúng ta. Điều làm em buồn phiền và làm em lo lắng nhất là khoảng cách giữa hai chúng ta mà thôi. Và cũng có thể chính khoảng cách đó là nhân tố làm cho anh em mình xa nhau mãi mãi.
Em sẽ quyết định cho tương lai mình thôi anh ạ, dù biết và thương anh nhiều lắm. Càng suy nghĩ về anh bao nhiêu em lại thấy mình hụt hẫng và có một cái gì đó rất chán nản, muốn buông xuôi tất cả cho số phận. Em buồn trong nổi cô đơn, trong nỗi buồn tâm sự chưa biết ngỏ cùng ai.
Anh thương yêu! Đã có bao giờ anh suy nghĩ về hành động và lời nói của mình hay chưa? Tại sao anh lại dối lùa em ? Anh làm em khó xử quá. Vẫn biết rằng đó chỉ là lời nói dối vô tình anh buột miệng nói ra nhưng em vẫn cảm thấy buồn. Có lúc nào anh tự hỏi mình đã hiểu chưa về một tình yêu thật sự chân thành và nồng ấm? Anh có nghĩ rằng anh đã vô tình đặt dấu chấm hỏi vào tâm hồn của em, cô bé ngây thơ này không anh?
Đã nhiều lần em định nói với anh tất cả nhưng em không có đủ can đảm để nói ra điều mà cả em và anh đều không mong muốn này. Nhưng rồi em cũng sẽ phải nói ra thôi, là thân con gái em đâu dám để thời gian chờ đợi của mình trôi qua lặng lẽ như thế được. Và cũng tận đáy lòng mình em thành tâm xin lỗi anh. Em cũng cảm ơn anh tất cả, cảm ơn anh đã giành trọn tình yêu thương cho em, đã cho em biết thế nào là vị ngọt của tình yêu và thế nào là sự chờ đợi, nhớ mong. Đến một lúc nào đó em sẽ nhớ đến anh, và.... em sẽ ngước nhìn lên bầu trời và sẽ thấy một ngôi sao rất sáng. Anh chính là ngôi sao ấy. Em sẽ trút hết bầu tâm sự của mình cho anh, anh đồng ý với em như thế nhé! Chúng ta nhớ về nhau như thế là mãn nguyện lắm rồi anh nhỉ?
Anh à ! Giá như lúc này anh hiểu thấu lòng em. Em luôn mong anh và em có được một tình yêu vĩnh cửu nhưng sao khó khăn vậy nhỉ? Em đã làm gì để bây giờ nhận về mình toàn mảnh vỡ - có nên tiếp tục cuộc tình mà xem chừng như không có ngày kết này không ? Em phải chờ đến bao giờ? Anh thử nghĩ xem hai chúng ta ở 2 nơi người Miền Bắc, người Miền Trung, liệu rằng cả hai gia đình của cả anh và em có ai chấp nhận cho một trong hai chúng ta từ bỏ công việc của mình để đến với nhau không? Cũng có thể là có, nhưng anh ơi điều đó đối với em là không thể.
Anh từng bảo nếu hai đứa mình yêu nhau thật sự và chân thành đến với nhau thì anh chấp nhận bỏ cả gia đình và công việc để đến với em. Em không thể vì em biết đó là công việc mà từ bé anh đã ước mơ được làm nó vậy sao em có thể vì một chút ích kỉ của mình mà phá tan đi ước mơ của anh được? Em chỉ mong ở anh một điều là hãy hiểu và thông cảm cho em. Đã mấy đêm nay em thao thức nhó về anh và suy nghĩ nhiều lắm. Anh đã cho em biết tình yêu là gì? Và bây giờ đây anh cũng đã cho em biết chờ đợi là gì?
Chỉ đợi xem quyết định của anh thế nào thôi mà khó khăn đến thế ư? Và câu trả lời cho em vẫn chỉ là sự im lặng. Anh cũng từng bảo với em "" im lặng là vàng "" nhưng anh ơi, trong lúc này đây im lặng của anh giết chết nửa cuộc đời em rồi đó - anh biết không? Em không nghĩ bản thân mình sao quá vô tâm và thiếu vững vàng trước quyết định cho tương lai của mình như vậy. Em cũng biết khi xa anh rồi em khó lòng nguôi ngoai nỗi đau và nhớ anh, nhưng có lẽ như thế sẽ tốt hơn cho cả hai chúng ta. Chúng ta con trẻ, còn nhiều thời gian làm lại từ đầu phải không anh? Và em cũng tin rằng anh mãi là người anh, người ban luôn nở nụ cười thân thiện khi ta tình cờ gặp lại nhau.
Anh có nghĩ tạo hoá sinh ra chúng ta để mà chỉ nhớ về nhau thôi không? Và chỉ để nuối tiếc và tôn thờ nhau thôi không ? Chúng ta không thể vượt qua được cái ý muốn ấy. "Nếu muốn đẹp mãi trong nhau thì phải xa nhau vời vợi". Có ai đã từng nói với em như thế và bây giờ anh em mình cũng phải như thế này thôi. Anh có hiểu cho lòng em không?
Mong anh tìm được tình yêu vĩnh cửu của mình mà nửa kia không phải là em. Mong anh hãy xem nó như một giấc mơ anh nhé! Và khi tỉnh dậy anh sẽ thấy nó tan thành mây khói. Em tin rằng anh sẽ tìm được tình yêu thực sự cho riêng mình. Và anh cứ là của ai đó nhưng đừng bao giờ quên em anh nhé ! Chúc anh luôn hạnh phúc!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Dân cày thường chọn bạn trong game như thế nào Hãy cùng tìm hiểu xem người chơi game online Việt thích lựa chọn hình mẫu bạn bè ra sao. Trong cuộc sống thực cũng như trong game online, chúng ta đều cần phải biết chọn lựa những người bạn thân cận với mình để cùng nhau chia sẻ những khó khăn, ngọt bùi. Sau đây, hãy cùng điểm qua xem một dân cày...