Đau đớn tột cùng khi đọc được lá thư của nhân tình gửi cho chồng!
Cầm lá thư của tình địch trên tay, tôi không thể tin nổi vào mắt mình. Từng dòng chữ hiện ra khiến tôi choáng váng, chân tay run lẩy bẩy không đứng vững.
Khi tôi viết những dòng này ra, tim tôi vẫn chưa hết nhói đau, lòng tôi trĩu nặng khi nhận được lá thư của nhân tình chồng. Hi vọng rằng, khi những dòng chia sẻ này đến với mọi người, tôi sẽ nhận được những lời động viên, lời khuyên chân thành nhất.
Tôi xin trích dẫn ra đây lá thư choáng váng của cô ta:
“Em chào chị!
Em rất xin lỗi vì phải viết những dòng này gửi đến chị. Có lẽ chị đã biết sự có mặt của em từ trước nhưng đây là biện pháp cuối cùng để em chắc chắn rằng, anh A. chồng chị sẽ không đến gặp em nữa, sau khi đi công tác từ Hải Phòng về TP.HCM.
Ngay từ lần đầu gặp và yêu anh A., anh đã nói chưa có gia đình, bởi vậy sự thật là mọi thứ đã không công bằng với em ngay từ đầu. Sau này, em mới phát hiện ra anh A. đã có gia đình khi phát hiện ra Facebook của chị. Thật khó tin là dù ở bên anh ấy, dù chị thường xuyên gọi điện cho chồng khi anh ấy đi công tác cùng em, em vẫn không phát hiện ra sự thật này.
Em chưa bao giờ có ý định phá hoại hạnh phúc gia đình người khác, em cũng ý thức được rằng, sẽ không bao giờ có hạnh phúc trong mối quan hệ đó, vì em cũng là phụ nữ và em yêu cùng một người đàn ông với chị.
Em thực sự xin lỗi vì sau 3 tháng phát hiện anh đã có vợ, em vẫn còn nhu nhược đến mức chưa thể dứt ra khỏi mối quan hệ này. Đáng lẽ mọi chuyện đã có thể chấm dứt sau khi em nghỉ việc về Bắc, còn anh ở lại TP.HCM bên mẹ con chị. Thế nhưng, có lẽ vì số phận hay sao , em và anh ấy một lần nữa gặp nhau cách đây mấy ngày khi anh đi công tác Quảng Ninh.
Em lại không kìm được lòng mình và lại tiếp tục phạm sai lầm.
Chị có thể yên tâm một điều là dù ở bên em nhưng anh ấy chưa bao giờ phải bỏ ra một đồng hay cho em tiền vì tính em vốn sòng phẳng và thích tự lập. Em cũng có việc làm, có tay chân và kiếm được tiền nên chưa bao giờ em nghĩ mình đến với anh ấy để dựa dẫm. Khi anh ấy cho em một khoản tiền nào đấy, em đều tìm cách này hoặc cách khác để hoàn trả lại.
Em rất khâm phục chị vì chị có năng lực và tính kiên nhẫn cao. Có thể em còn trẻ nên chưa hiểu hết được tình nghĩa vợ chồng, nhưng nếu em là chị, em sẽ không thể chịu chấp nhận một người chồng nhiều lần ngoại tình như anh ấy. Em biết ít nhất đã 3 cô say khi cưới chị đến bây giờ và hiện giờ vẫn còn đang giữ liên lạc với vài em khác,
Video đang HOT
Em biết tất cả những điều em nói trên đây chị đều nắm rõ và còn rành mạch hơn em. Có thể chị chọn cách giữ lại vì sức ép gia đình, vì công việc và vì còn yêu anh ấy, trên tất cả là vì hai đứa con của chị.
Em sẽ từ bỏ cái hạnh phúc nhỏ nhoi, mong manh mình từng có với anh ấy, để trả anh về với mẹ con chị.
Lá thư này là đầu tiên và cuối cùng em viết cho chị bởi, em đã từng nhiều lần dứt khoát và muốn thoát ra khỏi bế tắc này. Đây cũng là cách duy nhất mà em biết chắc rằng, anh sẽ không đến tìm em nữa. Vì cứ mỗi lần quyết định chia tay thì em lại không thể bỏ được sau khi anh tìm đến gặp em. Em sợ phải đối mặt với anh những lần khác nữa…
Em đã từng nghe anh ấy kể rất nhiều về chị. Trên tất cả, em cảm nhận được anh ấy dành tình cảm cho chị rất nhiều sau những gì đã trải qua: yêu có, thương cũng có. Em cũng từng chứng kiến những lúc anh ấy yếu đuối, bế tắc…
Có thể sự xuất hiện của em trong một khúc ngắn trên con đường hôn nhân của chị có thể sẽ chẳng là gì hoặc cũng có thể giải quyết được những khúc mắc giữa hai người nhưng, em chỉ mong, nếu có thể, chị có thể lấy sẵn kem đánh răng cho anh vào mỗi buổi sáng được không? Vì anh ấy rất thích như thế, đôi khi rất trẻ con và thích được chiều chuộng nữa.
Một lý do nào đó, anh vẫn cố giữ chị và em ở lại song song, đã có lúc em vừa ghen tuông vừa cảm thây tội lỗi, vừa thấy thương cho bản thân em, thương chị, thương cho nỗi khổ của phụ nữ.
Em xin dừng lại đây. Một lần nữa, em xin lỗi chị. Em mong chị sẽ hiểu những gì em viết ở đây là chân thật. Mong chị hãy nhìn nhận mọi việc bằng con mắt công bằng của một người phụ nữ.”
Đọc xong lá thư, chân tôi không còn đứng vững nữa. Có lẽ tôi đã thua cuộc. Tôi không còn sức lực để giữ người đàn ông đó bên mình nữa. Nhưng nếu chia tay thì các con tôi sẽ ra sao đây khi không còn ai để gọi là bố. Xin hãy cho tôi vài lời khuyên.
Theo SKCĐ
Lá thư người vợ mù chữ gửi nhân tình của chồng Ai đọc cũng khóc
Lá thư nguệch ngoạc những vết tẩy xóa, sai chính tả tùm lum, nhưng sau khi đọc xong, cô gái kia lại khóc. Ngày hôm sau, cô dọn khỏi căn nhà quen thuộc.
Nếu ai từng biết chị đều phải thốt lên rằng: "Sao bao nhiêu điều bất hạnh, khốn khổ lại đổ lên đầu một người phụ nữ xinh đẹp đến vậy?". Bởi quả thực, dù sinh ra trong nghèo khó, cơm không đủ mà ăn, lớn lên trong sự ghẻ lạnh, đánh đập của bố dượng nhưng chị vẫn xinh đẹp. Điểm yếu duy nhất của chị là không được ăn học. Mẹ tái hôn, chị đi theo mẹ và bố dượng đến vùng kinh tế mới, ngày ngày mài đũng quần ở ngoài vườn cà phê. Tối nào về cũng bị bố dượng đánh vì ông say xỉn. Cuộc sống cực khổ chẳng khác gì con sen.
Sau lần ông bố dượng giở thói sàm sỡ, chị sợ quá bèn trốn nhà đi. Lang thang dưới thành phố gần 1 tuần, chị phải tìm nhọ nồi, đất cát trét lên người cho bẩn để người khác không chú ý. Cũng may là đợt đó, chị đi xin ăn ở quán phở, bà chủ quán thấy chị lang thang bèn ngỏ ý hỏi chị xem có muốn rửa bát thuê không. Thế là từ đó, chị rửa bát thuê cho quán phở đó.
Sau này có người móc nối, chị lại đi buôn phế liệu. Nghề này vất vả một tí nhưng thu nhập cũng khá hơn đi rửa bát thuê.
Rồi tình yêu cũng đến với chị, anh làm công nhân cơ khí ở gần khu trọ của chị. Mấy lần đi về chạm mặt nhau, chị chỉ cười cười. Vậy mà sang lần thứ 10, anh đứng lại chần chừ rồi cũng cất được câu đầu tiên: "Thảo cho tôi sang phòng chơi nhé?".
Chị là người phụ nữ có cuộc đời chìm nổi (Ảnh minh họa)
Thì ra anh đã tìm hiểu kỹ tên tuổi của chị. Anh bảo chị là cô gái đẹp nhất khu trọ đó. Yêu nhau được 6 tháng thì chị nhận lời lấy anh. Cuộc sống cực khổ nhưng hai vợ chồng rất yêu thương nhau.
Chị nghĩ rằng, cuối cùng ông trời cũng đã thương chị, tuổi thơ chị bất hạnh đủ đường, bố mất sớm, chịu sự hành hạ của bố dượng bao nhiêu năm và giờ đây chị đã có được anh, người đàn ông luôn rộng lượng, thương yêu và che chở cho chị.
Cuộc sống của chị cứ thế trôi đi được 6 năm, anh từ chỗ làm công nhân giờ đã được đề bạt làm trưởng phòng, nhưng chị thì vẫn trung thành với nghề buôn bán phế liệu. Con chị cũng đã vào lớp 1. Những tưởng chị sẽ được hạnh phúc. Nào ngờ.
Anh cặp bồ và có ý định ly hôn. Chị ngày nào cũng khuyên nhủ chồng nhưng tiếng nói của chị như muối bỏ bể, anh gạt đi, trừng mắt bảo chị: "Cô một chữ bẻ đôi không biết còn lên giọng dạy ai cơ chứ?".
Anh gạt đi, trừng mắt bảo chị: "Cô một chữ bẻ đôi không biết còn lên giọng dạy ai cơ chứ?". (Ảnh minh họa)
Chị đau đớn lắm, anh và con là tất cả của chị, cả đời này chị không có thứ gì quý giá hơn thế nữa. Khuyên nhủ anh không được, chị quay sang tiếp cận cô bồ, khuyên nhủ cô ta rời xa chồng chị, để anh trở về với vợ con. Nhưng cô gái ấy không chịu gặp.
Chị nghĩ mãi, nghĩ mãi, cuối cùng chị quyết định học chữ để viết thư cho cô gái kia. Sau 6 tháng kiên trì, chị đã có thể viết được. Nhưng khoảng thời gian đó thì chồng chị cũng đã dọn đến ở hẳn với bồ. Người ta mắng mỏ chị, bảo chị bỏ luôn cái thằng chồng mất dạy ấy đi, tiếc làm gì, nhưng chị vẫn kiên quyết giữ anh.
Đêm hôm đó, khi con đã ngủ, chị ngồi chong đèn viết mải miết. Sau 5 tiếng ngồi hì hục trên bàn, chị đã viết xong lá thư. Ngày hôm sau, chị chạy đến nhà cô gái kia, đưa tận tay cho cô gái ấy rồi chạy về nhà.
Cô bồ của chồng chị là một cô gái được ăn học đàng hoàng, nhưng chẳng hiểusao lại rơi vào lưới tình của đàn ông có vợ. Cô cầm lá thư vào nhà rồi mở ra:
Chị tận tay đưa lá thư đó cho nhân tình của chồng (Ảnh minh họa)
"Em!
Chị phải mất 6 tháng mới viết được bức thư này cho em. Chị học từng chử (chữ), chị bị mù chử (chữ) từ nhỏ cho đến giờ. Chị không được ăn học tử tế, mọi thứ đến với chị đều không dễ dàn (dàng). Cảm giát (giác) rằng họ chỉ cần đi bộ là có thể với tới hạnh phúc nhưng chị thì phải chạy thục mạn (mạng).
Chị từng nghỉ (nghĩ) rằng mình không được quyền hạnh phúc cho đến khi chị có được anh ấy và con trai. Nhưng rồi thứ hạnh phúc nhỏ nhoi ấy cũng đang tuộc (tuột) khỏi tay chị. Chị đang tự hỏi vì sao? Tại chị lam lũ, mù chữ ư? Anh ấy từng bảo vì chị bát (bất) hạnh nên mới cần anh ấy ở bên, và chị tin là như thế. Chị từng tự tử vì nghĩ đời chị quá khổ, nhưng anh đã nắm tay chị, vực chị dây (dậy). Vì thế, anh ấy đối với chị vừa là chồng vừa là ân nhân, vừa là cha...
Lá thư đẫm nước mắt của người vọ mù chữ làm nhân tình của chồng bật khóc (Ảnh minh họa)
Chị sẽ không cầu xin em trả chồng cho chị nếu chị không biết rằng mình sẽ có thể chết bất cứ khi nào. Chị được chẩn đoán bị ung thư phổi, điều này chồng chị không biết. Có lẽ do thời gian dài đi thu mua pế (phế) liệu, phải đến những nơi bẩn thỉu. Chị đã từng trải qua một tuổi thơ không có cha, cực khổ trăm bề, chị không muốn con chị lại phải sống cảnh như chị. Xin em, hãy để anh ấy về với gia đìn (đình). Chị không phải muốn giữ anh ấy cho chị, nhưng con chị cần bố. Xin em...".
Lá thư nguệch ngoạc những vết tẩy xóa, sai chính tả tùm lum, nhưng sau khi đọc xong, cô gái kia lại khóc. Ngày hôm sau, cô dọn khỏi căn nhà quen thuộc. Anh đến tìm nhân tình nhưng không thấy đành thất thểu quay về với vợ, nhưng có một điều anh sẽ không thể nào biết được đó là lá thư của người vợ mù chữ và căn bệnh chị đang mang trong người.
Theo Một Thế Giới
Đêm tân hôn, mẹ chồng đứng ngoài đập cửa còn tôi toát mồ hôi hột cởi quần ra cho chồng Mẹ chồng tôi không chịu đi ngủ. Bà cứ đứng ngoài cửa lâu lâu ghé tai vào nghe. Lúc đầu tôi tưởng mẹ chồng yên giấc rồi nên bảo chồng tắt đèn đi ngủ, tân hôn thì để mai tính. Nhưng tôi vừa mới tắt đèn thì mẹ chồng tôi nói vọng vào: "Mày nhớ làm cho cẩn thận nhé Hoàng". Bạn bè...